CHƯƠNG 07 (PHẦN 2)
“A...... A......”
Vừa mới trải qua vòng tấn công điên cuồng ban nãy, nên tiểu huyệt đã sớm quen với quái vật to lớn của nam nhân,thoáng trừu sáp vài cái, liền trở nên dị thường mềm mại, mà nội vách cũng giống như tự biết nhận thức, biết làm như thế nào để đạt được khoái hoạt tuyệt đối, cơ khát cuốn lấy phân thân của nam nhân không chịu buông tha.
Cơ thể này thật sự là tham lam kinh người, làm cho Ninh Duy Văn miệng khô lưỡi khô, đầu váng mắt hoa.
Y luôn luôn là một người thanh tâm lạnh nhạt, vì sao vừa bị tên nam nhân này bính một cái, ngay lập tức liền biến thành một gã “Đãng phu” không biết hổ thẹn?
“Chậm một chút, nhẹ một chút......”
Ninh Duy Văn rên rỉ, ngón tay bấu vào chăn đơn càng trở nên trắng bệt, cảm giác chính mình tựa như bị nhốt vào một chiếc thuyền nhỏ,trôi nổi trên dòng khoái cảm ***, vừa xóc nảy vừa chìm nổi, thân bất do kỷ.
Lạc Thần Hi nín thở, thực hiện động tác nhanh hơn, như xa mà gần, mạnh mẽ quất roi lên người y, lần lượt đem chính mình đưa vào chỗ sâu nhất trong mật huyệt của đối phương.
Bóng lưng của Ninh Duy Văn bóng loáng, vân da rối rắm, toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn, đường cong thân thể mặc dù hơi gầy, nhưng cũng rất rắn chắc, lộ ra vẻ đẹp nam tính, nhìn thấy y như vậy,khiến huyết mạch Lạc Thần Hi gần như sôi sục,mỗi một cỗ đều khiến cho cảm giác chinh phục của nam tử được thăng hoa.
Giúp đỡ y nhấc mông lên, Lạc Thần Hi cơ hồ là rút ra đến tận huyệt khẩu, lại hung hăng sáp nhập, nhầm kéo dài con đường truy kích.
Ninh Duy Văn phát ra thanh âm giống như tiếng khóc, nhẹ nhàng loạng choạng đầu, mi tâm nhíu chặt, chìm đắm trong khoái hoạt cùng thống khổ mà không ngừng giãy dụa.
Y khó có thể nhẫn nại mà tiếp tục đem mặt úp vào trong gối đầu, toàn thân bị nam nhân lần lượt đẩy về phía trước, càng ngày càng tiến gần đến đầu giường, tiếng giường rung động kẽo kẹt, cùng tiếng va chạm rõ ràng của thân thể, tạo nên một thứ âm nhạc phóng đãng.
Mồ hôi nhỏ giọt xuống dưới, càng trau chuốt thêm cho khuôn mặt tuấn tú của y, ngưng tụ ra một tầng xúc tức trong suốt, trong lòng Lạc Thần Hi không khỏi nảy lên một cỗ hư dục mãnh liệt, người kia cứ ngây thơ như vậy, lại khiến cho sự công kích của hắn càng triệt để hơn.
Vì thế hắn cúi người xuống, kề sát ở phía sau lưng đối phương, ôm lấy bả vai rắn chắc của y, mau chóng biến đổi động tác, thật sâu cắm vào giữa huyệt tâm của Ninh Duy Văn, lại tiếp tục nghiền nát đảo quanh.
Động tác này tuy rằng không có kịch liệt như vừa rồi, nhưng mỗi một lần đều vừa lúc đưa y đến đỉnh điểm hưng phấn, khoái cảm mãnh liệt làm cho đại não của Ninh Duy Văn từng trận hư nhuyễn,tàn lửa văng khắp nơi, thân thể không gánh vác nổi quá nhiều xúc cảm như vậy, nên tất cả đều hóa thành hơi nước tràn ra khóe mắt.
“A...... Không cần...... Không cần...... Ân......”
Thân thể thon dài, vì bị nam nhân ma sát mà trở nên run rẩy, Lạc Thần Hi mê say những lời trách cứ nhẹ nhàng như nước của y,hắn lúc này trở nên vừa si vừa cuồng.
Cảm giác sung sướng giống như thủy triều,từng đợt ập đến, đem hai người bao phủ lại, bờ vai của y không ngừng run run, rên rỉ càng triền miên hơn, vô luận là thanh âm êm tai, khóe mắt phiếm hồng, hay là biểu tình xinh đẹp mà lại thống khổ trên khuôn mặt, đều kích thích thú tính của nam nhân.
dương v*t đang chôn sâu trong cơ thể, do từng trận co rút không tự chủ của đối phương, khiến hắn cũng nhanh chóng đạt đến đỉnh khoái cảm,Lạc Thần Hi thở dốc càng thêm kịch liệt.
Giờ phút này, Ninh Duy Văn cũng bối rối mở to hai mắt, phát ra tiếng tê rống cao độ: “A...... Ta...... Ta không được...... Buông ra...... A a......”
Ngón tay y bỗng nhiên buộc chặt lại, thân thể cảm thấy kỳ dị nên bắt đầu vặn vẹo, hậu đình co rút một chút lại một chút, chặt chẽ hút lấy nam nhân.
Đột nhiên, chất lỏng bất ngờ vẩy ra không kịp phòng bị, phun vào tấm trải giường bên dưới thân, bên tai truyền đến thanh âm vù vù bén nhọn, khoái cảm mãnh liệt như sét đánh, làm cho toàn thân y lắc lư, giống như đang bay đến thiên đường.
“Ta cũng...... Muốn ra......”
Y co rút lại gây cho hắn cực độ khoái hoạt, bắp đùi cảm thấy một trận bủn rủn, dục vọng nóng cháy không thể ức chế, phun ra tràn đầy, bắn vào trong cơ thể đối phương, sau đó,hắn cũng chậm rãi ngã lên trên người y.
“A......”
Tiếng thở dốc ồ ồ rối rắm cùng một chỗ, ứng hợp lẫn nhau, Ninh Duy Văn gắt gao ôm chặt cái gối, thừa nhận sức nặng của người đang nằm trên lưng, tùy ý sa vào cơn lốc xoáy màu hồng nhạt......
Hai người ôm chặt nhau mà thở dốc, mồ hôi thấm đẫm cả thân thể, tuy cảm thấy mỏi mệt đến cực điểm,nhưng đồng thời lại cảm thụ được tình cảm mãnh liệt cùng sự hưng phấn chưa bao giờ trải qua.
Bên trong gian phòng tràn ngập mùi hương nam tính nồng đậm, trên giường nơi nơi đều là tàn tích và dấu vết của hai người.
Dục vọng vừa được giải phóng,vẫn còn chôn sâu trong cơ thể mềm mại của y, trái tim cùng nhau hơi hơi rung động, loại cảm giác vô cùng thân thiết này làm cho người ta bị say sưa, hai người bọn họ tựa hồ đã gắn bó thành một chỉnh thể mật thiết,không thể tách rời được nữa, cùng nhau chìm đắm trong một giấc mộng nhưng lại không phải là mộng, giống như tỉnh nhưng lại không tỉnh…
Dần dần lấy lại tinh thần, Lạc Thần Hi ngẩng đầu, một chút lại một chút, nhẹ nhàng hôn lên da thịt trên vai đối phương, Ninh Duy Văn bất an run lên,y quay đầu lại, ánh mắt không ngừng dao động, phức tạp đến mức khiến kẻ khác đau lòng.
Trong lòng Lạc Thần Hi từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy mềm mại giống như giờ phút này, không khỏi mỉm cười, liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của y.
Ninh Duy Văn lúc này đã hoàn toàn thanh tỉnh, giận dữ hét lên: “Ngươi còn muốn ở bên trong đến bao giờ nữa hả, mau rút ra nhanh lên!”
“Thật sự là không đáng yêu chút nào.” Lạc Thần Hi nhỏ giọng than thở: “Nữ nhân khác,sau khi làm tình xong,vẫn nhiệt tình quấn quít lấy ta......”
“Ta là nam nhân, ngươi xem rõ ràng đi nha!”Thái dương Ninh Duy Văn bắt đầu tuôn ra gân xanh.
“Không phải ta đã nói với ngươi, hôm nay ngươi chỉ có thể là ‘nữ nhân’ của ta sao?”
“Hỗn đản, a......”
Ninh Duy Văn chuẩn bị khởi động,định đạp hắn một cước, Lạc Thần Hi đột nhiên khẽ cười một tiếng, nâng thân thể lên, nhẹ nhàng rút ra......
Cắn răng chịu đựng cảm giác khác thường khi dị vật rời khỏi cơ thể, một cỗ chất lỏng lập tức trào ra, theo đùi chảy xuống dưới,sau khi ý thức được đây là thứ gì, Ninh Duy Văn nhất thời thần tình đỏ bừng: “Ngươi con mẹ nó......”
Câu nói kế tiếp, y cũng mắng không được nữa.
“Ta như thế nào?”
Lạc Thần Hi cà lơ phất phơ cười xấu xa, hắn đã yêu chết bộ mặt hồng hồng của người kia rồi,còn bộ dáng thích giương nanh múa vuốt nữa chứ.
Ninh Duy Văn không nói gì, gắt gao ngậm miệng, đem mặt chuyển sang một bên.
Toàn thân cao thấp đều đau nhức muốn chết, thắt lưng căn bản là không đứng dậy nổi, hậu đình lại bị sưng lên , tưởng tượng đến vừa rồi,y đã không khống chế được mà rên rỉ la hét, liền hận không thể chui ngay vào trong một cái hầm để trốn, nằm lì trong đó luôn, từ nay về sau khỏi gặp ai nữa.
Không để ý toàn thân y đang kháng cự, Lạc Thần Hi ôm lấy y, tay trái chống đầu, đầu ngón tay phải nhẹ nhàng quấn quanh sợi tóc mềm mại của đối phương, không ngừng âu yếm.
Động tác ôn nhu che chở, tựa như đang đối đãi với người yêu quý nhất của mình.
Ninh Duy Văn kìm lòng không đậu mà quay đầu lại, đối diện với gương mặt tràn ngập mị lực của Lạc Thần Hi, trái tim nhất thời cảm thấy thật kinh hoàng......
“Làm sao vậy, có phải là bắt đầu yêu ta rồi không?” Nhận thấy được sự khác thường của y, Lạc Thần Hi mỉm cười.
“Nằm mơ, tám đời cũng không thể!” Ninh Duy Văn lạnh lùng nói.
“Cái gì chứ, sao ngươi có thể nói lời vô tình như vậy, ta hảo thương tâm nha.”
Lạc Thần Hi giả bộ buồn khổ,lấy tay che lên ngực,rồi đột nhiên thần sắc biến đổi, cười nói: “Nếu biểu hiện vừa rồi của ta khiến cho ngươi không hài lòng, chúng ta hãy làm lại một lần nữa đi. Ngươi đã dùng số tiền lớn như vậy để bao ta, nếu ta không hảo cố gắng, thì sẽ khiến ngươi thất vọng. Đến đây đi, ta cam đoan,chẳng những sẽ mang đến cho ngươi điều đáng giá nhất, mà còn là ‘Siêu giá trị’ nữa đó nha.”
Vừa dứt lời, hắn lại cười xấu xa, thấp đầu xuống, ngậm lên môi y......
“Ta mới không cần......”
Thanh âm bối rối mới vừa tràn ra khỏi yết hầu, đã bị nam nhân ngăn chặn tất cả, sóng nhiệt lần thứ hai lại phủ dồn lên, Ninh Duy Văn nắm chặt bả vai của nam nhân, hoàn toàn bị nhiệt tình và lời lẽ ngọt ngào của hắn hạ gục.
Tình dục ngập trời, làm cho thân thể người ta bị lạc trong mê cung chồng chất, vô luận đi bên nào, cũng đều là những lối ra vô cùng hắc ám.
Lý trí đã sớm biến đến một nơi chân trời xa xăm nào đó, cơn lốc xoáy dưới chân càng lúc càng khuếch đại, vì thế y đã bị cuốn vào vòng trầm luân, chặt đứt mười mấy năm cố chấp,không thể dứt ra khỏi nhục dục khát cầu, đem chính mình phân chia thành hai nửa, một nửa hãm sâu vào cảm quan sung sướng, một nửa vẫn thờ ơ lạnh nhạt.
Thân thể đình trệ, nhưng linh hồn lại dần dần phập phềnh, nhìn thấy tính khí *** loạn của mình, bản thân giống như đang chìm nổi trong bể dục tình,thật si ngốc…..
Đau đớn cùng kích thích, ngọt ngào cùng thống khổ, hoảng sợ cùng sung sướng...... Loại cảm giác mâu thuẫn này làm y váng đầu hoa mắt, cân bì kiệt lực, sau khi lại nghênh đón cao trào tiến đến, thân thể mỏi mệt quá sức chịu đựng, rốt cục lâm vào sự mê man nặng trĩu......
Nhưng cho dù đang trong cơn mơ hồ,vẫn như lúc trước, thân ảnh nam nhân vẫn thoắt ẩn hiện trước mắt, như bóng với hình, lần nữa lại quấn quanh lấy y, làm cho y không có khả năng trốn thoát.
Ninh Duy Văn không biết, bóng dáng chiết xạ từ trong lòng của mình, đến tột cùng là nam nhân trong mộng, hay là thân ảnh của mình trong giấc mộng của nam nhân.
Mà thẳng đến lúc đó, Ninh Duy Văn mới chân chính hiểu được, trên đời này, còn có hai từ, gọi là”Sa đọa”.
“A...... A......”
Vừa mới trải qua vòng tấn công điên cuồng ban nãy, nên tiểu huyệt đã sớm quen với quái vật to lớn của nam nhân,thoáng trừu sáp vài cái, liền trở nên dị thường mềm mại, mà nội vách cũng giống như tự biết nhận thức, biết làm như thế nào để đạt được khoái hoạt tuyệt đối, cơ khát cuốn lấy phân thân của nam nhân không chịu buông tha.
Cơ thể này thật sự là tham lam kinh người, làm cho Ninh Duy Văn miệng khô lưỡi khô, đầu váng mắt hoa.
Y luôn luôn là một người thanh tâm lạnh nhạt, vì sao vừa bị tên nam nhân này bính một cái, ngay lập tức liền biến thành một gã “Đãng phu” không biết hổ thẹn?
“Chậm một chút, nhẹ một chút......”
Ninh Duy Văn rên rỉ, ngón tay bấu vào chăn đơn càng trở nên trắng bệt, cảm giác chính mình tựa như bị nhốt vào một chiếc thuyền nhỏ,trôi nổi trên dòng khoái cảm ***, vừa xóc nảy vừa chìm nổi, thân bất do kỷ.
Lạc Thần Hi nín thở, thực hiện động tác nhanh hơn, như xa mà gần, mạnh mẽ quất roi lên người y, lần lượt đem chính mình đưa vào chỗ sâu nhất trong mật huyệt của đối phương.
Bóng lưng của Ninh Duy Văn bóng loáng, vân da rối rắm, toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn, đường cong thân thể mặc dù hơi gầy, nhưng cũng rất rắn chắc, lộ ra vẻ đẹp nam tính, nhìn thấy y như vậy,khiến huyết mạch Lạc Thần Hi gần như sôi sục,mỗi một cỗ đều khiến cho cảm giác chinh phục của nam tử được thăng hoa.
Giúp đỡ y nhấc mông lên, Lạc Thần Hi cơ hồ là rút ra đến tận huyệt khẩu, lại hung hăng sáp nhập, nhầm kéo dài con đường truy kích.
Ninh Duy Văn phát ra thanh âm giống như tiếng khóc, nhẹ nhàng loạng choạng đầu, mi tâm nhíu chặt, chìm đắm trong khoái hoạt cùng thống khổ mà không ngừng giãy dụa.
Y khó có thể nhẫn nại mà tiếp tục đem mặt úp vào trong gối đầu, toàn thân bị nam nhân lần lượt đẩy về phía trước, càng ngày càng tiến gần đến đầu giường, tiếng giường rung động kẽo kẹt, cùng tiếng va chạm rõ ràng của thân thể, tạo nên một thứ âm nhạc phóng đãng.
Mồ hôi nhỏ giọt xuống dưới, càng trau chuốt thêm cho khuôn mặt tuấn tú của y, ngưng tụ ra một tầng xúc tức trong suốt, trong lòng Lạc Thần Hi không khỏi nảy lên một cỗ hư dục mãnh liệt, người kia cứ ngây thơ như vậy, lại khiến cho sự công kích của hắn càng triệt để hơn.
Vì thế hắn cúi người xuống, kề sát ở phía sau lưng đối phương, ôm lấy bả vai rắn chắc của y, mau chóng biến đổi động tác, thật sâu cắm vào giữa huyệt tâm của Ninh Duy Văn, lại tiếp tục nghiền nát đảo quanh.
Động tác này tuy rằng không có kịch liệt như vừa rồi, nhưng mỗi một lần đều vừa lúc đưa y đến đỉnh điểm hưng phấn, khoái cảm mãnh liệt làm cho đại não của Ninh Duy Văn từng trận hư nhuyễn,tàn lửa văng khắp nơi, thân thể không gánh vác nổi quá nhiều xúc cảm như vậy, nên tất cả đều hóa thành hơi nước tràn ra khóe mắt.
“A...... Không cần...... Không cần...... Ân......”
Thân thể thon dài, vì bị nam nhân ma sát mà trở nên run rẩy, Lạc Thần Hi mê say những lời trách cứ nhẹ nhàng như nước của y,hắn lúc này trở nên vừa si vừa cuồng.
Cảm giác sung sướng giống như thủy triều,từng đợt ập đến, đem hai người bao phủ lại, bờ vai của y không ngừng run run, rên rỉ càng triền miên hơn, vô luận là thanh âm êm tai, khóe mắt phiếm hồng, hay là biểu tình xinh đẹp mà lại thống khổ trên khuôn mặt, đều kích thích thú tính của nam nhân.
dương v*t đang chôn sâu trong cơ thể, do từng trận co rút không tự chủ của đối phương, khiến hắn cũng nhanh chóng đạt đến đỉnh khoái cảm,Lạc Thần Hi thở dốc càng thêm kịch liệt.
Giờ phút này, Ninh Duy Văn cũng bối rối mở to hai mắt, phát ra tiếng tê rống cao độ: “A...... Ta...... Ta không được...... Buông ra...... A a......”
Ngón tay y bỗng nhiên buộc chặt lại, thân thể cảm thấy kỳ dị nên bắt đầu vặn vẹo, hậu đình co rút một chút lại một chút, chặt chẽ hút lấy nam nhân.
Đột nhiên, chất lỏng bất ngờ vẩy ra không kịp phòng bị, phun vào tấm trải giường bên dưới thân, bên tai truyền đến thanh âm vù vù bén nhọn, khoái cảm mãnh liệt như sét đánh, làm cho toàn thân y lắc lư, giống như đang bay đến thiên đường.
“Ta cũng...... Muốn ra......”
Y co rút lại gây cho hắn cực độ khoái hoạt, bắp đùi cảm thấy một trận bủn rủn, dục vọng nóng cháy không thể ức chế, phun ra tràn đầy, bắn vào trong cơ thể đối phương, sau đó,hắn cũng chậm rãi ngã lên trên người y.
“A......”
Tiếng thở dốc ồ ồ rối rắm cùng một chỗ, ứng hợp lẫn nhau, Ninh Duy Văn gắt gao ôm chặt cái gối, thừa nhận sức nặng của người đang nằm trên lưng, tùy ý sa vào cơn lốc xoáy màu hồng nhạt......
Hai người ôm chặt nhau mà thở dốc, mồ hôi thấm đẫm cả thân thể, tuy cảm thấy mỏi mệt đến cực điểm,nhưng đồng thời lại cảm thụ được tình cảm mãnh liệt cùng sự hưng phấn chưa bao giờ trải qua.
Bên trong gian phòng tràn ngập mùi hương nam tính nồng đậm, trên giường nơi nơi đều là tàn tích và dấu vết của hai người.
Dục vọng vừa được giải phóng,vẫn còn chôn sâu trong cơ thể mềm mại của y, trái tim cùng nhau hơi hơi rung động, loại cảm giác vô cùng thân thiết này làm cho người ta bị say sưa, hai người bọn họ tựa hồ đã gắn bó thành một chỉnh thể mật thiết,không thể tách rời được nữa, cùng nhau chìm đắm trong một giấc mộng nhưng lại không phải là mộng, giống như tỉnh nhưng lại không tỉnh…
Dần dần lấy lại tinh thần, Lạc Thần Hi ngẩng đầu, một chút lại một chút, nhẹ nhàng hôn lên da thịt trên vai đối phương, Ninh Duy Văn bất an run lên,y quay đầu lại, ánh mắt không ngừng dao động, phức tạp đến mức khiến kẻ khác đau lòng.
Trong lòng Lạc Thần Hi từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy mềm mại giống như giờ phút này, không khỏi mỉm cười, liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của y.
Ninh Duy Văn lúc này đã hoàn toàn thanh tỉnh, giận dữ hét lên: “Ngươi còn muốn ở bên trong đến bao giờ nữa hả, mau rút ra nhanh lên!”
“Thật sự là không đáng yêu chút nào.” Lạc Thần Hi nhỏ giọng than thở: “Nữ nhân khác,sau khi làm tình xong,vẫn nhiệt tình quấn quít lấy ta......”
“Ta là nam nhân, ngươi xem rõ ràng đi nha!”Thái dương Ninh Duy Văn bắt đầu tuôn ra gân xanh.
“Không phải ta đã nói với ngươi, hôm nay ngươi chỉ có thể là ‘nữ nhân’ của ta sao?”
“Hỗn đản, a......”
Ninh Duy Văn chuẩn bị khởi động,định đạp hắn một cước, Lạc Thần Hi đột nhiên khẽ cười một tiếng, nâng thân thể lên, nhẹ nhàng rút ra......
Cắn răng chịu đựng cảm giác khác thường khi dị vật rời khỏi cơ thể, một cỗ chất lỏng lập tức trào ra, theo đùi chảy xuống dưới,sau khi ý thức được đây là thứ gì, Ninh Duy Văn nhất thời thần tình đỏ bừng: “Ngươi con mẹ nó......”
Câu nói kế tiếp, y cũng mắng không được nữa.
“Ta như thế nào?”
Lạc Thần Hi cà lơ phất phơ cười xấu xa, hắn đã yêu chết bộ mặt hồng hồng của người kia rồi,còn bộ dáng thích giương nanh múa vuốt nữa chứ.
Ninh Duy Văn không nói gì, gắt gao ngậm miệng, đem mặt chuyển sang một bên.
Toàn thân cao thấp đều đau nhức muốn chết, thắt lưng căn bản là không đứng dậy nổi, hậu đình lại bị sưng lên , tưởng tượng đến vừa rồi,y đã không khống chế được mà rên rỉ la hét, liền hận không thể chui ngay vào trong một cái hầm để trốn, nằm lì trong đó luôn, từ nay về sau khỏi gặp ai nữa.
Không để ý toàn thân y đang kháng cự, Lạc Thần Hi ôm lấy y, tay trái chống đầu, đầu ngón tay phải nhẹ nhàng quấn quanh sợi tóc mềm mại của đối phương, không ngừng âu yếm.
Động tác ôn nhu che chở, tựa như đang đối đãi với người yêu quý nhất của mình.
Ninh Duy Văn kìm lòng không đậu mà quay đầu lại, đối diện với gương mặt tràn ngập mị lực của Lạc Thần Hi, trái tim nhất thời cảm thấy thật kinh hoàng......
“Làm sao vậy, có phải là bắt đầu yêu ta rồi không?” Nhận thấy được sự khác thường của y, Lạc Thần Hi mỉm cười.
“Nằm mơ, tám đời cũng không thể!” Ninh Duy Văn lạnh lùng nói.
“Cái gì chứ, sao ngươi có thể nói lời vô tình như vậy, ta hảo thương tâm nha.”
Lạc Thần Hi giả bộ buồn khổ,lấy tay che lên ngực,rồi đột nhiên thần sắc biến đổi, cười nói: “Nếu biểu hiện vừa rồi của ta khiến cho ngươi không hài lòng, chúng ta hãy làm lại một lần nữa đi. Ngươi đã dùng số tiền lớn như vậy để bao ta, nếu ta không hảo cố gắng, thì sẽ khiến ngươi thất vọng. Đến đây đi, ta cam đoan,chẳng những sẽ mang đến cho ngươi điều đáng giá nhất, mà còn là ‘Siêu giá trị’ nữa đó nha.”
Vừa dứt lời, hắn lại cười xấu xa, thấp đầu xuống, ngậm lên môi y......
“Ta mới không cần......”
Thanh âm bối rối mới vừa tràn ra khỏi yết hầu, đã bị nam nhân ngăn chặn tất cả, sóng nhiệt lần thứ hai lại phủ dồn lên, Ninh Duy Văn nắm chặt bả vai của nam nhân, hoàn toàn bị nhiệt tình và lời lẽ ngọt ngào của hắn hạ gục.
Tình dục ngập trời, làm cho thân thể người ta bị lạc trong mê cung chồng chất, vô luận đi bên nào, cũng đều là những lối ra vô cùng hắc ám.
Lý trí đã sớm biến đến một nơi chân trời xa xăm nào đó, cơn lốc xoáy dưới chân càng lúc càng khuếch đại, vì thế y đã bị cuốn vào vòng trầm luân, chặt đứt mười mấy năm cố chấp,không thể dứt ra khỏi nhục dục khát cầu, đem chính mình phân chia thành hai nửa, một nửa hãm sâu vào cảm quan sung sướng, một nửa vẫn thờ ơ lạnh nhạt.
Thân thể đình trệ, nhưng linh hồn lại dần dần phập phềnh, nhìn thấy tính khí *** loạn của mình, bản thân giống như đang chìm nổi trong bể dục tình,thật si ngốc…..
Đau đớn cùng kích thích, ngọt ngào cùng thống khổ, hoảng sợ cùng sung sướng...... Loại cảm giác mâu thuẫn này làm y váng đầu hoa mắt, cân bì kiệt lực, sau khi lại nghênh đón cao trào tiến đến, thân thể mỏi mệt quá sức chịu đựng, rốt cục lâm vào sự mê man nặng trĩu......
Nhưng cho dù đang trong cơn mơ hồ,vẫn như lúc trước, thân ảnh nam nhân vẫn thoắt ẩn hiện trước mắt, như bóng với hình, lần nữa lại quấn quanh lấy y, làm cho y không có khả năng trốn thoát.
Ninh Duy Văn không biết, bóng dáng chiết xạ từ trong lòng của mình, đến tột cùng là nam nhân trong mộng, hay là thân ảnh của mình trong giấc mộng của nam nhân.
Mà thẳng đến lúc đó, Ninh Duy Văn mới chân chính hiểu được, trên đời này, còn có hai từ, gọi là”Sa đọa”.