Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.
"Gl... Glenn..." Thật lâu sau, định thần lại đôi chút, Hàn Thiên Ý mới run rẩy mở miệng, tất nhiên ngữ điệu không mấy thoải mái.
"Nghe nói những năm này em sống rất tốt?"
"..."
"Còn có, quen được rất nhiều bạn đi?"
"..."
"Có cả... Bạn trai nữa? Tên là... Mộ Cung Viên Dật?" Đến hai chữ "bạn trai" này, Glenn đặng biệt kéo dài âm lượng, như muốn thể hiện một hàm ý thâm sâu nào đó.
"Không!" Nhắc đến người yêu, Hàn Thiên Ý theo phản xạ tự nhiên muốn che chắn, bạo dạng thét lên. Rồi lại thấy mình hành xử có gì đó không đúng, lắp bắp loạn ngôn noí: "Không... Tôi... Anh... Anh không được hãm hại bạn bè của tôi..."
"Ôi, ta đã nói gì đâu nào?" Glenn làm một mặt vô tội nhún vai, trên môi vẫn nở nụ cười hiển nhiên. "Alice, em có phải nghĩ được gì hay ho rồi không?"
"T-Tôi..."
"Mục đích của ta đến đây, hẳn là em hiểu chứ?"
"Tôi..."
"Biết điều, thì nên về thôi." Để hắn cùng lúc vừa vặn đem gom cả một bầy chuột, chạy lung tung rất khó bắt.
Không để Hàn Thiên Ý có cơ hội trả lời, một mình Glenn thao thao bất tuyệt, còn chính là, ép buộc cô ta không thể cãi lại.
"Glenn, xem như là tôi xin anh, đừng đeo bám tôi nữa..." Hàn Thiên Ý vô pháp phản bác, chỉ có thể cầu xin.
Glenn nghe thấy câu nói yếu ớt muốn được người xót xa của Hàn Thiên Ý, Glenn cười khẩy một tiếng.
Đeo bám? Cái gì gọi là đeo bám?
Có tội, tất nên gánh chịu hình phạt. Còn dám nói hắn đeo bám cô ta sao?
Nực cười!
Hẳn là vì có hào quang nữ chính, có thể thần giao cách cảm đến nam chính và nam phụ rằng Hàn Thiên Ý đang gặp chuyện không hay. Thế là chẳng mấy chống từ đằng xa vang lên tiếng chạy gấp gáp, nam chính và dàn nam phụ trong đám F đã chạy tới.
Nhìn thấy có người, Glenn khôi phục dáng vẻ lạnh như băng, híp híp mắt cười lạnh: "Tiểu, thanh, mai, à. Đến lúc gia tộc em, và cả em, nên trả giá rồi."
Một chữ cô bé này khiến người ta sởn cả gai óc, ngữ điệu không thể là cưng chiều, càng không phải là biệt danh thân thuộc. Một tiếng này, người khác đều có thể nghe ra châm chọc lại mỉa mai biết bao nhiêu.
Nói xong không quên nhìn đám người nam chính đang lo lắng chạy đến, đột nhiên nói: "Lũ người đó... không nên làm bạn của em."
Để không phải đi lo chuyện bao đồng, cuối cùng bị vạ lây. Rồi lại tự cho mình là nguòi bị hại, làm chuyện ngu ngốc.
Nói đọan, hắn lấy trong túi ra một mảnh bưu thiếp đưa cho một trong hai vệ sĩ, giao đến tay Hàn Thiên Ý: "Sau này nếu thay đổi quyết định, có thể tìm gọi cho ta.", rồi kéo Hạ Y lên xe rời đi.
Câu nói ít lời lại nhiều ý tùy người suy diễn, chẳng biết Hàn Thiên Ý nghĩ gì, cô ta giống như bị rơi xuống đáy cốc, sắc mặt tuyệt vọng kinh hãi, vô lực quỳ rạp xuống nền đất, người run lẩy bẩy.
Tác giả có lời muốn noí:
Ka: Bổ sung một chút, bởi vì Ka không tìm thấy chỗ nào phù hợp sau này để cho ý này vào nên để ở đây xem như chú thích: Glenn không có thói quen hút thuốc lá, hắn chỉ uống rượu vang đỏ yêu thích.
Glenn: Ngươi đang tâng bốc ta?
Ka: Ta nói sự thật. Thiết lập nhân vật ta xây dựng cho ngươi chính là như vậy.
Glenn: Ngươi đang tâng bốc ta.
Ka: ... Phải phải! Là ta tâng bốc ngươi. Có vấn đề gì sao?
Glenn: Rất tốt.
Ka: ???