Đã hai tuần trôi qua, nàng đã viết thư gửi đi mà chẳng nhận lại được thư hồi đáp.
Ngay lúc đang thấp thỏm thì bỗng có một cô gái, tay ôm vết thương ở bụng xông thẳng vào dinh thự, mặc cho sự ngăn cản của một vài người gác cổng.
Cô gái đó vừa thấy Fay liền kêu gào một tiếng rồi gục xuống đất thở hổn hển:
- Phu nhân...
Những người hầu của cô hết sức cảnh giác với cô gái này, trên người cô ấy đang mặc một bộ chuyên dành cho việc cưỡi ngựa.
Fay lo lắng bước đến đỡ cô gái ấy rồi xem xét vết thương, máu không ngừng chảy ra, nó bết lên lòng bàn tay của nàng:
- Mau đưa người này đến phòng điều trị.
- Vâng thưa phu nhân.
Một người làm vườn đã bế cô gái ấy vào phòng điều trị, Fay bước nhanh, không hiểu sao ngay lúc này nàng lại nhìn thấy cô gái đó là Ansel, chồng mình.
Nhỡ chàng ấy cũng đang bị thương...!vậy thì có ai điều trị cho chàng không? Tại sao chàng vẫn chưa hồi âm cho ta?
Nàng vừa trị thương vừa mãi suy nghĩ mà không để ý xung quanh.
Người phụ nữ ấy chợt bật dậy, cầm dao nhỏ tự chế định liều mạng đâm vào bụng nàng.
May thay có Ziin từ phía sau chạy đến xô người đó bật ngửa.
Nữ quản gia nhanh tay giật được con dao trong tay của ả, Ziin hét lớn:
- Người đâu, mau đưa phu nhân rời khỏi đây.
Hai ba người giúp việc chạy vào đỡ Fay ra ngoài, nàng thất thần đang chua biết được chuyện gì xảy ra.
Có được vũ khí mà sử dụng không thạo thì không hẳn là lợi thế.
Ziin bị cô gái kia đạp mạnh ngay bụng, sau khi nữ quản gia mất thế thì cô gái đó quyết xông ra ngoài để ám sát Fay.
Không để cho ả ta thành công kế hoạch, Ziin chồm người dậy vội lao tới đè ả xuống.
Tuy không biết ai đang có thù oán với phu nhân mà thuê lính đánh này, nhưng cách duy nhất Ziin nghĩ ra được để bảo vệ nàng và tiểu bá tước là đưa đến nơi của ngài bá tước Ansel.
- Mau, lấy xe ngựa đưa phu nhân đi đi.
- Mẹ kiếp.
/ Ả ta chắp hai tay mình đan vào nhau, giơ lên cao rồi đập xuống ngay lưng Ziin khiến cho cô ho sặc ra máu.
Dù bị đánh tới nỗi suýt ngất nhưng Ziin vẫn kiên quyết giữ ả ta.
Còn người này thì sau khi nhìn xe ngựa khuất xa thì cũng bất lực bãi bỏ kế hoạch.
TRÊN XE NGỰA
- Phu nhân, người ổn chứ?
Dox ngồi bên cạnh lo lắng dò hỏi.
Vừa khỏi bệnh, đi đứng cần có người dìu dắt mà gặp phải chuyện này nữa, quả là làm người ta kinh sợ.
Nàng cảm giác quần bên trong váy có hơi ẩm ướt, phần bụng cũng rất đau.
Giọng nói của Fay cũng không còn to rõ nữa, nàng kiệt sức, run rẩy nhờ vả Dox:
- Bên dưới....!bụng ta...!đau quá...!quần bên trong...!ư...!aaaa
Dox nhíu mày nhìn hai nữ hầu đối diện, cô đoán sẽ có chuyện không lành xảy ra với phu nhân nên vội kéo rèm hai bên cửa sổ lại.
Bây giờ xe ngựa đang di chuyển rất nhanh, cô hầu gái đan xen sự cố lúc nãy nữa nên sợ rằng em bé trong bụng của Fay...!Dox lắc lắc đầu rồi nhẹ nhàng kéo váy phu nhân lên:
- Phu nhân, người dựa vào em đi ạ.
- Hai người nhìn giúp tôi.
/ Dox nhờ sự trợ giúp của hai nữ hầu đi chung.
Ai cũng nghĩ đây là chuyện kỳ quặc, ai lại kéo váy kéo quần ngay trong xe ngựa đang di chuyển? Nhưng tình huống cấp bách liên quan tới sức khỏe và mạng người như vậy thì ai lại quan tâm đến chuyện có kỳ quặc hay không chứ.
Sau khi để lộ quần lửng mặc trong thì hai nữ hầu kia bỗng nhiên sửng sốt:
- Ph-Phu nhân...!m...!máu...
Máu, Fay sợ hãi và muốn tự kiểm chứng thêm lần nữa nên đưa tay ra sau quẹt một ít chỗ quần bị ướt.
Đúng là máu rồi, theo như lời phổ biến của bác sĩ Rihas thì chảy máu chính là động thai hoặc sảy thai.
Fay không muốn tin vào sự thật, nàng sốc.
Sau khi chỉnh chu lại trang phục thì nàng thẩn thờ, Dox đang nói chuyện nhưng những lời nói ấy ngay lúc này không lọt được vào tai nàng.
Không còn cách nào khác, cô gõ liên tục vào cánh cửa rồi xuống xe, cô thì thầm với người đánh ngựa.
- Nhờ anh đánh ngựa đến phòng khám nào đó, phu nhân cần khám ngay.
- Hửm? Có ổn không? Lỡ như đang nghỉ thì tên đó lại đuổi kịp.
Người đánh ngựa nói cũng có lý, nhưng phu nhân đã sảy thai, nếu để cái thai đã chết ở trong bụng quá lâu sẽ không tốt, sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của phu nhân:
- Anh nghe tôi đi.
Dù không giỏi chuyện đánh nhau nhưng khi phu nhân gặp nguy hiểm thì tôi sẽ lao mình ra để bảo vệ cho người.
Nhìn đôi mắt kiên cường của cô gái nhỏ, anh đánh ngựa bị rung động rồi chờ Dox vào trong anh sẽ cố chạy nhanh để đến được phòng khám.
[…]
Sau bốn ngày thì xe ngựa của nàng cũng đến được vùng đất Bắc.
Xe ngựa dừng ở cổng thành, lính gác cổng cầm giáo chỉa về hướng họ rồi hét to:
- Ngươi từ đâu đến? Có việc gì?
Tuy nhận ra huy hiệu gia tộc bá tước Nolanotis được đính trên xe ngựa nhưng lính gác cổng luôn cẩn trọng.
Người đánh ngựa sợ chưa kịp vào gặp ngài bá tước thì bị giáo xiên mà chết.