Lúc này, nàng chỉ có thể cười thầm.
Hơi ấm của Ansel thật dịu nhẹ, dường như nàng đang dựa vào đó để dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
Mí mắt nàng dần dần khép lại.
Nghe hơi thở nàng dần đều, ngài bá tước biết chắc nàng đã ngủ rồi nên ngài cũng không nói nữa.
Sáng hôm sau, trước khi xuống phòng làm việc, Ansel dặn nàng:
- Khi nào chuẩn bị xong em xuống phòng làm việc gặp ta một chút.
Có một số chuyện ta muốn nói với em.
- Dạ, em hiểu rồi.
Một lúc lâu sau, nàng vào thư viện, đi qua dãy kệ sách mới đến góc phòng thư viện, ở đó có một cánh cửa, nàng mở ra rồi bước vào.
Ngài bá tước đang nói chuyện sổ sách cùng San, lúc thấy nàng, Ansel phẩy tay ra hiệu bảo San ra ngoài.
Đợi lúc San rời đi, Ansel di chuyển qua bộ bàn ghế bên cạnh, bắt đầu nói về cha nàng, ngài nam tước Doruss:
- Trước kia, khi hoàng tử buộc tội nam tước Doruss vì giam giữ quý tộc và sau nhiều tháng giam giữ cha em thì cuối cùng đức vua cũng đưa ra quyết định.
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của nàng khiến cho ngài phải ngập ngừng.
Ansel hỏi:
- Fay, em có muốn nghe nữa không?
Nàng gật đầu.
Ansel lại tiếp tục nói:
- Đức vua đã giảm nhẹ hình phạt và cha em sẽ được thả nhưng với điều kiện rằng tất cả tài sản cũng như chức tước của ông ấy đều bị tịch thu.
Ông ấy và những người liên quan sẽ không còn là quý tộc nữa.
Vì nàng cũng là con gái nhà Doruss nên cũng tính có liên quan chăng? Nàng liếc mắt sang chỗ khác, lo lắng suy nghĩ.
Ngài bá tước biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì, bàn tay chan sần của ngài chạm vào nàng:
- Em đừng lo, kể từ lúc kết hôn cùng ta thì em đã theo họ Nolanotis rồi.
Em đã không còn liên quan đến ông ấy từ lúc đó, cho dù có liên quan đi chăng nữa thì ta vẫn yêu em.
Sẽ không bao giờ bỏ em vì em là vợ ta kia mà.
- Dạ, nghe ngài nói những điều này em thật sự rất hạnh phúc.
Ansel nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, đột nhiên lại ích kỷ nói với nàng:
- Cho dù có chuyện gì thì em cũng không được bỏ ta đâu đó.
- Dạ, em hứa với ngài.
Ansel tuy tựa vào đầu nàng nhưng trong đầu ngài lại đang chật vật khi đưa ra quyết định quan trọng:
"Vậy thì ta đã có thể hành động rồi, ta...!không thể chờ lâu hơn nữa.
Fay, ta xin lỗi, tất cả là vì muốn bù đắp và lấy lại công bằng cho em"
Bên ngoài trời, mây đen kéo đến lũ lượt, nàng nhìn ra phía cửa sổ.
Tính ra cũng đã đến mùa mưa, nhưng mây đen kéo đến cỡ này chắc mưa cũng lớn lắm, Ansel đứng dậy kéo rèm che cửa sổ:
- Mưa đầu mùa sẽ có sấm sét rất lớn, em nhớ dặn người hầu đóng cửa và rèm nha.
- Dạ, Ansel làm việc tiếp đi, em xuống bếp một chút.
Thấy Fay ra khỏi thư viện rồi thì San mới có thể vào trong, tiếp tục bàn bạc vấn đề đang nói dang dở khi nãy.
- San, hôm nay nam tước Doruss sẽ bị tịch thu tài sản và chức tước.
Tự tay ta sẽ xử lý, người như ông ấy không đáng để sống một cách nhàn nhã được.
Ansel cuộn chặt bàn tay, ngài nghiến răng, gương mặt thể hiện một nét giận dữ không kiểm soát.
Đôi mắt ngài liếc xuống mặt bàn, nơi có mấy tờ giấy để lộn xộn, lấp ló có một tờ giấy hiển thị thông tin nhà nam tước Doruss.
Từ lúc bắt đầu điều tra thông tin là từ vài tháng trước, khi ngài đang tất bật với việc chính trị, khi Fay đem theo cả tính mạng của mình đến vùng đất phía bắc xa xôi mà không có lấy một tên cận vệ nào theo sau bảo vệ.
Đấy là một vụ ám sát, việc đó khiến nàng sảy thai và sức khỏe trên bờ vực sống chết.
Lúc đó Ansel chỉ nhớ đến vụ Fay bị cha ruột nhốt dưới hầm, chính vì vậy Ansel mới sai người đi điều tra vụ việc.
Kết quả lại không được như mong đợi, người đứng sau vụ đó không phải nam tước Doruss.
Nhưng nhờ vậy mà Ansel mới có thể biết thêm được quá khứ của vợ mình.
Lúc đó Ansel đả rất sốc, chính ngài cũng không thể ngờ trên đời này lại có người cha tàn nhẫn như ông ấy.
Trở về hiện tại.
Ansel bất ngờ cầm lên tờ giấy có thông tin nam tước Doruss, ngài xé tờ giấy làm bốn năm mảnh rồi vò chặt.
San quản gia vừa thu thập thêm thông tin về chiếc xe ngựa sẽ đưa nam tước Doruss trở về nên liền báo cáo:
- Thưa chủ nhân, chính xác và cụ thể hơn là tối nay nam tước Doruss sẽ được đưa về.
Xe ngựa đó sẽ phải đi qua một khu rừng nhỏ rồi mới đến thị trấn của nam tước Doruss tổng quản.
- Được, chúng ta sẽ thực hiện chuyện đó ngay tại khu rừng ấy.
Ngươi không được tiết lộ chuyện này cho vợ ta biết, nếu không thì ngươi sẽ phải gánh hậu quả nghiêm trọng đấy.
- Tôi đã rõ rồi ạ, thưa ngài.
[…]
Xế chiều, khi trời còn mưa tầm tã.
Nữ hầu trưởng, Ziin đã thông báo cho phu nhân Nolanotis biết rằng chồng nàng đã đi gặp hoàng tử một chuyến.
Nàng đang đọc sách trong phòng, khi biết ngài đi gấp gáp như vậy nàng đã trở nên buồn hơn, trong lòng cảm thấy thật trống trải rồi suy nghĩ:
"Có khi nào ngài ấy đã yêu người phụ nữ khác rồi không?"