Sau khi sửa soạn cho mình xong thì ngài dặn dò Fay:
- Nàng cứ quấn khăn một chút, ta sẽ cho gọi nữ hầu.
Ansel lắc chuông, sau vài phút thì Dox và hai nữ hầu khác cũng đến phòng.
Khi nhìn thấy Fay, họ biết bổn phận của mình và nhanh chóng thay đồ cho nàng.
Trước khi bọn họ làm xong hết thì ngài có dặn dò:
- Các ngươi cột dây corset lỏng một chút.
- Dạ, thưa ngài.
Tự nhiên ngài nhắc đến corset khiến cho Fay ngượng đỏ mặt, trong lúc chờ thì Ansel có hỏi chuyện ngày hôm ấy.
- Hôm đó ta đã phân công nhiệm vụ cho các ngươi rồi mà? Tại sao lại không ở cùng với Fay?
Ba nữ hầu đều im lặng không dám trả lời, chi đến khi Ansel đập bàn một cái RẦM thì họ mới rối rít quỳ xuống xin lỗi rồi tường trình sự việc:
- Thần xin lỗi ngài bá tước, xin lỗi phu nhân...!hôm đó Jena Margaret nhờ chúng thần sửa lại cái váy nhưng cô ấy lại nhốt chúng thần ở trong nhà kho ạ.
- Hừm, sửa váy mà đi cả ba người? Các ngươi biết rõ quy tắc khi làm việc cho ta là gì mà? Quên rồi à? Có cần ta nhắc không?
Khi nhắc đến quy tắc thì Ansel liền lấy ra cây dao nhỏ, ánh mắt sắc lẹm nhìn vào ba người họ.
Dox giật mình cúi đầu sát xuống sàn nhà, Fay quay lại thì nhìn thấy Ansel đang cầm trên tay một con dao.
Nàng vội ngăn cản:
- Ansel, xin đừng.
Nếu họ làm sai thì xin ngài chỉ trách họ rồi bỏ qua đi ạ.
Đừng làm như vậy.
- Ta đang làm điều đó đây, trước khi ký giấy chấp hành quy tắc thì họ đã được phổ biến những hình phạt khi phạm lỗi rồi.
Dox bắt đầu sợ hãi, nữ hầu khóc ức không nói được gì, nữ hầu khác chỉ biết van xin:
- Chúng thần nhớ ạ, xin ngài bá tước rộng lượng bỏ qua.
Hức hức, chúng thần đều nhớ quy tắc khi nhận nhiệm vụ được giao thì đồng nghĩa với việc sẽ không đồng ý giúp đỡ thêm bất kỳ ai.
Fay tròn mắt van xin:
- Ansel, xin ngài hãy bỏ qua cho họ, dù gì họ cũng là nữ hầu của em.
Vậy nên em sẽ giải quyết theo cách của em ạ.
Ansel bỏ lại con dao vào vỏ da của nó, ngài bắt đầu ngỏ ý thương lượng với vợ mình:
- Em nói cũng có lý, ta sẽ giao phần trách nhiệm cho em.
Nhưng bây giờ em nên cảm ơn ta như thế nào đây?
- Em cảm ơn ngài.
Chỉ vậy thôi à? Khi Ansel chưa hết bất ngờ thì nàng vội với tới chủ động hôn lên môi ngài.
Fay có vẻ thành thục hơn trong việc này, nàng đưa lưỡi mình xuyên qua bên kia hôn sâu.
Khi cảm thấy đủ, nàng tự tách mình ra nhanh chóng tránh xa ngài ấy một chút.
- Được rồi Dox, hai ngươi cũng đứng lên đi.
Ta đói rồi, hãy chuẩn bị chút gì đó cho ta và ngài bá tước.
- Không cần, ta sẽ đưa vợ mình ra ngoài ăn.
Có mấy khi em ra vùng đất này đâu.
Đi tìm gì đó ăn cho biết thức ăn của vùng đất phương Bắc.
À, Margaret đang đứng ngoài phòng nãy giờ, các ngươi ra ngoài rồi gọi Margaret vào đây cho ta.
[…]
Gương mặt ngài nghiêm nghị nhìn Margaret đang quỳ bên dưới, hai bả vai cô run lên.
Gương mặt cũng toát mồ hôi vì khi nãy nhìn thấy hình phạt mà ngài bá tước sắp làm với ba người kia.
Nhìn thấy nữ hầu này còn nhỏ nên cũng muốn lên tiếng xin giúp một chút:
- Ansel, hay là...
- Lần này em có xin ta đến nỗi giọng nói khản đặc thì ta sẽ không tha đâu.
Lời nói của nàng ngay tức khắc bị cắt ngang, xem ra Ansel không muốn bỏ qua.
Vì Margaret gây chuyện, cố tình nhốt hết ba nữ hầu của Fay và không phục vụ nàng nên mới xảy ra sự việc ấy.
Nếu có ba nữ hầu bên cạnh thì Fay sẽ không ra khỏi phòng, hoàng tử Enoch cũng sẽ không tò mò và tiếp cận được.
- Margaret.
- D-Dạ...
Ansel vừa gọi thì cô ta đã trực trào nước mắt, thút thít như muốn nghẹt thở.
- Làm việc cho ta thì sẽ phải nhận hình phạt khi làm ra chuyện có lỗi, nhưng vì ngươi là người mới còn bỡ ngỡ nhiều nên ta sẽ cho ngươi lựa chọn.
Một là ngươi sẽ bị nhốt dưới hầm giam ở dinh thự Nolanotis tại phía nam, hai là ngươi phải thu hút sự chú ý đến ngài hoàng tử Enoch Corbin.
Tưởng đâu được lựa chọn tha thứ hoặc hình phạt nhẹ nhàng nhưng cái nào cũng có vẻ rất nặng nề với cô.
Sự lựa chọn thứ hai mà ngài Ansel đưa ra có phải là quá ích kỷ hay không? Ngài làm vậy với mong muốn Enoch sẽ không còn hứng thú với vợ mình.
Suy đi tính lại thì Jena Margaret cảm thấy sự lựa chọn thứ hai rất tốt, biết đâu được sau khi được lòng hoàng tử thì cô sẽ trở thành công nương của đất nước họ thì sao? Lựa chọn thứ nhất chẳng được gì, bị nhốt thì phải đối mặt với sự lạnh lẽo, ẩm ướt, hôi hám, côn trùng và chuột, lại còn cô đơn và đói khát không biết khi nào mới được thả ra.
Jena đã có đáp án, cô ngẩng mặt thốt lên:
- Thưa ngài, thần chọn cái thứ hai ạ.
- Được, một khi ngươi thất bại thì cũng sẽ bị bắt nhốt vào ngục tối.
Ách, đây đúng là muốn giết người khác nhưng giả vờ nhân từ.