Hắn thở dài một hơi, nói tiếp: "Thực đáng tiếc, chúng ta đều không có cái phúc khí đó...Kế hoạch của bà Khương xảy ra bất trắc, xuất hiện "sự cố ngoài y muốn", Khương Vũ Bạch giả mạo không có chết, hắn chỉ bị biến dạng gương mặt thôi. Điều này làm cho cục diện tình thế lập tức bị xoay chuyển, kế hoạch mà bà Khương dồn hết tâm tư thất bại đã vô tình tạo cho cái tổ chức kia một cơ hội, khiến cho Khương Vũ Bạch giả mạo đường đường chính chính trở thành người thừa kế duy nhất của bí mật này. Đương nhiên nếu tôi không nói ra, bọn họ sẽ tiến hành điều tra toàn bộ Khương gia, tất cả đồ vật, những bản ghi chép lịch sử có tương quan, mỗi một kiện vật đều sẽ trở thành đối tượng bị chú ý. Bọn họ sớm muộn cũng sẽ tìm được "chìa khóa" của bí mật. Đơn giản chỉ còn là vấn đề thời gian thôi, có thể mấy năm, cũng có thể là mấy ngày. Nói như vậy, bộ mặt của thế giới này sẽ sớm thay đổi, không còn là thế giới chúng ta hằng biết tới"
Ta nghe hắn nói xong kinh ngạc không nói nên lời, ai có thể nghĩ một gia đình bình thường sau lưng lại cất giấu một bí mật kinh tâm động phách như thế.
"Không thể không bội phục dự kiến của bà Khương, kế hoạch tuy rằng thất bại, nhưng may mắn chỉ là nước cờ thứ hai của bà ấy thôi. Bà đã đi một nước cờ trước cả khi Khương Vũ Bạch bị đánh tráo. Từ tình huống hiện tại, có thể thấy quân cờ bà sử dụng vô cùng tuyệt diệu" Luật sư Trương để ta ngồi xuống, sau đó rót một ly trà. Màu trà thực vẩn đục, rõ ràng là lá trà rẻ tiền. Nhưng lúc này ta cũng không rảnh quan tâm nước trong ly là trà hay là rượu nữa, chỉ cảm thấy bực bội bất an, nâng chén uống một hơi cạn sạch.
Ta không phải là kẻ ngốc, nếu bây giờ ta xuất hiện cùng luật sư Trương trao đổi, nếu hắn đã đem hết sự tình nói cho ta, tất cả đã chứng minh bản thân ta ít nhất cũng phải có một chút dính líu.
Ta xoa xoa cái trán đã đổ mồ hôi lạnh, dùng thanh âm mềm mỏng rất khó nghe nói:
"Quân cờ đầu tiên của bà ấy, chính là tôi phải không?"
Luật sư Trương gật gật đầu, "Mạnh tiểu thư, tôi rất khâm phục trí tuệ của cô. Chuyện này hết sức phức tạp nhưng cô vẫn có thể từ một bó sợi rối tìm ra được đầu mối" Hắn từ túi tiền móc ra một điếu thuốc nhăn nhúm, chậm rãi châm lửa, "Bà Khương sợ rằng kế hoạch sẽ xảy ra bất trắc liền chuẩn bị hai phần di chúc, băng ghi hình cũng bao gồm hai nội dung bất đồng. Bà thực là người cẩn thận thấu đáo, cho dù kế hoạch đã rất hoản hảo nhưng vẫn để lại một đường lui. Một mặt nếu thành công, cũng chính là khi vợ chồng Khương thị cùng Khương Vũ Bạch giả đều đã chết như di chúc, băng ghi hình của bà sẽ làm nhiệm vụ hậu sự, đem tài sản thuộc sở hữu của họ để lại cho cô. Mặt khác nếu thất bại, Khương Vũ Bạch không chết, như vậy phải nhờ đến cô, khi Mạnh Tử cô cùng Khương Vũ Bạch đều ở đây mới có thể mở ra di chúc"
Ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái...... Ngực mãnh liệt phập phồng, cảm giác ghê tởm lại không thể nôn ra chút gì, đành lắp bắp đáp lời luật sư Trương: "Vậy là không cần biết kế hoạch của hai bác là thành công hay thất bại, tôi vẫn sẽ làm kẻ thứ ba cùng anh trực tiếp gặp mặt, sau đó nhận tin tức được hai bác đặc biệt chuẩn bị trước." Ngực ta buồn nôn đến lợi hại, một trận choáng váng tập kích lên não "Luật sư Trương, anh vừa rồi nói, nếu tôi không xuất hiện, tổ chức vẫn sẽ tiến hành điều tra Khương gia lục soát tất cả đồ vật, lễ vật trong nhà đúng không, việc họ biết được manh mối chỉ còn là vấn đề thời gian....Còn theo như kế hoạch kia, dù chuyện gì xảy ra anh cũng vẫn sẽ đến gặp tôi. Nói cách khác, tôi chắc chắn phải biết được điều gì, hoặc đã có được cái gì thì anh mới "cần" tìm đến tôi. Mà tôi cái gì cũng không biết, bí mật của Khương gia, hay sự tồn tại của anh, tất cả đều không ở trong tầm hiểu biết của tôi, như vậy nhận định trong tay tôi đang có cái gì đó..."
Ta nghe hắn nói xong kinh ngạc không nói nên lời, ai có thể nghĩ một gia đình bình thường sau lưng lại cất giấu một bí mật kinh tâm động phách như thế.
"Không thể không bội phục dự kiến của bà Khương, kế hoạch tuy rằng thất bại, nhưng may mắn chỉ là nước cờ thứ hai của bà ấy thôi. Bà đã đi một nước cờ trước cả khi Khương Vũ Bạch bị đánh tráo. Từ tình huống hiện tại, có thể thấy quân cờ bà sử dụng vô cùng tuyệt diệu" Luật sư Trương để ta ngồi xuống, sau đó rót một ly trà. Màu trà thực vẩn đục, rõ ràng là lá trà rẻ tiền. Nhưng lúc này ta cũng không rảnh quan tâm nước trong ly là trà hay là rượu nữa, chỉ cảm thấy bực bội bất an, nâng chén uống một hơi cạn sạch.
Ta không phải là kẻ ngốc, nếu bây giờ ta xuất hiện cùng luật sư Trương trao đổi, nếu hắn đã đem hết sự tình nói cho ta, tất cả đã chứng minh bản thân ta ít nhất cũng phải có một chút dính líu.
Ta xoa xoa cái trán đã đổ mồ hôi lạnh, dùng thanh âm mềm mỏng rất khó nghe nói:
"Quân cờ đầu tiên của bà ấy, chính là tôi phải không?"
Luật sư Trương gật gật đầu, "Mạnh tiểu thư, tôi rất khâm phục trí tuệ của cô. Chuyện này hết sức phức tạp nhưng cô vẫn có thể từ một bó sợi rối tìm ra được đầu mối" Hắn từ túi tiền móc ra một điếu thuốc nhăn nhúm, chậm rãi châm lửa, "Bà Khương sợ rằng kế hoạch sẽ xảy ra bất trắc liền chuẩn bị hai phần di chúc, băng ghi hình cũng bao gồm hai nội dung bất đồng. Bà thực là người cẩn thận thấu đáo, cho dù kế hoạch đã rất hoản hảo nhưng vẫn để lại một đường lui. Một mặt nếu thành công, cũng chính là khi vợ chồng Khương thị cùng Khương Vũ Bạch giả đều đã chết như di chúc, băng ghi hình của bà sẽ làm nhiệm vụ hậu sự, đem tài sản thuộc sở hữu của họ để lại cho cô. Mặt khác nếu thất bại, Khương Vũ Bạch không chết, như vậy phải nhờ đến cô, khi Mạnh Tử cô cùng Khương Vũ Bạch đều ở đây mới có thể mở ra di chúc"
Ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái...... Ngực mãnh liệt phập phồng, cảm giác ghê tởm lại không thể nôn ra chút gì, đành lắp bắp đáp lời luật sư Trương: "Vậy là không cần biết kế hoạch của hai bác là thành công hay thất bại, tôi vẫn sẽ làm kẻ thứ ba cùng anh trực tiếp gặp mặt, sau đó nhận tin tức được hai bác đặc biệt chuẩn bị trước." Ngực ta buồn nôn đến lợi hại, một trận choáng váng tập kích lên não "Luật sư Trương, anh vừa rồi nói, nếu tôi không xuất hiện, tổ chức vẫn sẽ tiến hành điều tra Khương gia lục soát tất cả đồ vật, lễ vật trong nhà đúng không, việc họ biết được manh mối chỉ còn là vấn đề thời gian....Còn theo như kế hoạch kia, dù chuyện gì xảy ra anh cũng vẫn sẽ đến gặp tôi. Nói cách khác, tôi chắc chắn phải biết được điều gì, hoặc đã có được cái gì thì anh mới "cần" tìm đến tôi. Mà tôi cái gì cũng không biết, bí mật của Khương gia, hay sự tồn tại của anh, tất cả đều không ở trong tầm hiểu biết của tôi, như vậy nhận định trong tay tôi đang có cái gì đó..."