" Tôi chỉ là tự vệ chính đáng! "
" Tao phi, cái thể loại rẻ rách như mày không xứng đứng trong xã hội này! Được tao dâng lên cho ông Vương kia chính là phúc của mày.
Mày cũng chỉ là con đ cho đám đàn ông mua vui thôi! "
Kha Nhược Vũ được nước lấn tới, càng nói càng hăng, nhưng không ngờ lại bị Lục Kiều Kiều thẳng tay tát một cái đau điếng lên mặt.
Kha Nhược Vũ gắt gao lườm Lục Kiều Kiều: " Con khốn này mày lại dám tát tao? Mày nghĩ mày cùng đẳng cấp với tao ư! " Kha Nhược Vũ gào lên, toan định xông tới đã bị Lục Kiều Kiều thẳng tay hất ngược lại ngã ra phía sau.
Lục Kiều Kiều ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống Kha Nhược Vũ: " Kha Nhược Vũ, đừng quá đáng như vậy, đúng là tôi và cô không cùng đẳng cấp, bởi vì thân thể cô đã bị đàn ông dùng qua, còn tôi tuy không có thân phận cao quý như cô nhưng ít ra tôi vẫn còn sạch sẽ và không dùng những thủ đoạn đê tiện, bẩn thỉu để hãm hại người khác giống cô! "
" Con đm này, mày là cái do gì chứ, tao nhất định, nhất định không tha cho mày, mày có biết chỉ cần một lời nói của tao là mày sẽ triệt để bị bài trừ trong xã hội này không! Dù tao có chửi mày, có đánh mày, ném mày cho bọn đàn ông gặm nhấm, mày cũng chỉ có thể cam chịu mà tuân theo, sao mày dám phản kháng! "
" Vậy tôi chờ ngày bị cô dí vào đường cùng, trách nhiệm lần này tôi không nhận được, dù có phải bồi thường thiệt hại tôi nhất quyết không bao giờ thiết kế phục trang cho loại người như cô " nói rồi Lục Kiều Kiều hiên ngang xoay người rời đi một cách tiêu sái.
" Mày cút đi, cút đi, cấm mày xuất hiện trước mặt tao nữa, con đm khốn nạn, chết tiệt!!! " Kha Nhược Vũ la hét không ngừng.
Minh tinh hạng A cái quái gì chứ.
Ra đến bên ngoài, Lục Kiều Kiều tự đập vào đầu một cái: Trời ơi, Lục Kiều Kiều, sao mày lại mạnh mồm như thế chứ, biết Kha Nhược Vũ chắc chắn nói được làm được, mày sẽ sớm bị đuổi khỏi Cố thị thôi.
Mà thôi chết vinh còn hơn sống nhục, không làm ở đây thì làm ở chỗ khấc!
Lục Kiều Kiều vừa quay đầu thì đã thấy Cố Tiểu Vy xuất hiện lù lù ngay trước mặt.
" Ui trời, cha mẹ, ông bà, tổ tiên ơi, hết hồn cái hồn còn nguyên.
Tiểu Vy, sao cậu đột ngột đứng ở đây vậy, làm tớ giật cả mình! "
Cố Tiểu Vy cau mày nhìn Lục Kiều Kiều chằm chằm.
" Sao vậy, trông mặt cậu căng thẳng thế? "
" Bị Kha Nhược Vũ mắng chửi như vậy mà cậu chỉ tát cô ta có một cái thôi hả, nếu tớ là cậu thì sớm đáng bầm dập cái mặt cô ta ra rồi! "
" Cậu nghe thấy hết rồi hả? "
" Chứ gù nữa, biết khách hàng đó là Kha Nhược Vũ, nên tớ tức tốc chạy đến đây xem cậu thế nào, không ngờ Kha Nhược Vũ lại máu chó như vậy, đúng là tức chết tớ rồi, tớ phải xông vào cho cô ta một bài học mới được! "
Lục Kiều Kiều vội ngăn lại: " Cậu trông còn bé hơn cô ta, làm sao địch nổi chứ! "
" Này nhé, tớ chỉ mỗi thân hình nhỏ bé thôi chứ Cố Tiểu Vy tớ không ngán ai bao giờ đâu nha! Tớ quyết phải dạy cho Kha Nhược Vũ một bài học! "
" Ấy, ấy thôi mà, đừng làm lớn chuyện này, tớ cũng xin từ không thiết kế cho cô ta rồi, nên thôi đừng xé chuyện thêm to! "
" Tớ không giỏi chịu đưng như cậu đâu.
Nhưng cha cũng thiệt là, tại sao tớ đã thông báo lên là muốn cho Kha Nhược Vũ vào dang sách đen nhưng ông ấy lại không thông qua chứ, lại còn để Kha Nhược Vũ làm khách hàng.
Không được, tớ phải nói với cha cho rõ, cậu đi cùng tớ! "
Không để Lục Kiều Kiều kịp nói gì, Cố Tiểu Vy đã túm chặt bàn tay cô kéo đi, chạy như bay trên hành lang.
Đến khi Lục Kiều Kiều nhận ra mình đang ở đâu thì đã ngồi trong phòng Cố chủ tịch rồi, đây là lần thứ hai cô tới đây, nhưng vẫn thấy ngượng quá.
" Vậy, hai con tới đây là có chuyện gì? "
" Cha, tại sao người không thông qua danh sách đen mà con đưa, tại sao vẫn để Kha Nhược Vũ làm khách vip? "
" Xảy ra chuyện gì? "
" Cha cũng biết là tính cách Kha Nhược Vũ kiêu ngạo, ngang ngược như thế nào mà, cô ta căn bản coi thường người khác, không xứng làm khách hàng ở Cố thị chúng ta.
chuyện ngày hôm đó ở cửa hàng, chính cha cũng biết qua camera tồi còn gì! "
" Ta hiểu rồi, ta không thông qua là bởi vì, Cố Tiểu Vy con là người công tư không phân minh! "
" Ý cha là sao? "
" Việc con đuổi giám đốc Vương và cô nhân viên kia là hoàn toàn đúng, do bọn họ làm việc không có trách nhiệm, coi thường khách hàng, hành vi đó đương nhiên nên bị đuổi đi.
Nhưng Kha Nhược Vũ là khách vip của chúng ta, đối với Lục Kiều Kiều chỉ là hành vi tranh chấp giữa các khách hàng, điều đó không đủ để cho vào danh sách đen.
Huống hồ Kha thị là công ty giải trí lớn, các minh tinh, idol lớn nhỏ của họ đều kí hợp đồng nhận thiết kế riêng từ Cố thị chúng ta, đây là thương vụ làm ăn lâu dài.
Nếu chỉ vì chút chuyện đó mà đắc tội với Kha Nhược Vũ, Kha Húc chắc chắn không bỏ qua.
Cuối cùng Cố thị chúng ta vẫn là chịu tổn thất lớn, con có gánh nổi không? "
" Nhưng....!" Cố Tiểu Vy định nói thêm nhưng bị Lục Kiều Kiều ngăn lại: " Cố chủ tịch nói đúng đó tiểu Vy.
"
" Nhưng Kha Nhược Vũ đã xúc phạm Kiều Kiều như vậy, làm sao chịu nổi chứ! "
" Ta biết, nhưng nếu muốn đứng vững trong xã hội này phải biết nhẫn nhịn huống chi Lục Kiều Kiều mới chỉ là nhà thiết kế nhỏ bé chưa danh tiếng, còn nếu muốn phản kháng, bản thân càng phải mạnh mẽ đi lên vị trí cao hơn.
Con nói xem, nếu cha làm theo lời con, Cố thị có thể bị ảnh hưởng tới mức nào, lại nói Kha Húc chính là con cáo chuyên bịt mắt giới truyền thông chứ! "
Cố Tiểu Vy trầm mặc, quả thật cha cô nói không hề sai, cái xã hội bị tiền làm mờ mắt này, muốn ngay thẳng, tốt bụng cũng khó: " Vâng, con biết rồi.....!"
" Còn Nhà thiết kế Lục Kiều Kiều, có phải cô đã đơn phương chấm dứt hợp đồng với Kha tiểu thư? "
" Vâng.
"
" Vì cô gây ra tổn thất này nên cô biết mình sẽ phải chịu trách nhiệm rồi chứ? "
" Vâng, tôi đã biết thưa Cố chủ tịch! "
" Được, nếu không còn việc gì nữa thì hai người có thể lui! "
Cố Tiểu Vy cùng Lục Kiều Kiều cúi nhẹ đầu rồi rời đi.
Ra bên ngoài, Cố Tiểu Vy cuối cùng vẫn là không chịu được mà khóc nấc lên.
Lục Kiều Kiều lo lắng hỏi han: " Cậu sao thế tiểu Vy? "
" Xin lỗi Kiều Kiều, đã không giúp được gì cho cậu rồi mà cậu còn phải chịu phạt! "
" Không phải lỗi của cậu đâu, là tớ đơn phương chấm dứt nên phải chịu trách nhiệm cũng phải thôi! Cậu đừng lo, tớ rất mạnh mẽ đó! "
" Kiều Kiều! "
Cố Tiểu Vy nhảy lên ôm chặt Lục Kiều Kiều.
Còn Lục Kiều Kiều nói vậy thôi chứ cô đang thở dài trong lòng rồi..