Cách nhà Rika không xa, tại con phố mà Lạc Thần dùng Thủy Triều tiêu diệt toàn bộ thây ma, mấy bóng người xuất hiện. Trong đó có năm, sáu tên nam lưu manh đầu tóc đủ các loại màu sắc, toàn thân xăm trổ, ánh mắt bọn chúng tràn đầy dâm dục, lửa nóng nhìn cô bé trước mặt.
Trước mặt đám lưu manh là một cô bé khoảng bảy, tám tuổi. Mái tóc ngắn màu hồng nhạt, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu vô cùng. 2D loli hoàn toàn đều rất đẹp đẽ, đẹp đẽ đến nỗi hoàn mỹ, cô bé cũng không ngoại lệ.
Chỉ là lúc này trong đôi mắt nàng tràn đầy tuyệt vọng, tức giận cùng hoảng sợ nhìn đám lưu manh. Mà trước mặt nàng là xác một ông chú khoảng ba mươi tuổi, có phần hao hao giống cô bé.
" Đại ca, Hôm nay thật may mắn. Không những thây ma xung quanh đây hoàn toàn bị diệt mà còn gặp được một cô bé. Chậc. Em chưa từng thử hương vị của bé gái như thế nào? " Một tên lưu manh nhìn cô bé, ánh mắt tràn đầy dục vọng.
" Thả ta ra...các ngươi giết papa, Alice sẽ không tha cho các người"
Cô bé khóc nức nở, nghẹn ngào
" Gào đi. Dù gào đứt cổ họng cũng không ai cứu ngươi đâu"
Một tên lưu manh khác cười ha hả. Một bộ không chút nào quan tâm. Hắn thấy quanh đây ngoại trừ thây ma thì cũng chẳng còn người sống nữa. Mà kể cả có, chắc chắn bọn họ cũng đang sợ hãi trốn trong nhà, ai quản mấy chuyện vớ vẩn này
Đây chính là bản tính con người trong tận thế ah. Bọn họ muốn, chỉ là sống sót mà thôi. Cứu một cô bé xa lạ, không liên quan gì tới mình, không một ai muốn làm
Có điều, thật vậy sao?
Tên lưu manh vừa cười được một câu rất lập tức không cười được nữa rồi. Chỉ nghe một âm thanh lạnh như băng vang lên:
" Thật sao?".
Sau đó, Lạc Thần xuất hiện trước mặt mấy người. Ánh mắt ôn nhu nhìn cô bé nói:
" Em gái, nhắm mắt lại một chút được không?".
Nghe Lạc Thần nói vậy, cô bé ngơ ngác một lúc rồi gật đầu, nhắm chặt hai mắt.
Lạc Thần thấy cô bé đã nhắm mắt, trên mặt hiện lên một vẻ hài lòng. Trong lòng thầm kêu một tiếng may mắn, may mà mình nhớ kịp nếu không hôm nay sợ là Alice bị đám cầm thú này chà đạp ah
Giải quyết xong " tâm ma" của Saeko, cũng cùng nàng xác định quan hệ, Lạc Thần nhớ tới sự kiện của Alice. Theo như anime thì cha con Alice chạy tới một nhà dân. Người cha bị người trong nhà giết chết, chỉ để lại một mình Alice khóc thảm bên cạnh xác cha mình
Tiếng khóc của nàng khiến thây ma chú ý. Bọn chúng hướng về phía nàng lao tới. Nếu không phải lúc đó Komuro lao ra cứu thì chắc chắn Alice đã biến thành một thành viên trong đại gia đình thây ma rồi
Đó là trong anime, còn ở thế giới này, Lạc Thần không biết Alice có thật sự tồn tại không. Nhưng dựa theo những gì xảy ra, 80% Alice sẽ xuất hiện ở đây
Cùng Saeko nói một tiếng, Lạc Thần liền ra ngoài sử dụng Thiên Lý Nhãnm lập tức thấy cảnh tượng này. Trong lòng thầm kêu một tiếng không xong, sau đó không chút do dự lao tới cứu Alice khỏi đường tơ kẽ tóc
Ánh mắt lạnh lùng quay lại nói:
" Chúng mày chết được rồi đó".
Ngay lập tức, Thiên Đạo Ấn số 4: Hỏa Long Nộ Thiên liền được thi triển ra. Hai con Hỏa Long mang theo nhiệt năng khủng bố xuất hiện lao về phía mấy tên lưu manh vẫn còn đang ngơ ngác đứng đó
- Oanh… oanh
Hai tiếng nổ lớn vang lên cùng với đó là khói bụi mù mịt bốc lên. Mà sau khi khói bụi biến mất, đám lưu manh cũng tan biến khỏi thế gian. Bị Hỏa Long thiêu đốt tới hạt bụi cũng không còn
" Em gái!Em có thể mở mắt được rồi đó".
Giải quyết xong mấy tên lưu manh, hắn quỳ một chân xuống, cười ôn hòa quay sang cô bé nói.
Nghe vậy, Alice từ từ mở mắt. Thấy mấy tên lưu manh biến mất, Alice không chút nào để ý tới mà dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn Lạc Thần. Âm thanh búng ra sữa mang theo một sự cảm kích cô cùng
" Onichan! Cảm ơn anh cứu Alice".
" Không có gì! anh là Lạc Thần. Còn em?" Lạc Thần phất tay, ôn hòa hỏi
" Em là Alice" Alice khẽ đáp
Bỗng khuôn mặt trầm xuống, nước mắt tuôn trào khóc nức nở, nghẹn ngào nói:
" Oni- chan, Papa...papa chết rồi..hu...hu, papa bị bọn chúng hại chết rồi".
Nói tới đây, nàng ôm lấy cha mình, hiện nay đã là xác không hồn khóc cực kì thương tâm.
Thấy Alice như vậy, Lạc Thần đau lòng cực kì. Đi tới, ôm Alice vào lòng vỗ về:
" Đừng khóc nữa. Cha em ở thiên đường thấy em thế này sẽ không vui chút nào đâu. Từ này, để anh bảo vệ em được chứ".
Trong lòng cũng không khỏi một phần áy náy. Xảy ra chuyện này, cũng là một phần Lạc Thần gây ra
Khu phố này là khu phố mà Lạc Thần dùng Thủy Triều thanh tẩy. Thây ma hoàn toàn bị Lạc Thần giết sạch. Thật không ngờ tới lại tạo thành bi kịch cho hai cha con Alice.
Thây ma quanh đây hoàn toàn bị tiêu diệt, vì thế một đám lưu manh sống sót chạy ra ngoài tìm kiếm đường sống. Chẳng may gặp phải cha con Alice cùng mục đích. Thấy Alice đáng yêu như vậy, đồng thời thế giới này đã diệt vong. Bản năng thú tính của con người trỗi dậy. Chính vì thế bọn chúng mới tìm cách bắt cóc cô bé để làm nhục.
Cha Alice chống cự quyết liệt để bảo vệ nàng. Vì thế hắn mới bị đám lưu manh giết chết. Nói chúng, việc cha của nàng chết cũng là một phần do Lạc Thần gây ra.
Thấy Alice bởi vì mệt mỏi mà ngủ say trong ngực mình, Lạc Thần khẽ mỉm cười. Sau đó một chưởng đánh xuống đất, tạo ra một cái hố. Sau đó ném xác cha của Alice xuống, xây cho hắn một cái nấm mồ.
Làm xong tất cả, hắn ôm Alice đứng đây chạy về nhà Rika.
Trở lại nhà Rika, Saeko khuôn mặt hồng phớt đang chuẩn bị món ăn. Nghĩ tới những gì vừa mới xảy ra với mình, trong lòng nàng một hồi ngượng ngùng nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc
- Két
T cửa mở vang lên khiến Saeko giật mình. Ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa sổ, khi thấy người vào là Lạc Thần. Nàng không khỏi thở ra một hơi. Ánh mắt tràn đầy nhu thuận cùng yêu thương nhìn hắn, nói
“ Lạc Thần. Anh đã trở về”
Lạc Thần bước vào trong phòng. Thấy ánh mắt nghi hoặc của Saeko nhìn về phía Alice. Hắn cười nói
" Em ấy tên là Alice. Sau này sẽ là một thành viên của đội"
Saeko cũng không hỏi lai lịch của Alice mà nhẹ nhàng gật đầu. Đối mặt với Lạc Thần, Saeko đã không có vẻ lạnh nhạt mà thay vào đó là một vẻ nhu thuận, đảm đang của một người vợ truyền thống
Ôm lấy Alice đi tới một căn phòng ngủ, đặt cô bé xuống giường rồi đắp chăn cho cô bé. Lạc Thần định rời đi thì Alice bỗng vồ lấy tay hắn, khuôn mặt hơi trắng bệch, hai mắt dù nhắm nghiền nhưng miệng thì không ngừng thều thào
" Đừng đi, cha, mẹ, Oni- chan. Con sợ lắm".
Nghe vậy, Lạc Thần cười khổ. Hắn còn muốn cùng Saeko tâm tình đấy.
Thế nhưng khi nhìn một đôi tay non nớt bấu víu tay mình thật chặt, khuôn mặt đáng yêu toát lên một sự hoảng sợ hoang mang. Lạc Thần thật sự không từ chối yêu cầu nhỏ nhoi này của Alice, mặc dù đây chỉ là cô bé đang mơ ngủ mà nói ra.
“ Saeko. Em ngủ trước đi. Anh sẽ ở lại đây với Alice” Quay đầu nhìn Saeko, Lạc Thần âm thanh mang theo một chút áy náy nói ra
Nghe vậy, Saeko đi đến hôn lên má hắn một cái, ôn nhu nói:
" Ừm. Em biết rồi. Chúc ngủ ngon, Lạc Thần".
" Chúc ngủ ngon" Lạc Thần đáp lại bằng một nụ hôn cùng với đó là lời chào đáp lại
Sau đó Saeko trở về phòng mình. Mặc dù trong lòng có chút thất lạc. Tuy nhiên Lạc Thần đã quyết định như vậy, làm một người vợ phải tôn trọng ý kiến của hắn.
Saeko rời đi, Lạc Thần cũng cởi áo ngoài ra. Trèo lên giường, ôm lấy Alice. Mà Alice, giống như tìm được cảm giác an toàn, cả người dúc vào ngực Lạc Thần, khuôn mặt căng cứng cũng trở nên thả lỏng
" Ngủ đi! Sau khi tỉnh dậy sẽ là tương lai mới chào đón em. Nguy hiểm, thây ma... sẽ không có gì uy hiếp đến em nữa" Lạc Thần cười ôn nhu xoa đầu nàng khẽ nói. Nhìn cô bé đã chìm sâu vào giấc ngủ, trên mặt còn toát lên vẻ nhẹ nhõm. Lạc Thần hài lòng, cũng ngủ theo
*****************
Sáng hôm sau, tại một nơi cách cầu Như Nguyệt không xa. Một chiếc xe khách của trường Tân Lam đứng ở đó. Xung quanh xe khách, rất nhiều thây ma đang hướng về phía xe lao tới. Bất quá, bởi vì tốc độ xe quá nhanh khiến thây ma chẳng thể làm gì nổi chiếc xe này
Trong xe, Komuro khuôn mặt tràn đầy thoải mái, phía dưới là hai cô gái học sinh đang không ngừng “ phục vụ” hắn. Mà cũng không chỉ có mình hắn, toàn bộ đàn ông trong xe đều được các nữ nhân phục vụ tận tình chu đáo
Nếu để Lạc Thần thấy cảnh này, hắn sẽ cảm thấy may mắn khi mang chúng nữ rời đi
“ Komuro kun. Cảm thấy thoải mái chứ?”
Lúc này, Đỗ Trọng hướng về phía hắn cười ôn hòa. Một bộ ân cần, thân thiết. Xem ra, từ khi Lạc Thần rời đi, Komuro đã cùng Đỗ Trọng tạo dựng được quan hệ tốt ah
“ Rất thoải mái thầy ạ. Cảm ơn thầy” Komuro ôm lấy hai nữ sinh, không ngừng ở trên người bọn họ sờ soạng, ánh mắt hướng về phía Đỗ Trọng cười, trả lời. Một bộ hưng phấn vô cùng
Komuro của hiện tại đã không còn là Komuro của “ ngày hôm qua” nữa. Komuro là Tiến Hóa Giả thứ ba đoàn xe này. Trở thành Tiến Hóa Giả, kết hợp với những lời đầu độc của Đỗ Trọng khiến Komuro tính cách hoàn toàn biến đổi. Không còn là một nam sinh ngây thơ như ngày xưa nữa rồi
“ Không có gì phải cảm ơn! Em là Tiến Hóa Giả, em xứng đáng được hưởng những thứ này” Đỗ Trọng cười cợt
Nghe thế, Komuro hai mắt sáng ngời. Trong lòng vì mình trở thành Tiến Hóa Giả mà cảm thấy cao hứng. Không chỉ có lực lượng, đứng trên đầu người khác mà còn thích làm gì thì làm
Nghĩ tới đây, Komuro không khỏi nhớ tới Lạc Thần. Trong mắt hiện lên hận ý. Hắn hận Lạc Thần, không những cướp gấu của hắn mà còn che dấu việc giết thây ma thành Tiến Hóa Giả. Theo Komuro nghĩ, Lạc Thần không nói ra chính là sợ mình mạnh hơn đối phương, sau đó cướp đi Rei
Càng nghĩ càng thấy đúng, Komuro trong lòng bốc lên lửa giận vô danh. Hắn phát hiện mình càng ngày càng ghét Lạc Thần, thậm chí còn có ý định giết hắn
Nhìn Komuro trong mắt hiện lên sát cơ. Đỗ Trọng còn không biết Komuro nghĩ gì sao? Hắn cười lạnh nói
“ Komuro nè! Nếu như Lạc Thần còn sống, lần sau gặp mặt. Thầy chắc chắn giúp em báo thù”
“ Vâng! Cảm ơn thầy” Komuro một bộ cảm kích nhìn Đỗ Trọng. Đây mới là người thầy chứ? Lạc Thần với Đỗ Trọng quả thực là không bằng một góc
Trước mặt đám lưu manh là một cô bé khoảng bảy, tám tuổi. Mái tóc ngắn màu hồng nhạt, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu vô cùng. 2D loli hoàn toàn đều rất đẹp đẽ, đẹp đẽ đến nỗi hoàn mỹ, cô bé cũng không ngoại lệ.
Chỉ là lúc này trong đôi mắt nàng tràn đầy tuyệt vọng, tức giận cùng hoảng sợ nhìn đám lưu manh. Mà trước mặt nàng là xác một ông chú khoảng ba mươi tuổi, có phần hao hao giống cô bé.
" Đại ca, Hôm nay thật may mắn. Không những thây ma xung quanh đây hoàn toàn bị diệt mà còn gặp được một cô bé. Chậc. Em chưa từng thử hương vị của bé gái như thế nào? " Một tên lưu manh nhìn cô bé, ánh mắt tràn đầy dục vọng.
" Thả ta ra...các ngươi giết papa, Alice sẽ không tha cho các người"
Cô bé khóc nức nở, nghẹn ngào
" Gào đi. Dù gào đứt cổ họng cũng không ai cứu ngươi đâu"
Một tên lưu manh khác cười ha hả. Một bộ không chút nào quan tâm. Hắn thấy quanh đây ngoại trừ thây ma thì cũng chẳng còn người sống nữa. Mà kể cả có, chắc chắn bọn họ cũng đang sợ hãi trốn trong nhà, ai quản mấy chuyện vớ vẩn này
Đây chính là bản tính con người trong tận thế ah. Bọn họ muốn, chỉ là sống sót mà thôi. Cứu một cô bé xa lạ, không liên quan gì tới mình, không một ai muốn làm
Có điều, thật vậy sao?
Tên lưu manh vừa cười được một câu rất lập tức không cười được nữa rồi. Chỉ nghe một âm thanh lạnh như băng vang lên:
" Thật sao?".
Sau đó, Lạc Thần xuất hiện trước mặt mấy người. Ánh mắt ôn nhu nhìn cô bé nói:
" Em gái, nhắm mắt lại một chút được không?".
Nghe Lạc Thần nói vậy, cô bé ngơ ngác một lúc rồi gật đầu, nhắm chặt hai mắt.
Lạc Thần thấy cô bé đã nhắm mắt, trên mặt hiện lên một vẻ hài lòng. Trong lòng thầm kêu một tiếng may mắn, may mà mình nhớ kịp nếu không hôm nay sợ là Alice bị đám cầm thú này chà đạp ah
Giải quyết xong " tâm ma" của Saeko, cũng cùng nàng xác định quan hệ, Lạc Thần nhớ tới sự kiện của Alice. Theo như anime thì cha con Alice chạy tới một nhà dân. Người cha bị người trong nhà giết chết, chỉ để lại một mình Alice khóc thảm bên cạnh xác cha mình
Tiếng khóc của nàng khiến thây ma chú ý. Bọn chúng hướng về phía nàng lao tới. Nếu không phải lúc đó Komuro lao ra cứu thì chắc chắn Alice đã biến thành một thành viên trong đại gia đình thây ma rồi
Đó là trong anime, còn ở thế giới này, Lạc Thần không biết Alice có thật sự tồn tại không. Nhưng dựa theo những gì xảy ra, 80% Alice sẽ xuất hiện ở đây
Cùng Saeko nói một tiếng, Lạc Thần liền ra ngoài sử dụng Thiên Lý Nhãnm lập tức thấy cảnh tượng này. Trong lòng thầm kêu một tiếng không xong, sau đó không chút do dự lao tới cứu Alice khỏi đường tơ kẽ tóc
Ánh mắt lạnh lùng quay lại nói:
" Chúng mày chết được rồi đó".
Ngay lập tức, Thiên Đạo Ấn số 4: Hỏa Long Nộ Thiên liền được thi triển ra. Hai con Hỏa Long mang theo nhiệt năng khủng bố xuất hiện lao về phía mấy tên lưu manh vẫn còn đang ngơ ngác đứng đó
- Oanh… oanh
Hai tiếng nổ lớn vang lên cùng với đó là khói bụi mù mịt bốc lên. Mà sau khi khói bụi biến mất, đám lưu manh cũng tan biến khỏi thế gian. Bị Hỏa Long thiêu đốt tới hạt bụi cũng không còn
" Em gái!Em có thể mở mắt được rồi đó".
Giải quyết xong mấy tên lưu manh, hắn quỳ một chân xuống, cười ôn hòa quay sang cô bé nói.
Nghe vậy, Alice từ từ mở mắt. Thấy mấy tên lưu manh biến mất, Alice không chút nào để ý tới mà dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn Lạc Thần. Âm thanh búng ra sữa mang theo một sự cảm kích cô cùng
" Onichan! Cảm ơn anh cứu Alice".
" Không có gì! anh là Lạc Thần. Còn em?" Lạc Thần phất tay, ôn hòa hỏi
" Em là Alice" Alice khẽ đáp
Bỗng khuôn mặt trầm xuống, nước mắt tuôn trào khóc nức nở, nghẹn ngào nói:
" Oni- chan, Papa...papa chết rồi..hu...hu, papa bị bọn chúng hại chết rồi".
Nói tới đây, nàng ôm lấy cha mình, hiện nay đã là xác không hồn khóc cực kì thương tâm.
Thấy Alice như vậy, Lạc Thần đau lòng cực kì. Đi tới, ôm Alice vào lòng vỗ về:
" Đừng khóc nữa. Cha em ở thiên đường thấy em thế này sẽ không vui chút nào đâu. Từ này, để anh bảo vệ em được chứ".
Trong lòng cũng không khỏi một phần áy náy. Xảy ra chuyện này, cũng là một phần Lạc Thần gây ra
Khu phố này là khu phố mà Lạc Thần dùng Thủy Triều thanh tẩy. Thây ma hoàn toàn bị Lạc Thần giết sạch. Thật không ngờ tới lại tạo thành bi kịch cho hai cha con Alice.
Thây ma quanh đây hoàn toàn bị tiêu diệt, vì thế một đám lưu manh sống sót chạy ra ngoài tìm kiếm đường sống. Chẳng may gặp phải cha con Alice cùng mục đích. Thấy Alice đáng yêu như vậy, đồng thời thế giới này đã diệt vong. Bản năng thú tính của con người trỗi dậy. Chính vì thế bọn chúng mới tìm cách bắt cóc cô bé để làm nhục.
Cha Alice chống cự quyết liệt để bảo vệ nàng. Vì thế hắn mới bị đám lưu manh giết chết. Nói chúng, việc cha của nàng chết cũng là một phần do Lạc Thần gây ra.
Thấy Alice bởi vì mệt mỏi mà ngủ say trong ngực mình, Lạc Thần khẽ mỉm cười. Sau đó một chưởng đánh xuống đất, tạo ra một cái hố. Sau đó ném xác cha của Alice xuống, xây cho hắn một cái nấm mồ.
Làm xong tất cả, hắn ôm Alice đứng đây chạy về nhà Rika.
Trở lại nhà Rika, Saeko khuôn mặt hồng phớt đang chuẩn bị món ăn. Nghĩ tới những gì vừa mới xảy ra với mình, trong lòng nàng một hồi ngượng ngùng nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc
- Két
T cửa mở vang lên khiến Saeko giật mình. Ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa sổ, khi thấy người vào là Lạc Thần. Nàng không khỏi thở ra một hơi. Ánh mắt tràn đầy nhu thuận cùng yêu thương nhìn hắn, nói
“ Lạc Thần. Anh đã trở về”
Lạc Thần bước vào trong phòng. Thấy ánh mắt nghi hoặc của Saeko nhìn về phía Alice. Hắn cười nói
" Em ấy tên là Alice. Sau này sẽ là một thành viên của đội"
Saeko cũng không hỏi lai lịch của Alice mà nhẹ nhàng gật đầu. Đối mặt với Lạc Thần, Saeko đã không có vẻ lạnh nhạt mà thay vào đó là một vẻ nhu thuận, đảm đang của một người vợ truyền thống
Ôm lấy Alice đi tới một căn phòng ngủ, đặt cô bé xuống giường rồi đắp chăn cho cô bé. Lạc Thần định rời đi thì Alice bỗng vồ lấy tay hắn, khuôn mặt hơi trắng bệch, hai mắt dù nhắm nghiền nhưng miệng thì không ngừng thều thào
" Đừng đi, cha, mẹ, Oni- chan. Con sợ lắm".
Nghe vậy, Lạc Thần cười khổ. Hắn còn muốn cùng Saeko tâm tình đấy.
Thế nhưng khi nhìn một đôi tay non nớt bấu víu tay mình thật chặt, khuôn mặt đáng yêu toát lên một sự hoảng sợ hoang mang. Lạc Thần thật sự không từ chối yêu cầu nhỏ nhoi này của Alice, mặc dù đây chỉ là cô bé đang mơ ngủ mà nói ra.
“ Saeko. Em ngủ trước đi. Anh sẽ ở lại đây với Alice” Quay đầu nhìn Saeko, Lạc Thần âm thanh mang theo một chút áy náy nói ra
Nghe vậy, Saeko đi đến hôn lên má hắn một cái, ôn nhu nói:
" Ừm. Em biết rồi. Chúc ngủ ngon, Lạc Thần".
" Chúc ngủ ngon" Lạc Thần đáp lại bằng một nụ hôn cùng với đó là lời chào đáp lại
Sau đó Saeko trở về phòng mình. Mặc dù trong lòng có chút thất lạc. Tuy nhiên Lạc Thần đã quyết định như vậy, làm một người vợ phải tôn trọng ý kiến của hắn.
Saeko rời đi, Lạc Thần cũng cởi áo ngoài ra. Trèo lên giường, ôm lấy Alice. Mà Alice, giống như tìm được cảm giác an toàn, cả người dúc vào ngực Lạc Thần, khuôn mặt căng cứng cũng trở nên thả lỏng
" Ngủ đi! Sau khi tỉnh dậy sẽ là tương lai mới chào đón em. Nguy hiểm, thây ma... sẽ không có gì uy hiếp đến em nữa" Lạc Thần cười ôn nhu xoa đầu nàng khẽ nói. Nhìn cô bé đã chìm sâu vào giấc ngủ, trên mặt còn toát lên vẻ nhẹ nhõm. Lạc Thần hài lòng, cũng ngủ theo
*****************
Sáng hôm sau, tại một nơi cách cầu Như Nguyệt không xa. Một chiếc xe khách của trường Tân Lam đứng ở đó. Xung quanh xe khách, rất nhiều thây ma đang hướng về phía xe lao tới. Bất quá, bởi vì tốc độ xe quá nhanh khiến thây ma chẳng thể làm gì nổi chiếc xe này
Trong xe, Komuro khuôn mặt tràn đầy thoải mái, phía dưới là hai cô gái học sinh đang không ngừng “ phục vụ” hắn. Mà cũng không chỉ có mình hắn, toàn bộ đàn ông trong xe đều được các nữ nhân phục vụ tận tình chu đáo
Nếu để Lạc Thần thấy cảnh này, hắn sẽ cảm thấy may mắn khi mang chúng nữ rời đi
“ Komuro kun. Cảm thấy thoải mái chứ?”
Lúc này, Đỗ Trọng hướng về phía hắn cười ôn hòa. Một bộ ân cần, thân thiết. Xem ra, từ khi Lạc Thần rời đi, Komuro đã cùng Đỗ Trọng tạo dựng được quan hệ tốt ah
“ Rất thoải mái thầy ạ. Cảm ơn thầy” Komuro ôm lấy hai nữ sinh, không ngừng ở trên người bọn họ sờ soạng, ánh mắt hướng về phía Đỗ Trọng cười, trả lời. Một bộ hưng phấn vô cùng
Komuro của hiện tại đã không còn là Komuro của “ ngày hôm qua” nữa. Komuro là Tiến Hóa Giả thứ ba đoàn xe này. Trở thành Tiến Hóa Giả, kết hợp với những lời đầu độc của Đỗ Trọng khiến Komuro tính cách hoàn toàn biến đổi. Không còn là một nam sinh ngây thơ như ngày xưa nữa rồi
“ Không có gì phải cảm ơn! Em là Tiến Hóa Giả, em xứng đáng được hưởng những thứ này” Đỗ Trọng cười cợt
Nghe thế, Komuro hai mắt sáng ngời. Trong lòng vì mình trở thành Tiến Hóa Giả mà cảm thấy cao hứng. Không chỉ có lực lượng, đứng trên đầu người khác mà còn thích làm gì thì làm
Nghĩ tới đây, Komuro không khỏi nhớ tới Lạc Thần. Trong mắt hiện lên hận ý. Hắn hận Lạc Thần, không những cướp gấu của hắn mà còn che dấu việc giết thây ma thành Tiến Hóa Giả. Theo Komuro nghĩ, Lạc Thần không nói ra chính là sợ mình mạnh hơn đối phương, sau đó cướp đi Rei
Càng nghĩ càng thấy đúng, Komuro trong lòng bốc lên lửa giận vô danh. Hắn phát hiện mình càng ngày càng ghét Lạc Thần, thậm chí còn có ý định giết hắn
Nhìn Komuro trong mắt hiện lên sát cơ. Đỗ Trọng còn không biết Komuro nghĩ gì sao? Hắn cười lạnh nói
“ Komuro nè! Nếu như Lạc Thần còn sống, lần sau gặp mặt. Thầy chắc chắn giúp em báo thù”
“ Vâng! Cảm ơn thầy” Komuro một bộ cảm kích nhìn Đỗ Trọng. Đây mới là người thầy chứ? Lạc Thần với Đỗ Trọng quả thực là không bằng một góc