*:Hoàng phiếu giấy: là tờ giấy màu trắng dùng để rãi cho người chết..
“Không vội, Tiểu quỷ còn chưa có bỏ vào.”
Hồ Uy nói xong, từ trong tay áo lấy ta một cái tháp hình tam giác, đặt lên bàn.
Diệp Thiếu Dương hai người chăm chú nhìn lại, tiểu tháp này được làm bằng thủy tinh, bên trong có chứa một nữ hài nhỏ bằng nắm tay, tóc biện thành như sừng dê, mặc yếm hồng, đôi mắt màu lam, bộ dạng rất là đáng yêu, không có nhiễm một tia tà khí, điềm đạm đáng yêu nhìn Mã Thừa.
“Đây là ….
tiểu quỷ?”
Mã Thừa giật mình trưng lớn đôi mắt, cũng không phải là ngụy trang, hắn thật sự cảm thấy giật mình.
Mã Thừa gật gật đầu “Ta hiện tại đem nó đưa vào Cổ mạn đồng, để cho Mã công tử nhìn xem.”
Nói xong, từ trong túi xách lấy ra cái chai nhỏ bằng đồng, chỉ mới vừa mở ra, liền có một mùi máu tươi gay mũi bay ra, Diệp Thiếu Dương gãi gãi mũi “Máu chó đen?”
“Trộn pháp dược đặc thù cùng máu chó đen, cái này gọi là đuổi hồn cao, có thể làm cho tiểu quỷ không thể né tránh.”
Hồ Uy từ dưới Cổ mạn đồng, lót một tấm *hoàng phiếu giấy, tràn ra khỏi cạnh bàn, sau đó cầm cái chai kia, lấy một ít thuốc mỡ ra, bôi trên hoàng phiếu giấy thành một đường cong màu đỏ.
Ngón tay hắn lướt như bay, thập phần chuyên chú mà vẽ, Diệp Thiếu Dương cũng là lần đầu tiên thấy người phi triển dưỡng quỷ thuật, cảm thấy rất mới lạ, cùng Mã Thừa nghiêm túc ở bên cạnh xem.
Mấy phút sau, Hồ Uy hít một hơi, thẳng eo nói “Xong.”
Trên hoàng phiếu giấy, là một cái đồ án phức tạp giống như là mê cung, Diệp Thiếu Dương chưa có gặp qua bao giờ, nghiêm túc nghiên cứu một lát, thì phát hiện đây là một trận pháp nhỏ dùng để đuổi quỷ.
Hồ Uy dùng bút chu sa vẽ trong lòng bàn tay một đồ án Thái Cực ấn, sau đó mở ra thủy tinh tháp, đem tiểu quỷ thả ra.
Tiểu quỷ này có tu vi, nên vừa được thả ra, liền tìm cách đào tẩu, mới vừa bay lên, đã bị Hồ Uy một chưởng chụp xuống, bỏ nó vào trong trận pháp, thân ảnh bị trận pháp làm cho thu nhỏ lại thành như nắm tay, những đường cong được vẽ bằng máu chó đen biến thành bức tường nước lập thể (3D), chảy từ dưới lên trên.
Họa huyết thành hà! Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa kêu ra tiếng, đây chính là nội môn pháp thuật mao sơn, chuyên sử dụng để đuổi quỷ, không nghĩ tới Mao sơn bắc tông cũng có.
Mấu chốt là, thuật này ở nam tông là pháp thuật quang minh thần thánh, không nghĩ tới bị Hồ Uy dùng làm chuyện ác, nhất thời trong lòng cảm thấy căm phẫn.
Bất quá, cảm giác được Hồ Uy dùng khóe mắt để quan sát chính mình, Diệp Thiếu Dương nghĩ mình đang giả bộ chỉ là 1 tên ngoại môn đệ tử, cố ý làm thần sắc mê mang cùng kinh ngạc, tỏ vẻ xem không hiểu chi tiết của pháp thuật này, liền xem tiểu quỷ kia.
Tiểu quỷ tựa hồ rất sợ huyết tường ở hai bên, do dự đi về phía trước, đến giao lộ đầu tiên, lập tức Hồ Uy đôi tay kết ấn, ở trên hoàng phiếu giấy ấn một chút, con sông màu máu lập tức nổi lên sóng lớn, đánh vào trên người tiểu quỷ.
“Ô…….”
Tiểu quỷ thống khổ khóc lên, bị cuốn theo máu loãng, trên người nó nổi lên một tia hơi thở màu xám, dần dần tiêu tán trên không trung.
Tiểu quỷ một bên gào khóc, một bên tiếp tục đi về phía trước, tới giao lộ thứ hai, sự tình lúc này lại xảy ra lần nữa, lần này tiểu quỷ khóc càng ghê hơn, hiển nhiên lần này máu loãng gây thương tổn cho nó lớn hơn nữa.
“Đây là đang làm gì?”
Mã Thừa cau mày, có chút không đành lòng nói.
“Cái này gọi là tẩy linh, dùng máu loãng tẩy đi một thân linh khí của nàng, làm quỷ sai không tìm thấy, đồng thời nàng cũng không có khả năng chủ động tiến vào âm ty, sẽ an tâm lưu lại bên trong cổ mạn đồng, tẩy linh phải 7 lần như vậy mới thành công.”
Mã Thừa nói “Chẳng lẽ mỗi tiểu quỷ đều trải qua quá trình này à?”
“Chỉ có tiểu quỷ có tu vi, mới yêu cầu phải tẩy linh,bằng không sau này có lẽ có phiền toái.“ Hồ Uy ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, có chút đắc ý nói “Dương sư đệ, chiêu này gọi là tẩy linh thần thuật, ngươi ở Mao sơn chắc chưa gặp qua?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nhưng trong lòng thầm mắng: Tà ma ngoại đạo.
Mã Thừa cũng phối hợp “Sau này có cơ hội, ngươi cũng có thể cùng Hồ tiên sinh giao lưu một chút, cũng có thêm kiến thức.”
“nhất định sẽ giao lưu.”
Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình luôn là người có khả năng ẩn nhẫn, nhưng tận mắt nhìn thấy tiểu quỷ trải qua thống khổ khủng bố nhưng vậy, cơ hồ không nhịn được, tay đặt dưới bàn trà, liền nắm chặt lại.
Lúc hắn cảm thấy không thể kiềm chế được cảm xúc nữa, thì Mã Thừa đột nhiên vỗ vỗ tay hắn, “Ta để ví da trong xe, ngươi đi xuống đem lên đây, phiền rồi”
Diệp Thiếu Dương lập tức minh bạch, Mã Thừa nhất định là đoán được mình không đành lòng được, tuy rằng biểu hiện của mình cũng bình thường, vì thế cầm lấy chìa khóa xe, bước nhanh xuống lầu.
Khi đi ra khỏi tiệm thuốc, hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải đem Hồ Uy cái tên táng tận lương tâm giết chết! Sau khi hoãn hoãn lại cảm xúc, đang muốn xoay người đi vào, nhìn thấy tứ bảo pháp sư từ đối diện đi tới.
“Ha ha, Dương huynh đệ, đã lâu không thấy!”
Tứ bảo pháp sư khách khí đi tới, vốn định cùng Diệp Thiếu Dương ôm 1 chút, xem thấy phản ứng tương đối lãnh đạm, vì thế sửa lại bắt tay.
Hàn huyên vài câu, Tứ bảo pháp sư mời hắn cùng lên lầu.
Trở lại gian phòng lúc nãy, trên bàn trà, tiểu quỷ đã đi ra hoàng phiếu giấy, đem thân thể dán lên Cổ mạn đồng.
Hồ Uy từ trong bao lấy ra một khối vải đỏ, đặt trên Cổ mạn đồng, cũng bao vào tiểu quỷ, khép kín lại, sau đó dùng tay dọc theo vạt áo vải đỏ không ngừng nhéo lên trên, nhắm mắt lại, không ngừng niệm chú ngữ, đột nhiên mở hai mắt, đem vải đỏ lấy ra, thở ra một hơi dài “Đại công cáo thành!”
Mã Thừa mỉm cười, gật gật đầu “Hồ tiên sinh vất vả.”
“Mã công tử đừng khách khí, bây giờ có thể vẽ rồng điểm mắt rồi.”
Hồ Uy cầm tới bút chu sa, đưa đến trong tay của Mã Thừa.
Mã Thừa có chút do dự.
Hồ Uy còn tưởng hắn không biết làm thế nào, thì giảng giải “Đây chỉ là một nghi thức nhận củ, điểm bút đôi mắt dạng gì cũng không ảnh hưởng đến thân thế nó, Mã công tử cứ điểm tuỳ tiện xuống là được.”
Mã Thừa thấy Diệp Thiếu Dương không có tỏ vẻ phản đối, đành cầm bút chu sa, hướng về hai hốc mắt của Cổ mạn đồng, từng bên điểm một chút.
Hai tròng mắt của Cổ mạn đồng lập tức hiện lên một đạo linh quang, thời gian sau mới biến mất.
Hồ Uy cười “Mã công tử thế là xong, ngươi cầm về cung phụng nó một lần: hai nén hương, ba chén nước, hai chỉ hương nến, nhất định phải mình cung cấp nuôi dưỡng, thành tâm tắc linh, mấy thứ này cùng lư hương, ta tí nữa đưa cho công tử một ít, nếu không còn có thể điện thoại cho ta.
Tiểu quỷ này hiện tại bị thương, đại khái 7 ngày nữa là có thể khôi phục.”
Mã Thừa gật gật đầu.
Hồ Uy còn nói thêm “Hương nến cùng mấy thứ linh tinh, chỉ là phụ trợ tu luyện, công tử mỗi ngày dùng đồ ăn cung cấp nuôi dưỡng nó, ngày tốt nhất hai lần, nó hấp thu chính là tinh khí của đồ ăn, không phải ăn thật sự.
Cho nên buổi sáng công tử cho nó một phần, tối đổi lại phần khác.”
“Không vội, Tiểu quỷ còn chưa có bỏ vào.”
Hồ Uy nói xong, từ trong tay áo lấy ta một cái tháp hình tam giác, đặt lên bàn.
Diệp Thiếu Dương hai người chăm chú nhìn lại, tiểu tháp này được làm bằng thủy tinh, bên trong có chứa một nữ hài nhỏ bằng nắm tay, tóc biện thành như sừng dê, mặc yếm hồng, đôi mắt màu lam, bộ dạng rất là đáng yêu, không có nhiễm một tia tà khí, điềm đạm đáng yêu nhìn Mã Thừa.
“Đây là ….
tiểu quỷ?”
Mã Thừa giật mình trưng lớn đôi mắt, cũng không phải là ngụy trang, hắn thật sự cảm thấy giật mình.
Mã Thừa gật gật đầu “Ta hiện tại đem nó đưa vào Cổ mạn đồng, để cho Mã công tử nhìn xem.”
Nói xong, từ trong túi xách lấy ra cái chai nhỏ bằng đồng, chỉ mới vừa mở ra, liền có một mùi máu tươi gay mũi bay ra, Diệp Thiếu Dương gãi gãi mũi “Máu chó đen?”
“Trộn pháp dược đặc thù cùng máu chó đen, cái này gọi là đuổi hồn cao, có thể làm cho tiểu quỷ không thể né tránh.”
Hồ Uy từ dưới Cổ mạn đồng, lót một tấm *hoàng phiếu giấy, tràn ra khỏi cạnh bàn, sau đó cầm cái chai kia, lấy một ít thuốc mỡ ra, bôi trên hoàng phiếu giấy thành một đường cong màu đỏ.
Ngón tay hắn lướt như bay, thập phần chuyên chú mà vẽ, Diệp Thiếu Dương cũng là lần đầu tiên thấy người phi triển dưỡng quỷ thuật, cảm thấy rất mới lạ, cùng Mã Thừa nghiêm túc ở bên cạnh xem.
Mấy phút sau, Hồ Uy hít một hơi, thẳng eo nói “Xong.”
Trên hoàng phiếu giấy, là một cái đồ án phức tạp giống như là mê cung, Diệp Thiếu Dương chưa có gặp qua bao giờ, nghiêm túc nghiên cứu một lát, thì phát hiện đây là một trận pháp nhỏ dùng để đuổi quỷ.
Hồ Uy dùng bút chu sa vẽ trong lòng bàn tay một đồ án Thái Cực ấn, sau đó mở ra thủy tinh tháp, đem tiểu quỷ thả ra.
Tiểu quỷ này có tu vi, nên vừa được thả ra, liền tìm cách đào tẩu, mới vừa bay lên, đã bị Hồ Uy một chưởng chụp xuống, bỏ nó vào trong trận pháp, thân ảnh bị trận pháp làm cho thu nhỏ lại thành như nắm tay, những đường cong được vẽ bằng máu chó đen biến thành bức tường nước lập thể (3D), chảy từ dưới lên trên.
Họa huyết thành hà! Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa kêu ra tiếng, đây chính là nội môn pháp thuật mao sơn, chuyên sử dụng để đuổi quỷ, không nghĩ tới Mao sơn bắc tông cũng có.
Mấu chốt là, thuật này ở nam tông là pháp thuật quang minh thần thánh, không nghĩ tới bị Hồ Uy dùng làm chuyện ác, nhất thời trong lòng cảm thấy căm phẫn.
Bất quá, cảm giác được Hồ Uy dùng khóe mắt để quan sát chính mình, Diệp Thiếu Dương nghĩ mình đang giả bộ chỉ là 1 tên ngoại môn đệ tử, cố ý làm thần sắc mê mang cùng kinh ngạc, tỏ vẻ xem không hiểu chi tiết của pháp thuật này, liền xem tiểu quỷ kia.
Tiểu quỷ tựa hồ rất sợ huyết tường ở hai bên, do dự đi về phía trước, đến giao lộ đầu tiên, lập tức Hồ Uy đôi tay kết ấn, ở trên hoàng phiếu giấy ấn một chút, con sông màu máu lập tức nổi lên sóng lớn, đánh vào trên người tiểu quỷ.
“Ô…….”
Tiểu quỷ thống khổ khóc lên, bị cuốn theo máu loãng, trên người nó nổi lên một tia hơi thở màu xám, dần dần tiêu tán trên không trung.
Tiểu quỷ một bên gào khóc, một bên tiếp tục đi về phía trước, tới giao lộ thứ hai, sự tình lúc này lại xảy ra lần nữa, lần này tiểu quỷ khóc càng ghê hơn, hiển nhiên lần này máu loãng gây thương tổn cho nó lớn hơn nữa.
“Đây là đang làm gì?”
Mã Thừa cau mày, có chút không đành lòng nói.
“Cái này gọi là tẩy linh, dùng máu loãng tẩy đi một thân linh khí của nàng, làm quỷ sai không tìm thấy, đồng thời nàng cũng không có khả năng chủ động tiến vào âm ty, sẽ an tâm lưu lại bên trong cổ mạn đồng, tẩy linh phải 7 lần như vậy mới thành công.”
Mã Thừa nói “Chẳng lẽ mỗi tiểu quỷ đều trải qua quá trình này à?”
“Chỉ có tiểu quỷ có tu vi, mới yêu cầu phải tẩy linh,bằng không sau này có lẽ có phiền toái.“ Hồ Uy ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương cười cười, có chút đắc ý nói “Dương sư đệ, chiêu này gọi là tẩy linh thần thuật, ngươi ở Mao sơn chắc chưa gặp qua?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nhưng trong lòng thầm mắng: Tà ma ngoại đạo.
Mã Thừa cũng phối hợp “Sau này có cơ hội, ngươi cũng có thể cùng Hồ tiên sinh giao lưu một chút, cũng có thêm kiến thức.”
“nhất định sẽ giao lưu.”
Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình luôn là người có khả năng ẩn nhẫn, nhưng tận mắt nhìn thấy tiểu quỷ trải qua thống khổ khủng bố nhưng vậy, cơ hồ không nhịn được, tay đặt dưới bàn trà, liền nắm chặt lại.
Lúc hắn cảm thấy không thể kiềm chế được cảm xúc nữa, thì Mã Thừa đột nhiên vỗ vỗ tay hắn, “Ta để ví da trong xe, ngươi đi xuống đem lên đây, phiền rồi”
Diệp Thiếu Dương lập tức minh bạch, Mã Thừa nhất định là đoán được mình không đành lòng được, tuy rằng biểu hiện của mình cũng bình thường, vì thế cầm lấy chìa khóa xe, bước nhanh xuống lầu.
Khi đi ra khỏi tiệm thuốc, hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải đem Hồ Uy cái tên táng tận lương tâm giết chết! Sau khi hoãn hoãn lại cảm xúc, đang muốn xoay người đi vào, nhìn thấy tứ bảo pháp sư từ đối diện đi tới.
“Ha ha, Dương huynh đệ, đã lâu không thấy!”
Tứ bảo pháp sư khách khí đi tới, vốn định cùng Diệp Thiếu Dương ôm 1 chút, xem thấy phản ứng tương đối lãnh đạm, vì thế sửa lại bắt tay.
Hàn huyên vài câu, Tứ bảo pháp sư mời hắn cùng lên lầu.
Trở lại gian phòng lúc nãy, trên bàn trà, tiểu quỷ đã đi ra hoàng phiếu giấy, đem thân thể dán lên Cổ mạn đồng.
Hồ Uy từ trong bao lấy ra một khối vải đỏ, đặt trên Cổ mạn đồng, cũng bao vào tiểu quỷ, khép kín lại, sau đó dùng tay dọc theo vạt áo vải đỏ không ngừng nhéo lên trên, nhắm mắt lại, không ngừng niệm chú ngữ, đột nhiên mở hai mắt, đem vải đỏ lấy ra, thở ra một hơi dài “Đại công cáo thành!”
Mã Thừa mỉm cười, gật gật đầu “Hồ tiên sinh vất vả.”
“Mã công tử đừng khách khí, bây giờ có thể vẽ rồng điểm mắt rồi.”
Hồ Uy cầm tới bút chu sa, đưa đến trong tay của Mã Thừa.
Mã Thừa có chút do dự.
Hồ Uy còn tưởng hắn không biết làm thế nào, thì giảng giải “Đây chỉ là một nghi thức nhận củ, điểm bút đôi mắt dạng gì cũng không ảnh hưởng đến thân thế nó, Mã công tử cứ điểm tuỳ tiện xuống là được.”
Mã Thừa thấy Diệp Thiếu Dương không có tỏ vẻ phản đối, đành cầm bút chu sa, hướng về hai hốc mắt của Cổ mạn đồng, từng bên điểm một chút.
Hai tròng mắt của Cổ mạn đồng lập tức hiện lên một đạo linh quang, thời gian sau mới biến mất.
Hồ Uy cười “Mã công tử thế là xong, ngươi cầm về cung phụng nó một lần: hai nén hương, ba chén nước, hai chỉ hương nến, nhất định phải mình cung cấp nuôi dưỡng, thành tâm tắc linh, mấy thứ này cùng lư hương, ta tí nữa đưa cho công tử một ít, nếu không còn có thể điện thoại cho ta.
Tiểu quỷ này hiện tại bị thương, đại khái 7 ngày nữa là có thể khôi phục.”
Mã Thừa gật gật đầu.
Hồ Uy còn nói thêm “Hương nến cùng mấy thứ linh tinh, chỉ là phụ trợ tu luyện, công tử mỗi ngày dùng đồ ăn cung cấp nuôi dưỡng nó, ngày tốt nhất hai lần, nó hấp thu chính là tinh khí của đồ ăn, không phải ăn thật sự.
Cho nên buổi sáng công tử cho nó một phần, tối đổi lại phần khác.”