Edit: MynMyn
Liền ba ngày không có lên lớp, Giản Minh Thần vẫn là ngại ngùng, cậu trong học kỳ này đã nghỉ tương đối nhiều.
Cả ngày cùng Vân Dịch Chi vui cười đến bất diệc nhạc hồ nhưng trong lòng vẫn còn canh cánh chuyện của Tư Đồ Linh Lung. Nhà của Vân Dịch Chi tại Z quốc coi như là đại gia tộc, trước đây có nghe nói qua, hình như là xếp hạng 3 trong tứ đại gia tộc, thế lực cũng không phải lớn bình thường. Nếu mình nhờ Vân Dịch Chi điều tra thì khẳng định sẽ rất nhanh có kết quả.
Nhưng là cậu không nghĩ sẽ phiền Vân Dịch Chi, hai người mặc dù là đồng học nhưng cậu không nghĩ sẽ để Vân Dịch Chi biết quá nhiều về mình.
Ý thức tự bảo hộ bản thân vẫn rất mạnh, cậu giống như một chú rùa nhỏ, tuy muốn tiếp xúc với người khác nhưng vẫn là sợ hãi, khi có chuyện liền trốn lại vào trong lớp vỏ của mình. Muốn tiến vào tâm của cậu, không phải khó khăn bình thường.
Giản Minh Thần suy nghĩ cả nửa ngày, đột nhiên xuất hiện danh tự của Kiều Tử Phỉ, nam nhân này coi như là bằng hữu của mình đi. Mặc dù kết thân chưa lâu nhưng vẫn là rất hợp. Hơn nữa Kiều gia so với Vân gia cũng mạnh hơn một ít, xếp thứ hai trong tứ đại gia tộc. Nếu cậu tìm Kiều Tử Phỉ giúp chuyện này khẳng định không có vấn đề đi.
Kiều Tử Phỉ so với Vân Dịch Chi thoạt nhìn có vẻ đáng tin hơn, dù sao đối phương cũng là tổng tài của Thiên Viên tập đoàn đã nhiều năm, đối nhân xử thế cũng có kinh nghiệm hơn. Dù anh ta biết mình muốn điều tra Tư Đồ Linh Lung hẳn cũng không có ảnh hưởng đến mình.
Làm xong tư tưởng, Giản Minh Thần liền gọi điện cho Kiều Tử Phỉ, cậu nghĩ chuyện này để lâu không được, trạng thái hiện giờ của Tư Đồ Linh Lung không có tốt, dù muốn giúp cũng phải hiểu rõ sự tình đã.
“Uy, Kiều ca, là em Giản Minh Thần.”
Nhưng phía bên kia điện thoại lại truyền đến không phải là thanh âm của Kiều Tử Phỉ mà là thanh âm mềm mại của nữ nhân, “Ngại quá, Phỉ đang tắm, ngươi có thể một lát nữa gọi lại được không.” Giản Minh Thần sửng sốt, trong nháy mắt mặt liền hồng, có phải mình quấy nhiễu chuyện tốt của người ta hay không. Vội vàng ngắt điện thoại, Giản Minh Thần cảm giác tim đập lợi hại, còn có chút ẩn ẩn đau. Vì cái gì nghe nữ nhân kia kêu “Phỉ” thì hắn lại cảm thấy toàn thân lạnh run. Chẳng lẽ mình sinh bệnh.
Vân Dịch Chi lúc quay trở lại thấy Giản Minh Thần có chút mất hồn vía, nghi hoặc hỏi: “Minh Thần sao vậy?”
“A, không có gì, vừa mới đi ra ngoài gọi điện thoại có chút lạnh.” Vân Dịch Chi nhíu mày, bọn họ hiện đang ở trong thư viện, như thế nào lại lạnh a!
Bên kia Nhã Lan bị ngắt điện thoại, có chút mạc danh kỳ diệu, nam hài vừa rồi sao lại khẩn trương như vậy a. Nàng còn chưa có nói xong, liền vội vàng ngắt điện thoại, không lẽ mị lực của mình lại giảm mạnh, người ta mới nghe thấy thanh âm liền muốn ngắt điện thoại.
“Nhã Lan sao lại ở đây, hôm nay ngươi không phải có một buổi gặp mặt với fan sao?”
“Phỉ, ngại quá, hại ngươi một thân đầy cafe.” Kiều Nhã Lan đem điện thoại của Kiều Tử Phỉ đưa qua, “Vừa mới có một nam hài gọi điện cho ngươi, ta liền tiếp, hắn giống như tìm ngươi có chuyện.”
Hôm nay nàng đến đây vì chuyện Thiên Viêm đầu tư cho bộ phim của nàng, không nghĩ tới sẽ gặp Giang Tư Lục, hai người mới gặp mặt chưa được hai câu liền cãi nhau, vốn nàng nghĩ lấy cafe tạt Giang Tư Lục, nhưng do cafe quá nóng nên lại đổ lên người Kiều Tử Phỉ. Hoàn hảo khiến đệ đệ nàng tức giận, không biết bộ phim của mình liệu có sụp đổ hay không đây.
Kiều Nhã Lan đi ra ngoài, liền nhìn thấy Giang Tư Lục vẫn đang ở ngoài chờ, Kiều Nhã Lan khinh thường “hừ” một tiếng, ném ánh mắt như dao cho Giang Tư Lục, xoay người liền đi thẳng, hiện tại nàng cũng không muốn cùng Giang Tư Lục nói bất cứ chuyện gì. Nàng đường đường là đại tiểu thư Kiều gia lại đi coi trọng tiểu bình dân như hắn, coi như hắn có phúc khí, thế nhưng lại dám biến mất, còn biến mất hơn nửa năm, hắn coi nàng là cái gì.
Giang Tư Lục mắt thấy Kiều Nhã Lan đi xa dần, một chút biện pháp giữ lại cũng không có. Hắn vốn nghĩ sẽ cùng Kiều Nhã Lan hảo hảo nói chuyện, nhưng mỗi lần hai người gặp mặt không phải “băng” thì chính là “lửa”, còn kém lấy thương đâm mình mấy cái lỗ thôi. Giang Tư Lục nhìn thân ảnh đã biến mất, nhẹ nhàng thở dài, chỉ có thể lại tìm dịp gặp khác để giải thích với Kiều Nhã Lan thôi.
Ở trên lầu, Kiều Tử Phỉ tắm rửa, thay xong quần áo chuẩn bị gọi điện lại cho Giản Minh Thần, anh hiện đang cùng Tu La Môn bàn chuyện mua bán vũ khí, cho nên thời gian gần đây không có gọi điện cho Giản Minh Thần, không nghĩ tới đối phương lại chủ động gọi điện cho mình, trong lòng có chút đắc ý nho nhỏ.
Nhưng anh lại quên mất chuyện Kiều Nhã Lan tiếp điện thoại lúc nãy, chuyện tuy nhỏ, nhưng lại là một vật cản lớn trên con đường truy thê của anh, khiến anh ăn tận khổ đầu.
“Uy Minh Thần, vừa mới em tìm anh có chuyện gì a.” Giản Minh Thần nhìn Kiều Tử Phỉ điện lại, do dự nửa ngày mới tiếp nhận. Cậu hiện tại cảm giác trong lòng là lạ, có chút giống lúc trước khi biết Lăng Dạ cùng Tư Đồ Linh Lung có quan hệ. Ghen tị, hận, mạnh mẽ trong ***g ngực. Giản Minh Thần hít sâu, vỗ vỗ đầu mình, cậu hiện đang nghĩ cái gì a? Kiều Tử Phỉ cũng không phải là Lăng Dạ, người ta có làm gì cũng đâu có liên quan cậu.
“Ân, kiều ca, thật ngượng ngùng quấy nhiễu anh.”
“Thế nào, lại bắt đầu cùng anh khách khí, tìm anh có chuyện gì không?”
“Kiều ca có thể hay không giúp em giới thiệu một thám tử a.” Kiều Tử Phỉ nghe đến “thám tử” không khỏi nhíu mày, Giản Minh Thần tìm thám tử làm cái gì?
“Không có vấn đề, em muốn tra cái gì, trực tiếp cho anh biết cũng được, thủ hạ của anh cũng có có thể làm việc này.”
“Là như vậy, em muốn biết Tư Đồ Linh Lung là thế nào trở thành thần trí không rõ. Tư Đồ gia tộc hẳn là anh biết rõ đi, Tư Đồ Linh Lung là đại tiểu thư của gia tộc đấy.” Nói xong này câu Giản Minh Thần hung hăng vả chính mình, cậu giải thích cái gì a, người ta sao có thể không biết Tư Đồ gia tộc.
Luôn luôn tại mỉm cười, Kiều Tử Phỉ sau khi nghe đến Tư Đồ gia tộc, trong lòng lộp bộp. Giản Minh Thần thế nào lại cùng Tư Đồ gia tộc có dính dáng. Tại Z quốc, Tư Đồ gia tộc cũng không là thực nổi danh, thậm chí cũng không nằm trong tứ đại gia tộc.
Nhưng là Kiều Tử Phỉ tại LA vẫn là đối với Tư Đồ gia tộc rất rõ ràng. Đó là một gia tộc thần bí, thế lực phân bổ từ LA đến khắp Châu Âu, năm ấy khi anh đi LA phát triển có được gặp qua gia chủ của Tư Đồ gia – Tư Đồ Minh, là một lão đầu thực cường thế. Anh có thể ở LA dừng chân lại cũng nhờ Tư Đồ gia chiếu cố khá nhiều.
Đối với người Giản Minh Thần nhắc đến, Tư Đồ Linh Lung anh cũng có biết, nàng cùng đệ đệ Tư Đồ Ninh cùng thích môn chủ của Tu La Môn – Lăng Dạ. Trong hôn lễ của nàng, Tư Đồ Ninh bị ám sát, sau đó Tư Đồ Linh Lung cũng đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện trong trang viên của Lăng Dạ. Ách, Lăng Dạ hình như là hàng xóm của Giản Minh Thần. Nhưng Giản Minh Thần cũng không giống như là bát quái nhân a, vì cái gì đột nhiên lại muốn điều tra Tư Đồ Linh Lung.
“Chuyện này anh có thể làm, bất quá có khả năng thời gian sẽ dài một chút, dù sao Tư Đồ gia tộc cũng không phải dễ dàng điều tra.” Kiều Tử Phỉ áp xuống tâm tư nghi hoặc, dùng ngữ khí bình thản nói với Giản Minh Thần.
“Nhưng thời gian em có là hữu hạn a, Kiều ca chuyện này liên quan đến sự sống chết của một người, có thể hay không trong 2 ngày có tin tức a.” Giản Minh Thần thật sự lo lắng trạng thái hiện tại của Linh Lung, rất có khả năng không thể giữ được hài tử trong bụng nàng, dù thế nào đó cũng là huyết mạch của Lăng Dạ, coi như đây là chuyện cuối cùng cậu có thể làm cho Lăng Dạ đi.
Nghe Giản Minh Thần vội vàng như thế, Kiều Tử Phỉ càng thêm nghi hoặc, bất quá vẫn là đáp ứng yêu cầu của Giản Minh Thần, “Được rồi, Minh Thần, trong 2 ngày ta sẽ cấp tin tức cho em, nếu sự tình thật sự nghiêm trọng, em giải quyết không được thì cứ nói với anh, anh sẽ cố gắng giúp đỡ.”
Đến lúc Kiều Tử Phỉ khẳng định nói lại, Giản Minh Thần cảm thấy thả lỏng hơn nhiều, cánh tay vô lực lúc nãy nghe được thanh âm của Giản Minh Thần cũng khá hơn rất nhiều, bất quá Giản Minh Thần cũng không có phát hiện, cậu sẽ hoàn toàn đắm chìm trong sự kiện về Tư Đồ Ninh.
Cậu đi thăm Tư Đồ Linh Lung hai lần, mang thêm một ít đồ từ Mộng Tưởng đảo, hy vọng nước suối ở đấy cũng có thể giúp Tư Đồ Linh Lung thanh tỉnh lại giống như Lạc Lạc trước đây.
Đi hai lần, đều không có gặp Lăng Dạ, hắn giống như bề bộn rất nhiều việc. Trong trang viên luôn có rất nhiều người, đại đa số là ám vệ của Tu La Môn được phái đến để chiếu cố Tư Đồ linh lung sinh con. Giản Minh Thần có chút khó hiểu, dựa theo trạng thái hiện tại, đây chính là cảnh giới cấp một của Tu la môn, chẳng lẽ có người muốn ám sát Tư Đồ Linh Lung.
Nhận được điện của Kiều Tử Phỉ là vào 5 giờ chiều, Giản Minh Thần chỉ mặc một chiếc áo T shirt ngắn tay, vội vàng chạy ra ngoài, cậu không có nghĩ đến Kiều Tử Phỉ sẽ tự mình đưa tư liệu điều tra đến. Đi quá mau nên cậu đều không có mặc áo khoác.
“Kiều ca, anh như thế nào chính mình đưa lại đây, anh cứ gọi điện để em đến lấy là được rồi.” Giản Minh Thần ngồi trên xe cảm nhận được ấm áp, nhịn không được chà xát hai cánh tay. Có phải sắp đến mùa đông hay không, thế nào lại lạnh như vậy.
Kiều Tử Phỉ vừa thấy Giản Minh Thần ăn mặc mỏng manh như thế, có phải đang dụ dỗ mình hay không a. (hự =”= k để ý e ấy đang lạnh mà lại nghĩ đi đâu đây lại thêm anh công t*ng trùng thượng não)
“Dù sao anh cũng đang rảnh. Em trước nhìn xem đi.” Kiều Tử Phỉ liền đưa cho Giản Minh Thần một cái túi. Giản Minh Thần có chút kích động, cậu thật sự thực muốn biết Tư Đồ Linh Lung là vì sao lại biến thành như vậy?
Nhanh chóng đọc lướt qua, Giản Minh Thần như hấp một ngụm lãnh khí, không có nghĩ đến sau khi Tư Đồ Ninh chết lại phát sinh nhiều chuyện như thế. Sau ngày đấy, Lăng Dạ biết có người muốn ám sát hắn, sợ Tư Đồ linh lung sẽ bị dính líu liền đem giấu nàng đi. Rồi sau đó Lăng Dạ liền tới Z quốc. Nhưng hắn đi chưa được bao lâu, liền có người bên cạnh hạ dược với Tư Đồ Linh Lung, muốn tiêu trừ hài tử trong bụng nàng, Tư Đồ Linh Lung thập tử nhất sinh, cuối cùng giữ lại được hài tử, nhưng tình thần lại trở nên thất thường. Nàng cảm giác được có người muốn hại hài tử của nàng, liền hướng Thiên Thần cằn nhằn, một thời gian sau liền biến thành ngây ngốc. Người nào cũng nhận không ra, chỉ nói chuyện một mình, đôi khi còn túm tay người khác, nói họ muốn hại hài tử của nàng.
Lăng Dạ biết được chuyện này, liền đem Tư Đồ linh lung đến Z quốc trị liệu, hy vọng thay đổi hoàn cảnh sẽ tốt hơn, không nghĩ đến Tư Đồ linh lung thay đổi hoàn cảnh lại không nháo, nhưng cũng không lên tiếng nói chuyện, luôn ngây ngốc như vậy.
Giản Minh Thần xem xong tư liêu đôi mắt hồng, nguyên lai Lăng Dạ cũng không yêu nàng, nếu yêu thì làm sao để nàng lại một mình mà chạy đến Z quốc, nếu yêu sao lại lãnh đạm với nàng, nếu yêu sao lại trước mặt người khác nói đó là muội muội của mình.
Nhưng nếu đã không yêu, thì tại sao Lăng Dạ lại để Tư Đồ Linh Lung mang hài tử của Lăng Dạ, vì cái gì hắn lại không coi trọng ước hẹn với mình mà lên giường với Tư Đồ Linh Lung. Rốt cục tất cả là vì cái gì?
Liền ba ngày không có lên lớp, Giản Minh Thần vẫn là ngại ngùng, cậu trong học kỳ này đã nghỉ tương đối nhiều.
Cả ngày cùng Vân Dịch Chi vui cười đến bất diệc nhạc hồ nhưng trong lòng vẫn còn canh cánh chuyện của Tư Đồ Linh Lung. Nhà của Vân Dịch Chi tại Z quốc coi như là đại gia tộc, trước đây có nghe nói qua, hình như là xếp hạng 3 trong tứ đại gia tộc, thế lực cũng không phải lớn bình thường. Nếu mình nhờ Vân Dịch Chi điều tra thì khẳng định sẽ rất nhanh có kết quả.
Nhưng là cậu không nghĩ sẽ phiền Vân Dịch Chi, hai người mặc dù là đồng học nhưng cậu không nghĩ sẽ để Vân Dịch Chi biết quá nhiều về mình.
Ý thức tự bảo hộ bản thân vẫn rất mạnh, cậu giống như một chú rùa nhỏ, tuy muốn tiếp xúc với người khác nhưng vẫn là sợ hãi, khi có chuyện liền trốn lại vào trong lớp vỏ của mình. Muốn tiến vào tâm của cậu, không phải khó khăn bình thường.
Giản Minh Thần suy nghĩ cả nửa ngày, đột nhiên xuất hiện danh tự của Kiều Tử Phỉ, nam nhân này coi như là bằng hữu của mình đi. Mặc dù kết thân chưa lâu nhưng vẫn là rất hợp. Hơn nữa Kiều gia so với Vân gia cũng mạnh hơn một ít, xếp thứ hai trong tứ đại gia tộc. Nếu cậu tìm Kiều Tử Phỉ giúp chuyện này khẳng định không có vấn đề đi.
Kiều Tử Phỉ so với Vân Dịch Chi thoạt nhìn có vẻ đáng tin hơn, dù sao đối phương cũng là tổng tài của Thiên Viên tập đoàn đã nhiều năm, đối nhân xử thế cũng có kinh nghiệm hơn. Dù anh ta biết mình muốn điều tra Tư Đồ Linh Lung hẳn cũng không có ảnh hưởng đến mình.
Làm xong tư tưởng, Giản Minh Thần liền gọi điện cho Kiều Tử Phỉ, cậu nghĩ chuyện này để lâu không được, trạng thái hiện giờ của Tư Đồ Linh Lung không có tốt, dù muốn giúp cũng phải hiểu rõ sự tình đã.
“Uy, Kiều ca, là em Giản Minh Thần.”
Nhưng phía bên kia điện thoại lại truyền đến không phải là thanh âm của Kiều Tử Phỉ mà là thanh âm mềm mại của nữ nhân, “Ngại quá, Phỉ đang tắm, ngươi có thể một lát nữa gọi lại được không.” Giản Minh Thần sửng sốt, trong nháy mắt mặt liền hồng, có phải mình quấy nhiễu chuyện tốt của người ta hay không. Vội vàng ngắt điện thoại, Giản Minh Thần cảm giác tim đập lợi hại, còn có chút ẩn ẩn đau. Vì cái gì nghe nữ nhân kia kêu “Phỉ” thì hắn lại cảm thấy toàn thân lạnh run. Chẳng lẽ mình sinh bệnh.
Vân Dịch Chi lúc quay trở lại thấy Giản Minh Thần có chút mất hồn vía, nghi hoặc hỏi: “Minh Thần sao vậy?”
“A, không có gì, vừa mới đi ra ngoài gọi điện thoại có chút lạnh.” Vân Dịch Chi nhíu mày, bọn họ hiện đang ở trong thư viện, như thế nào lại lạnh a!
Bên kia Nhã Lan bị ngắt điện thoại, có chút mạc danh kỳ diệu, nam hài vừa rồi sao lại khẩn trương như vậy a. Nàng còn chưa có nói xong, liền vội vàng ngắt điện thoại, không lẽ mị lực của mình lại giảm mạnh, người ta mới nghe thấy thanh âm liền muốn ngắt điện thoại.
“Nhã Lan sao lại ở đây, hôm nay ngươi không phải có một buổi gặp mặt với fan sao?”
“Phỉ, ngại quá, hại ngươi một thân đầy cafe.” Kiều Nhã Lan đem điện thoại của Kiều Tử Phỉ đưa qua, “Vừa mới có một nam hài gọi điện cho ngươi, ta liền tiếp, hắn giống như tìm ngươi có chuyện.”
Hôm nay nàng đến đây vì chuyện Thiên Viêm đầu tư cho bộ phim của nàng, không nghĩ tới sẽ gặp Giang Tư Lục, hai người mới gặp mặt chưa được hai câu liền cãi nhau, vốn nàng nghĩ lấy cafe tạt Giang Tư Lục, nhưng do cafe quá nóng nên lại đổ lên người Kiều Tử Phỉ. Hoàn hảo khiến đệ đệ nàng tức giận, không biết bộ phim của mình liệu có sụp đổ hay không đây.
Kiều Nhã Lan đi ra ngoài, liền nhìn thấy Giang Tư Lục vẫn đang ở ngoài chờ, Kiều Nhã Lan khinh thường “hừ” một tiếng, ném ánh mắt như dao cho Giang Tư Lục, xoay người liền đi thẳng, hiện tại nàng cũng không muốn cùng Giang Tư Lục nói bất cứ chuyện gì. Nàng đường đường là đại tiểu thư Kiều gia lại đi coi trọng tiểu bình dân như hắn, coi như hắn có phúc khí, thế nhưng lại dám biến mất, còn biến mất hơn nửa năm, hắn coi nàng là cái gì.
Giang Tư Lục mắt thấy Kiều Nhã Lan đi xa dần, một chút biện pháp giữ lại cũng không có. Hắn vốn nghĩ sẽ cùng Kiều Nhã Lan hảo hảo nói chuyện, nhưng mỗi lần hai người gặp mặt không phải “băng” thì chính là “lửa”, còn kém lấy thương đâm mình mấy cái lỗ thôi. Giang Tư Lục nhìn thân ảnh đã biến mất, nhẹ nhàng thở dài, chỉ có thể lại tìm dịp gặp khác để giải thích với Kiều Nhã Lan thôi.
Ở trên lầu, Kiều Tử Phỉ tắm rửa, thay xong quần áo chuẩn bị gọi điện lại cho Giản Minh Thần, anh hiện đang cùng Tu La Môn bàn chuyện mua bán vũ khí, cho nên thời gian gần đây không có gọi điện cho Giản Minh Thần, không nghĩ tới đối phương lại chủ động gọi điện cho mình, trong lòng có chút đắc ý nho nhỏ.
Nhưng anh lại quên mất chuyện Kiều Nhã Lan tiếp điện thoại lúc nãy, chuyện tuy nhỏ, nhưng lại là một vật cản lớn trên con đường truy thê của anh, khiến anh ăn tận khổ đầu.
“Uy Minh Thần, vừa mới em tìm anh có chuyện gì a.” Giản Minh Thần nhìn Kiều Tử Phỉ điện lại, do dự nửa ngày mới tiếp nhận. Cậu hiện tại cảm giác trong lòng là lạ, có chút giống lúc trước khi biết Lăng Dạ cùng Tư Đồ Linh Lung có quan hệ. Ghen tị, hận, mạnh mẽ trong ***g ngực. Giản Minh Thần hít sâu, vỗ vỗ đầu mình, cậu hiện đang nghĩ cái gì a? Kiều Tử Phỉ cũng không phải là Lăng Dạ, người ta có làm gì cũng đâu có liên quan cậu.
“Ân, kiều ca, thật ngượng ngùng quấy nhiễu anh.”
“Thế nào, lại bắt đầu cùng anh khách khí, tìm anh có chuyện gì không?”
“Kiều ca có thể hay không giúp em giới thiệu một thám tử a.” Kiều Tử Phỉ nghe đến “thám tử” không khỏi nhíu mày, Giản Minh Thần tìm thám tử làm cái gì?
“Không có vấn đề, em muốn tra cái gì, trực tiếp cho anh biết cũng được, thủ hạ của anh cũng có có thể làm việc này.”
“Là như vậy, em muốn biết Tư Đồ Linh Lung là thế nào trở thành thần trí không rõ. Tư Đồ gia tộc hẳn là anh biết rõ đi, Tư Đồ Linh Lung là đại tiểu thư của gia tộc đấy.” Nói xong này câu Giản Minh Thần hung hăng vả chính mình, cậu giải thích cái gì a, người ta sao có thể không biết Tư Đồ gia tộc.
Luôn luôn tại mỉm cười, Kiều Tử Phỉ sau khi nghe đến Tư Đồ gia tộc, trong lòng lộp bộp. Giản Minh Thần thế nào lại cùng Tư Đồ gia tộc có dính dáng. Tại Z quốc, Tư Đồ gia tộc cũng không là thực nổi danh, thậm chí cũng không nằm trong tứ đại gia tộc.
Nhưng là Kiều Tử Phỉ tại LA vẫn là đối với Tư Đồ gia tộc rất rõ ràng. Đó là một gia tộc thần bí, thế lực phân bổ từ LA đến khắp Châu Âu, năm ấy khi anh đi LA phát triển có được gặp qua gia chủ của Tư Đồ gia – Tư Đồ Minh, là một lão đầu thực cường thế. Anh có thể ở LA dừng chân lại cũng nhờ Tư Đồ gia chiếu cố khá nhiều.
Đối với người Giản Minh Thần nhắc đến, Tư Đồ Linh Lung anh cũng có biết, nàng cùng đệ đệ Tư Đồ Ninh cùng thích môn chủ của Tu La Môn – Lăng Dạ. Trong hôn lễ của nàng, Tư Đồ Ninh bị ám sát, sau đó Tư Đồ Linh Lung cũng đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện trong trang viên của Lăng Dạ. Ách, Lăng Dạ hình như là hàng xóm của Giản Minh Thần. Nhưng Giản Minh Thần cũng không giống như là bát quái nhân a, vì cái gì đột nhiên lại muốn điều tra Tư Đồ Linh Lung.
“Chuyện này anh có thể làm, bất quá có khả năng thời gian sẽ dài một chút, dù sao Tư Đồ gia tộc cũng không phải dễ dàng điều tra.” Kiều Tử Phỉ áp xuống tâm tư nghi hoặc, dùng ngữ khí bình thản nói với Giản Minh Thần.
“Nhưng thời gian em có là hữu hạn a, Kiều ca chuyện này liên quan đến sự sống chết của một người, có thể hay không trong 2 ngày có tin tức a.” Giản Minh Thần thật sự lo lắng trạng thái hiện tại của Linh Lung, rất có khả năng không thể giữ được hài tử trong bụng nàng, dù thế nào đó cũng là huyết mạch của Lăng Dạ, coi như đây là chuyện cuối cùng cậu có thể làm cho Lăng Dạ đi.
Nghe Giản Minh Thần vội vàng như thế, Kiều Tử Phỉ càng thêm nghi hoặc, bất quá vẫn là đáp ứng yêu cầu của Giản Minh Thần, “Được rồi, Minh Thần, trong 2 ngày ta sẽ cấp tin tức cho em, nếu sự tình thật sự nghiêm trọng, em giải quyết không được thì cứ nói với anh, anh sẽ cố gắng giúp đỡ.”
Đến lúc Kiều Tử Phỉ khẳng định nói lại, Giản Minh Thần cảm thấy thả lỏng hơn nhiều, cánh tay vô lực lúc nãy nghe được thanh âm của Giản Minh Thần cũng khá hơn rất nhiều, bất quá Giản Minh Thần cũng không có phát hiện, cậu sẽ hoàn toàn đắm chìm trong sự kiện về Tư Đồ Ninh.
Cậu đi thăm Tư Đồ Linh Lung hai lần, mang thêm một ít đồ từ Mộng Tưởng đảo, hy vọng nước suối ở đấy cũng có thể giúp Tư Đồ Linh Lung thanh tỉnh lại giống như Lạc Lạc trước đây.
Đi hai lần, đều không có gặp Lăng Dạ, hắn giống như bề bộn rất nhiều việc. Trong trang viên luôn có rất nhiều người, đại đa số là ám vệ của Tu La Môn được phái đến để chiếu cố Tư Đồ linh lung sinh con. Giản Minh Thần có chút khó hiểu, dựa theo trạng thái hiện tại, đây chính là cảnh giới cấp một của Tu la môn, chẳng lẽ có người muốn ám sát Tư Đồ Linh Lung.
Nhận được điện của Kiều Tử Phỉ là vào 5 giờ chiều, Giản Minh Thần chỉ mặc một chiếc áo T shirt ngắn tay, vội vàng chạy ra ngoài, cậu không có nghĩ đến Kiều Tử Phỉ sẽ tự mình đưa tư liệu điều tra đến. Đi quá mau nên cậu đều không có mặc áo khoác.
“Kiều ca, anh như thế nào chính mình đưa lại đây, anh cứ gọi điện để em đến lấy là được rồi.” Giản Minh Thần ngồi trên xe cảm nhận được ấm áp, nhịn không được chà xát hai cánh tay. Có phải sắp đến mùa đông hay không, thế nào lại lạnh như vậy.
Kiều Tử Phỉ vừa thấy Giản Minh Thần ăn mặc mỏng manh như thế, có phải đang dụ dỗ mình hay không a. (hự =”= k để ý e ấy đang lạnh mà lại nghĩ đi đâu đây lại thêm anh công t*ng trùng thượng não)
“Dù sao anh cũng đang rảnh. Em trước nhìn xem đi.” Kiều Tử Phỉ liền đưa cho Giản Minh Thần một cái túi. Giản Minh Thần có chút kích động, cậu thật sự thực muốn biết Tư Đồ Linh Lung là vì sao lại biến thành như vậy?
Nhanh chóng đọc lướt qua, Giản Minh Thần như hấp một ngụm lãnh khí, không có nghĩ đến sau khi Tư Đồ Ninh chết lại phát sinh nhiều chuyện như thế. Sau ngày đấy, Lăng Dạ biết có người muốn ám sát hắn, sợ Tư Đồ linh lung sẽ bị dính líu liền đem giấu nàng đi. Rồi sau đó Lăng Dạ liền tới Z quốc. Nhưng hắn đi chưa được bao lâu, liền có người bên cạnh hạ dược với Tư Đồ Linh Lung, muốn tiêu trừ hài tử trong bụng nàng, Tư Đồ Linh Lung thập tử nhất sinh, cuối cùng giữ lại được hài tử, nhưng tình thần lại trở nên thất thường. Nàng cảm giác được có người muốn hại hài tử của nàng, liền hướng Thiên Thần cằn nhằn, một thời gian sau liền biến thành ngây ngốc. Người nào cũng nhận không ra, chỉ nói chuyện một mình, đôi khi còn túm tay người khác, nói họ muốn hại hài tử của nàng.
Lăng Dạ biết được chuyện này, liền đem Tư Đồ linh lung đến Z quốc trị liệu, hy vọng thay đổi hoàn cảnh sẽ tốt hơn, không nghĩ đến Tư Đồ linh lung thay đổi hoàn cảnh lại không nháo, nhưng cũng không lên tiếng nói chuyện, luôn ngây ngốc như vậy.
Giản Minh Thần xem xong tư liêu đôi mắt hồng, nguyên lai Lăng Dạ cũng không yêu nàng, nếu yêu thì làm sao để nàng lại một mình mà chạy đến Z quốc, nếu yêu sao lại lãnh đạm với nàng, nếu yêu sao lại trước mặt người khác nói đó là muội muội của mình.
Nhưng nếu đã không yêu, thì tại sao Lăng Dạ lại để Tư Đồ Linh Lung mang hài tử của Lăng Dạ, vì cái gì hắn lại không coi trọng ước hẹn với mình mà lên giường với Tư Đồ Linh Lung. Rốt cục tất cả là vì cái gì?