Sau khi Lý công công truyền xong ý chỉ của Khang Hi, không khí trong cung Thừa Càn liền trở nên quỷ dị.
Hoàng thượng cưng chiều vị ở cung Kỳ Tường kia, ai cũng không thể nghĩ tới, hắn sẽ cưng chiều như vậy, cưng chiều đến nỗi đánh vào thể diện của Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi chấp chưởng phượng ấn hậu cung, là vị đồng thứ hậu, nhưng thứ hậu cuối cùng cũng không phải là hoàng hậu, nếu nói về quy củ tổ tông, đúng là nàng không thể nhận lễ thỉnh an mỗi ngày của các cung phi.
Nhưng chỉ cần một ngày nàng vẫn là nữ nhân có phân vị cao nhất trong cung, một ngày chấp chưởng phượng ấn, người bên cạnh nghĩ như thế nào, cũng chỉ có thể mỗi ngày quy củ cung kính tới thỉnh an.
Ai có thể dự đoán, hết lần này đến lần khác, hoàng thượng lại đánh vào mặt nàng, hơn nữa còn ở ngay trước mặt mọi người, một chút thể diện cũng không lưu lại cho hoàng quý phi.
Theo lý, có ai không mệt mỏi lười biếng, thân thể Mật quý nhân là thật sự khó chịu, hay không muốn tới thỉnh an, để cho cung nữ bên người tới đây xin lỗi hoàng quý phi một tiếng cũng được, phân vị hoàng quý phi có cao hơn nữa cũng không thể quản lúc nào ngươi ngã bệnh không phải sao?
Nhưng hết lần này đến lần khác, lại là Lý công công bên cạnh hoàng thượng, chỉ lập lại câu hoàng thượng dặn dò, Mật quý nhân khổ cực hầu hạ hoàng thượng, mấy ngày nay không thể tới thỉnh an, để cho hoàng quý phi thông cảm một chút.
Hoàng thượng đã nói như vậy, ai dám không thông cảm, rõ ràng là muốn làm chỗ dựa cho Mật quý nhân á!
Trong lúc nhất thời, chúng phi tần ngồi ở đây đều không cảm thấy tư vị gì.
Ai mà không được hoàng thượng sủng ái qua, nhưng cưng chìu lần này đúng là lần đầu.
Mặc dù phi tần hoàng thượng đông đảo, nhưng rất khó nói ai được coi trọng thật sự, hôm nay trong bốn phi chỉ có Đức phi là được cưng chìu một chút, còn lại là các phi thần thấp vị, một tháng bất quá chỉ được lật bài tử một, hai lần, chưa nói gì đến sủng ai.
Nhưng lần này, Mật quý nhân thật sự làm cho các nàng mở rộng tầm mắt.
Một Hán nữ thân phận hèn mọn, lẽ ra được tiến cung đã là phúc khí lớn nhất của nàng, hôm nay, chẳng những được phong Quý nhân, còn được hoàng thượng coi trọng như vậy, mấy ngày liên tiếp, cũng chỉ đến cung của nàng, bây giờ còn vì nàng, mà đánh cả thế diện của hoàng quý phi. Edit by NuyHam
Không thể không nói, Mật quý nhân này đúng là có mấy phần thủ đoạn, nếu không, với tính tình hoàng thượng như vậy, làm sau sẽ bị nàng đánh lừa như vậy?
"Nếu nương nương không có dặn dò gì khác, nô tài liền trở về thưa lại với hoàng thượng." Tuy lời Lý Đức Toàn nói giọng cúi đầu, nhưng trong mắt lại mang theo vẻ ngạo mạn.
Lời nói này rất hay, chỉ cần dựa vào lá chắn này, có được hay không đều dựa vào ý kiến của hoàng thượng, dù hoàng quý phi tôn kính thế nào, cuối cùng cũng là người hủy thân, không nhịn được bao lâu. (Câu này Nuy có chút không hiểu mấy @@)
Hai nữ nhi Đồng gia, phong quang vào cung, lại không có phúc khí hưởng phong quang đó, hoàng quý phi cảm thấy hoàng thượng tình thâm ý trọng với Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu, nhưng nàng cũng không nghĩ thêm một chút, Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu chỉ làm hoàng hậu không tới một ngày, đến chết cũng không có để lại một đứa con trai nào.
Bên trong hậu cung, so với sủng ái, thì quan trọng nhất vẫn là con nối dòng, hoàng thượng không cho nàng sinh hoàng tử, sao có thể nói là 'tình thâm ý trọng'?
Nói như vậy, hai tỷ muội hoàng quý phi đều dính quang mang Đồng gia, lại bởi vì có quan hệ với Đồng gia, cả đời đã chỉ định chỉ có thể cô đơn ngồi ở vị trí cao cao tại thượng.
Nếu Đồng gia có một hoàng tử, lấy thế lực Đồng gia, khó tránh khỏi sẽ uy hiếp tới thái tử trong tương lai.
Trong lòng hoàng thượng, địa vị thái tử không thể dao động.
"Ừ, làm phiền công công." Hoàng quý phi ngồi trên tháp mềm, khóe miệng vui vẻ, nhẹ giọng nói, không biết là thật sự không để ý, hay đang miễn cưỡng vui vẻ. Bất quá, ai cũng cảm thấy vui vẻ, người sau nhiều hơn một chút.
Sau khi Lý Đức Toàn lui ra, trong phòng an tĩnh lại, mọi người nhìn nhau, ai cũng không muốn lúc này tìm khó chịu cho mình.
"Tốt lắm, hoàng thượng cưng chìu Mật quý nhân, đó là bản lĩnh của nàng, sau này ít động tâm tư gì đi, nếu không quay đầu lại rơi vào kết cục như Định tần cũng đừng trách bổn cung không nhắc nhở các người."
Nói đến Định tần, sắc mặt mọi người đều có chút không tự nhiên, trong lòng không biết tư vị gì.
Nhắc tới hậu cung cũng có nhiều mỹ nhân, Hán nữ cũng có không ít, không biết Mật quý nhân có chỗ nào được hoàng thượng coi trọng như vậy, ngày đó Định tần chỉ là trừng phạt nhỏ thôi, thế nào liền từ chủ một cung hạ thành một quý nhân nho nhỏ?
Hoàng thượng có mới bỏ cũ, vốn cũng là chuyện bình thường, nhưng mắt thấy hoàng thượng sủng ái như vậy, mọi người dần dần không ngồi yên.
"Nương nương nói phải, nhưng dù Mật quý nhân có được sủng ái thế nào thì cũng chỉ là một Hán nữ, làm quý nhân đã là cất nhấc nàng rồi, nương nương không cần lo lắng."
"Lời này Thành tần sai rồi, hôm nay nàng là quý nhân đã được hoàng thượng sủng như vậy, tuy nói chỉ là nữ tử người Hán, nhưng chỉ cần hoàng thượng vẫn còn sủng ái nàng, ngày sau sinh hạ hoàng tử, phong tần phong phi, ai có thể ngăn hoàng thượng?" Khóe miệng Đức phi nở ra nụ cười vui vẻ, vừa nói vừa ý vị thâm trường liếc mắt nhìn hoàng quý phi ngồi ở trên.
Trong hậu cung, luận tôn quý thì hoàng quý phi là tôn quý nhât, nhưng đụng đến chuyện của hoàng thượng muốn làm, nàng ta có thể làm gì? Nàng từ một cung nữ nho nhỏ từng bước trèo lên phi vị bây giờ, hoàng quý phi là tử địch lớn nhất của nàng, mắt thấy hoàng thượng đánh vào mặt nàng ta, sao nàng mất hứng được?
Hoàng quý phi nghe nói thế, mặt không đổi, chỉ cười, nói: "Lời ấy của muội muội thật đúng, chính là đáng thương cho Mật quý nhân rồi, lấy thân phận của nàng, ngày sau, coi như sinh hoàng tử cũng phải nuôi dưới danh nghĩa người khác, mỗi ngày không thể gặp nhau, cuối cùng xem như xa lạ, khổ sở trong đó, nhất định muội muội rất rõ ràng á."
Lúc Tứ a ca Dận Chân ra đời, Đức phi vẫn còn là một quý nhân nhỏ nhỏ, căn bản không đủ tư cách nuôi dưỡng hoàng tử, Dận Chân vừa mới ra đời không lâu, đã bị đưa vào ngực hoàng quý phi (?) cung Thừa Càn, cho đến sau này, mới đưa trở về cung Vĩnh Hòa của Đức phi. Edit by NuyHam
Chẳng qua, từ con trai trưởng của hoàng hậu lập tức trở thành con vợ kế của phi tần, nhắc tới Tứ a ca, thật sự có chút đáng thương.
Chỉ mấy câu đã chọc đúng chỗ đau của Đức phi, nàng biến sắc, bả vai run rẩy.
Hồi lâu, mới nở nụ cười nhàn nhạt: "Nương nương nói đùa, dù nô tỳ như thế nào, thì bên người vẫn còn có Tứ a ca."
Nụ cười trên mặt Đức phi không đổi, chẳng qua mắt nhìn hoàng quý phi thêm mấy phần giễu cợt.
Dù nàng và Tứ a ca có xa cách bao nhiêu, thì cũng bò từ bụng nàng ra, ngược lại, nếu hoàng quý phi ngươi có năng lực, có bản lĩnh sinh một hoàng tử ra xem.
Hoàng quý phi vào cung nhiều năm, vẫn không có con, những năm nay vất vả lắm mới mang thai, hết lần này đến lần khác lại sinh non, mấy năm qua hoàng thượng cũng chỉ cho nàng chút thể diện, người bên ngoài chỉ nhìn phong quang của nàng, mà nàng ở bên cạnh hoàng thượng nhiều năm như vậy, còn không biết ý định của hoàng thượng sao?
Dù hoàng thượng cho nàng thể diện nhiều thế nào, cũng sẽ không để nàng sinh ra hoàng tử, nói không chừng, chuyện đẻ non ngày đó, chính là hoàng thượng cho tay sau lưng ra tay.
Nói đến chỗ này, tất cả mọi người đề nhận ra không đúng, vội vàng đem đề tài chuyền ra chỗ khác, lúc thì nói đến hầu hạ hoàng thượng thế nào, lúc lại nói về mấy chuyện lịnh tinh như y phục, đồ trang sức...Sau đó, thời gian sáng sớm cứ thế trôi qua.
"Hôm nay bổn cung mệt trời, giải tán đi." Hoàng quý phi không kiên nhẫn nghe tiếp nữa, mở miệng đuổi người.
Vì vậy, sau khi mọi người đứng lên hành lễ, sắc mặt khác nhau lui ra, về phần hoàng quý phi đối phó với vị cung Kỳ Tương như thế nào, các nàng chỉ cần đứng nhìn là được.
Sau khi Định tần rời đi, mấy phi tần đứng xem náo nhiệt cũng không hẹn mà giải tán. Cho tới nay vẫn chưa xuất hiện vở kịch người bị phạt trong cung, nên mọi người mới vây xem.
Vậy mới nói, người cổ rất hiểu lễ phép nha, bất kể không phải sợ vị tân sủng là nàng ngày sau giận chó đánh mèo, lúc này rời đi bao nhiêu người, cũng giúp cho nàng bớt mấy phần lúng túng sau này.
Dù sao, ai cũng không muốn ở trước mặt người khác mà thấp hơn một đầu, huống chi là nàng bị cố ý trách phạt.
Về phần nô tài, vậy thì càng không cần nhắc tới, nhiều nhất chỉ len lén nhìn một chút, sau đó giống như không có chuyện gì chạy nhanh như làn khói. Edit by NuyHam
Dù sao, mặc dù nàng bị phạt quỳ, nhưng cũng là chủ tử trong cung. Nô tài nhìn chủ tử bị chê cười, nếu ngày sau chủ tử nhớ tới, tùy tiện tìm một lỗi sai muốn tính mạng bọn họ cũng là có thể.
Cho nên, tình huống bây giờ là, Vương Mật Hành một thân một mình quỳ gối trên đường, sau lưng, cung nữ thiếp thân Phỉ Thúy đứng bên cạnh nàng, nhất là lúc đầu, cung nữ này sống chết cũng muốn phụng bồi, lại bị nàng ngăn lại, không phải Vương Mật Hành thương tiếc nàng ta, mà thật sự không cần thiết.
Hơn nữa, nếu không đợi được lúc Khang Hi tới, không chừng lát nữa nàng sẽ bị ánh mặt trời làm cho ngất xỉu. Quả thật, nàng đúng là băng hỏa lưỡng trọng thiên mà.
Vương Mật Hành quỳ trên đất, lúc ban đầu nàng chỉ cảm thấy trên đất có chút lạnh, càng về sau, mặt đất cứng cỏi làm đầu gối nàng đau rát, quỳ chưa tới một canh giờ, mồ hôi đã sớm thấm ướt người, y phục dính sát người nàng, rất là khó chịu.
Gió lạnh thổi qua, Vương Mật Hành rùng mình, hơi thanh tỉnh một chút.
Đúng lúc đó, nàng thấy một tiểu thái giám xa xa đứng ở cửa nhìn, sau đó bước ra khỏi cửa, như một làn khói mà chạy về phía cung Càn Thanh.
Trong lòng Vương Mật Hành cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu tiếp tục quỳ nữa, không cần đợi Khang Hi tới, nàng đã mất mạng rồi.
Được rồi, có thể xem như Hoàng quý phi muốn cho nàng thê thảm như vậy đi.
Mà tại sao nàng khẳng định Hoàng quý phi nhất định sẽ đem việc này nói cho Khang Hi sao? Thì cũng chỉ có một nguyên nhân thôi, Định tần này chính là người của Đức phi, Hoàng quý phi và Đức phi lại là tử địch đối đầu, nếu Khang Hi vì tân sủng là nàng mà giận Định tần, cũng sẽ có một chút ý giận chó đánh mèo với Đức phi.
Chẳng qua lúc này, Vương Mật Hành cũng không biết, nàng chỉ biết thứ nhất không biết cái thứ hai, ý định chân chính của người ta, nàng căn bản sẽ không đoán được. Edit by NuyHam
Thời gian chầm chậm trôi qua, lúc nàng không thể kiên trì được nữa, thì nghe âm thanh bén nhọn của Lý công công: "Hoàng thượng giá lâm...."
Trong lòng Vương Mật Hành thả lỏng, thật tốt, cuối cùng cũng đã tới!
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng dáng màu vàng hết sức sốt ruột đi tới, lúc này, đột nhiên nàng có một loại cảm giác, hình như nàng là một người rất quan trọng trong lòng hắn thì phải. Nghe tin nàng chịu phạt, hắn vội vội vàng vàng chạy tới.
Cảm giác được người quan tâm, cũng không tệ lắm, nếu người này không phải là Khang Hi thì càng tốt.
Bởi vì nàng hiểu rất rõ, hắn quan tâm tất cả, bất quá bởi vì nàng là của hắn nên mới được cưng chiều thôi.
Nếu nói "tân sủng", không phải chính mình có thể khi dễ, chứ người khác đừng hòng khi dễ đúng không?
Mọi người là sẽ bao che, huống chi lại là Khang Hi uy nghiêm rất nặng trong ngày thường, lời ít mà ý nhiều, động tác lần này của Định tần, vách đá dựng đứng là tự tìm đường chết, bởi vì nàng ta ở trước mặt Khang Hi mà đánh vào mặt mũi hắn.
Hắn chân trước mới vừa triệu nàng thị tẩm, Định tần chân sau liền phát tác với nàng, là người đàn ông cũng sẽ rất mất mặt.
Không thể không nói, đầu óc Định tần nhất định là bị lừa đá đi mà?
Chỉ trong nháy mắt, Khang Hi đã đi nhanh tới, trước khi hắn đi tới trước mặt mình, Vương Mật Hành nước mắt lưng tròng nhìn hắn, cuối cùng cũng yên tâm mà hôn mê bất tỉnh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau khi Lý công công truyền xong ý chỉ của Khang Hi, không khí trong cung Thừa Càn liền trở nên quỷ dị.
Hoàng thượng cưng chiều vị ở cung Kỳ Tường kia, ai cũng không thể nghĩ tới, hắn sẽ cưng chiều như vậy, cưng chiều đến nỗi đánh vào thể diện của Hoàng quý phi.
Hoàng quý phi chấp chưởng phượng ấn hậu cung, là vị đồng thứ hậu, nhưng thứ hậu cuối cùng cũng không phải là hoàng hậu, nếu nói về quy củ tổ tông, đúng là nàng không thể nhận lễ thỉnh an mỗi ngày của các cung phi.
Nhưng chỉ cần một ngày nàng vẫn là nữ nhân có phân vị cao nhất trong cung, một ngày chấp chưởng phượng ấn, người bên cạnh nghĩ như thế nào, cũng chỉ có thể mỗi ngày quy củ cung kính tới thỉnh an.
Ai có thể dự đoán, hết lần này đến lần khác, hoàng thượng lại đánh vào mặt nàng, hơn nữa còn ở ngay trước mặt mọi người, một chút thể diện cũng không lưu lại cho hoàng quý phi.
Theo lý, có ai không mệt mỏi lười biếng, thân thể Mật quý nhân là thật sự khó chịu, hay không muốn tới thỉnh an, để cho cung nữ bên người tới đây xin lỗi hoàng quý phi một tiếng cũng được, phân vị hoàng quý phi có cao hơn nữa cũng không thể quản lúc nào ngươi ngã bệnh không phải sao?
Nhưng hết lần này đến lần khác, lại là Lý công công bên cạnh hoàng thượng, chỉ lập lại câu hoàng thượng dặn dò, Mật quý nhân khổ cực hầu hạ hoàng thượng, mấy ngày nay không thể tới thỉnh an, để cho hoàng quý phi thông cảm một chút.
Hoàng thượng đã nói như vậy, ai dám không thông cảm, rõ ràng là muốn làm chỗ dựa cho Mật quý nhân á!
Trong lúc nhất thời, chúng phi tần ngồi ở đây đều không cảm thấy tư vị gì.
Ai mà không được hoàng thượng sủng ái qua, nhưng cưng chìu lần này đúng là lần đầu.
Mặc dù phi tần hoàng thượng đông đảo, nhưng rất khó nói ai được coi trọng thật sự, hôm nay trong bốn phi chỉ có Đức phi là được cưng chìu một chút, còn lại là các phi thần thấp vị, một tháng bất quá chỉ được lật bài tử một, hai lần, chưa nói gì đến sủng ai.
Nhưng lần này, Mật quý nhân thật sự làm cho các nàng mở rộng tầm mắt.
Một Hán nữ thân phận hèn mọn, lẽ ra được tiến cung đã là phúc khí lớn nhất của nàng, hôm nay, chẳng những được phong Quý nhân, còn được hoàng thượng coi trọng như vậy, mấy ngày liên tiếp, cũng chỉ đến cung của nàng, bây giờ còn vì nàng, mà đánh cả thế diện của hoàng quý phi. Edit by NuyHam
Không thể không nói, Mật quý nhân này đúng là có mấy phần thủ đoạn, nếu không, với tính tình hoàng thượng như vậy, làm sau sẽ bị nàng đánh lừa như vậy?
"Nếu nương nương không có dặn dò gì khác, nô tài liền trở về thưa lại với hoàng thượng." Tuy lời Lý Đức Toàn nói giọng cúi đầu, nhưng trong mắt lại mang theo vẻ ngạo mạn.
Lời nói này rất hay, chỉ cần dựa vào lá chắn này, có được hay không đều dựa vào ý kiến của hoàng thượng, dù hoàng quý phi tôn kính thế nào, cuối cùng cũng là người hủy thân, không nhịn được bao lâu. (Câu này Nuy có chút không hiểu mấy @@)
Hai nữ nhi Đồng gia, phong quang vào cung, lại không có phúc khí hưởng phong quang đó, hoàng quý phi cảm thấy hoàng thượng tình thâm ý trọng với Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu, nhưng nàng cũng không nghĩ thêm một chút, Hiếu Ý Nhân Hoàng hậu chỉ làm hoàng hậu không tới một ngày, đến chết cũng không có để lại một đứa con trai nào.
Bên trong hậu cung, so với sủng ái, thì quan trọng nhất vẫn là con nối dòng, hoàng thượng không cho nàng sinh hoàng tử, sao có thể nói là 'tình thâm ý trọng'?
Nói như vậy, hai tỷ muội hoàng quý phi đều dính quang mang Đồng gia, lại bởi vì có quan hệ với Đồng gia, cả đời đã chỉ định chỉ có thể cô đơn ngồi ở vị trí cao cao tại thượng.
Nếu Đồng gia có một hoàng tử, lấy thế lực Đồng gia, khó tránh khỏi sẽ uy hiếp tới thái tử trong tương lai.
Trong lòng hoàng thượng, địa vị thái tử không thể dao động.
"Ừ, làm phiền công công." Hoàng quý phi ngồi trên tháp mềm, khóe miệng vui vẻ, nhẹ giọng nói, không biết là thật sự không để ý, hay đang miễn cưỡng vui vẻ. Bất quá, ai cũng cảm thấy vui vẻ, người sau nhiều hơn một chút.
Sau khi Lý Đức Toàn lui ra, trong phòng an tĩnh lại, mọi người nhìn nhau, ai cũng không muốn lúc này tìm khó chịu cho mình.
"Tốt lắm, hoàng thượng cưng chìu Mật quý nhân, đó là bản lĩnh của nàng, sau này ít động tâm tư gì đi, nếu không quay đầu lại rơi vào kết cục như Định tần cũng đừng trách bổn cung không nhắc nhở các người."
Nói đến Định tần, sắc mặt mọi người đều có chút không tự nhiên, trong lòng không biết tư vị gì.
Nhắc tới hậu cung cũng có nhiều mỹ nhân, Hán nữ cũng có không ít, không biết Mật quý nhân có chỗ nào được hoàng thượng coi trọng như vậy, ngày đó Định tần chỉ là trừng phạt nhỏ thôi, thế nào liền từ chủ một cung hạ thành một quý nhân nho nhỏ?
Hoàng thượng có mới bỏ cũ, vốn cũng là chuyện bình thường, nhưng mắt thấy hoàng thượng sủng ái như vậy, mọi người dần dần không ngồi yên.
"Nương nương nói phải, nhưng dù Mật quý nhân có được sủng ái thế nào thì cũng chỉ là một Hán nữ, làm quý nhân đã là cất nhấc nàng rồi, nương nương không cần lo lắng."
"Lời này Thành tần sai rồi, hôm nay nàng là quý nhân đã được hoàng thượng sủng như vậy, tuy nói chỉ là nữ tử người Hán, nhưng chỉ cần hoàng thượng vẫn còn sủng ái nàng, ngày sau sinh hạ hoàng tử, phong tần phong phi, ai có thể ngăn hoàng thượng?" Khóe miệng Đức phi nở ra nụ cười vui vẻ, vừa nói vừa ý vị thâm trường liếc mắt nhìn hoàng quý phi ngồi ở trên.
Trong hậu cung, luận tôn quý thì hoàng quý phi là tôn quý nhât, nhưng đụng đến chuyện của hoàng thượng muốn làm, nàng ta có thể làm gì? Nàng từ một cung nữ nho nhỏ từng bước trèo lên phi vị bây giờ, hoàng quý phi là tử địch lớn nhất của nàng, mắt thấy hoàng thượng đánh vào mặt nàng ta, sao nàng mất hứng được?
Hoàng quý phi nghe nói thế, mặt không đổi, chỉ cười, nói: "Lời ấy của muội muội thật đúng, chính là đáng thương cho Mật quý nhân rồi, lấy thân phận của nàng, ngày sau, coi như sinh hoàng tử cũng phải nuôi dưới danh nghĩa người khác, mỗi ngày không thể gặp nhau, cuối cùng xem như xa lạ, khổ sở trong đó, nhất định muội muội rất rõ ràng á."
Lúc Tứ a ca Dận Chân ra đời, Đức phi vẫn còn là một quý nhân nhỏ nhỏ, căn bản không đủ tư cách nuôi dưỡng hoàng tử, Dận Chân vừa mới ra đời không lâu, đã bị đưa vào ngực hoàng quý phi (?) cung Thừa Càn, cho đến sau này, mới đưa trở về cung Vĩnh Hòa của Đức phi. Edit by NuyHam
Chẳng qua, từ con trai trưởng của hoàng hậu lập tức trở thành con vợ kế của phi tần, nhắc tới Tứ a ca, thật sự có chút đáng thương.
Chỉ mấy câu đã chọc đúng chỗ đau của Đức phi, nàng biến sắc, bả vai run rẩy.
Hồi lâu, mới nở nụ cười nhàn nhạt: "Nương nương nói đùa, dù nô tỳ như thế nào, thì bên người vẫn còn có Tứ a ca."
Nụ cười trên mặt Đức phi không đổi, chẳng qua mắt nhìn hoàng quý phi thêm mấy phần giễu cợt.
Dù nàng và Tứ a ca có xa cách bao nhiêu, thì cũng bò từ bụng nàng ra, ngược lại, nếu hoàng quý phi ngươi có năng lực, có bản lĩnh sinh một hoàng tử ra xem.
Hoàng quý phi vào cung nhiều năm, vẫn không có con, những năm nay vất vả lắm mới mang thai, hết lần này đến lần khác lại sinh non, mấy năm qua hoàng thượng cũng chỉ cho nàng chút thể diện, người bên ngoài chỉ nhìn phong quang của nàng, mà nàng ở bên cạnh hoàng thượng nhiều năm như vậy, còn không biết ý định của hoàng thượng sao?
Dù hoàng thượng cho nàng thể diện nhiều thế nào, cũng sẽ không để nàng sinh ra hoàng tử, nói không chừng, chuyện đẻ non ngày đó, chính là hoàng thượng cho tay sau lưng ra tay.
Nói đến chỗ này, tất cả mọi người đề nhận ra không đúng, vội vàng đem đề tài chuyền ra chỗ khác, lúc thì nói đến hầu hạ hoàng thượng thế nào, lúc lại nói về mấy chuyện lịnh tinh như y phục, đồ trang sức...Sau đó, thời gian sáng sớm cứ thế trôi qua.
"Hôm nay bổn cung mệt trời, giải tán đi." Hoàng quý phi không kiên nhẫn nghe tiếp nữa, mở miệng đuổi người.
Vì vậy, sau khi mọi người đứng lên hành lễ, sắc mặt khác nhau lui ra, về phần hoàng quý phi đối phó với vị cung Kỳ Tương như thế nào, các nàng chỉ cần đứng nhìn là được.