Hắn mệt mõi rời khõi bệnh viện , và lái xe về nhà .
Thả mình nằm dài trên chiếc giường nệm , những hình ảnh , nụ cười , ánh mắt , đôi môi , của nó hiện rõ lên trong đầu hắn , hắn khẽ mỉm cười , một nụ cười nhợt nhạt , và gượng buồn .
- Nè cậu có phải là tên ngốc không vậy ??_ Nó nhăn mặt nhìn hắn .
- Sao cậu lại nói vậy cơ chứ ??_ hắn cau mày nhìn nó .
- Cậu vặt trụi hết rau rồi , thì lấy đâu mà nấu _ nó chỉ vào những mãnh vụn rau mà hắn bẽ nãy giờ .
- Tại.........tớ không biết lặc rau mà cậu cứ bắt làm thì sao tớ làm được _ hắn nhăn mặt nhõng nhẻo .
- Cậu thật là ..............Á_đột nhiên nó hét lên .
- Nè sao vậy hả ???_ hắn giật mình , lo lắng đứng dậy .
- Tại...cậu...mà tớ cắt chúng tay rồi nè _ nó quay sang nhìn hắn , đôi mắt đã rươm rươm nước mắt .
- Đưa xem nào !!_ hắn lo lắng ra lệnh cho nó .
Nó run run đưa tay cho hắn .
Hắn khẽ cầm tay nó đưa lên miệng mình , rồi liếm nhẹ vệt máu :
- Cậu làm gì zậy ???_ nó hét toáng cả lên .
- Thì sát trùng _ hắn thản nhiên đáp .
- Sát trung kiểu gì kỳ vậy ???_ nó nhăn nhó bảo .
- Thôi không nói nhiều nữa đi theo tớ băng bó cho _ hắn nói rồi dắt nó đi băng bó .
.....
- Bà đẹp lão thật đấy _ hắn ngồi nhìn bà nhe răng nói .
- Thôi đi bà già rồi đẹp nổi gì _ bà xua tay và nói .
- Cháu nói thật mà , chắc hồi trẻ bà xinh đẹp lắm phải không bà ??_ hắn gật đầu chắc chắn , rồi thò đầu vào hỏi tiếp .
- Thôi thôi làm ơn đừng có nịnh bà của tớ nữa _ nó nhìn hắn trề môi , rồi chạy lại ôm bà .
- Tớ có nịnh đâu , nói thật mà _ hắn ngang bướng cãi lại .
- Xí !! Ai thèm tin cậu , đừng tin cậu ấy nha bà _ nó ôm chặt lấy bà nói .
- Cậu ...................._ hắn bậm môi nhìn nó .
- Thôi thôi bà xin ,hai đứa bớt con nít giùm bà _ bà khẽ vòng tay ôm lấy nó rồi nói .
- HÌ hì _ nó nhìn bà cười .
Thế là căn nhà lại tràn ngập tiếng cười vui vẻ .
Ngồi nghĩ lại những kỷ niệm , mà lòng hắn không sao quên được . Gia đình của hắn , hai người mang tới niềm vui cho kẻ mất trí nhớ như hắn , một là người con gái hắn yêu , hai là một người bà đáng kính trọng của hắn . Hắn nhớ nhớ nó và bà lắm ,không biết 2 người hiện đang ra sao , nhưng dù nhớ thề nào thì có lẽ hắn không thể gặp lại nữa rồi .
Nghĩ tới đây , một nụ cười buồn , bất chợt lại thoáng hiện trên môi hắn . '' Mong rằng hai người sẽ được hạnh phúc ....... Hy àk !! Tớ xin lỗi '' , hắn lẫm nhẫm câu nói này , rồi chìm vào một giấc ngủ say .
...
Bên kia bầu trời cũng có một người nằm trên giường tựa như hắn .
''Nhất định phải quên ................, phải cố gắng quên đi ....quên đi con người đó . '' nước mắt lăn dài trên bờ mi nó .
Đã bảo nhiêu lần thầm nhủ là không được khóc cơ mà .....Thế nhưng những giọt nước mắt ấy lại vô tình rơi dài .
- Tớ yêu cậu ....
- Cho dù nhớ lại trí nhớ , thì người tớ yêu vẫn chỉ là cậu .
- Tớ sẽ bảo vệ cho cậu .
- Suốt đời chỉ có một mình cậu mà thôi .
Những lời nói ấy , vẫn còn đọng lại trong trí óc nó , thế nhưng người nói thì đã đi mất rồi . Hắn đã đi đâu ??? Thật sự đã quên những câu nói này rồi sao . Thật sự hắn đã chẳng cần nó sao ??? Thật sự giữa nó với hắn chỉ thế này sao ???
Nó cố gắng đặt ra những câu hỏi , mà chính bản thân mình cũng chẳng thể trả lời được . Dù nó cố gắng đến mấy , thì cũng không thể phũ nhận được một điều , rằng nó đang nhớ hắn , nhớ hắn da diết .
Làm ơn đi ông trời !! Hãy cho họ được gặp nhau , dù chỉ một khoảng khoắc nho nhỏ . Có lẽ ông trời đang trêu đùa nó , khi thì đưa hắn tới để giải cứu nó rồi làm nó yêu , và giờ thì lại đưa hắn đi đâu mất rồi . Giá như tất cả những chuyện này chỉ là giấc mơ thì hay biết mấy ..
Nhưng tất cả là sự thật , một sự thật đau khỗ , ngang trái . Hai người yêu nhau , lại chẳng thể ở bên nhau .
Có thể đây là những giọt nước mắt cuối cùng nó dành cho hắn , và bắt đầu từ đây mọi thứ sẽ thay đổi .
1 NĂM SAU , quả thật mọi chuyện đã thay đổi .
năm qua , thành phố nhỏ nơi nó đã ở ,đã trở nên nhộn nhịp hơn , ồn ào hơn trước kia . Nhà cao tầng thì ngày càng nhiều ,những căn biệt thự xinh đẹp to lớn , mọc lên ở khắp nơi .Chỉ vỏn vẹn một năm thôi mà cảnh vật ở đây đã thay đổi quá nhìu .
Ở một căn biệt thự vừa xa lạ , vừa quen thuộc :
- Thưa mẹ tụi con đi học _ cô gái ,một người với mái tóc dài uốn loạn , một người với mái tóc ngắn,theo kiểu của con trai ,lễ phép chào một người phụ nữ với mái tóc nghang vai .
- Ừ hai đứa đi cẩn thận .
Hai cô gái nắm tay nhau bước ra ngoài thì thấy một chiếc xe hơi màu đỏ mui trần bóng loáng , đứng cạnh chiếc xe là một anh chàng đẹp hết chỗ chê :
- Chào My , chào em _ người con trai nhìn cô bé tóc dài , rồi lại xoay sang cô bé tóc ngắn nói với một nụ cười nhẹ.
- Chào anh _ My cười đáp.
- Không cần anh phải ngày nào cũng đón tụi em đi học đâu _cô bé tóc ngắn với đôi mắt sắt lạnh ,nói .
- Em không cần , nhưng anh muốn _ người con trai đưa mặt mình vào sát mặt nó thầm thì.
- Hai người không định đi học sao trễ giờ đó _ My vội nói chen nghang vào ,nếu không sẽ có án mạng mất .
- Đi thôi anh Lâm _ My thấy hai người vẫn đang im lặng dương mắt nhìn nhau , một lần nữa My cố gắng hết sức để chen vào bầu không khí này .
- Ờ....ờ mình đi thôi Hy _ Lâm gật đầu ngu ngơ ,rồi một lần nữa lại đưa mặt mình vào sát mặt cô bé tóc ngắn .
- Anh muốn chết àk ???_ cô bé tóc ngắn như đang kiềm chế cơn giận của mình một cách khó khắn .
- Thôi mà mình đi đi chị, trễ giờ đó _ My lo lắng chen vào .
Thế là cả ba tiến lên chiếc xe đến trường , trên xe nó vẫn còn lườm liếc Lâm.
Vâng cô bé tóc ngắn đó chính là nó ,mái tóc dài thon thã trước đây đã bị cắt đi một cách không thương tiếc , nhưng lại là niềm tiếc nuổi của nhiều người . Tuy mái tóc đã bị cắt theo kiểu con trai , nhưng nhìn vào nó thì mọi người vẫn con thể nhận ra được đây là con gái chính hiệu , bởi khuôn mặt nó quá xinh đẹp.
Nó bây giờ đã khác , đôi mắt đẹp đẽ ấy đã trở nên sắc lạnh đến mức có thể làm người đối diện trở nên rung rẫy .
Ngoài thay đổi về ngoại hình , cả tính cách nó cũng thay đổi rất nhiều , nó trở nên mạnh mẽ hơn nhiều , nó còn học cả nhu đạo nữa . Nó muốn có võ để tự bảo vệ mình , bảo vệ em gái , mẹ nó và cả người bà đang nằm trong bệnh viện kia .
Trong suốt một năm qua , ngày nào nó cũng đến trò chuyện với bà , tuy là chỉ có một mình nó ngồi kể .
Ngồi trước bà , không lần nào , nước mắt nó không chảy ra , mặc dù nó đã trở nên mạnh mẽ đến như vậy , nhưng đứng trước bà nó vẫn chỉ là một đứa cháu gái yếu đuổi .
Đã một năm rồi , bà không thức dậy , bác sĩ bảo bà đã rơi vào trạng thái sống thực vật . Thế nhưng nó vẫn không bỏ cuộc , luôn tìm mọi cách để bà tỉnh dậy vì đối với nó bà ngủ quá lâu rồi .
Và cũng đã một năm ,Lâm không ngừng tìm cách để nó quên hắn , ngày nào cũng đưa đón chị em nó đi học . Đến chủ nhật thì cả lại đi chơi .
Tuy nhiều lúc bị nó cho ăn đòn bầm dập , nhưng Lâm vẫn không nản lòng . Có lẽ vì Lâm quá yêu nó rồi .
Khi nghe tin em gái mình, Lâm đã vội trở về nhà , thấy được hắn đang chăm sóc em gái mình từng tí một . Lâm cảm thấy yên tâm về hắn , và thầm hứa với lòng nhất định sẽ mang hạnh phúc đến cho nó .
...
Chiếc xe dừng lại trước cổng trường , nó , My và Lâm tiến vào lớp nó ( My chỉ vào chơi ) .Mọi đứa trong lớp thấy nó đều dang ra để cho nó vào , còn cuối đầu nữa .
Nó bước lại chỗ cuả mình ngồi xuống , rồi đưa hai chân gát trên bàn . Lâm cũng ngồi xuống cạnh nó , My thì ngồi phía bàn trước :
- Em không bỏ chân xuống được àk ???_ Lâm quay sang nó khó chịu nói .
- Không _ nó lạnh lùng đáp .
- Em thật là ...................._ Lâm chán nản nhìn nó .
- Em sao ???_ nó quay sang nhìn Lâm lườm một cái .
- Thì..........................._ Lâm định nói nhưng :
- Anh àk !! Đừng cấm chị ấy , việc này đã trở thành thói quen mất rồi _ My cười mà mồ hôi hột đầy trán .
- Thói quen thì phải sửa chứ , ai đời con gái mà ngồi như thế này _ Lâm mặc kệ lời My nói , vẫn tiếp tục nói .
- Thói quen này _ nó nói rồi dáng một cú đấm vào ngực Lâm , làm anh chàng la oai oái .
My lắc đầu ngán ngẩm , My đã muốn cứu Lâm thế mà cứ ngoan cố nói ra để nhận đòn .
Đến giờ vô lớp , My chạy về lớp mình , để lại Lâm và nó .
Hôm nay cô giáo xinh đẹp của lớp tụi nó bước vào với một nụ cười tươi trên môi, chắc lại có tin gi đây :
- Các em ngồi xuống đi _ cô giáo mỉm cười nhìn khắp mọi người .
- Hôm nay chúng ta sẽ có một bạn học sinh chuyển vào _ cô giáo vừa dứt lời .
- Hả ???Trai hay gái vậy cô ??
- Có đẹp không hả cô ??
Tiếng bàn tán xôn xao , nổi lên .
- RẦM!! Mấy người im lặng dùm đi _ nó đập mạnh vào chiếc bàn rồi nói .
Cả cái lớp nuốt nước bọt rồi im thin thít . Cô giáo lại nở một nụ cười nói :
- Là con trai , bạn này hơi đặc biệt , vào đi em _ cô mỉm cười nói rồi nhìn ra cửa .