Ca phẫu thuật kéo dài suốt mấy tiếng, may mắn là đã thành công bước qua giai đoạn nguy hiểm nhưng bác sĩ sợ rằng vùng tổn thương sẽ để lại di chứng nhẹ về sau nên cần tiếp tục theo dõi trong khoảng thời gian sắp tới.
Nghiêm Tư Nhuệ được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ chỉ cho phép một người nuôi dưỡng trực tiếp ở lại bên cạnh.
Lưu Quân Hạo khi nghe vậy liền không suy nghĩ mà tự đề cử bản thân.
"Hoài Du ca, anh giúp em xử lý việc ở công ty và người tấn công Tư Nhuệ ca nha." Lưu Quân Hạo chấp tay cầu khẩn.
Đinh Hoài Du nhìn người trước mặt mình, sau đó lại nhìn vào phòng mà Nghiêm Tư Nhuệ nằm.
Thật sự không hiểu, không hiểu vì sao lại có người lại tàn nhẫn đến mức ra tay với em ấy như thế.
Lại nghĩ đến, nếu Lưu Quân Hạo không kịp thời đưa Nghiêm Tư Nhuệ đến bệnh viện, liệu có phải anh sẽ mất đi đứa em trai nhỏ bé này rồi không? Sao mệnh lại khổ như thế.
"Được, anh giúp em xử lý." Đinh Hoài Du thở dài một hơi, thật sự rất muốn nhanh chóng tìm ra cái tên tấn công kia để đánh một trận.
"Cảm ơn Hoài Du ca."
"Không cần cảm ơn, Tư Nhuệ giao cho em chăm sóc.
Anh bây giờ sẽ đi xử lý mọi chuyện, anh sẽ quay lại đây sau." Đinh Hoài Du vỗ vỗ vai Lưu Quân Hạo.
Sau khi trao đổi thêm một vài chuyện, cả hai cũng nhanh chóng chia nhau ra.
Đinh Hoài Du ngồi vào trong xe, nhìn túi đựng đồ của Lưu Quân Hạo vừa thay ra.
Ban nãy vì tập trung lo lắng cho Tư Nhuệ nên anh quên mất một vấn đề, Quân Hạo rất chú ý hình tượng, còn rất yêu sạch sẽ vậy mà lại chấp nhận mặc bộ đồ dính đầy máu trong thời gian dài, nếu không được nhắc nhở chắc còn chưa thay ra nữa.
"Thằng bé này bị doạ đến ngốc rồi à?" Đinh Hoài Du tự mình lẩm bẩm.
[T/g: người ta không ngốc, người ta là sạch sẽ có chọn lọc nha.]
Lưu Quân Hạo đi vào bệnh, ngồi cạnh bên giường nhìn chằm chằm Nghiêm Tư Nhuệ.
Cậu cầm tay anh lên, áp chặt vào má của mình cảm nhận hơi ấm từ tay anh.
Bắt đầu tự mình nói luyên thuyên mọi thứ.
"Đợi anh tỉnh dậy, em tuyệt đối sẽ không do dự nữa.
Em sợ bỏ lỡ, em sợ không kịp, em sợ không có anh." Lưu Quân Hạo nói xong, hôn nhẹ vào mu bàn tay của Nghiêm Tư Nhuệ.
"Anh phải nhanh chóng tỉnh lại, em còn rất nhiều, rất nhiều chuyện còn chưa nói với anh đó."
[...]
Tại công ty Thịnh Thế World
Lý Tín khi xem được tin tức trên mạng đã đầy hoang mang, cảm thấy tin này có chút hoang đường vì ông không hề nhận hợp đồng phim nào cho hai vị rapper Lưu – Nghiêm này nhưng sao lại có thể có tin tức kì quái như thế được tung lên.
Ông vốn định liên hệ với phòng quản lý, nhưng lại nhận được cuộc gọi từ Mã Khuynh Xuyên.
Tin tức được xác thực, đoạn video và hình ảnh đều là thật nhưng chỉ khác ở chỗ là đó không phải diễn xuất mà là hoàn toàn là sự việc thật đang xảy ra và bị người qua đường hiểu nhầm.
Tình hình hiện tại là Nghiêm Tư Nhuệ bị thương đi cấp cứu, không rõ nặng nhẹ ra sao.
Lý Tín sau cuộc gọi thì đứng cũng không vững.
Theo như lời của Mã Khuynh Xuyên, ông không cần phải đến bệnh viện vì đã có Đinh Hoài Du và Lưu Quân Hạo ở đó, điều quan trọng là phải xử lý truyền thông và điều tra người đã tấn công Nghiêm Tư Nhuệ.
Lý Tín liên hệ với bộ phận xử lý khủng hoảng truyền thông, bảo họ nhanh chóng thu xếp hạ nhiệt hotsearch kia xuống và nhanh chóng thu hồi những hình ảnh được lan truyền.
Sau đó, đính chính lại vụ việc Nghiêm Tư Nhuệ bị người khác tấn công.
Lý Tín ngồi xuống ghế sofa, cầm điện thoại đọc tin nhắn từ phía Đinh Hoài Du, sau khi nắm được tình hình, ông tìm đến tên liên hệ Nghiêm tổng.
Ông đắn đo suy nghĩ, không biết phải giải thích chuyện này thế nào với vị này.
Nghiêm tổng giao Nghiêm Tư Nhuệ cho ông trông chừng, không ngờ bây giờ trông đến mức con trai của người ta vào bệnh viện cấp cứu luôn.
Cạch~
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Lý Tín nhìn Đinh Hoài Du vội vàng đi vào.
"Lý tổng, mọi chuyện xử lý ổn chưa?"
Lý Tín gật đầu.
"Tư Nhuệ sao rồi?"
"Qua giai đoạn nguy hiểm, nhưng phải nằm lại quan sát xem có di chứng hay không và hiện tại em ấy vẫn còn đang hôn mê." Đinh Hoài Du ngắn gọn giải thích.
Lý Tín nghe đoạn đầu thở phào nhẹ nhõm, nghe thêm câu sau thì muốn rớt nước mắt.
"Để ta gọi cho Nghiêm tổng, phải có người ở cạnh chăm sóc Tư Nhuệ trong giai đoạn này."
"Quân Hạo đã đăng ký với bác sĩ ở lại chăm sóc em ấy rồi.
Về việc thông báo với bác Nghiêm, thì không cần đâu ạ.
Cháu có liên hệ với chị gái của Tư Nhuệ nói qua tình hình, chị ấy nói chuyện này để chị ấy xử lý." Đinh Hoài Du nói.
"Như thế có ổn không?" Lý Tín lo lắng hỏi lại.
"Lý tổng, bác đừng lo chuyện này nữa.
Điều quan trọng hiện tại bác cần làm là nhanh chính tìm ra hung thủ tấn công Tư Nhuệ, để tới lúc Nghiêm tổng hỏi xuống còn có câu trả lời." Đinh Hoài Du khuyên nhủ.
Lý Tín cũng gần gù đồng ý, cảm thấy đó là một ý kiến không tồi.
Ông suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy có một vấn đề còn lấn cấn.
"Quân Hạo chăm Tư Nhuệ?" Lý Tín ngờ vực hỏi
Đinh Hoài Du gật đầu xác nhận.
"Sao có thể? Quân Hạo vừa ký hợp đồng show truyền hình làm khách mời cố định, không thể vắng mặt được." Lý Tín khẩn trương nói.
Đinh Hoài Du nhún vai ️
"Cháu không biết, cháu đã khuyên em ấy nhưng em ấy không nghe, cháu cũng đành chịu thôi." Đinh Hoài Du nói.
"Không được, bác phải đi đưa nó về.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Con Gái Cũng Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ
.
Chiều Hư
.
Đông Vì Huyền Anh, Xuân Vì Thanh Dương
.
Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu
=====================================
"Lý tổng, bác để Quân Hạo ở đó chăm Tư Nhuệ thì chỉ mất hợp đồng.
Bác mà kêu Quân Hạo về, người chăm Tư Nhuệ sẽ thành bác Nghiêm, lúc đó sợ rằng là bác mất nhiều hơn hiện tại luôn đó." Đinh Hoài Du bâng quơ nói.
Lý Tín khựng lại, suy nghĩ về mấy câu vừa nghe.
Đinh Hoài Du nhìn phản ứng của Lý Tín, đoán chắc mình đã nói vào đúng trọng tâm vấn đề.
Âm thầm cười trong lòng.
"Đúng, bác cảm thấy Quân Hạo chăm sóc cho Tư Nhuệ cũng tốt.
Dù sao thì hai đứa nó cũng thân với nhau, hợp tính dễ giao tiếp." Lý Tín cười cười nói.
Đinh Hoài Du không mấy ngạc nhiên với câu trả lời, làm việc với nhau bao nhiêu lâu, anh còn lạ gì mấy cái chiêu để chỉnh ông chủ nữa.
Ông chủ của anh sợ bác Nghiêm nhất, nên sẽ cố gắng không để việc Tư Nhuệ bị thương truyền đến tai bác Nghiêm, chỉ cần anh nhắc đến chuyện này thì dù cho Quân Hạo có show thì chắc chắn Lý tổng cũng huỷ thôi..