Đứa trẻ trong bụng phu nhân bá tước cũng phát triển theo thời gian, nó cứ lớn dần.
Chắc là trong thời gian mang thai, ma pháp chữa trị trong nàng đang dần yếu đi.
Đôi khi đang trị vết thương cho người dân thì nàng lại cảm thấy mệt mỏi trong người, có hôm ngã bệnh suốt mấy ngày liền.
Ansel nhìn chằm chằm vào bụng Fay rồi sau đó đứng dậy, ngài rời khỏi bàn làm việc và bước qua bàn đối diện.
Fay bối rối vì nghĩ bản thân mình đã làm phiền đến ngài, nàng vội vàng đứng dậy và muốn rời đi:
- Ng-Ngài cứ làm việc đi ạ, em xin lỗi...!em không có ý làm phiền ngài.
Bây giờ em sẽ...!sẽ r-rời đi ngay.
Ngài bá tước nghĩ đã lâu rồi cả hai chưa được giây phút nào thân mật trọn vẹn, nhanh chóng nắm tay nàng:
- Không phiền đâu, em đừng nghĩ vậy.
Ta cũng muốn nghỉ ngơi một lúc.
Ngài bá tước ôm vợ và nhẹ nhàng đặt tay lên phần bụng Fay, ngài âu yếm xoa xoa.
Ngài nhìn thấy đôi mắt Fay xuất hiện quầng thâm, có lẽ là do mấy đêm thức khuya đọc sách hoặc chờ Ansel.
Ngài bá tước vuốt nhẹ quầng thâm dưới mắt nàng, giọng trầm ấm căn dặn:
- Em đừng thức khuya chờ ta nữa, công việc sắp hoàn thành hết rồi.
Mấy đêm về phòng ta thấy em ngủ trên chiếc ghế bên bàn trang điểm, lỡ như em bị cảm thì sao đây.
Nhớ lại mấy đêm đó, nàng ngồi trên ghế đọc sách và chờ Ansel nhưng trễ quá ngài vẫn chưa về.
Vì thế mà Fay ngủ từ khi nào chẳng hay, đến lúc thức dậy thì đã thấy bản thân một mình nằm trên giường.
Hỏi hầu gái thì không ai nhìn thấy ngài bá tước, nhưng có lẽ nàng biết Ansel đã về.
Nàng cầm tay Ansel, khóe môi nhoẻn lên:
- Em biết ngay là Ansel mà.
Fay vòng tay qua eo Ansel, nàng không nói gì, chỉ yên lặng cảm nhận khoảnh khắc ấm áp này.
Ansel vuốt mái tóc xoăn như sóng nước này, ngài ôn nhu hôn lên đó và nói:
- Chỉ còn một chút nữa thôi, sau khi nộp các bản báo cáo, ta sẽ dành hết toàn bộ thời gian của ta cho em.
Thời gian qua, Fay vẫn luôn cố gắng thông cảm cho công việc của ngài.
Ngồi bên cạnh Ansel được một lúc, Fay chợt nhớ ra một chuyện, thái độ của nàng hơi phấn khích:
- Vài hôm trước em có vào gian bếp, người hầu ở đó đã chỉ em cách làm bánh quy.
Khi nãy em vừa làm cho ngài dùng thử, chắc bây giờ bánh cũng xong rồi.
Em sẽ quay lại ngay.
- Em đi cẩn thận nhé.
Những lọn tóc sóng nước của nàng đang lưu luyến rời khỏi lòng bàn tay của ngài bá tước.
Cánh cửa từ tốn khép lại.
Fay cùng hầu gái thân cận đi qua gian bếp, nàng vẫn luôn cẩn thận từng bước chân khi xuống mấy bậc thang.
Dạo này thời tiết bắt đầu se se lạnh, hôm trước trời vừa đổ một trận mưa lớn nên mọi thứ xung quanh vẫn còn ẩm ướt.
Dox đi bên cạnh không ngừng căn dặn, tỉ mỉ quan sát theo từng bước chân của Fay:
- Phu nhân, người cứ đi từ từ thôi ạ.
- Ta b...!aaaa
SƯỢT
Bậc thềm trơn trượt này đã khiến cho biết bao nhiêu người hầu té ngã trong ngày hôm nay, dù đã cẩn thận đến từng chút một nhưng hai người họ vẫn không thể tránh được sự cố này.
Dox hoảng hốt cố giữ Fay lại nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh, những người hầu có mặt ở đó đều không khỏi sửng sốt, sợ hãi.
Họ dừng hết tất cả công việc để chạy ra bậc thềm đỡ phu nhân đứng dậy.
Fay đau đớn ôm bụng, nàng đau đến mức không thể đứng lên được.
Dox cũng bị ngã đến mức trẹo cổ chân nhưng cô phải cố đứng dậy, chạy về phía thư phòng báo lại cho ngài bá tước biết.
Lúc này, Fay đã đau đến mức mồ hôi trên gương mặt toát ra liên tục, đôi môi nàng dần tái nhợt.
Sandra đang định dẫn ngựa về chuồng thì nhìn thấy Fay té, cô ấy vứt dây cương xuống đất, giao lại cho một chú làm cùng:
- Nhờ chú giúp tôi phần việc còn lại.
Cô ấy chạy như bay về phía tòa nhà chính, Sandra lấy chiếc khăn tay trong túi ra lau mồ hôi trên mặt Fay:
- Phu nhân, người đứng lên được không?
Fay lắc đầu, nàng cắn môi kiềm nén cơn đau nhưng có lẽ là vô dụng, Sandra vòng hai tay qua cơ thể Fay, cô ấy đã chuẩn bị tư thế để đứng dậy:
- Phu nhân, cố gắng chịu đựng, người đừng cắn môi nữa.
Chờ ngài bá tước đến sẽ lâu lắm, để tôi đưa người về phòng.
Từ lúc mang thai, cân nặng lẫn thể chất của Fay đã thay đổi rất nhiều.
Nàng từng rất sợ khi phải tiếp xúc với Sandra nhưng thời khắc bây giờ không thích hợp để nỗi sợ đó lấn át.
Sandra vừa bế nàng chạy về phòng, vừa nói lớn trấn an nàng:
- Xin người hãy cố gắng thả lỏng, đừng nghĩ về những cơn đau...
- Bụng ta...!đứa trẻ....
Nàng rn rỉ, hai tay ôm bụng như thể đứa trẻ này sẽ rời bỏ nàng.
Ngài bá tước lao ra từ phòng thư viện, hét lớn:
- Fay.
Sandra đưa nàng về phòng, những người hầu khác cũng nhanh nhẹn cầm thau nước ấm cùng vài tấm khăn và cả ly nước.
Dox cũng có mặt tại phòng nàng ngay sau họ.
Ansel quỳ một chân ngay bên cạnh giường, ngài vừa trấn an vừa hôn lên trán Fay:
- Em chờ thêm một chút nữa, Giorna sẽ đến ngay.