Tại , tại sao chứ ? Sao lại là hắn ? Sao lại là cái tên kinh tởm ở khách sạn đó chứ ?
Mà hắn . . . chủ tịch tập đoàn đứng đầu thế giới - Đường Thiên Ngạo sao ?
Hứ . . . tư cách gì ?
Mà không lẽ hắn là chồng cô sao ?
Á , á , á . . . .
Không thể thế được .
Cô nhìn hắn bằng một ánh mắt khinh bỉ xen lẫn sự sợ hãi . Xong , cô cười lạnh một cái . Và cô xác định luôn là cuộc sống sau này của cô sẽ rất khổ cực , sống không bằng chết . Nhưng đúng lúc đó , ánh mắt của hắn bỗng nhìn về phía cô . Bốn mắt nhìn nhau .
Một giây . . .
Hai giây . . .
Ba giây . . . Là cô ta .
Hắn nhanh chóng nhận ra cô . Hắn không ngờ lại có duyên như vậy , mà cô nhóc đó còn sắp là vợ mới của hắn . Cô thấy hắn cứ nhìn chằm chằm mình , lập tức má đỏ lên , lảng tránh ánh nhìn của hắn . Nhìn thấy hành động đó của cô , hắn khẽ nhếch lên một nụ cười , nhưng là nụ cười khinh thường vì cái sự ngây ngô của cô . Phụ nữ quanh hắn thì vô số , nhưng chưa ai đỏ mặt vì hắn mà đều chủ động tới cạnh hắn , ôm hôn hắn , chỉ có cô là như vậy . Cô gái này quả thật là thú vị , và anh bắt đầu có thích thú với cô . Hắn từ từ bước ra chỗ cô , bỏ lại ngoái tai lời của những tên thương nhân kia . Nhận thấy hắn đang tới gần mình , định chạy trốn nhưng không ngờ tay hắn lại nắm lấy tay cô , siết thật mạnh . Mặt cô ngày càng đỏ , tỏ rõ vẻ bối rối . Cô khẽ kêu lên một tiếng nhỏ . Hắn tiến lại gần cô hơn . Tim cô rộn ràng đập liên tục nhu muốn nhảy ra ngoài . Thấy cô biểu hiện như vậy , hắn ghé vào tai cô khẽ nói :
- Bà xã tương lai à , em có nhận ra anh không ? Hình như chúng ta đã gặp nhau rồi , và còn . . . À , mà em có muốn làm như thế không há ? Hahaha . . .
Cô sớm đã đứng chôn chân xuống đất , muốn trốn cũng không được mà muốn chạy cũng không xong , mặt cô đỏ tới tận mang tai . Cô vô cùng vô cùng muốn tát chho hắn một cái rồi đến một nơi nào đó xa thật xa , không có sự xuất hiện của hắn .
________________
Trong khi đó , từ đằng xa :
- Ông à , liệu Ngọc băng nó có . . . - Ba hàn ngập ngừng .
- Bà yên tâm đi , không thấy chúng nó đang nói chuyện kia à ?
- Mong là vậy .
________________
- Xin mọi người tập trung , buổi lễ thành hôn bắt đầu - Cha sứ nói .
Ngọc Băng tay vẫn bị Thiên Ngạo cầm , kéo lên sân khấu . Cha sứ lại cất tiếng nói :
- Thiên NGạo à , con có đồng ý lấy Ngọc Băng làm vợ không ? Cho dù có gặp khó khăn hoạn nạn , cho dù cuộc sống có nghèo khổ thiếu thốn hay giàu sang phú quý , con vẫn luôn ở bên cạnh cô dâu ?
- Con đồng ý - Tiếng nói không nóng không lạnh của Thiên Ngạo vang lên . Anh khẽ nhếch môi cười .
- Còn con , Ngọc Băng . Con có đồng ý lấy Thiên Ngạo làm chồng không ? Cho dù có gặp khó khăn hoạn nạn , cho dù cuộc sống có nghèo khổ thiếu thốn hay giàu sang phú quý , con vẫn luôn ở bên cạnh chú rể .
- Con ... - Cô cứ ấp a ấp úng . mãi không nói ra được hai tiếng đồng ý . Cô bất giác nhìn anh , thoáng thấy cái nụ cười như thách thức ấy , cô thật muốn nói nhanh . Nhưng cứ như có cái gì đó nghẹn lại trong cổ họng cô . Rồi cô lại đưa mắt sang nhìn bố mẹ . Hai người nhìn cô như khẩn cầu . Còn có cả ánh mắt của bà ngoại cô như thúc giục . Cô chìm trong những dòng suy nghĩ .
- Con có đồng ý lấy Thiên Ngạo làm chồng không ?
Tiếng cha sứ vang lên như thức tỉnh cô .
- Dạ ... con ... con ... - Cô ấp úng - Con đồng ý .
Cô nhắm chặt hai mắt lại , cố kiềm chế những giọt lệ đang sắp tuôn trào . Anh ghé đầu vào tai cô , nói :
- Ngoan lắm bà xã ạ .
Rồi anh cười một điệu cười vô cùng xấu xa .
-
Tại , tại sao chứ ? Sao lại là hắn ? Sao lại là cái tên kinh tởm ở khách sạn đó chứ ?
Mà hắn . . . chủ tịch tập đoàn đứng đầu thế giới - Đường Thiên Ngạo sao ?
Hứ . . . tư cách gì ?
Mà không lẽ hắn là chồng cô sao ?
Á , á , á . . . .
Không thể thế được .
Cô nhìn hắn bằng một ánh mắt khinh bỉ xen lẫn sự sợ hãi . Xong , cô cười lạnh một cái . Và cô xác định luôn là cuộc sống sau này của cô sẽ rất khổ cực , sống không bằng chết . Nhưng đúng lúc đó , ánh mắt của hắn bỗng nhìn về phía cô . Bốn mắt nhìn nhau .
Một giây . . .
Hai giây . . .
Ba giây . . . Là cô ta .
Hắn nhanh chóng nhận ra cô . Hắn không ngờ lại có duyên như vậy , mà cô nhóc đó còn sắp là vợ mới của hắn . Cô thấy hắn cứ nhìn chằm chằm mình , lập tức má đỏ lên , lảng tránh ánh nhìn của hắn . Nhìn thấy hành động đó của cô , hắn khẽ nhếch lên một nụ cười , nhưng là nụ cười khinh thường vì cái sự ngây ngô của cô . Phụ nữ quanh hắn thì vô số , nhưng chưa ai đỏ mặt vì hắn mà đều chủ động tới cạnh hắn , ôm hôn hắn , chỉ có cô là như vậy . Cô gái này quả thật là thú vị , và anh bắt đầu có thích thú với cô . Hắn từ từ bước ra chỗ cô , bỏ lại ngoái tai lời của những tên thương nhân kia . Nhận thấy hắn đang tới gần mình , định chạy trốn nhưng không ngờ tay hắn lại nắm lấy tay cô , siết thật mạnh . Mặt cô ngày càng đỏ , tỏ rõ vẻ bối rối . Cô khẽ kêu lên một tiếng nhỏ . Hắn tiến lại gần cô hơn . Tim cô rộn ràng đập liên tục nhu muốn nhảy ra ngoài . Thấy cô biểu hiện như vậy , hắn ghé vào tai cô khẽ nói :
- Bà xã tương lai à , em có nhận ra anh không ? Hình như chúng ta đã gặp nhau rồi , và còn . . . À , mà em có muốn làm như thế không há ? Hahaha . . .
Cô sớm đã đứng chôn chân xuống đất , muốn trốn cũng không được mà muốn chạy cũng không xong , mặt cô đỏ tới tận mang tai . Cô vô cùng vô cùng muốn tát chho hắn một cái rồi đến một nơi nào đó xa thật xa , không có sự xuất hiện của hắn .
________________
Trong khi đó , từ đằng xa :
- Ông à , liệu Ngọc băng nó có . . . - Ba hàn ngập ngừng .
- Bà yên tâm đi , không thấy chúng nó đang nói chuyện kia à ?
- Mong là vậy .
________________
- Xin mọi người tập trung , buổi lễ thành hôn bắt đầu - Cha sứ nói .
Ngọc Băng tay vẫn bị Thiên Ngạo cầm , kéo lên sân khấu . Cha sứ lại cất tiếng nói :
- Thiên NGạo à , con có đồng ý lấy Ngọc Băng làm vợ không ? Cho dù có gặp khó khăn hoạn nạn , cho dù cuộc sống có nghèo khổ thiếu thốn hay giàu sang phú quý , con vẫn luôn ở bên cạnh cô dâu ?
- Con đồng ý - Tiếng nói không nóng không lạnh của Thiên Ngạo vang lên . Anh khẽ nhếch môi cười .
- Còn con , Ngọc Băng . Con có đồng ý lấy Thiên Ngạo làm chồng không ? Cho dù có gặp khó khăn hoạn nạn , cho dù cuộc sống có nghèo khổ thiếu thốn hay giàu sang phú quý , con vẫn luôn ở bên cạnh chú rể .
- Con ... - Cô cứ ấp a ấp úng . mãi không nói ra được hai tiếng đồng ý . Cô bất giác nhìn anh , thoáng thấy cái nụ cười như thách thức ấy , cô thật muốn nói nhanh . Nhưng cứ như có cái gì đó nghẹn lại trong cổ họng cô . Rồi cô lại đưa mắt sang nhìn bố mẹ . Hai người nhìn cô như khẩn cầu . Còn có cả ánh mắt của bà ngoại cô như thúc giục . Cô chìm trong những dòng suy nghĩ .
- Con có đồng ý lấy Thiên Ngạo làm chồng không ?
Tiếng cha sứ vang lên như thức tỉnh cô .
- Dạ ... con ... con ... - Cô ấp úng - Con đồng ý .
Cô nhắm chặt hai mắt lại , cố kiềm chế những giọt lệ đang sắp tuôn trào . Anh ghé đầu vào tai cô , nói :
- Ngoan lắm bà xã ạ .
Rồi anh cười một điệu cười vô cùng xấu xa .
-