Tối hôm đó có lẽ là vì dầm mưa về lại chỉ lau mình qua loa nên hắn đã bị cãm , cứ ho suốt cả đêm . Làm bà hết sức lo lắng , nên gọi nó sang phòng hắn xem thế nào còn bà thì đi nấu cháo . Nó miễn cưỡng nghe theo lời bà mặc dù trong lòng cũng có tí lo lắng , nó mở cửa bước lại gần giường hắn , nhìn khuôn mặt hắn nhợt nhạt hẳn , mồ hôi mẹ , mồ hôi con thi nhau chảy dài trên khuôn mặt điển trai ấy . Nó khẽ đưa tay sờ nhẹ lên trán hắn thì giật mình rụt lại vì cái nóng kinh hồn thoát ra từ cơ thể hắn , nó vội chạy ra phía sau bếp :
- Bà ơi !! Sao tên đó nóng quá bà ạ !!_ nó hớt hải chạy về phía bà nói .
- Chắc thằng bé sốt nặng rồi , cháu vào trong lấy cái thau với cái khăn lau đỡ cho nó đi _ bà vừa nấu cháo vừa nói .
- Vâng ạ !! _ nó đáp rồi vội chạy lấy đồ theo lời bà nói rồi lăng xăng bưng lại vào phòng hắn .
Mở cửa phòng tiến vào lại chỗ hắn đặt thau nước xuống . Nó nhúng khăn , rồi nhẹ nhàng cầm khăn lau nhẹ lên mặt hắn , tự nhiên khi tay nó chạm vào mặt hắn tim nó lại đập một cách hỗn loạn , tay nó như bất động vẫn đặt trên mặt hắn còn mắt thì vẫn nhìn chằm chằm không đổi hướng , tất cả mọi thứ trên thân thế nó dường như đều không hoạt động chỉ có trái tim nó vẫn đang đập đập mà thôi . Một lúc sau nó giật minh khẽ lắc nhẹ đầu rồi đưa tay lau tiếp trên khuôn mặt hắn . Chợt hắn khẽ nhíu mày nhìn , thì thấy nó đang ân cần , lo lắng cho hắn :
- Tớ ... thích....cậu _ hắn khẽ nói dù nhỏ nhưng cũng đủ để nó nghe được . Rồi ngất đi .
Tim nó bỗng dưng đang đập nhanh lại càng nhanh hơn vì lời nói của hắn . Mắt thì cứ trao tráo nhìn hắn như không tin vào tai mình , chợt bà mở cửa phòng bước vào :
- Có cháo rồi đây !!!!_ bà nhẹ nhàng bưng bát cháo vào .
Nghe thấy tiếng bà nó giật mình buông tay mình rời khõi mặt hắn vội đứng lên cuối đầu chạy với trái tim vẫn đang đập liên hồi .
Bà ngoái đầu nhìn theo rồi lắc đầu khó hĩu , đem bát cháo lại đặt nhẹ lên bàn , bà sờ trán hắn rồi thầm nghĩ '' Thằng bé sốt cũng không cao lắm thế mà cái Hy nó làm ầm ĩ cả lên '' , bà lay nhẹ mình hắn :
- Rin dậy ăn cháo cho ấm người đi con _ bà vừa lay vừa nói .
Hắn hình như vẫn chưa thoát khõi cơn mê sản ,chẵng nói gì , mắt thì vẫn nhắm nghiền . Vậy nên bà đành lấy chiếc khăn lạnh đáp nhẹ lên trán hắn rồi bưng bê bát cháo ra khõi phòng .
Nó chạy thật nhanh về phòng mình đóng sập cửa phòng lại '' Tên đó bảo là thích mình thật sao ??? Hay là do mê sản quá nhìn lầm người '' nó đứng sau cánh cửa trong đầu vẫn suy nghĩ về lời nói của hắn lúc nãy , dù chỉ là 1 hy vọng nhỏ bé nó cũng mong những lời đó của hắn là dành cho nó .
Tối hôm đó một người nằm trằn trọc vì lời nói của ai đó , còn một người nữa thì vẫn chưa thoát khõi cơn mê sản kỳ lạ .
...
Buổi sáng cũng đến nó bước ra khõi phòng bần thần vì tối qua không ngủ được :
- Cháu lại ăn sáng , rồi thay đồ đi học , có thể thằng Rin không đi được rồi ??_bà nhẹ nhàng nói .
Nghe câu nói của bà chợt lòng nó lại cảm thấy lo lắng , nhưng nghe lời bà nó đành bước đến trường . Con đường đến trường hôm nay cũng thật là xa lạ và dài thăm thăm , nó bước đi trong cảm giác cô đơn và lo lắng .
Nó bước vào lớp tất cả đều nhộn nhịp như thường , từ ngày hắn đến nó đã ít bị ăn hiếp hơn . Nó nhẹ nhàng bước vào chỗ ngồi của mình như người vô hình vì hầu như chẵng ai trong lớp quan tâm tới sự có mặt của nó .
Và thế là giờ vô lớp đã đến , cô giáo bước vào với nụ cười tươi nở trên môi :
- Hôm nay sẽ có một bạn chuyễn vào lớp ta đặc biệt bạn ấy còn là hiệu trưỡng trường ta một thời gian _ cô đứng chống tay lên bàn nói .
Cả lớp bàn tán xôn xao về bạn mới .
- Vào đi em _ cô nhìn ra phía ngoài cửa bước vào .
Nghe lời cô Lâm bước vào mang theo nụ cười chết người trên môi :
- Chào các bạn , mình là Hoàng Lâm , vừa mới chuyễn đến mong các bạn tận tình giúp đỡ _ Lâm nghiêng đầu nói một cách đáng yêu .
Con gái trong lớp nhốn nháo hẳn lên vì chàng trai tên Lâm từ trên trời rơi xuống , chỉ có nó là vẫn đang ngắm mây ngoài cửa sổ .
- Vậy để cô sắp xếp chỗ hay em muốn ngồi chỗ nào thì cứ ngồi _ Cô mỉm cười nhẹ nhàng nói với Lâm .
- Dạ vâng ạ _ Lâm nói rồi tự nhiên bước xuống chỗ nó leo vào ngồi cạnh nó một cách tự nhiên vô cùng làm cả lớp ai cũng kinh ngạc riêng nó thì chưa biết vì đang bận ngắm mây suy nghĩ .
- Lâm àk chỗ đó có người rồi em _ cô giáo ái ngại nhìn Lâm .
- Nhưng em chỉ muốn ngồi chỗ này thôi ạ _ Lâm gãi đầu nói .
- Thôi được rồi em cứ ngồi chỗ đó đi cô sẽ sắp xếp chỗ khác cho bạn Rin _ cô thở dài rồi nói .
Nghe nhắc đến tên hắn nó quay người lại thì thấy một vật thể lạ ngồi bên cạnh mình , nó giật mình tròn xoe mắt nhìn Lâm :
- Ngạc nhiên lắm đúng không ??_ Lâm mỉm cười nhìn nó hỏi .
- Từ đâu ra vậy ??_ Nó vẫn tròn mắt hỏi .
- Từ thiên đường _ Lâm cười rạng ngời đáp .
- Ừ thì đến từ thiên đường nhưng sao cậu lại ngồi đây nhỉ ?? Chỗ này có người rồi _nó nhăn mặt hỏi .
- Tôi thích thì tôi ngồi _ Lâm đáp một cách thản nhiên .
- Cậu điên thật ấy , cậu lấy quyền gì mà dành chỗ ngồi của người khác hả ??_ nó bực tức nạt vào mặt hắn .
- Quyền của một hiệu trưỡng được không ??_Lâm nhìn chằm chằm vào nó nói .
- Hiệu trưỡng ??_ nó nheo mắt hỏi .
- Ừ _ Lâm gật đầu cái rụp .
- Tôi không cần biết cậu là cái quái gì nhưng ............................._ nó chưa kịp nói xong thì :
- Thôi hai em không cãi nhau nữa chúng ta vào bài mới _ cô nói .
Có lẽ nãy giờ nó không để ý đến chuyện tất cả mọi người đang quan sát chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại của nó . Mọi con mắt trong lớp đều hướng vào nó , nó bực bội cuối mặt xuống , còn Lâm thì ngồi tủm tỉm cười . Cả lớp lại có tiếng bàn tàn thầm thì to nhỏ về Lâm và nó , chẵng ai biết được mối quan hệ của hai người này là gì ??
Ngồi trong giờ học :
- Nè cô đang làm gì đó ??_ Lâm nhìn nó hỏi .
Nó vẫn im lặng giả vờ không nghe
- Cô đang làm gì đó hả ??_ Lâm nhìn nó khó chịu hỏi tiếp .
- Bộ mắt cậu đuôi àk ???_nó quay sang bực bội hỏi .
- không _ Lâm đáp gọn trơn .
- Vậy nhìn cho rõ nhé , tôi đang viết bài được chưa ?_ nó chỉ vào quyển vở khó chịu nói .
- Ừ _ Lâm lại tiếp tục mỉm cười .
Thế là nó lại im lặng cậm cụi viết bài trong khi Lâm đang ngắm nhìn nó :
- Thế cậu viết có mõi tay không ??_ Lâm lại quay sang hỏi nó .
- Cậu rãnh lắm phải không ??? Sao cứ hỏi những câu vớ vẫn thế hả ???_ nó quay sang bực bội nói .
- Ờ thì hỏi cho biết _ Lâm gãi đầu nói .
- Nhưng tôi không có bỗn phận phải cho cậu biết hiệu trưỡng àk !!_ nó nghiến răng nhấn mạnh hai từ hiệu trưỡng .
Lâm nhìn khuôn mặt nó lúc này mà chỉ muốn ôm bụng lăn ra cười cho thỏa thích mà thôi '' Nhỏ này đúng là thú vị , vui thật '' .
Giờ ra chơi đến My mon men chạy sang lớp nó nhìn vào trong chẵng thấy hắn đâu vừa lúc đó có một tên bước ra , My vớ lại hỏi :
- Anh ơi !! Cho em hỏi anh Rin đâu ạ ??_ My mỉm cười dịu dàng nói .
- Ơ.........hôm nay Rin nghĩ học em ạ _ tên đó chết ngất vì nụ cười đó vài dây rồi mới định thần lại mà nói .
- Sao vậy anh ??_ My lại tiếp tục nhỏ nhẹ hỏi .
- Hình như bệnh thì phải _ Tên đó đáp .
- Cảm ơn anh ạ !!_ My đáp rồi vụt chạy đi '' Bệnh àk !! Hên sao mình đã điều tra ra được địa chỉ nhà '' miệng My nở một nụ cười .
My đến nhà nó chuyện gì sẽ xảy ra ??
Tối hôm đó có lẽ là vì dầm mưa về lại chỉ lau mình qua loa nên hắn đã bị cãm , cứ ho suốt cả đêm . Làm bà hết sức lo lắng , nên gọi nó sang phòng hắn xem thế nào còn bà thì đi nấu cháo . Nó miễn cưỡng nghe theo lời bà mặc dù trong lòng cũng có tí lo lắng , nó mở cửa bước lại gần giường hắn , nhìn khuôn mặt hắn nhợt nhạt hẳn , mồ hôi mẹ , mồ hôi con thi nhau chảy dài trên khuôn mặt điển trai ấy . Nó khẽ đưa tay sờ nhẹ lên trán hắn thì giật mình rụt lại vì cái nóng kinh hồn thoát ra từ cơ thể hắn , nó vội chạy ra phía sau bếp :
- Bà ơi !! Sao tên đó nóng quá bà ạ !!_ nó hớt hải chạy về phía bà nói .
- Chắc thằng bé sốt nặng rồi , cháu vào trong lấy cái thau với cái khăn lau đỡ cho nó đi _ bà vừa nấu cháo vừa nói .
- Vâng ạ !! _ nó đáp rồi vội chạy lấy đồ theo lời bà nói rồi lăng xăng bưng lại vào phòng hắn .
Mở cửa phòng tiến vào lại chỗ hắn đặt thau nước xuống . Nó nhúng khăn , rồi nhẹ nhàng cầm khăn lau nhẹ lên mặt hắn , tự nhiên khi tay nó chạm vào mặt hắn tim nó lại đập một cách hỗn loạn , tay nó như bất động vẫn đặt trên mặt hắn còn mắt thì vẫn nhìn chằm chằm không đổi hướng , tất cả mọi thứ trên thân thế nó dường như đều không hoạt động chỉ có trái tim nó vẫn đang đập đập mà thôi . Một lúc sau nó giật minh khẽ lắc nhẹ đầu rồi đưa tay lau tiếp trên khuôn mặt hắn . Chợt hắn khẽ nhíu mày nhìn , thì thấy nó đang ân cần , lo lắng cho hắn :
- Tớ ... thích....cậu _ hắn khẽ nói dù nhỏ nhưng cũng đủ để nó nghe được . Rồi ngất đi .
Tim nó bỗng dưng đang đập nhanh lại càng nhanh hơn vì lời nói của hắn . Mắt thì cứ trao tráo nhìn hắn như không tin vào tai mình , chợt bà mở cửa phòng bước vào :
- Có cháo rồi đây !!!!_ bà nhẹ nhàng bưng bát cháo vào .
Nghe thấy tiếng bà nó giật mình buông tay mình rời khõi mặt hắn vội đứng lên cuối đầu chạy với trái tim vẫn đang đập liên hồi .
Bà ngoái đầu nhìn theo rồi lắc đầu khó hĩu , đem bát cháo lại đặt nhẹ lên bàn , bà sờ trán hắn rồi thầm nghĩ '' Thằng bé sốt cũng không cao lắm thế mà cái Hy nó làm ầm ĩ cả lên '' , bà lay nhẹ mình hắn :
- Rin dậy ăn cháo cho ấm người đi con _ bà vừa lay vừa nói .
Hắn hình như vẫn chưa thoát khõi cơn mê sản ,chẵng nói gì , mắt thì vẫn nhắm nghiền . Vậy nên bà đành lấy chiếc khăn lạnh đáp nhẹ lên trán hắn rồi bưng bê bát cháo ra khõi phòng .
Nó chạy thật nhanh về phòng mình đóng sập cửa phòng lại '' Tên đó bảo là thích mình thật sao ??? Hay là do mê sản quá nhìn lầm người '' nó đứng sau cánh cửa trong đầu vẫn suy nghĩ về lời nói của hắn lúc nãy , dù chỉ là hy vọng nhỏ bé nó cũng mong những lời đó của hắn là dành cho nó .
Tối hôm đó một người nằm trằn trọc vì lời nói của ai đó , còn một người nữa thì vẫn chưa thoát khõi cơn mê sản kỳ lạ .
...
Buổi sáng cũng đến nó bước ra khõi phòng bần thần vì tối qua không ngủ được :
- Cháu lại ăn sáng , rồi thay đồ đi học , có thể thằng Rin không đi được rồi ??_bà nhẹ nhàng nói .
Nghe câu nói của bà chợt lòng nó lại cảm thấy lo lắng , nhưng nghe lời bà nó đành bước đến trường . Con đường đến trường hôm nay cũng thật là xa lạ và dài thăm thăm , nó bước đi trong cảm giác cô đơn và lo lắng .
Nó bước vào lớp tất cả đều nhộn nhịp như thường , từ ngày hắn đến nó đã ít bị ăn hiếp hơn . Nó nhẹ nhàng bước vào chỗ ngồi của mình như người vô hình vì hầu như chẵng ai trong lớp quan tâm tới sự có mặt của nó .
Và thế là giờ vô lớp đã đến , cô giáo bước vào với nụ cười tươi nở trên môi :
- Hôm nay sẽ có một bạn chuyễn vào lớp ta đặc biệt bạn ấy còn là hiệu trưỡng trường ta một thời gian _ cô đứng chống tay lên bàn nói .
Cả lớp bàn tán xôn xao về bạn mới .
- Vào đi em _ cô nhìn ra phía ngoài cửa bước vào .
Nghe lời cô Lâm bước vào mang theo nụ cười chết người trên môi :
- Chào các bạn , mình là Hoàng Lâm , vừa mới chuyễn đến mong các bạn tận tình giúp đỡ _ Lâm nghiêng đầu nói một cách đáng yêu .
Con gái trong lớp nhốn nháo hẳn lên vì chàng trai tên Lâm từ trên trời rơi xuống , chỉ có nó là vẫn đang ngắm mây ngoài cửa sổ .
- Vậy để cô sắp xếp chỗ hay em muốn ngồi chỗ nào thì cứ ngồi _ Cô mỉm cười nhẹ nhàng nói với Lâm .
- Dạ vâng ạ _ Lâm nói rồi tự nhiên bước xuống chỗ nó leo vào ngồi cạnh nó một cách tự nhiên vô cùng làm cả lớp ai cũng kinh ngạc riêng nó thì chưa biết vì đang bận ngắm mây suy nghĩ .
- Lâm àk chỗ đó có người rồi em _ cô giáo ái ngại nhìn Lâm .
- Nhưng em chỉ muốn ngồi chỗ này thôi ạ _ Lâm gãi đầu nói .
- Thôi được rồi em cứ ngồi chỗ đó đi cô sẽ sắp xếp chỗ khác cho bạn Rin _ cô thở dài rồi nói .
Nghe nhắc đến tên hắn nó quay người lại thì thấy một vật thể lạ ngồi bên cạnh mình , nó giật mình tròn xoe mắt nhìn Lâm :
- Ngạc nhiên lắm đúng không ??_ Lâm mỉm cười nhìn nó hỏi .
- Từ đâu ra vậy ??_ Nó vẫn tròn mắt hỏi .
- Từ thiên đường _ Lâm cười rạng ngời đáp .
- Ừ thì đến từ thiên đường nhưng sao cậu lại ngồi đây nhỉ ?? Chỗ này có người rồi _nó nhăn mặt hỏi .
- Tôi thích thì tôi ngồi _ Lâm đáp một cách thản nhiên .
- Cậu điên thật ấy , cậu lấy quyền gì mà dành chỗ ngồi của người khác hả ??_ nó bực tức nạt vào mặt hắn .
- Quyền của một hiệu trưỡng được không ??_Lâm nhìn chằm chằm vào nó nói .
- Hiệu trưỡng ??_ nó nheo mắt hỏi .
- Ừ _ Lâm gật đầu cái rụp .
- Tôi không cần biết cậu là cái quái gì nhưng ............................._ nó chưa kịp nói xong thì :
- Thôi hai em không cãi nhau nữa chúng ta vào bài mới _ cô nói .
Có lẽ nãy giờ nó không để ý đến chuyện tất cả mọi người đang quan sát chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại của nó . Mọi con mắt trong lớp đều hướng vào nó , nó bực bội cuối mặt xuống , còn Lâm thì ngồi tủm tỉm cười . Cả lớp lại có tiếng bàn tàn thầm thì to nhỏ về Lâm và nó , chẵng ai biết được mối quan hệ của hai người này là gì ??
Ngồi trong giờ học :
- Nè cô đang làm gì đó ??_ Lâm nhìn nó hỏi .
Nó vẫn im lặng giả vờ không nghe
- Cô đang làm gì đó hả ??_ Lâm nhìn nó khó chịu hỏi tiếp .
- Bộ mắt cậu đuôi àk ???_nó quay sang bực bội hỏi .
- không _ Lâm đáp gọn trơn .
- Vậy nhìn cho rõ nhé , tôi đang viết bài được chưa ?_ nó chỉ vào quyển vở khó chịu nói .
- Ừ _ Lâm lại tiếp tục mỉm cười .
Thế là nó lại im lặng cậm cụi viết bài trong khi Lâm đang ngắm nhìn nó :
- Thế cậu viết có mõi tay không ??_ Lâm lại quay sang hỏi nó .
- Cậu rãnh lắm phải không ??? Sao cứ hỏi những câu vớ vẫn thế hả ???_ nó quay sang bực bội nói .
- Ờ thì hỏi cho biết _ Lâm gãi đầu nói .
- Nhưng tôi không có bỗn phận phải cho cậu biết hiệu trưỡng àk !!_ nó nghiến răng nhấn mạnh hai từ hiệu trưỡng .
Lâm nhìn khuôn mặt nó lúc này mà chỉ muốn ôm bụng lăn ra cười cho thỏa thích mà thôi '' Nhỏ này đúng là thú vị , vui thật '' .
Giờ ra chơi đến My mon men chạy sang lớp nó nhìn vào trong chẵng thấy hắn đâu vừa lúc đó có một tên bước ra , My vớ lại hỏi :
- Anh ơi !! Cho em hỏi anh Rin đâu ạ ??_ My mỉm cười dịu dàng nói .
- Ơ.........hôm nay Rin nghĩ học em ạ _ tên đó chết ngất vì nụ cười đó vài dây rồi mới định thần lại mà nói .
- Sao vậy anh ??_ My lại tiếp tục nhỏ nhẹ hỏi .
- Hình như bệnh thì phải _ Tên đó đáp .
- Cảm ơn anh ạ !!_ My đáp rồi vụt chạy đi '' Bệnh àk !! Hên sao mình đã điều tra ra được địa chỉ nhà '' miệng My nở một nụ cười .
My đến nhà nó chuyện gì sẽ xảy ra ??