*theo như baidu nó là tên một phần mềm trên nền tảng Android, dùng âm nhạc để tạo trải nghiệm tốt hơn cho hành khách trên xe, tùy từng cung đường địa điểm mà nó tự chỉnh nhạc cho phù hợp với tâm trạng:vvv.
Ta chọc chọc cái trán của Tha Bả Ti Nhi: "Ông bạn. Nhanh giúp chúng tôi sắp hành lý đi."
"Đây đây đây. Lên xe nói tiếp nhá." Tha Bả Ti Nhi vui tươi hớn hở giúp chúng ta thu dọn hành lý.
Ta liếc Khương Vũ Bạch một lượt, phát hiện hắn cũng đang nhìn ta, nhất thời gương mặt phát sốt. Chết tiệt, cảm giác này thật không bình thường, có chuyện gì rồi sao. Ta quả thực rất rối rắm. Hắn vừa rồi thấy ta cùng Tha Bả Ti Nhi bắt tay liền có phản ứng...... Ta dùng sức lắc đầu, xách hành lý lên xe.
Khương Vũ Bạch ngồi ở phía trước, ta ngồi ở ghế sau. Khi tất cả đồ đạc đã được chuyển về phía sau, Tha Bả Ti Nhi đóng cửa xe lại, thắt dây an toàn, sau đó mở nhạc, nhất thời một giai điệu đầy ái muội vang lên, trên nhạc nền còn có thể mơ hồ nghe được thanh âm dâm mỹ. Tha Bả Ti Nhi lập tức tắt nhạc, xấu hổ cười trừ: "Xin lỗi, thật ngại quá...... Đây là xa chấn âm nhạc...... Cậu cũng biết cái này dùng để kích thích không khí trong xe......" Y hướng Khương Vũ Bạch cười cười, "Không bằng hai người buổi tối cũng nên nghe thử? Hỗ trợ cực tốt luôn...... Mạnh Tử cũng chẳng phải là người chủ động, đúng không!"
"Chu Chính!" Ta rất ít khi gọi tên cúng cơm của Tha Bả Ti Nhi, trừ phi ta thật sự sinh khí. "Cậu ở ngoài chơi đùa nữ nhân. Cả ngày chỉ có nghe mấy cái thể loại này, cậu còn có mặt mũi không hả? Cậu như vậy, không phải làm tổ quốc mất mặt sao!"
"Ai tôi sai rồi được chưa!" Y bĩu môi, khởi động ô tô, "Mạnh Tử cậu chẳng biết gì cả. Cái này gọi là hòa nhập với thế giới đó, phải để cho người ta thấy người Trung Quốc không phải luôn cố chấp bảo thủ theo tư tưởng cũ chứ! Tôi thậm chí là hội trường, phòng bếp, còn...... cả trên giường..."
Ta nghe y khoe khoang chiến tích, quả thực sắp phát khùng đến nơi. "Giỏi rồi, cậu cứ chơi đi, về sau có xảy ra chuyện gì, ngàn vạn lần đừng tìm tôi."
"Bà chị à, tôi sai rồi tôi thật sự sai rồi......" Y vừa nghe ta bắt đầu uy hiếp, lập tức cầu xin tha thứ, "Không thích nghe thì không nói. Về sau bà cô già nhà cậu thích nghe gì tôi sẽ nói cái đó, được không?"
Ta trừng y một cái, không hề hé răng.
"Lão Diêu a, có tin tốt lẫn tin xấu cho cậu đây. Cậu trước hết muốn nghe cái nào?"
Tha Bả Ti Nhi từ kính chiếu hậu nhìn ta, ta lập tức có dự cảm xấu. Bởi vì mỗi lần y nói, tin tốt đều không thực sự tốt, mà tin xấu lại thật sự rất xấu.
Ta thở dài, như thế nào mới vừa xuống máy bay đã gặp phải chuyện này. "Trước nói tin tốt đi."
"Tin tốt chính là, tôi đã đặt trước cho hai vợ chồng cậu một tuần trăng mật ở khách sạn Hilton, sướng nhá, may mắn tôi quen được giám đốc bộ phận khách hàng của họ, có được chiết khấu rất tốt. Coi như lần này tôi làm việc trượng nghĩa đi. Giúp cho hai người ở nước Mỹ lưu lại những kí ức đẹp nhất. Đương nhiên từ ngày mai tôi sẽ không quản, hai người tự giải quyết với nhau ha." Y cười đáng khinh, nhìn sang Khương Vũ Bạch ở vị trí phó lái, ra vẻ "Người anh em, anh hiểu ý tôi chứ" -.-. Nhưng Khương Vũ Bạch vẫn cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn cũng không thèm nhìn y.
*Hilton là tập đoàn khách sạn lớn nhất thế giới với 2.800 khách sạn, hơn 475.000 phòng trên hơn 80 quốc gia. (wiki) giá phòng ở đây cũng không có rẻ đâu 0.0 ba bốn triệu VND một đêm gì đó
"Tin xấu đâu?" Nhìn Tha Bả Ti Nhi cả một trời đức hạnh ta chỉ muốn dập đầu vái sống hắn. Song thân của hắn đều là "căn chính miêu hồng*", thế quái nào có thể sinh ra cái thứ người như vậy. Cả ngày miệng không có khép được vào, chỉ biết làm điều bậy bạ, gặp người người thích, còn rất giỏi tán gái. Người xưa có câu "bách hoa tùng trung quá, phiến diệp bất triêm thân**", tên tiểu tử này chính là bách hoa tùng trung quá, lăn vào một rừng hoa lá, phủi cũng phủi không hết. Ta thật cảm tạ thượng đế, may mắn gặp được Khương Vũ Bạch, yêu đương cũng sớm, bằng không hai bác ấy còn muốn cho ta và y tiến tới hôn nhân...... Ta thật sự chống đỡ không được cái loại hoa hoa công tử*** này, đời trước chắc phải làm cái gì thất đức lắm mới có được "Phúc phận" đó. Mặc dù không làm người yêu, làm bạn thân của y cũng gặp không ít chuyện phiền toái.
*chỉ người kiên quyết vững vàng trong chính trị, đứng đắn đại loại thế...
**Dạo chơi khắp chốn sắc hương, một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng: ở giữa rừng mĩ nhân mà không có động tâm =)))))
*** chỉ chàng trai đào hoa:)
Ta chọc chọc cái trán của Tha Bả Ti Nhi: "Ông bạn. Nhanh giúp chúng tôi sắp hành lý đi."
"Đây đây đây. Lên xe nói tiếp nhá." Tha Bả Ti Nhi vui tươi hớn hở giúp chúng ta thu dọn hành lý.
Ta liếc Khương Vũ Bạch một lượt, phát hiện hắn cũng đang nhìn ta, nhất thời gương mặt phát sốt. Chết tiệt, cảm giác này thật không bình thường, có chuyện gì rồi sao. Ta quả thực rất rối rắm. Hắn vừa rồi thấy ta cùng Tha Bả Ti Nhi bắt tay liền có phản ứng...... Ta dùng sức lắc đầu, xách hành lý lên xe.
Khương Vũ Bạch ngồi ở phía trước, ta ngồi ở ghế sau. Khi tất cả đồ đạc đã được chuyển về phía sau, Tha Bả Ti Nhi đóng cửa xe lại, thắt dây an toàn, sau đó mở nhạc, nhất thời một giai điệu đầy ái muội vang lên, trên nhạc nền còn có thể mơ hồ nghe được thanh âm dâm mỹ. Tha Bả Ti Nhi lập tức tắt nhạc, xấu hổ cười trừ: "Xin lỗi, thật ngại quá...... Đây là xa chấn âm nhạc...... Cậu cũng biết cái này dùng để kích thích không khí trong xe......" Y hướng Khương Vũ Bạch cười cười, "Không bằng hai người buổi tối cũng nên nghe thử? Hỗ trợ cực tốt luôn...... Mạnh Tử cũng chẳng phải là người chủ động, đúng không!"
"Chu Chính!" Ta rất ít khi gọi tên cúng cơm của Tha Bả Ti Nhi, trừ phi ta thật sự sinh khí. "Cậu ở ngoài chơi đùa nữ nhân. Cả ngày chỉ có nghe mấy cái thể loại này, cậu còn có mặt mũi không hả? Cậu như vậy, không phải làm tổ quốc mất mặt sao!"
"Ai tôi sai rồi được chưa!" Y bĩu môi, khởi động ô tô, "Mạnh Tử cậu chẳng biết gì cả. Cái này gọi là hòa nhập với thế giới đó, phải để cho người ta thấy người Trung Quốc không phải luôn cố chấp bảo thủ theo tư tưởng cũ chứ! Tôi thậm chí là hội trường, phòng bếp, còn...... cả trên giường..."
Ta nghe y khoe khoang chiến tích, quả thực sắp phát khùng đến nơi. "Giỏi rồi, cậu cứ chơi đi, về sau có xảy ra chuyện gì, ngàn vạn lần đừng tìm tôi."
"Bà chị à, tôi sai rồi tôi thật sự sai rồi......" Y vừa nghe ta bắt đầu uy hiếp, lập tức cầu xin tha thứ, "Không thích nghe thì không nói. Về sau bà cô già nhà cậu thích nghe gì tôi sẽ nói cái đó, được không?"
Ta trừng y một cái, không hề hé răng.
"Lão Diêu a, có tin tốt lẫn tin xấu cho cậu đây. Cậu trước hết muốn nghe cái nào?"
Tha Bả Ti Nhi từ kính chiếu hậu nhìn ta, ta lập tức có dự cảm xấu. Bởi vì mỗi lần y nói, tin tốt đều không thực sự tốt, mà tin xấu lại thật sự rất xấu.
Ta thở dài, như thế nào mới vừa xuống máy bay đã gặp phải chuyện này. "Trước nói tin tốt đi."
"Tin tốt chính là, tôi đã đặt trước cho hai vợ chồng cậu một tuần trăng mật ở khách sạn Hilton, sướng nhá, may mắn tôi quen được giám đốc bộ phận khách hàng của họ, có được chiết khấu rất tốt. Coi như lần này tôi làm việc trượng nghĩa đi. Giúp cho hai người ở nước Mỹ lưu lại những kí ức đẹp nhất. Đương nhiên từ ngày mai tôi sẽ không quản, hai người tự giải quyết với nhau ha." Y cười đáng khinh, nhìn sang Khương Vũ Bạch ở vị trí phó lái, ra vẻ "Người anh em, anh hiểu ý tôi chứ" -.-. Nhưng Khương Vũ Bạch vẫn cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn cũng không thèm nhìn y.
*Hilton là tập đoàn khách sạn lớn nhất thế giới với 2.800 khách sạn, hơn 475.000 phòng trên hơn 80 quốc gia. (wiki) giá phòng ở đây cũng không có rẻ đâu 0.0 ba bốn triệu VND một đêm gì đó
"Tin xấu đâu?" Nhìn Tha Bả Ti Nhi cả một trời đức hạnh ta chỉ muốn dập đầu vái sống hắn. Song thân của hắn đều là "căn chính miêu hồng*", thế quái nào có thể sinh ra cái thứ người như vậy. Cả ngày miệng không có khép được vào, chỉ biết làm điều bậy bạ, gặp người người thích, còn rất giỏi tán gái. Người xưa có câu "bách hoa tùng trung quá, phiến diệp bất triêm thân**", tên tiểu tử này chính là bách hoa tùng trung quá, lăn vào một rừng hoa lá, phủi cũng phủi không hết. Ta thật cảm tạ thượng đế, may mắn gặp được Khương Vũ Bạch, yêu đương cũng sớm, bằng không hai bác ấy còn muốn cho ta và y tiến tới hôn nhân...... Ta thật sự chống đỡ không được cái loại hoa hoa công tử*** này, đời trước chắc phải làm cái gì thất đức lắm mới có được "Phúc phận" đó. Mặc dù không làm người yêu, làm bạn thân của y cũng gặp không ít chuyện phiền toái.
*chỉ người kiên quyết vững vàng trong chính trị, đứng đắn đại loại thế...
**Dạo chơi khắp chốn sắc hương, một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng: ở giữa rừng mĩ nhân mà không có động tâm =)))))
*** chỉ chàng trai đào hoa:)