" Cậu không ăn thì thôi, ngồi ở đó có mà đói chết! " nói rồi Lục Kiều Kiều bắt đầu động đũa.
Thấy vẻ mặt ăn một cách ngon lành của Lục Kiều Kiều, An An nuốt ực một tiếng, rón rén đi tới ngồi xuống cũng gắp một miếng lên ăn thử.
Ngon, ngon quá, bình thường cậu cực kì kén ăn, nếu không phải đồ ăn nội nấu, cậu quyết sẽ không ăn, nhưng món ăn chị gái này làm, quả thực quá ngon đi, An An ăn liền một mạch, chốc đã chén sạch cả bàn thức ăn, sau đó vỗ vỗ bụng ợ một tiếng.
Lục Kiều Kiều cười cười, cô từ trước giờ, chỉ có dáng vẻ đáng yêu là khiến cô dễ bị khuất phục: " Vậy cậu tên An An? Bao nhiêu tuổi rồi? "
" Em tên Cố Tử An, năm nay, năm nay.....! tuổi rồi! " Cố Tử An cười ngốc nghếch, giơ bàn tay ra trước mặt Lục Kiều Kiều, Lục Kiều Kiều mới ngớ ra, nhìn rõ ràng lớn như thế, ít cũng phải , thế nhưng lại nói tuổi, sau một hồi phân tích, Lục Kiều Kiều mới hiểu ra, hóa ra cậu nhóc này không giống người bình thường, bảo sao mà từ đầu gặp mặt, cô đã cảm thấy kì lạ rồi.
" Vậy chị tên gì? "
" Hửm, sao vậy? Không sợ người lạ nữa à? "
Cố Tử An lắc đầu: " Người nấu ra những món ăn ngon mà An An có thể ăn được, tuyệt đối không phải người xấu! "
" Ha ha, được rồi, chị là Lục Kiều Kiều, rất vui được gặp em! "
Lục Kiều Kiều ngước nhìn đồng hồ, sau đó đứng dậy vào phòng thay quần áo, sao cô quên mất là bây giờ cô có việc làm và phải đi làm rồi chứ: " Tử An, em cứ ở nhà, chị đi làm, trưa về giúp em đi tìm người thân, được không? "
Cố Tử An vội giữ Lục Kiều Kiều lại, lắc đầu: " Không, An An không muốn ở một mình, An An sợ lắm! "
Lục Kiều Kiều suy nghĩ một lúc sau đó gật đầu, vậy chị đưa em đến công ty chị, nhưng em hứa phải ngoan ngoãn, không được nghịch ngợm đâu nhé! "
" Vâng!!! "
Một lát sau, hai người đã có mặt ở Cố thị, Cố Tử An nắm chặt bàn tay của Lục Kiều Kiều, dáng vẻ như một chú thỏ sợ hãi.
Lục Kiều Kiều vỗ vai an ủi.
Lục Kiều Kiều dẫn Cố Tử An lên thẳng phòng làm việc của cô, vừa bước vào, đã thấy Cố Tiểu Vy ngồi đợi sẵn trên ghế, Cố Tử An khựng lại, tư thế đứng im không tiến lên, Lục Kiều Kiều khó hiểu: " Tử An, sao thế, đây là phòng làm việc của chị, em vào đi! "
Tử An? Nghe đến cái tên này, Cố Tiểu Vy vội đứng phắt dậy, quay đầu về phía hai người, Sau đó ngỡ ngàng nhìn thấy Cố Tử An, cô vội chạy đến: " Tử An, Tử An, suốt hôm qua em đã đi đâu? Có biết là chị lo lắng cho em lắm không? "
Cố Tử An sợ hãi giật tay ra, nép ra sau người Lục Kiều Kiều, Lục Kiều Kiều khó hiểu nhìn hai người: " Tiểu Vy, cậu biết em ấy sao? "
" Cố Tử An là em trai tớ, hôm qua em ấy cùng bà nội đi chơi nhưng bị lạc, suốt cả tối điều động người đi tìm, cũng báo công an rồi, thật may quá, em không sao, bà nội cùng cha và chị, mọi người đều rất lo lắng cho em! "
Sao Lục Kiều Kiều không để ý, Cố Tử An cũng họ Cố mà: " Tử An, thật may quá nhỉ? Sáng nay tớ vừa mở cửa đã phát hiện em ấy nằm bên ngoài, cũng hết hồn a "
" Cảm ơn cậu, Kiều Kiều! Tử An, đi thôi chị dẫn em tới chỗ bà nội! "
" Không thích, chị là người xấu, An an chỉ muốn đi cùng chị Kiều Kiều! "
" Kìa Tử An, đây là chị gái em mà, mau đi đi "
" Không, em chỉ thích ở với chị Kiều Kiều thôi "
Cố Tiểu Vy rất ngạc nhiên: " Kiều Kiều, thật không ngờ Tử An lại thích cậu dù hai người mới chỉ gặp nhau không được bao lâu đấy.
Em ấy từ khi bị tai nạn hồi tuổi, ngoài bà nội ra cũng không có gần gũi với ai, ấy thế mà "
" Tai nạn? Thì ra là vậy.
Mà tớ cũng không biết tại sao nữa! "
" là bởi vì chị Kiều Kiều nấu ăn rất ngon, người nấu đồ ăn ngon nhất định là người tốt, em rất thích chị Kiều Kiều "
" Kiều Kiều, tớ không biết là cậu có nhiều tài như thế, Tử An cũng chỉ có ăn món bà nội nấu, cậu chính là người thứ hai sau bà nội tớ được Tử An thích đó.
À đúng rồi, tớ có thể ngờ cậu một việc được không? "
Lục Kiều Kiều ngay lập tức gật đầu: " Tất nhiên rồi, nếu chuyện đó nằm trong khả năng của tớ! " bởi vì Cố Tiểu Vy đã giúp cô rất nhiều, cô cũng muốn làm gì đó đền đáp.
" Cậu có thể thỉnh thoảng tới nhà tớ chơi với Tử An được không, bởi vì bà tớ cũng lớn tuổi rồi, Tớ lo cho sức khỏe của bà nên muốn có người giúp bà chăm nom Tử An, nếu được, tất nhiên là tớ sẽ gửi cậu thêm tiền chăm sóc em ấy! "
" Tiền chăm sóc gì chứ, không cần phải vậy đâu, tớ sẽ giúp cậu mà, Tử An cũng rất ngoan ngoãn! "
Cố Tiểu Vy nắm chặt hai bàn tay Lục Kiều Kiều: " Cảm ơn cậu nhiều lắm, cậu giúp tớ nhiều lắm đấy! "
" Không có gì, cậu mới là người giúp tớ lúc tớ khó khăn, tớ chỉ muốn làm chút gì đó đền đáp cậu thôi! "
" Đi, tớ muốn giới thiệu cậu với cha tớ, chắc chắn ông ấy sẽ rất mến cậu cho mà xem! "
" Hả, đưa tớ đi gặp ông chủ á? Hay là thôi đi, tớ chỉ mới là nhân viên thực tập, đã lập được công trạng gì đâu, ngại lắm! "
" Hầy, tớ giới thiệu cậu với tư cách là bạn thân tớ, lại là người giúp em trai tớ trong lúc nó đi lạc, đi thôi, cha tớ hiền lắm, cậu không phải sợ đâu! "
" Vậy, đi một chút thôi nha! ".