Một ngọn lửa màu lam cháy lên, trong chớp mắt lan tràn trên phạm vi hố nước, thi ba ba gặp được lửa, bụng của nó lập tức “Xì”
một tiếng nổ tung, phun ra một đoàn dịch màu lục.
Diệp Thiếu Dương nhảy lên trên cổ quan tài, tiếp tục dùng búa đập tiếp lỗ hổng lúc nãy, đột nhiên, theo tiếng gầm rú, một cái bóng trắng từ trong quan tài chui ra, không có người nào có cái đầu to đến như vậy, bộ mặt sưng vù, giống như một khối thịt heo ngâm trong nước nửa tháng, ngũ quan (tóc, tai,miệng, mũi, mắt) chảy xệ ra, cơ hồ là nhìn không rõ, chỉ có thể thấy những nếp gấp, nhăn ở bên nhau, giống như một đóa hoa cúc.
Một cái đầu thật lớn chui ra, lay động qua lại, ý đồ chui ra, Trang Vũ Ninh đám người đương trường bị dọa muốn ngất đi, nhất là bí thư chi bộ thông cùng với hai đứa cháu trai của hắn, ở đâu mà gặp qua trường hợp đáng sợ này bao giờ, nên bí thư thôn ngồi liệt xuống dưới đất, run rẩy nói “Trời ơn … thực sự có cương thi……..”
“Tiểu thần côn, đây ….
là cương thi sao, như thế nào cái đầu lại lớn như vậy?”
Tạ Vũ Tình ngơ ngẩn hỏi.
“Cái này kêu là Cự thủy thi, là thủy thi tiến hóa mà thành, tu luyện đã đến bước này về sau, thân thể càng ngày càng to ra, có sức lực rất lớn, tên này ít nhất cũng có mấy năm tu vi”
Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua cái quan tài thật lớn, nói tiếp.
“Cổ quan tài này là được đặc chế, rộng lớn đến như vậy tám phần là vì dưỡng quỷ thi.
Trên quan tài là do có pháp ấn, làm nó không có ra được, nếu không cho dùng làm lá vàng, cho dùng là gang thép cũng sợ bị nó chọc ra từng cái lỗ thủng.”
Nói xong Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, đánh bừa nói, tuy rằng có thể đánh thắng nó, nhưng tương đối sẽ rất phiền toái, không diệt nó đi thì không thể nào lấy quan tài ra được, hơn nữa cũng lưu lại một cái tai họa, suy nghĩ một lát liền có chủ ý, vung cây búa vung mạnh lên đầu thủy thi 1cái.
Nghe thấy một tiếng bùm, cái đầu thật lớn bị búa đánh trở về trong quan tài, mượn cơ hội này, Diệp Thiếu Dương từ trong bao lấy ra hai cây đinh dài, dùng tay đóng lên bả vai hai bên của thủy thi, lúc này thủy thi lại đem cái đầu duỗi tới, Diệp Thiếu Dương lần thứ hai đem búa nện đầu hắn cái nữa, đem cái đầu rớt xuống quan tài, từ trên hai cây đinh cột vào hai sợ tơ hồng.
Một đầu thắt lại, một đầu khác xuyên qua một quả Ngũ Đế tiền, dùng sức lôi kéo, đè lên người của thủy thi, vòng qua bên kia của cây đinh khác rồi thắt, lại vòng trở về làm một hơi ba vòng trên cổ nó.
Cự Thủy Thi tức giận rống giận lên, liền đem đầu hướng lên phía trên, nhưng đều không có thành công.
“Ngươi không phải nói nó có sức lực rất lớn sao, như thế nào chỉ ba sợi tơ hông liền đem nó buộc chặt vậy?”
Tạ Vũ Tình buồn bực hỏi.
“Ta dùng chính là mao sơn khốn thi thuật, chu sa cùng với Ngũ Đế tiền, chính là dùng pháp lực, lấy tu vi của nó làm sao có biện pháp thoát ra.”
Diệp Thiếu Dương đứng lên, đối với bí thư thôn nói “Phiền ngươi lấy ta cho một cái nồi, cùng một ít củi lửa, khoảng 20 cân dầu ăn.”
“Dầu ăn loại nào, dầu hạt cải, dầu phộng, hay dầu đậu nành?”
“Cái gì cũng được.”
Bí thư thôn mang theo hai cháu trai rời đi, Diệp Thiếu Dương bảo mọi người hỗ trợ, đem cái quan tài kia nhấc lên, cự thủy thi hư thối đáng sợ kia, giống như một khối thi thể trắng bạch, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Một tầng da thịt giống như bong bóng đè lên nhau, toàn thân trên dưới đều là nếp uốn, Diệp Thiếu Dương dùng tay bốc lên 1 khối da thịt, phía dưới bò đầy thi trùng màu trắng, còn đang mấp máy ở bên trong.
“Đây là thi ba ba còn chưa tiến hóa, không quan trọng.”
Diệp Thiếu Dương hướng về phía trước nhìn thoáng qua, phát hiện Trang Vũ Ninh ngồi bên cạnh ngôi mộ mà nôn ói, sắc mặt của Trang Thái cùng Tạ Vũ Tình cũng phi thường khó coi, không khỏi buồn bực nói “Có cái gì đâu mà ghê tởm?”
Tạ Vũ Tình hít vào một hơi, nói “Chỉ có ngươi mới bình thường thôi.”
Cự thủy ở phía sau bị trói nhưng vẫn phóng tới, múa may muốn chộp Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương đưa Tạ Vũ Tình xuống dưới, đem búa lớn giao cho nàng, bảo nàng không ngừng đập vào tay trái của thủy thi.
Chính mình thì lấy ra hai cái đinh dài, phân biệt đóng lên hai bên tai trái của nó, rồi treo tơ hồng có chu sa,, chờ Tạ Vũ Tình một lần nữa đem tay của nó nện xuống, vội vàng đem tơ hồng tròng lên, kéo ra sau, đem tay của cự thủy thi cố định ở đáy quan tài Sau đó cũng vậy, đem tay phải nó cũng cố định, cứ như vậy thủy thi nửa trên thi thể bị cố định, liền vung vẩy hai chân, Diệp Thiếu Dương tạm thời mặc kệ nó, lấy ra đinh dài hơn, theo hai bên sườn của nó, mỗi mấy tấc liền đóng xuống một cây.
Sau đó lấy ra chu sa tơ hồng, làm giống như vá áo, từ trên xuống dưới đem tơ hồng kéo qua kéo lại, đem thủy thi từ trên xuống dưới trói chặc lại, nó có như thế nào cũng giãy giụa không ra.
Tạ Vũ Tình thấy cự thủy thi không thể động đậy được, lá gan cũng to ra, vung búa không ngừng đập lên đầu nó, mỗi lần bị đập là cự thủy thi phát ra tiếng gầm lên giận dữ, liều mạng lay động cái đầu, nhưng bất đắc dĩ toàn thân đã bị tơ hồng trói trụ, không thể né tránh.
“Đánh muốn đã tay, như muốn nghiện, ha ha!”
Tạ Vũ Tình hưng phấn không ngừng cầm búa mà nện xuống, đem khuôn mặt giống như hoa cúc của cự thủy thi đánh cho tan nát huyết nhục tung bay tứ lung tung, làm cho càng thêm dữ tợn.
“Uy Uy, Tiểu thần côn, dù sao nó cũng không thể động đậy được, vì sao không đem nó đánh chết, không phải đầu nó nát ra là chết sao?”
Diệp Thiếu Dương liền á khẩu “Xương cốt của cương thi phi thường cứng cỏi, cô còn không có đem đầu nó đánh nát, thì cũng mệt chết rồi, thích thì cứ đánh đi.”
Đợi 1 hồi, bí thư thôn cùng hai cháu trai trở về, trong tay cầm các loại đồ vật.
Diệp Thiếu Dương dẫn bọn họ vào trong, bảo họ làm một cái bếp lò đơn giản bằng gạch, đem nồi sắt bắt lên, cho 20 cân dầu hạt cải, ở dưới nổi lửa lên, chờ đến khi dầu đã sôi trào lên, bảo bí thư thôn đi lấy hai cái bình đựng nước sôi cùng cái gáo lại đây.
Vẫn luôn ở bên cạnh nhìn hắn biểu diễn, mà chưa hề nhúng tay vào là Vô nguyệt đạo trưởng đi lên, cau mày nói “Ngươi là dùng nhiệt để diệt thủy thi?”
Diệp Thiếu Dương nói “ngươi có ý kiến khác?”
Vô nguyệt đạo trưởng kinh thường nói “giết một con cự thủy thi mà thôi, có cần phải phiền toái như vậy không, ta chỉ cần một đạo ‘long hổ trấn sơn chú’, là chỉ trong khoảnh khắc có thể giết nó”
“Vậy tại sao trong thời điểm ta đang làm, ngươi vì cái gì mà không giết nó đi?”
“Ta ….
ta không phải là để cho ngươi động thủ sao”
“Vậy thì ngươi hiện tại cũng đừng nhúng tay vào.”
Diệp Thiếu Dương nói, “Ngươi khoác lác ta mặc kệ, nếu thật sự động thủ, ngươi tốt nhất là tránh xa một chút, ngươi có thể đùa chết mình cũng không quan trọng, đùng làm cho mọi người cùng theo ngươi xui xẻo.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương đem một bao chu sa, bình nhỏ hồng tiêu, còn có một ít pháp dược thêm vào nồi, nấu cho đến khi thấy khói nhẹ bốc lên, mới thật cẩn thận dùng gáo múc đỏ vào bình nước nóng, cho đến khi hai bình đều đầy, xách trở về trong nhà chính.
Dọc đường đi mọi người đều tránh ra, sợ văng phải dầu nóng, nếu bị dính lên người thương tổn lớn hơn nhiều so với nước sôi.
Diệp Thiếu Dương nhảy xuống hố, đem một cái ấm nước đặt bên cạnh, xách một cái lên, đổ vào cái miệng thủy thi đang mở ra.
Cự thủy thi vốn dĩ chả có trí thông minh, toàn thân lại không thể động đậy được, thấy cái ấm liền theo bản năng mà cắn.
một tiếng nổ tung, phun ra một đoàn dịch màu lục.
Diệp Thiếu Dương nhảy lên trên cổ quan tài, tiếp tục dùng búa đập tiếp lỗ hổng lúc nãy, đột nhiên, theo tiếng gầm rú, một cái bóng trắng từ trong quan tài chui ra, không có người nào có cái đầu to đến như vậy, bộ mặt sưng vù, giống như một khối thịt heo ngâm trong nước nửa tháng, ngũ quan (tóc, tai,miệng, mũi, mắt) chảy xệ ra, cơ hồ là nhìn không rõ, chỉ có thể thấy những nếp gấp, nhăn ở bên nhau, giống như một đóa hoa cúc.
Một cái đầu thật lớn chui ra, lay động qua lại, ý đồ chui ra, Trang Vũ Ninh đám người đương trường bị dọa muốn ngất đi, nhất là bí thư chi bộ thông cùng với hai đứa cháu trai của hắn, ở đâu mà gặp qua trường hợp đáng sợ này bao giờ, nên bí thư thôn ngồi liệt xuống dưới đất, run rẩy nói “Trời ơn … thực sự có cương thi……..”
“Tiểu thần côn, đây ….
là cương thi sao, như thế nào cái đầu lại lớn như vậy?”
Tạ Vũ Tình ngơ ngẩn hỏi.
“Cái này kêu là Cự thủy thi, là thủy thi tiến hóa mà thành, tu luyện đã đến bước này về sau, thân thể càng ngày càng to ra, có sức lực rất lớn, tên này ít nhất cũng có mấy năm tu vi”
Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua cái quan tài thật lớn, nói tiếp.
“Cổ quan tài này là được đặc chế, rộng lớn đến như vậy tám phần là vì dưỡng quỷ thi.
Trên quan tài là do có pháp ấn, làm nó không có ra được, nếu không cho dùng làm lá vàng, cho dùng là gang thép cũng sợ bị nó chọc ra từng cái lỗ thủng.”
Nói xong Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, đánh bừa nói, tuy rằng có thể đánh thắng nó, nhưng tương đối sẽ rất phiền toái, không diệt nó đi thì không thể nào lấy quan tài ra được, hơn nữa cũng lưu lại một cái tai họa, suy nghĩ một lát liền có chủ ý, vung cây búa vung mạnh lên đầu thủy thi 1cái.
Nghe thấy một tiếng bùm, cái đầu thật lớn bị búa đánh trở về trong quan tài, mượn cơ hội này, Diệp Thiếu Dương từ trong bao lấy ra hai cây đinh dài, dùng tay đóng lên bả vai hai bên của thủy thi, lúc này thủy thi lại đem cái đầu duỗi tới, Diệp Thiếu Dương lần thứ hai đem búa nện đầu hắn cái nữa, đem cái đầu rớt xuống quan tài, từ trên hai cây đinh cột vào hai sợ tơ hồng.
Một đầu thắt lại, một đầu khác xuyên qua một quả Ngũ Đế tiền, dùng sức lôi kéo, đè lên người của thủy thi, vòng qua bên kia của cây đinh khác rồi thắt, lại vòng trở về làm một hơi ba vòng trên cổ nó.
Cự Thủy Thi tức giận rống giận lên, liền đem đầu hướng lên phía trên, nhưng đều không có thành công.
“Ngươi không phải nói nó có sức lực rất lớn sao, như thế nào chỉ ba sợi tơ hông liền đem nó buộc chặt vậy?”
Tạ Vũ Tình buồn bực hỏi.
“Ta dùng chính là mao sơn khốn thi thuật, chu sa cùng với Ngũ Đế tiền, chính là dùng pháp lực, lấy tu vi của nó làm sao có biện pháp thoát ra.”
Diệp Thiếu Dương đứng lên, đối với bí thư thôn nói “Phiền ngươi lấy ta cho một cái nồi, cùng một ít củi lửa, khoảng 20 cân dầu ăn.”
“Dầu ăn loại nào, dầu hạt cải, dầu phộng, hay dầu đậu nành?”
“Cái gì cũng được.”
Bí thư thôn mang theo hai cháu trai rời đi, Diệp Thiếu Dương bảo mọi người hỗ trợ, đem cái quan tài kia nhấc lên, cự thủy thi hư thối đáng sợ kia, giống như một khối thi thể trắng bạch, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Một tầng da thịt giống như bong bóng đè lên nhau, toàn thân trên dưới đều là nếp uốn, Diệp Thiếu Dương dùng tay bốc lên 1 khối da thịt, phía dưới bò đầy thi trùng màu trắng, còn đang mấp máy ở bên trong.
“Đây là thi ba ba còn chưa tiến hóa, không quan trọng.”
Diệp Thiếu Dương hướng về phía trước nhìn thoáng qua, phát hiện Trang Vũ Ninh ngồi bên cạnh ngôi mộ mà nôn ói, sắc mặt của Trang Thái cùng Tạ Vũ Tình cũng phi thường khó coi, không khỏi buồn bực nói “Có cái gì đâu mà ghê tởm?”
Tạ Vũ Tình hít vào một hơi, nói “Chỉ có ngươi mới bình thường thôi.”
Cự thủy ở phía sau bị trói nhưng vẫn phóng tới, múa may muốn chộp Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương đưa Tạ Vũ Tình xuống dưới, đem búa lớn giao cho nàng, bảo nàng không ngừng đập vào tay trái của thủy thi.
Chính mình thì lấy ra hai cái đinh dài, phân biệt đóng lên hai bên tai trái của nó, rồi treo tơ hồng có chu sa,, chờ Tạ Vũ Tình một lần nữa đem tay của nó nện xuống, vội vàng đem tơ hồng tròng lên, kéo ra sau, đem tay của cự thủy thi cố định ở đáy quan tài Sau đó cũng vậy, đem tay phải nó cũng cố định, cứ như vậy thủy thi nửa trên thi thể bị cố định, liền vung vẩy hai chân, Diệp Thiếu Dương tạm thời mặc kệ nó, lấy ra đinh dài hơn, theo hai bên sườn của nó, mỗi mấy tấc liền đóng xuống một cây.
Sau đó lấy ra chu sa tơ hồng, làm giống như vá áo, từ trên xuống dưới đem tơ hồng kéo qua kéo lại, đem thủy thi từ trên xuống dưới trói chặc lại, nó có như thế nào cũng giãy giụa không ra.
Tạ Vũ Tình thấy cự thủy thi không thể động đậy được, lá gan cũng to ra, vung búa không ngừng đập lên đầu nó, mỗi lần bị đập là cự thủy thi phát ra tiếng gầm lên giận dữ, liều mạng lay động cái đầu, nhưng bất đắc dĩ toàn thân đã bị tơ hồng trói trụ, không thể né tránh.
“Đánh muốn đã tay, như muốn nghiện, ha ha!”
Tạ Vũ Tình hưng phấn không ngừng cầm búa mà nện xuống, đem khuôn mặt giống như hoa cúc của cự thủy thi đánh cho tan nát huyết nhục tung bay tứ lung tung, làm cho càng thêm dữ tợn.
“Uy Uy, Tiểu thần côn, dù sao nó cũng không thể động đậy được, vì sao không đem nó đánh chết, không phải đầu nó nát ra là chết sao?”
Diệp Thiếu Dương liền á khẩu “Xương cốt của cương thi phi thường cứng cỏi, cô còn không có đem đầu nó đánh nát, thì cũng mệt chết rồi, thích thì cứ đánh đi.”
Đợi 1 hồi, bí thư thôn cùng hai cháu trai trở về, trong tay cầm các loại đồ vật.
Diệp Thiếu Dương dẫn bọn họ vào trong, bảo họ làm một cái bếp lò đơn giản bằng gạch, đem nồi sắt bắt lên, cho 20 cân dầu hạt cải, ở dưới nổi lửa lên, chờ đến khi dầu đã sôi trào lên, bảo bí thư thôn đi lấy hai cái bình đựng nước sôi cùng cái gáo lại đây.
Vẫn luôn ở bên cạnh nhìn hắn biểu diễn, mà chưa hề nhúng tay vào là Vô nguyệt đạo trưởng đi lên, cau mày nói “Ngươi là dùng nhiệt để diệt thủy thi?”
Diệp Thiếu Dương nói “ngươi có ý kiến khác?”
Vô nguyệt đạo trưởng kinh thường nói “giết một con cự thủy thi mà thôi, có cần phải phiền toái như vậy không, ta chỉ cần một đạo ‘long hổ trấn sơn chú’, là chỉ trong khoảnh khắc có thể giết nó”
“Vậy tại sao trong thời điểm ta đang làm, ngươi vì cái gì mà không giết nó đi?”
“Ta ….
ta không phải là để cho ngươi động thủ sao”
“Vậy thì ngươi hiện tại cũng đừng nhúng tay vào.”
Diệp Thiếu Dương nói, “Ngươi khoác lác ta mặc kệ, nếu thật sự động thủ, ngươi tốt nhất là tránh xa một chút, ngươi có thể đùa chết mình cũng không quan trọng, đùng làm cho mọi người cùng theo ngươi xui xẻo.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương đem một bao chu sa, bình nhỏ hồng tiêu, còn có một ít pháp dược thêm vào nồi, nấu cho đến khi thấy khói nhẹ bốc lên, mới thật cẩn thận dùng gáo múc đỏ vào bình nước nóng, cho đến khi hai bình đều đầy, xách trở về trong nhà chính.
Dọc đường đi mọi người đều tránh ra, sợ văng phải dầu nóng, nếu bị dính lên người thương tổn lớn hơn nhiều so với nước sôi.
Diệp Thiếu Dương nhảy xuống hố, đem một cái ấm nước đặt bên cạnh, xách một cái lên, đổ vào cái miệng thủy thi đang mở ra.
Cự thủy thi vốn dĩ chả có trí thông minh, toàn thân lại không thể động đậy được, thấy cái ấm liền theo bản năng mà cắn.