Sau hôm đó..
-dậy đi học con, muộn rồi.. mẹ gọi em.. em nghe thấy mẹ gọi mà cảm thấy mệt mỏi vô cùng, người ko đứng dậy nổi, tay chân dã dời.. hic.. chỉ sau 1 đêm thất tình mà mình trở nên yếu đuối quá em thều thào trả lời mẹ…
-con mệt lắm..
Mẹ sờ chán em rồi bảo..-uhm bị sốt rồi đây.. đợi mẹ nấu bát cháo cho mà ăn..
-con ko ăn đâu..
-ko ăn thì sao khỏi ốm được..
-nhưng mà con ko thích ăn mà… con nằm nghỉ chút.. mẹ cứ xuống nhà đi làm đi.. hôm nay con nghỉ học nhớ..
-ốm thế này thì học hành cái j.. đợi tí t viết giấy rồi đi gửi cho
.
.
.
-mẹ để cháo với thuốc trên bàn.. nghỉ tí nhớ dậy uống thuốc đi..
Vẫn còn miên man nên ko trả lời mẹ, e vẫn nằm im.. khẽ nghe tiếng thở dài rồi quay bước đi của mẹ.. tự dưng thấy thương mẹ quá.. ko biết các bác thế nào chứ em thấy con zai thì hợp với mẹ.. con gái thì hợp với bố nó đúng lắm.. nhiều khi thấy mẹ vất vả mà sống mũi cứ cay cay.. nước mắt trào ra đến nơi.. hic..mà nói thế ko có nghĩa là e ko thích bố e đâu nhé, hiền lành nhưng cục tính.. cả ngày k nói câu j nhưng bố cũng thương 2 anh em em lắm thôi chuyển chủ đề nhé
.
.
Bước chân xuống giường mà e thấy khó khăn quá.. nhìn bát cháo phát ngán nhưng mẹ đã nấu lại ko ăn à.. hic.. đành cố ăn ít cháo, uống thuốc xong em lại leo lên giường nằm thiếp đi.. chợt..tít..tít…...tít….1 new…
-mày làm cái j mà nghỉ học thế? Thằng H nó nhắn tin cho em
-tao ốm..
-cái Mai vs Ly nó vừa sang tìm mày mà mày nghỉ học nên nó về rồi.. nhắn tin báo cho mày biết..
-uhm..nó có bảo j không??
-không nói j với tao cả.. thôi ốm thì nghỉ đi..
-uhm
.
.
.
2 đứa nó sang tìm mình, chắc là có việc về bé rồi.. không biết bé sao rồi.. hôm đó về có chuyên j không nữa… nhưng kệ, mình sẽ ko gặp bé nữa, mình để bé học.. dù rất yêu nhưng…..
Rồi e lại thiếp đi ngủ tiếp…
.
.
.
ngày tiếp theo…
-đỡ mệt chưa con?
-vẫn mệt lắm mẹ à.. hic
-thế nghỉ nốt hôm nay nhé..
-vâng
.
.
.
Thế là đã nghỉ 2 hôm.. đến hôm thứ 3, vẫn ăn vạ không thèm đi học.. nhưng mẹ em thấy em cũng đỡ nhiều rồi nên không cho nghỉ nữa.. hic
-thế hôm nay có đi học không đây hả
-con vẫn thấy hơi mệt 1 chút… e trả lời mẹ..
-hơi mệt thì cố mà đi học đi, con zai gì mà ốm đau dặt dẹo thế nghỉ 2 buổi rồi.. hôm nay đi học đi, lớp 12 rồi cố mà học con ạ..
-đc rùi mẹ xuống nhà trước đi..con dậy đây..
Rút điện thoại e gọi cho cu H
-alo, ra đón tao đi học với nhé..
-ờ hôm nay đi học rồi hả..tí tao ra đón..
Dậy rửa mặt mũi xong cũng tỉnh táo gớm, em ra ngoài ngõ đứng đợi thằng H qua đón.. chợt thấy bé đi ngang qua.. lòng e như se cắt lại.. tự dưng thấy nhớ bé vô cùng, nhớ những sáng đc đón bé đi học.. hic.. nhưng mà…mẹ bé đang lai bé đi học.. có lẽ e đi từ ngõ đi ra nên 2 người ko nhìn thấy em…
-mày làm j mà đần thối ra thế.. tiếng thằng H gọi làm e giật nảy người
-uhm không, đi học thôi..
Trên đường đi nó còn ko quên trêu em vài câu
-thế nào rồi cu, hết thất tình chưa..
-ko phải việc của mày
-mấy hôm nay sang lớp đấy nhìn em N “tiều tụy” lắm
-uhm kệ nó..( hic, nói thế nhưng nó có biết là trong lòng em đau thế nào đâu : bé ơi anh nhớ bé nhiều lắm.. )
Cả buổi học hôm đó em cũng ngồi lỳ trong lớp chả đi đâu.. tan học lại về ngủ, điện thoại cũng vứt xó chả thèm dùng… và cứ như thế đến hết cả tuần…chỉ có 1 lần duy nhất lúc tan học nhìn thấy bé… nhưng ngay khi bé nhìn em thì e lại quay mặt đi.. sao ngu thế hả giời… chỉ biết nghĩ đến bản thân là phải quên bằng đc nhưng đâu có nghĩ đến cảm giác của bé ntn đâu.. chim cánh cụt ơi
.
.
.
Cứ thế gần 1 tuần trời trôi qua, ko gặp, ko liên lạc, đôi khi e cũng rất nhớ bé, cầm điện thoại lên định nt, nhưng lại thôi.. nhấc máy gọi về máy bàn nhà bé, rồi lại thôi..lên trường định đi sang lớp bé..ko cần nói chuyện j đâu.. chỉ cần nhìn thấy bé thôi.. nhưng cũng chả dám đi.. cho đến buổi chiều hôm đó.. đang ngồi đánh vice city thì có 1 số lạ gọi đến cho em..
-anh có phải L ko thế?
-uhm đúng rồi, ai vậy?
-e Ly bạn của N đây..
….-uhm có chuyện j vậy em?
-a đang ở đâu vậy?
-ở nhà.. mà N… e định hỏi han chút thì nó ngắt lời
-uhm thế a ở nhà đợi e chút nha.. e đưa N đến gặp a nè.. đừng đi đâu đó.. hehe
Tắt máy mà e vẫn còn ngẩn ngơ.. bé đến gặp mình ư lúc đó em phấn khởi lắm.. cứ hình dung ra bao nhêu ngày ko đc gặp e.. cứ hình dung ra khuân mặt đó, ánh mắt đó là em lại tự mỉm cười..hehe.. đứng dậy thay quần áo chải chuốt xong thì thấy có điện thoại, lại là cái Ly
-a ra ngõ đón N đi nhé.. e để nó ở ngõ nhà anh í
-ùa a bít rồi..a ra đón N ngay đây
\vừa viết đến đây thì thấy nick bé sáng
Và cái chiều định mệnh ấy.. 1 lần nữa lại đưa em với bé quay lại bên nhau..
-dậy đi học con, muộn rồi.. mẹ gọi em.. em nghe thấy mẹ gọi mà cảm thấy mệt mỏi vô cùng, người ko đứng dậy nổi, tay chân dã dời.. hic.. chỉ sau 1 đêm thất tình mà mình trở nên yếu đuối quá em thều thào trả lời mẹ…
-con mệt lắm..
Mẹ sờ chán em rồi bảo..-uhm bị sốt rồi đây.. đợi mẹ nấu bát cháo cho mà ăn..
-con ko ăn đâu..
-ko ăn thì sao khỏi ốm được..
-nhưng mà con ko thích ăn mà… con nằm nghỉ chút.. mẹ cứ xuống nhà đi làm đi.. hôm nay con nghỉ học nhớ..
-ốm thế này thì học hành cái j.. đợi tí t viết giấy rồi đi gửi cho
.
.
.
-mẹ để cháo với thuốc trên bàn.. nghỉ tí nhớ dậy uống thuốc đi..
Vẫn còn miên man nên ko trả lời mẹ, e vẫn nằm im.. khẽ nghe tiếng thở dài rồi quay bước đi của mẹ.. tự dưng thấy thương mẹ quá.. ko biết các bác thế nào chứ em thấy con zai thì hợp với mẹ.. con gái thì hợp với bố nó đúng lắm.. nhiều khi thấy mẹ vất vả mà sống mũi cứ cay cay.. nước mắt trào ra đến nơi.. hic..mà nói thế ko có nghĩa là e ko thích bố e đâu nhé, hiền lành nhưng cục tính.. cả ngày k nói câu j nhưng bố cũng thương 2 anh em em lắm thôi chuyển chủ đề nhé
.
.
Bước chân xuống giường mà e thấy khó khăn quá.. nhìn bát cháo phát ngán nhưng mẹ đã nấu lại ko ăn à.. hic.. đành cố ăn ít cháo, uống thuốc xong em lại leo lên giường nằm thiếp đi.. chợt..tít..tít…...tít….1 new…
-mày làm cái j mà nghỉ học thế? Thằng H nó nhắn tin cho em
-tao ốm..
-cái Mai vs Ly nó vừa sang tìm mày mà mày nghỉ học nên nó về rồi.. nhắn tin báo cho mày biết..
-uhm..nó có bảo j không??
-không nói j với tao cả.. thôi ốm thì nghỉ đi..
-uhm
.
.
.
2 đứa nó sang tìm mình, chắc là có việc về bé rồi.. không biết bé sao rồi.. hôm đó về có chuyên j không nữa… nhưng kệ, mình sẽ ko gặp bé nữa, mình để bé học.. dù rất yêu nhưng…..
Rồi e lại thiếp đi ngủ tiếp…
.
.
.
ngày tiếp theo…
-đỡ mệt chưa con?
-vẫn mệt lắm mẹ à.. hic
-thế nghỉ nốt hôm nay nhé..
-vâng
.
.
.
Thế là đã nghỉ 2 hôm.. đến hôm thứ 3, vẫn ăn vạ không thèm đi học.. nhưng mẹ em thấy em cũng đỡ nhiều rồi nên không cho nghỉ nữa.. hic
-thế hôm nay có đi học không đây hả
-con vẫn thấy hơi mệt 1 chút… e trả lời mẹ..
-hơi mệt thì cố mà đi học đi, con zai gì mà ốm đau dặt dẹo thế nghỉ 2 buổi rồi.. hôm nay đi học đi, lớp 12 rồi cố mà học con ạ..
-đc rùi mẹ xuống nhà trước đi..con dậy đây..
Rút điện thoại e gọi cho cu H
-alo, ra đón tao đi học với nhé..
-ờ hôm nay đi học rồi hả..tí tao ra đón..
Dậy rửa mặt mũi xong cũng tỉnh táo gớm, em ra ngoài ngõ đứng đợi thằng H qua đón.. chợt thấy bé đi ngang qua.. lòng e như se cắt lại.. tự dưng thấy nhớ bé vô cùng, nhớ những sáng đc đón bé đi học.. hic.. nhưng mà…mẹ bé đang lai bé đi học.. có lẽ e đi từ ngõ đi ra nên 2 người ko nhìn thấy em…
-mày làm j mà đần thối ra thế.. tiếng thằng H gọi làm e giật nảy người
-uhm không, đi học thôi..
Trên đường đi nó còn ko quên trêu em vài câu
-thế nào rồi cu, hết thất tình chưa..
-ko phải việc của mày
-mấy hôm nay sang lớp đấy nhìn em N “tiều tụy” lắm
-uhm kệ nó..( hic, nói thế nhưng nó có biết là trong lòng em đau thế nào đâu : bé ơi anh nhớ bé nhiều lắm.. )
Cả buổi học hôm đó em cũng ngồi lỳ trong lớp chả đi đâu.. tan học lại về ngủ, điện thoại cũng vứt xó chả thèm dùng… và cứ như thế đến hết cả tuần…chỉ có 1 lần duy nhất lúc tan học nhìn thấy bé… nhưng ngay khi bé nhìn em thì e lại quay mặt đi.. sao ngu thế hả giời… chỉ biết nghĩ đến bản thân là phải quên bằng đc nhưng đâu có nghĩ đến cảm giác của bé ntn đâu.. chim cánh cụt ơi
.
.
.
Cứ thế gần 1 tuần trời trôi qua, ko gặp, ko liên lạc, đôi khi e cũng rất nhớ bé, cầm điện thoại lên định nt, nhưng lại thôi.. nhấc máy gọi về máy bàn nhà bé, rồi lại thôi..lên trường định đi sang lớp bé..ko cần nói chuyện j đâu.. chỉ cần nhìn thấy bé thôi.. nhưng cũng chả dám đi.. cho đến buổi chiều hôm đó.. đang ngồi đánh vice city thì có 1 số lạ gọi đến cho em..
-anh có phải L ko thế?
-uhm đúng rồi, ai vậy?
-e Ly bạn của N đây..
….-uhm có chuyện j vậy em?
-a đang ở đâu vậy?
-ở nhà.. mà N… e định hỏi han chút thì nó ngắt lời
-uhm thế a ở nhà đợi e chút nha.. e đưa N đến gặp a nè.. đừng đi đâu đó.. hehe
Tắt máy mà e vẫn còn ngẩn ngơ.. bé đến gặp mình ư lúc đó em phấn khởi lắm.. cứ hình dung ra bao nhêu ngày ko đc gặp e.. cứ hình dung ra khuân mặt đó, ánh mắt đó là em lại tự mỉm cười..hehe.. đứng dậy thay quần áo chải chuốt xong thì thấy có điện thoại, lại là cái Ly
-a ra ngõ đón N đi nhé.. e để nó ở ngõ nhà anh í
-ùa a bít rồi..a ra đón N ngay đây
\vừa viết đến đây thì thấy nick bé sáng
Và cái chiều định mệnh ấy.. 1 lần nữa lại đưa em với bé quay lại bên nhau..