Chị Ngọc sau khi thay đồ áo lại phới phới tới lớp, trong khi đó thì 3 đứa còn lại cũng đã bày sẵn trận địa hoan nghênh thầy giáo đáng kính tiếp theo rồi.
REENG...REENG...REENG
Ông thầy dạy Anh đáng kính của chúng ta vừa bước chân vào lớp đã bị một chiếc sọt rác toàn giấy là giấy úp xuống đầu, mặt ổng tím đi vì tức giận, nghiến răng nghiến lợi phung ra 4 chữ AI.LÀM.ĐỨNG.DẬY
Hằng đứng dậy lắc đầu tỏ vẻ tiếc hận:
" ôi, thầy ơi, thầy sao số nó khổ, em tính chơi thăng bạn cái mà ai bảo số thầy nhọ nên đành gánh thay kiếp nạn của bạn ấy vậy"
Nó nói suông như hát, ai bảo tính ông thầy hiền lành, trên khuôn mặt hiện lên vẻ bất lực " Thôi đc rồi, em ngồi xuống đi, tí lại dọn giấy rác đi"
" Vâng cảm ơn thầy"
GIỜ SINH HOẠT LỚP:
" Các bạn lên xét điểm tháng đi" K. Chi lên tiếng(con lớp trưởng, nhớ ko)
................
" các em xét điểm xong chưa" bà cô vào lớp.
Bà nhìn lướt qua điểm cả lớp một lượt rồi lên tiếng
" Có ai thắc mắc gì điểm nữa ko"
" Thưa cô, em nghĩ 4 bạn mới vào lớp của chúng ta ko thể hạnh kiểm tốt đc ạ" lại là con lớp trưởng
" Em hãy nêu rõ lỗi của các bạn ấy cho cô xem"
" Vâng"
" 4 bạn nghe coi bạn kchi có nói sai cái gì về các em ko, ĐANG LÀM GÌ ĐÓ, NGỌC, ĐƯA CÁI ĐÓ LÊN ĐÂY" Bà cô chợt quát lên một tiếng. ngọc vội quăng tờ giấy sang con Phương rồi đứng dậy biện minh
" Em có làm gì đâu cô, con Phương cô ạ"
" Hà Phương, em đưa tờ giấy lên đây cho cô"
" Có chi mô mà đưa cô"
" Đưa lên đây"
" Dạ"
" Em đọc nội dung tờ giấy lên cho cô"
" Đọc cái gì vậy cô"
" Đọc tờ giấy"
" Tờ giấy nào, ai có tờ giấy nào đưa lên đây"
" Tôi nói em đọc tờ em đang cầm ấy"
" Dạ, thưa cô em đọc"
" Wa, Ngọc ơi, sao hôm nay cô đẹp thế.."
" Cô nói em đọc trong tờ giấy trên tay em kìa"
" Vâng"
" Nội dung bức thư trăng trối em đẻ lại cho Ngọc như sau: Ngọc ơi, tình hình kinh tế bây giờ rất nguy cấp, mày bảo hai con kia làm sao kiếm tiền đây. Tao ko biết, mày có thằng anh cho tiền mà. lão bảo tập làm quen dần đi, sau này mà lăn lộn với đời. Tình hình giờ có lẽ phải đi làm thêm bây ạ. Thôi chiều đi tìm việc. Rồi cô"
" Cô ko cấm làm thêm nhưng các em trao đổi chỗ khác chứ ko phải là làm việc riêng trong lớp"
" Dạ em biết rồi cô"
" Thôi K.Chi kể cho cô những điều các bạn vi phạm nào"
" Dạ thưa cô, các bạn rất ko nghiêm túc cô ạ, ngồi trong lớp thì loay hoay, đụng bạn gãy chân, làm bể cửa kính,.... Từng đó tội đủ để các bạn có hạnh kiểm yếu cô ạ, em mong cô có thể liên lạc với gia đình bạn để các bạn cố gắng hơn"
" Bạn khánh chi nói rất đúng, cô cũng thấy hạnh kiểm tốt thực sự quá oan đi, cô cũng sẽ liên lạc với gia đình" Bà cô phán thế thì thật ko khác gì đánh vào tử huyệt của bọn nó. Cả 4 đứa ko hẹn mà cùng kêu lên
" THÔI CÔ, THA CHO BỌN EM CÔ, ĐỪNG GỌI VỀ NHÀ CÔ"
4 thằng bên cạnh cười nhạo " Tự làm tự chịu"
nói chung là tại con lớp trưởng chó chết kia cả, thật muốn băm vằm nó ra, thể loại màn hình tinh thể lỏng siêu phẳng. Thôi rồi, số phận bọn nó thảm rồi, về gặp bố mẹ chắc chết, bọn nó chỉ biết chột dạ nhìn nhau.
Một nỗi bất an đúng theo dự đoán sắp ập đến rồi.
t/g: ủng hộ tớ nha, thanks
REENG...REENG...REENG
Ông thầy dạy Anh đáng kính của chúng ta vừa bước chân vào lớp đã bị một chiếc sọt rác toàn giấy là giấy úp xuống đầu, mặt ổng tím đi vì tức giận, nghiến răng nghiến lợi phung ra 4 chữ AI.LÀM.ĐỨNG.DẬY
Hằng đứng dậy lắc đầu tỏ vẻ tiếc hận:
" ôi, thầy ơi, thầy sao số nó khổ, em tính chơi thăng bạn cái mà ai bảo số thầy nhọ nên đành gánh thay kiếp nạn của bạn ấy vậy"
Nó nói suông như hát, ai bảo tính ông thầy hiền lành, trên khuôn mặt hiện lên vẻ bất lực " Thôi đc rồi, em ngồi xuống đi, tí lại dọn giấy rác đi"
" Vâng cảm ơn thầy"
GIỜ SINH HOẠT LỚP:
" Các bạn lên xét điểm tháng đi" K. Chi lên tiếng(con lớp trưởng, nhớ ko)
................
" các em xét điểm xong chưa" bà cô vào lớp.
Bà nhìn lướt qua điểm cả lớp một lượt rồi lên tiếng
" Có ai thắc mắc gì điểm nữa ko"
" Thưa cô, em nghĩ 4 bạn mới vào lớp của chúng ta ko thể hạnh kiểm tốt đc ạ" lại là con lớp trưởng
" Em hãy nêu rõ lỗi của các bạn ấy cho cô xem"
" Vâng"
" 4 bạn nghe coi bạn kchi có nói sai cái gì về các em ko, ĐANG LÀM GÌ ĐÓ, NGỌC, ĐƯA CÁI ĐÓ LÊN ĐÂY" Bà cô chợt quát lên một tiếng. ngọc vội quăng tờ giấy sang con Phương rồi đứng dậy biện minh
" Em có làm gì đâu cô, con Phương cô ạ"
" Hà Phương, em đưa tờ giấy lên đây cho cô"
" Có chi mô mà đưa cô"
" Đưa lên đây"
" Dạ"
" Em đọc nội dung tờ giấy lên cho cô"
" Đọc cái gì vậy cô"
" Đọc tờ giấy"
" Tờ giấy nào, ai có tờ giấy nào đưa lên đây"
" Tôi nói em đọc tờ em đang cầm ấy"
" Dạ, thưa cô em đọc"
" Wa, Ngọc ơi, sao hôm nay cô đẹp thế.."
" Cô nói em đọc trong tờ giấy trên tay em kìa"
" Vâng"
" Nội dung bức thư trăng trối em đẻ lại cho Ngọc như sau: Ngọc ơi, tình hình kinh tế bây giờ rất nguy cấp, mày bảo hai con kia làm sao kiếm tiền đây. Tao ko biết, mày có thằng anh cho tiền mà. lão bảo tập làm quen dần đi, sau này mà lăn lộn với đời. Tình hình giờ có lẽ phải đi làm thêm bây ạ. Thôi chiều đi tìm việc. Rồi cô"
" Cô ko cấm làm thêm nhưng các em trao đổi chỗ khác chứ ko phải là làm việc riêng trong lớp"
" Dạ em biết rồi cô"
" Thôi K.Chi kể cho cô những điều các bạn vi phạm nào"
" Dạ thưa cô, các bạn rất ko nghiêm túc cô ạ, ngồi trong lớp thì loay hoay, đụng bạn gãy chân, làm bể cửa kính,.... Từng đó tội đủ để các bạn có hạnh kiểm yếu cô ạ, em mong cô có thể liên lạc với gia đình bạn để các bạn cố gắng hơn"
" Bạn khánh chi nói rất đúng, cô cũng thấy hạnh kiểm tốt thực sự quá oan đi, cô cũng sẽ liên lạc với gia đình" Bà cô phán thế thì thật ko khác gì đánh vào tử huyệt của bọn nó. Cả 4 đứa ko hẹn mà cùng kêu lên
" THÔI CÔ, THA CHO BỌN EM CÔ, ĐỪNG GỌI VỀ NHÀ CÔ"
4 thằng bên cạnh cười nhạo " Tự làm tự chịu"
nói chung là tại con lớp trưởng chó chết kia cả, thật muốn băm vằm nó ra, thể loại màn hình tinh thể lỏng siêu phẳng. Thôi rồi, số phận bọn nó thảm rồi, về gặp bố mẹ chắc chết, bọn nó chỉ biết chột dạ nhìn nhau.
Một nỗi bất an đúng theo dự đoán sắp ập đến rồi.
t/g: ủng hộ tớ nha, thanks