REENG...REENG...REENG
" Bay ơi, đi tìm việc làm đê" Ngọc hét rõ to
" Đi liền, đi liền, chờ tao chút"
Nói rồi 4 con nhanh chóng vọt ra khỏi lớp, 4 thằng chỉ biết lắc đầu rồi bảo nhau " Giúp bọn nó một tay tụi bây"
Vừa ra cổng, chị Thơ kêu lên một tiếng Hai ơi rồi vọt nhanh ra khỏi bầy biến thành 1 con Koala cỡ bự bám vào một cái cây mang tên Đăng Khải( anh của con thơ nha)
Anh hai- tiếp theo là chị hằng kêu lên một tiếng rồi laị hóa thành cơn lốc và tiến hóa thành 1 con Koala nữa đu lên cái cây biệt danh khánh Bảo( Anh hai con hằng nha)
Ck ơi/Chị yêu. liếc mất lại thấy hai thân ảnh một đen một trắng, ngọc và phương vội chạy lại tính ôm thì bị đối phương đẩy ra một cách tàn nhẫn.
" Hừ, trọng sắc khinh muội" Phương hướng về cô gái mặc váy trắng ngà tỏ vẻ khinh bỉ
" Ck ơi, quên vk rồi sao" Ngọc thút thít
" Mày cút đi, Kiều phương mới là vợ anh đây nhá" Chàng trai mặc đồ đen liếc mắt rồi ôm cô gái mang váy trắng kia vào ngực. Vâng đó ko ai khác chính là anh trai của Ngọc - Huy Khánh và chị ba của Phương- Kiều Phương.
" Nè còn anh nữa mà" 1 chàng trai bước từ trong xe ra. đó chính là Thụy Phong- anh hai của Phương.
Vừa liếc thấy thân ảnh, phương vọt lại ôm chầm thấy chàng kia rồi bắt đầu kể khổ
" Hai ơi, con kia nó ko cần em nữa kìa, nó có ck rồi nó ko cần em nữa hai ơi, ôi thật đáng thương cho trái tim ngây thơ bé bỏng của em"
" Thôi ko sao, anh sẽ gánh vác em cả đời mà"
" Gánh vác em cả đời thì cho em tiền" Phương đáng thương nhìn Thụy Phong
" Mày cút xa tao ra" Thụy Phong chán ghét đẩy nó ra nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sủng nịch
" Biết ngay mà" Nó bĩu môi
Bla...Bla...Bla...
" Thôi, về nhanh kẻo ba ma chờ"
" Ừ ừ, về nhanh kẻo ba má chờ" bọn nó vui vẻ đồng ý rồi chợt la lên " WHAT, BA MÁ CHỜ"
" Ahihi, các anh các chị cứ vui vẻ tự nhiên, bọn em xin nói lời giã từ, bọn em đi học thêm đây" Thơ chân chó viện cớ tính lôi cả bọn chuồn thì
" ĐỨNG LẠI. Hôm nay nghỉ học, lên xe nhanh lên"
Bọn nó mang một bộ mặt thối ngàn năm lên xe. Ven đường đối diện, trên chiếc BMW sang trọng kia, 4 chàng nhà ta đen mặt
" Về tụi bây, giúp bọn nó làm chi"
" Xấu thế mà cũng có bạn trai"
BIỆT THỰ NGUYỄN GIA
Chiếc xe Audi vừa mới vào, 4 chị nhà ta vẫn mang cái bộ mặt như sắp chết đến nơi xuống xe lê từng bước nặng nhọc vào cánh cửa đang khép hờ kia còn 5 con người vô tâm kia thì vẫn đủng đỉnh đằng sau với 1 bộ mặt đắc ý.
Cạch
Chiếc cửa mở ra, trên chiếc sô pha sang trọng giữa nhà là 8 con người toàn tuấn nam mĩ nữ. Bọn nó rối rít chào
" Chào ba, chào mẹ, chào cô, chào chú chào dì, chào cậu chào mợ, chào..."
" Im, lại ngỗi xuống đây" Một giọng nói uy nghiêm cát ngang tàng chào hỏi cực kỳ lễ phép từ tụi nó.
4 đứa chen nhau trên chiếc ghế sô pha xa 8 vị thẩm tòa kia nhất. Còn những vị cha mẹ đáng kính của chúng ta kia nhìn 4 thánh làm họ đau đầu từ bé đến lớn mà chỉ biết bất lực.
" Sao các con đi học lúc nào cũng quậy phá thế" Ba ngọc đau đầu nhìn bọn nó
" Đâu có ba, trường này nghiêm lắm, bọn con ngoan mà" Ngọc tỏ vẻ đương nhiên
" Thôi đi mấy cô, ngoan mà hiệu trưởng ngày nào cũng gọi về nhà" Mẹ Thơ nhíu mày
" ko, bọn con ngoan mà, đâu có phá đâu" Thơ một lần nữa khẳng định
" Tại sao các con làm việc riêng trong giờ học, lại còn bày trò trong lớp nữa" mẹ Phương
" Tại vì học chán quá, bọn con muốn tăng không khí vui nhộn cho lớp học" Phương đảo mắt
" Thôi đc rồi, từ bây giờ ba cấm các co phá nữa, nếu ko ba sẽ ko chuyển tiền vào tài khoản cho đâu, yên thân cho ba, hiểu chưa" Ba Hằng trầm giọng
" Vâng bọn con biết rồi" Mới là lạ- tất nhiên câu này chỉ nói ở trong lòng thôi
" Thôi bây giờ tính việc đám cưới cho Kiều phương và Huy Khánh đi"
" Con đưa bọn nó về trường đi" Mẹ Phương hướng Thụy Phong ra lệnh
" Bay ơi, đi tìm việc làm đê" Ngọc hét rõ to
" Đi liền, đi liền, chờ tao chút"
Nói rồi 4 con nhanh chóng vọt ra khỏi lớp, 4 thằng chỉ biết lắc đầu rồi bảo nhau " Giúp bọn nó một tay tụi bây"
Vừa ra cổng, chị Thơ kêu lên một tiếng Hai ơi rồi vọt nhanh ra khỏi bầy biến thành 1 con Koala cỡ bự bám vào một cái cây mang tên Đăng Khải( anh của con thơ nha)
Anh hai- tiếp theo là chị hằng kêu lên một tiếng rồi laị hóa thành cơn lốc và tiến hóa thành 1 con Koala nữa đu lên cái cây biệt danh khánh Bảo( Anh hai con hằng nha)
Ck ơi/Chị yêu. liếc mất lại thấy hai thân ảnh một đen một trắng, ngọc và phương vội chạy lại tính ôm thì bị đối phương đẩy ra một cách tàn nhẫn.
" Hừ, trọng sắc khinh muội" Phương hướng về cô gái mặc váy trắng ngà tỏ vẻ khinh bỉ
" Ck ơi, quên vk rồi sao" Ngọc thút thít
" Mày cút đi, Kiều phương mới là vợ anh đây nhá" Chàng trai mặc đồ đen liếc mắt rồi ôm cô gái mang váy trắng kia vào ngực. Vâng đó ko ai khác chính là anh trai của Ngọc - Huy Khánh và chị ba của Phương- Kiều Phương.
" Nè còn anh nữa mà" 1 chàng trai bước từ trong xe ra. đó chính là Thụy Phong- anh hai của Phương.
Vừa liếc thấy thân ảnh, phương vọt lại ôm chầm thấy chàng kia rồi bắt đầu kể khổ
" Hai ơi, con kia nó ko cần em nữa kìa, nó có ck rồi nó ko cần em nữa hai ơi, ôi thật đáng thương cho trái tim ngây thơ bé bỏng của em"
" Thôi ko sao, anh sẽ gánh vác em cả đời mà"
" Gánh vác em cả đời thì cho em tiền" Phương đáng thương nhìn Thụy Phong
" Mày cút xa tao ra" Thụy Phong chán ghét đẩy nó ra nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sủng nịch
" Biết ngay mà" Nó bĩu môi
Bla...Bla...Bla...
" Thôi, về nhanh kẻo ba ma chờ"
" Ừ ừ, về nhanh kẻo ba má chờ" bọn nó vui vẻ đồng ý rồi chợt la lên " WHAT, BA MÁ CHỜ"
" Ahihi, các anh các chị cứ vui vẻ tự nhiên, bọn em xin nói lời giã từ, bọn em đi học thêm đây" Thơ chân chó viện cớ tính lôi cả bọn chuồn thì
" ĐỨNG LẠI. Hôm nay nghỉ học, lên xe nhanh lên"
Bọn nó mang một bộ mặt thối ngàn năm lên xe. Ven đường đối diện, trên chiếc BMW sang trọng kia, 4 chàng nhà ta đen mặt
" Về tụi bây, giúp bọn nó làm chi"
" Xấu thế mà cũng có bạn trai"
BIỆT THỰ NGUYỄN GIA
Chiếc xe Audi vừa mới vào, 4 chị nhà ta vẫn mang cái bộ mặt như sắp chết đến nơi xuống xe lê từng bước nặng nhọc vào cánh cửa đang khép hờ kia còn 5 con người vô tâm kia thì vẫn đủng đỉnh đằng sau với 1 bộ mặt đắc ý.
Cạch
Chiếc cửa mở ra, trên chiếc sô pha sang trọng giữa nhà là 8 con người toàn tuấn nam mĩ nữ. Bọn nó rối rít chào
" Chào ba, chào mẹ, chào cô, chào chú chào dì, chào cậu chào mợ, chào..."
" Im, lại ngỗi xuống đây" Một giọng nói uy nghiêm cát ngang tàng chào hỏi cực kỳ lễ phép từ tụi nó.
4 đứa chen nhau trên chiếc ghế sô pha xa 8 vị thẩm tòa kia nhất. Còn những vị cha mẹ đáng kính của chúng ta kia nhìn 4 thánh làm họ đau đầu từ bé đến lớn mà chỉ biết bất lực.
" Sao các con đi học lúc nào cũng quậy phá thế" Ba ngọc đau đầu nhìn bọn nó
" Đâu có ba, trường này nghiêm lắm, bọn con ngoan mà" Ngọc tỏ vẻ đương nhiên
" Thôi đi mấy cô, ngoan mà hiệu trưởng ngày nào cũng gọi về nhà" Mẹ Thơ nhíu mày
" ko, bọn con ngoan mà, đâu có phá đâu" Thơ một lần nữa khẳng định
" Tại sao các con làm việc riêng trong giờ học, lại còn bày trò trong lớp nữa" mẹ Phương
" Tại vì học chán quá, bọn con muốn tăng không khí vui nhộn cho lớp học" Phương đảo mắt
" Thôi đc rồi, từ bây giờ ba cấm các co phá nữa, nếu ko ba sẽ ko chuyển tiền vào tài khoản cho đâu, yên thân cho ba, hiểu chưa" Ba Hằng trầm giọng
" Vâng bọn con biết rồi" Mới là lạ- tất nhiên câu này chỉ nói ở trong lòng thôi
" Thôi bây giờ tính việc đám cưới cho Kiều phương và Huy Khánh đi"
" Con đưa bọn nó về trường đi" Mẹ Phương hướng Thụy Phong ra lệnh