Ở sâu trong núi lửa chết Catus, có một huyệt động rất sâu, đi xuyên qua huyệt động, sẽ phát hiện kỳ thật ở nơi này còn có một động thiên khác.
Núi lửa chết Catus trên thực tế cho tới bây giờ cũng không phải là núi lửa gì, nó chỉ là một ngọn núi bình thường thấp bé mà thôi. Nhưng vì sao nó được gọi là núi lửa chết? Chuyện này tự nhiên là có liên quan đến vị rồng lửa ngục Saraman Germany kia.
Mấy trăm năm phía trước, núi Catus đã từng phun trào giống như một ngọn núi lửa, nham thạch nóng chảy và hỏa diễm cuồn cuộn từ trên đỉnh núi chảy xuống, trong vòng ngàn dặm xung quanh không có bất cứ sinh vật nào còn sống, mà lần phun trào đó kéo dài suốt một tháng! Khi mọi người lại trở lại vùng đất xung quanh núi Catus, phát hiện nơi này đã bị một tầng nham thạch dày bao phủ.
Trăm năm sau, vùng đất này mới từ từ bị dân cư ở đây khai khẩn, màu xnh dần dần được khôi phục trên vùng đất hoang này.
Núi lửa phun trào, tự nhiên là do vị rồng lửa ngục Saraman Germany kia làm quỷ.
Saraman Germany là một con rồng tính tình vô cùng táo bạo, năm mà núi lửa phun trào là lần hắn tức giận lớn nhất. Lửa giận cuồn cuộn hóa thành nham thạch nóng chảy và hỏa diễm, cắn nuốt cả vùng đất lớn này.
Cũng có thể có thể là bởi vì ngọn lửa màu đỏ của Saraman Germany mà không hiểu vì sao trên vùng đất này lại đột nhiên xuất hiện rừng cây phong đỏ rực quanh năm, mà thung lũng này cũng vì thế mà đặt tên là Hồng Phong.
Mà lúc này giờ phút này, ở nơi sâu nhất trong núi lửa chết Catus, rồng lửa ngục Saraman Germany đang ở trong cung điện màu đỏ của mình, một nam tử có mái tóc màu đỏ rực như lửa đang đứng ở trước giường, khuôn mặt mỉm cười đầy hạnh phúc, nhìn cô gái tóc vàng đang nằm ngủ say trên giường.
Nam tử tóc đỏ nhẹ nhàng đưa tay mơn trớn khuôn mặtxinh đẹp của cô gái, tay khạc thì nhẹ nhàng đặt lên chóp bụng đã nổi cao.
Động tác là nhẹ như vậy, cứ như sợ đánh thức cô gái trong giấc ngủ mơ, trên mặt mang nụ cười hạnh phúc khó nói lên lời, làm cho cả người hắn nhìn giống như là thần Mặt Trời Apollon.
Cô gái nằm trên giường dần dần tỉnh lại, cũng nhìn thấy nam tử tóc hồng đang dịu dàng nhìn chăm chú vào mình, bên môi nổi lên một nụ cười làm say lòng người.
“Hắn đang động trong bụng nàng nha.” Nam tử tóc đỏ thấy cô gái thức dậy, nhẹ nhàng nói.
“Đúng vậy, hẳn là vì cảm nhận được vuốt ve đến từ phụ thân.” Đây rõ ràng là một đôi tình lữ, đang cùng nhau chờ mong đứa nhỏ sắp ra đời của bọn hắn.
“Thật sự mong đứa bé này mau sinh ra,” Nam tử nhẹ nhàng ngồi ở bên giường, ánh mắt dừng lại ở bụng hở ra của cô gái, “Hắn sẽ kế thừa toàn bộ sức mạnh lửa địa ngục hỏa của ta, trở thành rồng lửa ngục kế nhiệm.”
Cùng lúc đó, Tiểu Duy sau khi an ủi trấn trưởng đại nhân cảm xúc kích động, chuẩn bị cùng đám Alois đi vào thung lũng Hồng Phong thì có một vị khách không mời tìm đến.
Người đàn ông này một thân quần áo đen thui, che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, nhưng này ánh mắt sâu thẳm màu nâu tản ra quang mang sắc bén, vừa thấy liền biết nói đó là một người không tầm thường. Nhưng khi trấn trưởng đại nhân nhìn thấy người đàn ông này, đột nhiên khống chế không được cảm xúc mà nhảy lên chửi ầm.
“Ngươi cút ra ngoài cho ta. Ngươi còn có mặt mũi trở về? Ta tiêu tiền nuôi các ngươi là để cho các ngươi bảo hộ tiểu thư an toàn! Không phải cho các ngươi đem nàng cho người ta!” Nhìn trấn trưởng đại nhân bỗng nhiên thay đổi mặt, mọi người đều giật nảy mình, Morrie Sickles huýt sáo một cái, vẻ mặt xem kịch vui. Mà bên kia trấn trưởng hoàn toàn đắm chìm trong tâm tình của mình, đối với ngoại giới thế nào, một chút cũng không biết.
“Cả ngày nói với ta cơ hội cơ hội thì có ích gì? Đã bao nhiêu lần rồi mà vẫn không có tìm được Maria của ta! Tìm không thấy cũng đừng có trở về đây!” Trấn trưởng mắng to cũng không làm cho nam tử phất tay áo rời đi, mà hắn giống như khắc băng vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ, thậm chí cũng không có một câu giải thích.
“Ta đã mời đế đô Vinh Quang dong binh đoàn đến tìm kiếm Maria, từ hôm nay trở đi, ngươi bị đuổi việc rồi!” Trấn trưởng mắng xong, thấy nam tử không nói gì, lại tức giận bỏ thêm câu: “Ta xem thường nhất là loại đạo tặc như ngươi, cái gì mà đường hoàng đạo tặc, căn bản là một đám trộm cắp!” Nói xong còn hừ một tiếng thật mạnh, phát tiết sự tức giận của chính mình.
Trấn trưởng đại nhân nếu phía sau xoay người lại sẽ phát hiện gần như tất cả ánh mắt của mọi người ở dây đều gần như nhìn về phía Tiểu Duy, mà ánh mắt nhìn trấn trưởng lại là “tự mình cầu nhiều phúc đi” vô hạn đồng tình, mà mọi người cũng đều thực tự giác tập thể ngậm chặt miệng, ai cũng không lắm miệng.
Xoay người lại trấn trưởng lập tức nhìn thấy Tiểu Duy mang vẻ mặt như cười như không, rất rõ ràng, vị trí của Tiểu Duy vẫn luôn là dẫn đầu mọi người, trấn trưởng liền đương nhiên cho rằng cô gái này là thủ lĩnh của đội ngũ lần này, lập tức nở nụ cười nịnh nọt, trấn trưởng lại cúi đầu lại cảm ơn.
“Ta tên là Tiểu Duy, được Vinh Quang dong binh đoàn ủy thác đến hoàn thành nhiệm vụ lần này.” Tiểu Duy nụ cười trên mặt càng ngày càng sâu, nhưng trong con ngươi ý cười lại càng ngày càng lạnh, quanh thân tản ra từng trận hàn khí, mà trấn trưởng đại nhân lại hoàn toàn không có chú ý đến điểm này, nhưng thật ra mấy người bên cạnh đều lui về phía sau mấy bước.
“Đại nhân, ngài nhất định phải giúp ta tìm được con gái Maria của ta, nếu như có thể tìm được đứa con gái duy nhất của ta, ta nguyện ý ra gấp ba giá! Không! Gấp bốn!” Ánh mắt trấn trưởng mang theo hi vọng bức thiết, mà đối với Tiểu Duy mà nói đây đúng là điều cô muốn .
“Trấn trưởng yên tâm, nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người.” Trấn trưởng xoa xoa tay, nhẹ nhàng thở ra không ngừng gật đầu, nhưng cũng bởi vì sốt ruột không thôi vì muốn biết Tiểu Duy khi nào thì xuất phát, vài lần muốn mở miệng cũng không biết nên nói gì, kết quả cuối cùng câu nói ra lại khiến cho mọi người đều cảm thấy buồn cười.
“Cái kia. . . . . . Tiểu Duy đại nhân, ngài. . . . . . Ngài là cái gì chức nghiệp?”
Tiểu Duy nở nụ cười, cười như ánh mặt trời sáng lạn, cười đến Claude bọn họ tập thể sợ hãi, cười đến Alois không khỏi lùi ra sau lưng Morrie Sickles và Shere , cười đến trấn trưởng đại nhân nụ cười trên mặt không khỏi cứng ngắc.
Sau đó, mọi người nghe thấy một giọng nữ rất êm tai vang lên, thản nhiên nói.
“Ta là đạo tặc.”
Trấn trưởng đại nhân lập tức cứng ngắc, hóa đá, một trận gió thổi bay, hắn biến thành hạt cát bị thổi tan . . . . . . Đây là loại nào bi kịch a!
Lúc này trấn trưởng mặc dù là đang cười, nhưng ở trong mắt người khác, cười so với khóc còn khó coi.
Cũng may, Tiểu Duy mở miệng cắt đứt không khí xấu hổ, cô nói: “Xhúng ta bây giờ sẽ lập tức xuất phát, mang theo vị đạo tặc vừa rồi bị trấn trưởng ngươi mắng không nhẹ, đương nhiên, nếu trấn trưởng đại muốn đi theo ta thì ta tuyệt đối sẽ không phản đối, ngược lại, sẽ cực lực đồng ý.”
Trấn trưởng trong lòng bất an, vừa mới đắc tội vị thủ lĩnh này, nàng làm sao có thể. . . . . .
“Ngươi chẳng lẽ không muốn trước tiên xác nhận con gái của ngươi có bình an vô sự hay không sao?” Những lời này giống như lợi kiếm lập tức đâm xuyên qua trái tim do dự của trấn trưởng, quyết định nghe theo Tiểu Duy an bài, mặc dù đối với tên đạo tặc đã làm mất của mình trong lòng còn có bất mãn, nhưng vì đại cục, vẫn đồng ý.
Cứ như vậy, Tiểu Duy mang thep cả đội người ngựa chậm rãi đi ra thung lũng Hồng Phong, tính xuyên qua này tấm Hồng Phong rừng cây, đi đến núi lửa chết Catus.
Nơi này là địa bàn của rồng lửa ngục Saraman Germany, ngay khi bọn họ một bước tiến vào rừng phong, Saraman Germany đã biết có một đội người thực lực tuyệt đối không thể khinh thường đến tìm hắn phiền toái. Nhưng hắn cũng không nghĩ đến sẽ là một cái đạo tặc mở ra ngoại đeo cùng ba con rồng giống như hắn đều là cự long thủ hộ trụ cột, chỉ nghĩ là vài cái ma pháp sư và chiến sĩ thực lực cường đại, phẫn hận lẩm bẩm tại sao mấy ngày này nhân loại lại liên tục tìm mình phiền toái, luôn muốn đem Maria rời khỏi mình.
Mà Maria tiểu thư nằm ở trong phòng cũng không biết những chuyện này, thấy Saraman Germany vẻ mặt có chút tức giận, liền hỏi: “Có chuyện gì xảy ra sao?”
“Không có chuyện gì, ngoan, đi nghỉ ngơi đi, cẩn thận đứa nhỏ.” Saraman Germany thấy Maria đi tới liền vội vàng đỡ cô ngồi xuống, vẻ mặt lo lắng, “Bụng đã lớn như vậy mà còn không chú ý gì cả.” Khẩu khí tuy tức giận những cũng không giáu được hạnh phúc bên trong.
Maria nở nụ cười, nói : “Cứ nghỉ ngơi mãi cũng không được , phải đi lại nhiều một chút mới tốt.”
Saraman Germany nhìn khuôn mặt Maria cười như nắng, lại nhìn một chút kết tinh tình yêu của bọn họ, trên mặt cũng không khỏi nở nụ cười.
“Nàng ở nơi này chờ ta, ta ra ngoài một chuyến.”
“Chàng muốn đi đâu nhi?”
“Đừng lo lắng, ta chỉ đi một lát thôi .” Saraman Germany đi đến đại sảnh trong cung điện, bắt đầu dụng ý niệm thao túng hỏa diễm của hắn. Trong vùng đất này, hắn có thể khiến cho bất cứ vật gì biến thành hỏa diễm công kích những kẻ mưu toan tự tiện xông vào cung điện của hắn.
Điều này có thể giải thích vì sao khi lá phong màu đỏ rơi xuống bên người đám Tiểu Duy đều biến thành hừng hực hỏa diễm.
Gió thổi lá phong rơi, mà khi chúng rơi thì đều biến thành hỏa diễm màu đỏ, cả bầu trời như hóa thành lửa, phô thiên cái địa mà đến.
Đối với xiếc của Saraman Germany, đám Tiểu Duy thật ra không cảm thấy có gì, Morrie Sickles tùy tay làm một tấm chắn bằng nước ngăn trở lửa giận hừng hực dừng trên người mấy người bọn họ, nhưng thật ra đám Claude đi theo bên cạnh cũng được lợi .
Thủy thiên trướng là long ngữ ma pháp, ngay cả Karle Sellecti cũng chưa bao giờ gặp qua ma pháp cao cấp như vậy, một mặt kinh ngạc ngay cả người bên cạnh Tiểu Duy đều có được thực lực mạnh mẽ như vậy đồng thời, bọn họ cũng lâm vào suy nghĩ, cô gái này có sức quyến rũ như thế nào mà có thể khiến cho cường giả như vậy cam tâm đi theo nàng?
Mọi người ở đây còn không kịp nghĩ nhiều, cây phong đỏ bên người giống như được trao cho sinh mệnh, cư nhiên đem gốc mình từ từ rút ra từ trong đất, toàn thân là lửa xông về phía đám Tiểu Duy.
Tiểu Duy đứng ở phía trước nhất, đương nhiên cái chăn đợt cây hỏa diễm đầu tiên lan đến gần, ngay khi Tiểu Duy vừa định thả ra một cái kỹ năng thủy hệ ngăn cản, cây hỏa diễm trước mặt đều bị một hắc động lớn hút vào.
Hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Alois, hắn làm sao lại ra tay?
Alois vừa ra tay cũng để lộ thuộc tính ám hệ ma pháp của hắn, hơn nữa vẻ mặt thoải mái, không đến 1 phút liền thu phục tất cả hỏa diễm cây. Mà hắn hoàn toàn không có nghĩ qua, cử động này cũng khiêu chiến tôn nghiêm của Theodore đại chủ giáo.
Hắc ám ma pháp vừa xuất hiện hoàn toàn ứng nghiệm lời của Giáo Hoàng, Theodore sắc mặt ngưng trọng, vị này rõ xác là hắc ma pháp sư, vẫn là vị hắc ma pháp sư có thực lực không thể khinh thường.
Khi Alois đánh giết hết cây hỏa diễm trong rừng phong thì cung điện của rồng lửa ngục Saraman Germany liền xuất hiện ở cách đó không xa, tòa thành đỏ như lửa ở dưới ánh nắng mặt trời chiều chiếu rọi giống như bị máu tươi nhuộm màu, nguy nga lại làm cho người ta nhịn không được run lên.
“Nhiều năm như vậy, thưởng thức của hắn vẫn là không thay đổi.” Morrie Sickles cười nói với Shere.
Nhìn Alois, Theodore đại chủ giáo quyết định trước quan sát cái đã, dù sao mục đích của mình khi tới nơi này cũng không phải là đem hai người kia tử hình ngay tại chỗ, hắn chỉ là muốn dùng mắt mình nhìn đến chân tướng.
Đúng lúc này, giọng nói của một nam truyền ra tử trong cung điện.
“Thật không nghĩ tới, các ngươi lại rảnh rỗi đến chỗ này của ta.” Theo thanh âm, một vị nam tử tóc đỏ từ trong trong cung điện đi ra, ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người, cuối cùng đã rơi vào trên người Morrie Sickles, “Mấy trăm năm không gặp, không ngờ ngươi còn vẫn sống.”
Lời nói đẩy khiêu khích, trong nháy mắt khơi dậy lửa giận của Morrie Sickles, chỉ thấy hắn cười nói: “Ngươi lần trước không có bị ta đánh chết, thật đúng là vạn hạnh đâu.”
“Ta không ngại tiếp tục cuộc chiến lần trước.”
“Ta cũng vậy không ngại tiếp tục đánh ngươi.”
Không khí, hết sức căng thẳng.
Ở sâu trong núi lửa chết Catus, có một huyệt động rất sâu, đi xuyên qua huyệt động, sẽ phát hiện kỳ thật ở nơi này còn có một động thiên khác.
Núi lửa chết Catus trên thực tế cho tới bây giờ cũng không phải là núi lửa gì, nó chỉ là một ngọn núi bình thường thấp bé mà thôi. Nhưng vì sao nó được gọi là núi lửa chết? Chuyện này tự nhiên là có liên quan đến vị rồng lửa ngục Saraman Germany kia.
Mấy trăm năm phía trước, núi Catus đã từng phun trào giống như một ngọn núi lửa, nham thạch nóng chảy và hỏa diễm cuồn cuộn từ trên đỉnh núi chảy xuống, trong vòng ngàn dặm xung quanh không có bất cứ sinh vật nào còn sống, mà lần phun trào đó kéo dài suốt một tháng! Khi mọi người lại trở lại vùng đất xung quanh núi Catus, phát hiện nơi này đã bị một tầng nham thạch dày bao phủ.
Trăm năm sau, vùng đất này mới từ từ bị dân cư ở đây khai khẩn, màu xnh dần dần được khôi phục trên vùng đất hoang này.
Núi lửa phun trào, tự nhiên là do vị rồng lửa ngục Saraman Germany kia làm quỷ.
Saraman Germany là một con rồng tính tình vô cùng táo bạo, năm mà núi lửa phun trào là lần hắn tức giận lớn nhất. Lửa giận cuồn cuộn hóa thành nham thạch nóng chảy và hỏa diễm, cắn nuốt cả vùng đất lớn này.
Cũng có thể có thể là bởi vì ngọn lửa màu đỏ của Saraman Germany mà không hiểu vì sao trên vùng đất này lại đột nhiên xuất hiện rừng cây phong đỏ rực quanh năm, mà thung lũng này cũng vì thế mà đặt tên là Hồng Phong.
Mà lúc này giờ phút này, ở nơi sâu nhất trong núi lửa chết Catus, rồng lửa ngục Saraman Germany đang ở trong cung điện màu đỏ của mình, một nam tử có mái tóc màu đỏ rực như lửa đang đứng ở trước giường, khuôn mặt mỉm cười đầy hạnh phúc, nhìn cô gái tóc vàng đang nằm ngủ say trên giường.
Nam tử tóc đỏ nhẹ nhàng đưa tay mơn trớn khuôn mặtxinh đẹp của cô gái, tay khạc thì nhẹ nhàng đặt lên chóp bụng đã nổi cao.
Động tác là nhẹ như vậy, cứ như sợ đánh thức cô gái trong giấc ngủ mơ, trên mặt mang nụ cười hạnh phúc khó nói lên lời, làm cho cả người hắn nhìn giống như là thần Mặt Trời Apollon.
Cô gái nằm trên giường dần dần tỉnh lại, cũng nhìn thấy nam tử tóc hồng đang dịu dàng nhìn chăm chú vào mình, bên môi nổi lên một nụ cười làm say lòng người.
“Hắn đang động trong bụng nàng nha.” Nam tử tóc đỏ thấy cô gái thức dậy, nhẹ nhàng nói.
“Đúng vậy, hẳn là vì cảm nhận được vuốt ve đến từ phụ thân.” Đây rõ ràng là một đôi tình lữ, đang cùng nhau chờ mong đứa nhỏ sắp ra đời của bọn hắn.
“Thật sự mong đứa bé này mau sinh ra,” Nam tử nhẹ nhàng ngồi ở bên giường, ánh mắt dừng lại ở bụng hở ra của cô gái, “Hắn sẽ kế thừa toàn bộ sức mạnh lửa địa ngục hỏa của ta, trở thành rồng lửa ngục kế nhiệm.”
Cùng lúc đó, Tiểu Duy sau khi an ủi trấn trưởng đại nhân cảm xúc kích động, chuẩn bị cùng đám Alois đi vào thung lũng Hồng Phong thì có một vị khách không mời tìm đến.
Người đàn ông này một thân quần áo đen thui, che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, nhưng này ánh mắt sâu thẳm màu nâu tản ra quang mang sắc bén, vừa thấy liền biết nói đó là một người không tầm thường. Nhưng khi trấn trưởng đại nhân nhìn thấy người đàn ông này, đột nhiên khống chế không được cảm xúc mà nhảy lên chửi ầm.
“Ngươi cút ra ngoài cho ta. Ngươi còn có mặt mũi trở về? Ta tiêu tiền nuôi các ngươi là để cho các ngươi bảo hộ tiểu thư an toàn! Không phải cho các ngươi đem nàng cho người ta!” Nhìn trấn trưởng đại nhân bỗng nhiên thay đổi mặt, mọi người đều giật nảy mình, Morrie Sickles huýt sáo một cái, vẻ mặt xem kịch vui. Mà bên kia trấn trưởng hoàn toàn đắm chìm trong tâm tình của mình, đối với ngoại giới thế nào, một chút cũng không biết.
“Cả ngày nói với ta cơ hội cơ hội thì có ích gì? Đã bao nhiêu lần rồi mà vẫn không có tìm được Maria của ta! Tìm không thấy cũng đừng có trở về đây!” Trấn trưởng mắng to cũng không làm cho nam tử phất tay áo rời đi, mà hắn giống như khắc băng vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ, thậm chí cũng không có một câu giải thích.
“Ta đã mời đế đô Vinh Quang dong binh đoàn đến tìm kiếm Maria, từ hôm nay trở đi, ngươi bị đuổi việc rồi!” Trấn trưởng mắng xong, thấy nam tử không nói gì, lại tức giận bỏ thêm câu: “Ta xem thường nhất là loại đạo tặc như ngươi, cái gì mà đường hoàng đạo tặc, căn bản là một đám trộm cắp!” Nói xong còn hừ một tiếng thật mạnh, phát tiết sự tức giận của chính mình.
Trấn trưởng đại nhân nếu phía sau xoay người lại sẽ phát hiện gần như tất cả ánh mắt của mọi người ở dây đều gần như nhìn về phía Tiểu Duy, mà ánh mắt nhìn trấn trưởng lại là “tự mình cầu nhiều phúc đi” vô hạn đồng tình, mà mọi người cũng đều thực tự giác tập thể ngậm chặt miệng, ai cũng không lắm miệng.
Xoay người lại trấn trưởng lập tức nhìn thấy Tiểu Duy mang vẻ mặt như cười như không, rất rõ ràng, vị trí của Tiểu Duy vẫn luôn là dẫn đầu mọi người, trấn trưởng liền đương nhiên cho rằng cô gái này là thủ lĩnh của đội ngũ lần này, lập tức nở nụ cười nịnh nọt, trấn trưởng lại cúi đầu lại cảm ơn.
“Ta tên là Tiểu Duy, được Vinh Quang dong binh đoàn ủy thác đến hoàn thành nhiệm vụ lần này.” Tiểu Duy nụ cười trên mặt càng ngày càng sâu, nhưng trong con ngươi ý cười lại càng ngày càng lạnh, quanh thân tản ra từng trận hàn khí, mà trấn trưởng đại nhân lại hoàn toàn không có chú ý đến điểm này, nhưng thật ra mấy người bên cạnh đều lui về phía sau mấy bước.
“Đại nhân, ngài nhất định phải giúp ta tìm được con gái Maria của ta, nếu như có thể tìm được đứa con gái duy nhất của ta, ta nguyện ý ra gấp ba giá! Không! Gấp bốn!” Ánh mắt trấn trưởng mang theo hi vọng bức thiết, mà đối với Tiểu Duy mà nói đây đúng là điều cô muốn .
“Trấn trưởng yên tâm, nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người.” Trấn trưởng xoa xoa tay, nhẹ nhàng thở ra không ngừng gật đầu, nhưng cũng bởi vì sốt ruột không thôi vì muốn biết Tiểu Duy khi nào thì xuất phát, vài lần muốn mở miệng cũng không biết nên nói gì, kết quả cuối cùng câu nói ra lại khiến cho mọi người đều cảm thấy buồn cười.
“Cái kia. . . . . . Tiểu Duy đại nhân, ngài. . . . . . Ngài là cái gì chức nghiệp?”
Tiểu Duy nở nụ cười, cười như ánh mặt trời sáng lạn, cười đến Claude bọn họ tập thể sợ hãi, cười đến Alois không khỏi lùi ra sau lưng Morrie Sickles và Shere , cười đến trấn trưởng đại nhân nụ cười trên mặt không khỏi cứng ngắc.
Sau đó, mọi người nghe thấy một giọng nữ rất êm tai vang lên, thản nhiên nói.
“Ta là đạo tặc.”
Trấn trưởng đại nhân lập tức cứng ngắc, hóa đá, một trận gió thổi bay, hắn biến thành hạt cát bị thổi tan . . . . . . Đây là loại nào bi kịch a!
Lúc này trấn trưởng mặc dù là đang cười, nhưng ở trong mắt người khác, cười so với khóc còn khó coi.
Cũng may, Tiểu Duy mở miệng cắt đứt không khí xấu hổ, cô nói: “Xhúng ta bây giờ sẽ lập tức xuất phát, mang theo vị đạo tặc vừa rồi bị trấn trưởng ngươi mắng không nhẹ, đương nhiên, nếu trấn trưởng đại muốn đi theo ta thì ta tuyệt đối sẽ không phản đối, ngược lại, sẽ cực lực đồng ý.”
Trấn trưởng trong lòng bất an, vừa mới đắc tội vị thủ lĩnh này, nàng làm sao có thể. . . . . .
“Ngươi chẳng lẽ không muốn trước tiên xác nhận con gái của ngươi có bình an vô sự hay không sao?” Những lời này giống như lợi kiếm lập tức đâm xuyên qua trái tim do dự của trấn trưởng, quyết định nghe theo Tiểu Duy an bài, mặc dù đối với tên đạo tặc đã làm mất của mình trong lòng còn có bất mãn, nhưng vì đại cục, vẫn đồng ý.
Cứ như vậy, Tiểu Duy mang thep cả đội người ngựa chậm rãi đi ra thung lũng Hồng Phong, tính xuyên qua này tấm Hồng Phong rừng cây, đi đến núi lửa chết Catus.
Nơi này là địa bàn của rồng lửa ngục Saraman Germany, ngay khi bọn họ một bước tiến vào rừng phong, Saraman Germany đã biết có một đội người thực lực tuyệt đối không thể khinh thường đến tìm hắn phiền toái. Nhưng hắn cũng không nghĩ đến sẽ là một cái đạo tặc mở ra ngoại đeo cùng ba con rồng giống như hắn đều là cự long thủ hộ trụ cột, chỉ nghĩ là vài cái ma pháp sư và chiến sĩ thực lực cường đại, phẫn hận lẩm bẩm tại sao mấy ngày này nhân loại lại liên tục tìm mình phiền toái, luôn muốn đem Maria rời khỏi mình.
Mà Maria tiểu thư nằm ở trong phòng cũng không biết những chuyện này, thấy Saraman Germany vẻ mặt có chút tức giận, liền hỏi: “Có chuyện gì xảy ra sao?”
“Không có chuyện gì, ngoan, đi nghỉ ngơi đi, cẩn thận đứa nhỏ.” Saraman Germany thấy Maria đi tới liền vội vàng đỡ cô ngồi xuống, vẻ mặt lo lắng, “Bụng đã lớn như vậy mà còn không chú ý gì cả.” Khẩu khí tuy tức giận những cũng không giáu được hạnh phúc bên trong.
Maria nở nụ cười, nói : “Cứ nghỉ ngơi mãi cũng không được , phải đi lại nhiều một chút mới tốt.”
Saraman Germany nhìn khuôn mặt Maria cười như nắng, lại nhìn một chút kết tinh tình yêu của bọn họ, trên mặt cũng không khỏi nở nụ cười.
“Nàng ở nơi này chờ ta, ta ra ngoài một chuyến.”
“Chàng muốn đi đâu nhi?”
“Đừng lo lắng, ta chỉ đi một lát thôi .” Saraman Germany đi đến đại sảnh trong cung điện, bắt đầu dụng ý niệm thao túng hỏa diễm của hắn. Trong vùng đất này, hắn có thể khiến cho bất cứ vật gì biến thành hỏa diễm công kích những kẻ mưu toan tự tiện xông vào cung điện của hắn.
Điều này có thể giải thích vì sao khi lá phong màu đỏ rơi xuống bên người đám Tiểu Duy đều biến thành hừng hực hỏa diễm.
Gió thổi lá phong rơi, mà khi chúng rơi thì đều biến thành hỏa diễm màu đỏ, cả bầu trời như hóa thành lửa, phô thiên cái địa mà đến.
Đối với xiếc của Saraman Germany, đám Tiểu Duy thật ra không cảm thấy có gì, Morrie Sickles tùy tay làm một tấm chắn bằng nước ngăn trở lửa giận hừng hực dừng trên người mấy người bọn họ, nhưng thật ra đám Claude đi theo bên cạnh cũng được lợi .
Thủy thiên trướng là long ngữ ma pháp, ngay cả Karle Sellecti cũng chưa bao giờ gặp qua ma pháp cao cấp như vậy, một mặt kinh ngạc ngay cả người bên cạnh Tiểu Duy đều có được thực lực mạnh mẽ như vậy đồng thời, bọn họ cũng lâm vào suy nghĩ, cô gái này có sức quyến rũ như thế nào mà có thể khiến cho cường giả như vậy cam tâm đi theo nàng?
Mọi người ở đây còn không kịp nghĩ nhiều, cây phong đỏ bên người giống như được trao cho sinh mệnh, cư nhiên đem gốc mình từ từ rút ra từ trong đất, toàn thân là lửa xông về phía đám Tiểu Duy.
Tiểu Duy đứng ở phía trước nhất, đương nhiên cái chăn đợt cây hỏa diễm đầu tiên lan đến gần, ngay khi Tiểu Duy vừa định thả ra một cái kỹ năng thủy hệ ngăn cản, cây hỏa diễm trước mặt đều bị một hắc động lớn hút vào.
Hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Alois, hắn làm sao lại ra tay?
Alois vừa ra tay cũng để lộ thuộc tính ám hệ ma pháp của hắn, hơn nữa vẻ mặt thoải mái, không đến phút liền thu phục tất cả hỏa diễm cây. Mà hắn hoàn toàn không có nghĩ qua, cử động này cũng khiêu chiến tôn nghiêm của Theodore đại chủ giáo.
Hắc ám ma pháp vừa xuất hiện hoàn toàn ứng nghiệm lời của Giáo Hoàng, Theodore sắc mặt ngưng trọng, vị này rõ xác là hắc ma pháp sư, vẫn là vị hắc ma pháp sư có thực lực không thể khinh thường.
Khi Alois đánh giết hết cây hỏa diễm trong rừng phong thì cung điện của rồng lửa ngục Saraman Germany liền xuất hiện ở cách đó không xa, tòa thành đỏ như lửa ở dưới ánh nắng mặt trời chiều chiếu rọi giống như bị máu tươi nhuộm màu, nguy nga lại làm cho người ta nhịn không được run lên.
“Nhiều năm như vậy, thưởng thức của hắn vẫn là không thay đổi.” Morrie Sickles cười nói với Shere.
Nhìn Alois, Theodore đại chủ giáo quyết định trước quan sát cái đã, dù sao mục đích của mình khi tới nơi này cũng không phải là đem hai người kia tử hình ngay tại chỗ, hắn chỉ là muốn dùng mắt mình nhìn đến chân tướng.
Đúng lúc này, giọng nói của một nam truyền ra tử trong cung điện.
“Thật không nghĩ tới, các ngươi lại rảnh rỗi đến chỗ này của ta.” Theo thanh âm, một vị nam tử tóc đỏ từ trong trong cung điện đi ra, ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người, cuối cùng đã rơi vào trên người Morrie Sickles, “Mấy trăm năm không gặp, không ngờ ngươi còn vẫn sống.”
Lời nói đẩy khiêu khích, trong nháy mắt khơi dậy lửa giận của Morrie Sickles, chỉ thấy hắn cười nói: “Ngươi lần trước không có bị ta đánh chết, thật đúng là vạn hạnh đâu.”
“Ta không ngại tiếp tục cuộc chiến lần trước.”
“Ta cũng vậy không ngại tiếp tục đánh ngươi.”
Không khí, hết sức căng thẳng.