Buổi tối, Đinh Hoài Du làm theo lời dặn của Nghiêm Tư Nhuệ mà kéo Nghiêm Vy và Lưu Quân Hạo đến toà nhà W dùng cơm tối.
"A Trình, sao hôm nay lại hẹn chị và Quân Hạo cùng ra ăn cơm vậy? Em có dụng ý gì đây?" – Nghiêm Vy là người rất nhạy cảm, có chút thắc mắc mà hỏi thẳng.
"Chị đoán như thần vậy." – Đinh Hoài Du cười hì hì, sau đó khoác vai Lưu Quân Hạo – "Hẹn chị ra để cùng nhau dạy dỗ thằng nhóc Quân Hạo, từ lúc nó quen Tường Tường chúng ta chưa có lần nào nghiêm túc nói chuyện với nó hết."
"Ai nói?" – Lưu Quân Hạo phản đối, gỡ tay Đinh Hoài Du ra mà chạy sang ngồi cạnh Nghiêm Vy nghênh mặt – "Em và chị Vy đã nói chuyện nghiêm túc lần rồi."
Nghiêm Vy gật đầu tán thành.
"Ể, hai người gặp riêng mà không kêu em à?" – Đinh Hoài Du quê độ, liền chuyển chủ đề.
"Rủ anh làm gì?"
"Tư Nhuệ cũng là một tay anh dưỡng đó, con heo nhà em không biết lễ phép muốn cướp người liền cướp không thèm hỏi anh hả?" – Đinh Hoài Du trừng mắt nghiến răng.
"Em hỏi rồi."
"Khi nào? Anh nào có ấn tượng."
"Anh đừng có đãng trí, anh là người bày mưu để em tỏ tình với Tư Nhuệ đó." – Lưu Quân Hạo tỉnh bơ nhắc lại chuyện cũ – "Anh nói em giả say làm chuyện càng quấy tỏ tình sẽ thành công."
"Khụ...!khụ.." – Nghiêm Vy bị doạ ho sặc sụa.
"Anh chỉ là gợi ý thôi, em mới là ngươi quyết định cơ mà." – Đinh Hoài Du phản bác, quay sang chỗ Nghiêm Vy giải thích – "Chị Vy, chị tin em đi.
Em thực sự không có xúi giục Quân Hạo làm thế với Tư Nhuệ đâu."
"Chị cũng không có trách em, em vội giải thích thế làm gì?" – Nghiêm Vy trả lời.
Cô còn lạ gì tính cách của tiểu hồ ly họ Đinh này.
Phục vụ lúc này lên món ăn.
"Quân Hạo, em đi ăn với chị và A Trình thế còn tiểu Tường như thế nào? Thằng bé kén ăn lắm, em để ý nó dùm chị." – Nghiêm Vy hỏi.
"Phải đó, lát nữa gói ít món đem về cho Tư Nhuệ ăn đi." – Đinh Hoài Du thuận thế nói theo luôn.
"Anh ấy không có ở nhà."
"Chứ em ấy đi đâu? Anh nhớ là hôm nay thằng bé hết lịch quay rồi mà."
Nghiêm Vy cũng thắc mắc không kém.
Hai ánh mắt chăm chú nhìn khiến Lưu Quân Hạo có chút run sợ "Hai người đừng nhìn em thế, sáng nay anh ấy nói là đi tiệc rượu giúp ba."
"Hả?" – Nghiêm Vy ngờ nghệch – "Tiệc rượu gì vậy? Sao chị không nghe nhắc đến?"
Lưu Quân Hạo hơi ngạc nhiên, bản thân cũng không nắm rõ được vụ việc.
Đinh Hoài Du im lặng lắng nghe, đột nhiên nhìn về một góc chỉ tay "Ể, người kia có phải Tư Nhuệ không vậy?"
Lưu Quân Hạo và Nghiêm Vu đồng thời quay qua.
Chỉ thấy bóng lưng đôi nam nữ ăn mặc rất sang trọng đi vào thang máy, mà bóng lưng của người nam kia rất giống Nghiêm Tư Nhuệ.
"Có chút giống thật." – Nghiêm Vy cảm thán.
"Là anh ấy đó." – Lưu Quân Hạo khẳng định lại lần nữa – "Sáng nay em nhớ anh ấy mặc bộ đồ y như thế mà ra ngoài."
"Chắc là không phải đâu, anh nhớ nơi này đâu cho thuê sảnh tiệc." – Đinh Hoài Du nói.
Nghiêm Vy nhìn sắc mặt của Lưu Quân Hạo có chút không tốt, có thể đoán ra là thằng bé đang suy nghĩ linh tinh rồi.
"Đoán mò làm gì, chị gọi điện cho thằng nhóc đó là biết ngay thôi." – cô vừa nói vừa gọi điện thoại cho em trai.
Điện thoại chờ một lúc thì cũng được kết nối.
"Em đang ở đâu vậy? Chị nghe Quân Hạo nói em đi tiệc rượu thay ba, sao chị không nghe nhắc đến buổi tiệc như thế trước đó vậy?"
Tư Nhuệ: ba nói là tiệc đột xuất, em đi cũng sắp về rồi.
"Gửi địa chỉ đi, lát nữa tụi chị ăn xong thì qua đón em luôn." – Nghiêm Vy có cảm giác em trai đang giấu giếm gì đó nên cố ý xin vị trí.
Tư Nhuệ: không cần, em tự lái xe về được...!đợi chút
"Uống rượu không nên lái xe, vẫn là chị đến đón em thì tốt hơn." – Nghiêm Vy cau mày, khi nãy cô vừa nghe giọng nữ vừa nói gì đó, cô giả vờ chuyển chủ đề – "Chị đang ăn ở nhà hàng ở toà nhà W, khi nãy thấy người giống em..."
Tư Nhuệ: chị, em đang bận.
Chúng ta nói chuyện sau nhé, em cúp trước đây.
Nghiêm Vy nhìn điện thoại ngắt kết nối chằm chằm, đưa ra kết luận là em trai có vấn đề.
"Sao rồi chị? Anh ấy có nói anh ấy ở đâu không?"– Lưu Quân Hạo mong chờ hỏi, anh thật sự có chút tò mò muốn biết có phải là anh đã nhầm người rồi không.
Nghiêm Vy lăc đầu "Chưa nói thì đã tắt máy."
"Không nói thì thôi, chắc chỉ là người giống người ấy mà." – Đinh Hoài Du kéo giãn bầu không khí để dễ thở hơn – "Đồ ăn nguội hết rồi, chúng ta mau ăn đo mọi người."
"Ừm...!ăn thôi." – Lưu Quân Hạo động đũa.
Nghiêm Vy không thích bầu không khí gượng gạo của hiện tại, càng muốn xác nhận xem rốt ruộc tên nhóc Tư Nhuệ giở trò gì mà lại ấp úng nói dối cô.
Khi nãy với bóng lưng thì có thể nhầm lần người giống người, nhưng khi nói chuyện đã vô tình nghe thấy âm thanh trong điện thoại trùng khớp với bản nhạc đang phát tại đây.
"Chị phải đi xác định xem người khi nãy là ai, nếu không chị ăn cũng không ngon." – Nghiêm Vy nói xong liền đứng dậy rời đi.
Lưu Quân Hạo cũng bỏ đũa đi theo.
"Nè, nè,...!hai người." – Đinh Hoài Du giả vờ níu kéo, nhưng cũng đứng dậy.
Anh gửi vội tin nhắn cho Tư Nhuệ: cắn câu rồi..