Để tránh cho việc Jena Margaret trốn tránh, Ansel nói tiếp:
- Ngươi không có đường lui hay sự lựa chọn khác đâu, vì khi ngươi lên kế hoạch nhốt nữ hầu của vợ ta thì ngươi có suy nghĩ đến hậu quả chưa?
Dù gì đây cũng là một cô gái đang tuổi trưởng thành, tất nhiên trong suy nghĩ đôi lúc cũng trở nên bồng bột.
Jena cúi mặt nhận lỗi, dù gì cũng do bản tính ích kỉ nên cô ta đã tự chuốc lấy tai họa lên người mình, tránh việc bị phạt, Jena đã tìm một cái cớ khác:
- Thưa ngài bá tước, lúc ấy thần chỉ muốn phục vụ riêng cho phu nhân, nhưng trong lúc nấu nước thì đã ngủ quên mất.
Thần đã biết lỗi rồi ạ, xin ngài hãy đổi một hình phạt khác ạ.
- Hừ, ngươi đang yêu cầu ta đổi hình phạt?
Fay kéo tay ngài thuyết phục một lần nữa:
- Dù sao cô bé này cũng mới vào làm thôi nhỉ? Nên là ngài hãy cho Margaret một cơ hội thôi, xem như là vì em đi.
- Nàng cũng đang yêu cầu ta hả?
Đối diện với ánh mắt sắc lẹm như dao nàng đã không còn sợ nữa, bây giờ nàng đã vứt bỏ nỗi sợ hãi bá tước Ansel Nolanotis rồi.
Nàng dứt khoát trả lời:
- Đúng vậy ạ, em đang yêu cầu ngài đấy Ansel.
- Được thôi, nàng đã nói vậy rồi thì làm sao ta từ chối được.
Ansel liếc mắt nhìn Jena, ra lệnh:
- Ngươi lui xuống đi.
Jena xem như đã thoát được một đại nạn, lần chơi ngu này xem như là bài học cho cô.
Vừa ra khỏi phòng, Jena thở phào rồi chạy về phòng.
[…]
Vài ngày sau, hoàng tử Enoch Corbin phải quay về vương quốc Dalziel theo lệnh vua cha.
Ngay cả ngài cũng không hiểu và không được biết lý do, khi trở về vương quốc Dalziel ngài cũng không quên hôn lên mu bàn tay Fay.
- Ta mong phu nhân luôn giữ sức khỏe.
Hoàng tử vừa nói rồi di chuyển ánh nhìn sang bá tước Ansel:
- Sau nhiều ngày ở đây và thăm dò, thì số lượng quân lính lưu lạc tại nơi này của ta hiện đã có vợ rồi.
Đa số là như vậy, số lượng ban đầu chỉ là vài người nhưng theo thống kê của công tước chúng tôi thì chính xác là mười người.
Ta cũng đã thuyết phục họ quay về Dalziel nhưng mà...
Enoch mỉm cười nhún vai:
- ...!họ không thể quay về được, ta mong hoàng tử Nillan và bá tước hãy dang rộng vòng tay chào đón họ.
Hoàng tử Roy đưa tay ra bắt lần nữa:
- Ta mong một ngày nào đó, hoàng tử Corbin sẽ đến đây.
Ta sẽ cho lính tiếp đón ngài.
[…]
Tất cả giúp việc đều ra cổng tiễn hoàng tử nước láng giềng riêng Jena Margaret vẫn núp bên trong căn biệt thự không dám ra ngoài, cô nghĩ nếu ra ngoài đó thì sẽ bị ép theo vị hoàng tử ấy.
Suy cho cùng, hoàng tử Enoch Corbin vẫn có phần đáng sợ hơn bá tước Ansel Nolanotis.
Khi trở vào, Ansel luôn nắm tay dìu dắt Fay, Jena nhìn cảnh tượng ấy mà không khỏi ghen tị.
Ansel ân cần hỏi:
- Chuyện ở đây cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi.
Mấy tên có ý định ám sát ta cũng đã bị hoàng tử Enoch bắt về rồi, ta sẽ sắp xếp đồ đạc để trở về dinh thự ngay bây giờ.
Nếu nàng có chỗ nào không khỏe thì chúng ta có thể ở lại đây thêm vài ngày.
- Em ổn mà, em không muốn bản thân mình trở thành vật cản trở công việc của ngài.
Ansel nắm tay nàng đi đến ghế sofa, kéo nàng ngồi xuống rồi hôn lên trán:
- Được thôi, ta sẽ ở lại đến ngày mai.
Sáng sớm sẽ xuất phát trở về.
Người hầu ai nấy đỏ mặt, tất cả vội quay mặt đi, người thì cầm khăn đi tìm chỗ lau, người thì cầm sổ sách giả vờ ghi ghi chép chép.
[…]
TẠI CUNG ĐIỆN HOÀNG GIA.
Lucasta được lệnh đến cung điện của công chúa, dù là chị em họ nhưng công chúa Zessy và công nương Lucasta không mấy thân thiết, ít khi công chúa chủ động mời công nương đến uống trà chiều.
Nàng ta vừa đến cung điện công chúa rồi cũng cảm thấy trong lòng quá đỗi nặng nề.
Có lẽ là do lo lắng điều gì nên sắc mặt cũng không tái đi, không có nhiều cảm xúc là mấy.
Ra đến vườn hoa Evix, nơi mà công chúa trồng một loại hoa người yêu thích.
Gần đến mùa Evix nở rộ nên ánh hồng của nụ hoa dần phủ khắp vườn.
Lucasta đã thấy công chúa từ xa đang đợi mình, cô cầm váy lên bước đến gần rồi hành lễ.
Nhìn thấy Lucasta, công chúa ngồi xuống ghế, đưa tay hướng về ghế đối diện:
- Ngươi ngồi đó đi.
- Dạ, công chúa lệnh cho thần nữ đến cung điện của người là có chuyện gì vậy ạ?
Zessy cầm tách trà đưa lên môi, nhè nhẹ thổi cho trà ấm dần rồi từ từ thưởng thức:
- Tuần trước ta có nghe chuyện bá tước phu nhân bị ám sát...
Nghe đến đây, chợt Lucasta giật nảy mình, hai bàn tay hạ xuống đặt lên đùi, những ngón tay của cô cào cấu nhau.
Zessy nhìn thấy rồi nói tiếp:
- Tình hình của Fay thế nào cũng chưa rõ, đứa bé trong bụng ra sao ta cũng không biết được.
Nếu ta mà bắt được kẻ đứng sau chuyện này, ta sẽ git chết hắn.
Lucasta cười cười:
- Vậy...!sao người lại gọi thần nữ đến...
- Chỉ để nói chuyện thôi.
Gương mặt Zessy bình thản, ánh mắt nghi ngờ liếc nhìn Lucasta, điều đó khiến cho cô ta khó chịu:
- Thần nữ...!bận lắm, nếu không có gì quan trọng thì...!thần nữ xin phép quay về dinh thự...!