Thật sự em rất bất ngờ khi nhận đc nụ hôn này.. em không kịp phản ứng, thậm chí mắt em còn chưa kịp nhắm lại nữa… hic.. chỉ 2s thôi, ngay sau 2s đó, dường như mình còn quá đỗi ngạc nhiên.. …em mới cố trấn tĩnh và suy nghĩ lại những việc vừa xảy ra…
-D à..tớ…
-cậu ko phải nói j cả đâu.. tớ chỉ cần 1 món quà…1 món quà đó mà thôi…
…
-tớ xin lỗi… D nó quay sang bảo em..
-tại sao lại xin lỗi?
-vì.. tớ cũng chả biết tại sao tớ lại làm như thế cả.. hôn trộm mình xong lại quay ra bảo chả biết tsao lại làm thế… mình có phải thỏi son đâu mà thích quệt là quệt chứ tớ chỉ cần 1 buổi chiều nay thôi.. rồi tớ sẽ ko làm phiền cậu nữa..
-cậu nói j vậy? tớ ko hiểu
-tớ biết cậu đã có người yêu rồi.. cậu nghĩ tớ là ai mà lại ko biết chuyện đó chứ.. xong nó nháy mắt em
-làm sao mà cậu lại biết đc..
-bí mật.. hi.. cậu yên tâm đi, tớ đã nói chỉ cần 1 buổi chiều này rồi tớ sẽ ko làm phiền cậu nữa mà…
-uhm.. đừng nói thế.. mình vẫn mãi là bạn mà..
Nó mỉm cười, ko biết nó đang mỉm cười hạnh phúc, hay mỉm cười chua xót nữa………………………….
Chợt, chợt những hình ảnh của bé lại quay về bên em.. chợt nhớ về những lúc bé cười, rồi khi bé khóc, lúc em đặt lên môi bé nụ hôn đầu.. tại sao e lại làm như thế chứ.. hic…thật sự đến lúc này thì em rất ân hận rồi.. em yêu bé và chỉ muốn có bé mà thôi.. ko cần j cả… em muốn về với bé, ngay, ngay bây giờ.. nhưng.. nhưng D vẫn bên cạnh em, vẫn đang dựa vào người em.. cuối cùng rồi cũng lấy hết đc can đảm của 1 thằng con trai..
-cậu chuẩn bị xong hết chưa? Tớ lai cậu ra đón xe đi nhé…
-thôi, lát đi thì tớ gọi mẹ về đón tớ đi..
-hì, tớ lai cậu đi cũng được mà..
-uhm vậy đợi tớ lấy đồ rồi gọi điện cho mẹ nhé…
-uhm
.
.
.
-này, quên chuyện vừa nãy đi nhẽ…
-hở? chuyện j? em ngơ ngác hỏi lại nó bít thừa mà giả nai tí heh
-he, quên luôn thì tốt oy.. nó trả lời cũng ko kém phần lém lỉnh, hic..
-này, khi nào về phải gọi cho tớ, rồi gọi thêm mấy đứa nhóm mình, lâu lắm bọn mình ko đi chơi đấy..
-uhm nhất định rồi.. he.. mà này.. người yêu cậu là ai thế? Kinh quá cơ chả kể cho bạn bè nghe j cả có ny lại phải đi báo cáo hay rêu rao là ối làng nước ơi tôi có người yêu chắc :|
-he, thì.. cũng mới có thôi mà… mà ai nói mà cậu biết.. tớ nhớ chỉ có vài người biết chuyện bọn tớ thôi mà nhỉ..thế mà cậu cũng biết thì tài thật đấy..
-cái j tớ muốn biết là tớ sẽ biết lại cái câu này, ngứa tai lắm rùi đấy..hic.. cố mà yêu em í thật lòng nhé biết chưa.. rồi nó khẽ cấu nhẹ vào em như kiểu nhắc nhở em í..hic
-hì, tớ biết rồi….cậu yên tâm, bạn cậu mà lại ..
……………………………………………….
Cái D lên xe đi học rồi.. em lại một mình đạp xe về nhà, lòng nặng trĩu.. mình sao thế này..? mình đã hôn cái D..trong khi mình và bé đang rất yêu nhau… bé của anh ơi.. anh đã làm điều có lỗi với em rồi
Và rồi e mang cái đầu đấy trống rỗng về tới nhà.. mới 3 rưỡi, nhà chả có ai.. bố mẹ đi làm chưa về…đi lên phòng nằm xuống giường… thật sự là em rất thất vọng về bản thân.. e có thể làm điều có lỗi với bất cứ ai..còn với bé, có 1 cảm giác từ trước tới giờ là em ko đc để có lỗi với bé..nhưng bây giờ đã gây ra lỗi rồi.. bé ko biết.. nói cho bé nghe ư? Có đủ dũng cảm để làm như thế không? Không nói ư? Thế thì giữ cái cục ân hận này đến baoh? Bé đã dũng cảm vượt qua cả sự cấm đoán của mẹ để đến với e.. còn e thì sao?? Đối mặt hay trốn tránh…. Nằm vật lộn với cái đống suy nghĩ đó cũng làm em chìm dần vào giấc ngủ.. ngủ vì mệt mỏi.. và để quên đi chuyện vừa rồi….
.
.
.
-dậy con ơi, làm j mà ngủ giờ này thế này.. tiếng mẹ gọi làm em tình giấc..
-mấy h rồi hả mẹ..em uể oải ngồi dậy..
-6 rưỡi rồi còn j.. bố mày bảo để mày ngủ, chắc mày mệt.. mà muộn rồi dậy ăn cơm đi chứ..
-vâng con xuống đây..
.
.
.
Cơm nước xong xuôi.. chuyện lúc chiều vẫn còn ám ảnh trong đầu óc em.. em thấy nhớ bé quá.. em muốn gặp, muốn nói chuyện với bé..hic.. mà ko biết sáng giờ làm j ko thèm nt cho mình nữa.. mà gọi di động nhỡ gặp mẹ bé có mà chết à à gọi máy bàn.. điện thoại bàn thì ngay phòng bé rồi.. còn gặp người lớn thì cúp máy luôn nghĩ là làm.. bấm số điện thoại nhà bé..hehe
-alo, ai đấy ạ.. ( là bé đây rùi :X )
-hừm, anh yêu của em đây
-sặc, sao lại gọi vào cái giờ này hả? a có muốn chết không hử?
-nghe giọng của em xong thì a chết cũng được…
-đúng là… thế sao lại gọi cho em giờ này..
-a nhớ em mà.. thế bố mẹ đâu rồi em..
-bố em đi làm còn mẹ đang tắm, may nhớ.. mà thôi, lát tối học xong em nhắn tin cho..
-không đâu.. a muốn đc nhìn thấy em bây giờ cơ.. em nói giọng bùn bùn, nghe đáng yêu lắm =)
-không được, mẹ đang ở nhà mà..hic
-thế a xuống nhà em, em ra cửa sổ rùi ngó đầu ra ngoài cho a ngắm 1 tí thôi rùi anh về cũng được..
Nói đến câu đấy chả để bé trả lời em tắt máy luôn vội đi tắm rồi thay quần áo, đạp xe như bay xuống nhà bé… ko quên mua thêm vài cái gọi là quà vặt đến..kaka
Cuối cùng thì căn nhà 2 tầng xinh xắn với giàn hoa giấy trước nhà.. (lâu lắm ko đi qua nhà bé, ko biết giàn hoa giấy đó còn ko nữa..hic)..bỏ điện thoại ra nt cho bé..
-kẹo mút chu pa chụp đang ở dưới nha…
Heh, cái đồ tâm hồn ăn uống này thế nào cũng phải mò ra ngoài cho mà xem..giờ nghĩ lại thấy ngày đó mình cũng liều thật, bao nhiêu lần mẹ bé cấm, rồi còn bị mắng té tát trước mặt, thế mà vẫn mặt dày yêu con gái nhà người ta.. lần này lại còn tợn đứng hẳn trước cửa nhà chứ.. điếc không sợ súng tít..tít..tít….1 new..
-a tránh ra xa chút đi, em xin mẹ đi sang nhà cái Mai mượn sách đã..
Heh…xem ra kế hoạch đã thành công rùi.. mình phục mình quá =)
Rồi 5 phút..sao lâu thế nhỉ.. hic.. 10p..vẫn chưa thấy 15p điên lắm rồi đấy ngày xưa có baoh bắt mình chờ đợi đâu.. bâyh yêu vào thì lại bắt mình đợi… đúng là cái đồ.. chả nhẽ lại mắng cho 1 trận…. đang sốt hết cả ruột thì thấy bóng dáng bé đang đạp xe đi ra.. chài.. chắc tóc bay trong gió.. nhìn yêu ghê.. mỗi tội nhìn người nhỏ quá nên đạp cái xe đạp thấy thương ko chịu đc
-đồ đáng ghét.. vừa nhìn thấy em bé đã mắng rùi..mà là mắng yêu thôi :X
-hic, tại anh nhớ em quá đó chứ..
-sáng vừa gặp xong nhớ nhung cái j hử
-nhớ cũng không cho nhớ nữa à.. em giả vờ gắt lên.. xong quay sang nhìn bé.. hehe.. bé sợ lúc nào em gắt lắm.. nên thái độ lại thay đổi ngay..
-hic.. thế bih mình đi đâu hả anh..
-đi loanh quanh nhá..
-thui ra vườn hoa ngoài kia ngồi 1 lát rồi về thui.. em chỉ xin mẹ đi được 1 lát.. ko đi đâu xa đc đâu..
-uhm cũng được..
.
.
.
Từng cơn gió buổi tối mùa đông thổi ùa vào mặt làm em tỉnh táo hơn rất nhiều so với lúc chiều.. bây h bên cạnh em đang là bé.. là người yêu của em.. ấm áp biết bao.. bé vẫn nói, vẫn cười.. nhưng bé đâu biết rằng người yêu của bé đã làm những gì đâu..? giờ em chỉ muốn đc nhìn bé cười như thế mà thôi.. và em sợ,rất sợ khi phải thú nhận rằng e đã làm điều có lỗi với bé….
-Anh, sao cứ ngây người ra thế.. a có biết e vừa nói j không thế..
-có chứ… em vừa bảo ngày mai tan học sớm thì 2 đứa mình vào chợ ăn chè mà..
-không, còn nữa cơ..
-uhm..còn đi mua bò khô nữa..
-giời ạ, không phải.. cái đầu óc đang để ở chỗ nào thế hử
-gì cơ? Nói lại nghe xem nào? Em lại muốn ăn đòn đấy phải không
Bé hờn dỗi cong đôi môi xinh lên, cúi xuống ko thèm nói j nữa.. hic..
-thui mà.. đừng dỗi mà.. anh có cái này cho em nè.. lại đưa kẹo mút ra nịnh dễ nịnh lắm nhớ, chỉ cần như thế thui..
Nhưng lần này bé không thèm cầm kẹo mút của e luôn chết rồi..hic
-ơ, sao thế.. người ta xin lỗi mà..
-ko thèm..
-kẹo mút ngon thế này mà không thèm á
-ko thèm
-thế a nè.. em có thèm không
-ko..
-còn cái nè nữa..
-cái gì?
Chụt… em hôn trộm lên má bé 1 cái..heh.. bé quay lại nhìn..có vẻ hết giận dỗi rùi.. nhìn mặt đang cố nhịn cười trông dễ thương thế ko biết..
-đồ đáng ghét.. em ghét anh..
-cứ ghét đi, a cứ yêu em đấy, làm j đc anh nào..hehe
-hấp
-điên
-dở hơi
-thần kinh
Bé quay sang, đánh mạnh vào tay em nhưng mà chả đau j cả…
-anh muốn chết lắm rùi đyấ nhé
-a còn có e thì làm sao mà chết đc… nói xong em cười thật tươi..kaka… rồi khẽ vòng tay qua vai, kéo nhẹ vào người.. bé cũng ngoan ngoãn nghe theo, dựa đầu vào vai em.. 2 đứa ko nói j nữa.. để mặc thời gian.. giữa cái rét của mùa đông.. nhưng em ko hề cảm thấy lạnh.. vì đã có tình yêu bé nhỏ này sưởi ấm rùi..
………………………
-mình về thôi anh.. ngồi 30p rồi đấy.. về muộn mẹ mắng chết..hic
-uhm.. về học bài xong nhớ phải nt ngay đấy
-bít rồi mà…
.
.
.
Đạp xe về 1 mình, e tự mỉm cười.. em sẽ yêu bé, và chỉ yêu bé mà thôi.. còn chuyện chiều nay.. nghĩ đến đấy tự dưng lòng lại chợt trùng xuống… đc rùi, khi nào có cơ hội mình nhất định sẽ thú nhận.. mình sẽ nói..
.
.
.
.
-Ê cu, chiều đi mùa quà noel cho 2 con ẻm nhá.. vừa mò đc lên đến lớp thì thấy thằng cu H đợi em từ baoh
-uhm chiều đi sơm sớm tầm 1h nhá.. đi xong về đá ps tí, mấy hôm ko chơi thấy nhớ nhớ =)
-uhm thế trưa tao ko về nữa..
-về nhà tao mà ăn cơm.. lang thang quán xá làm cái j..
-ờ thế cũng được
…………………………………………………………………
-D à..tớ…
-cậu ko phải nói j cả đâu.. tớ chỉ cần 1 món quà…1 món quà đó mà thôi…
…
-tớ xin lỗi… D nó quay sang bảo em..
-tại sao lại xin lỗi?
-vì.. tớ cũng chả biết tại sao tớ lại làm như thế cả.. hôn trộm mình xong lại quay ra bảo chả biết tsao lại làm thế… mình có phải thỏi son đâu mà thích quệt là quệt chứ tớ chỉ cần 1 buổi chiều nay thôi.. rồi tớ sẽ ko làm phiền cậu nữa..
-cậu nói j vậy? tớ ko hiểu
-tớ biết cậu đã có người yêu rồi.. cậu nghĩ tớ là ai mà lại ko biết chuyện đó chứ.. xong nó nháy mắt em
-làm sao mà cậu lại biết đc..
-bí mật.. hi.. cậu yên tâm đi, tớ đã nói chỉ cần 1 buổi chiều này rồi tớ sẽ ko làm phiền cậu nữa mà…
-uhm.. đừng nói thế.. mình vẫn mãi là bạn mà..
Nó mỉm cười, ko biết nó đang mỉm cười hạnh phúc, hay mỉm cười chua xót nữa………………………….
Chợt, chợt những hình ảnh của bé lại quay về bên em.. chợt nhớ về những lúc bé cười, rồi khi bé khóc, lúc em đặt lên môi bé nụ hôn đầu.. tại sao e lại làm như thế chứ.. hic…thật sự đến lúc này thì em rất ân hận rồi.. em yêu bé và chỉ muốn có bé mà thôi.. ko cần j cả… em muốn về với bé, ngay, ngay bây giờ.. nhưng.. nhưng D vẫn bên cạnh em, vẫn đang dựa vào người em.. cuối cùng rồi cũng lấy hết đc can đảm của 1 thằng con trai..
-cậu chuẩn bị xong hết chưa? Tớ lai cậu ra đón xe đi nhé…
-thôi, lát đi thì tớ gọi mẹ về đón tớ đi..
-hì, tớ lai cậu đi cũng được mà..
-uhm vậy đợi tớ lấy đồ rồi gọi điện cho mẹ nhé…
-uhm
.
.
.
-này, quên chuyện vừa nãy đi nhẽ…
-hở? chuyện j? em ngơ ngác hỏi lại nó bít thừa mà giả nai tí heh
-he, quên luôn thì tốt oy.. nó trả lời cũng ko kém phần lém lỉnh, hic..
-này, khi nào về phải gọi cho tớ, rồi gọi thêm mấy đứa nhóm mình, lâu lắm bọn mình ko đi chơi đấy..
-uhm nhất định rồi.. he.. mà này.. người yêu cậu là ai thế? Kinh quá cơ chả kể cho bạn bè nghe j cả có ny lại phải đi báo cáo hay rêu rao là ối làng nước ơi tôi có người yêu chắc :|
-he, thì.. cũng mới có thôi mà… mà ai nói mà cậu biết.. tớ nhớ chỉ có vài người biết chuyện bọn tớ thôi mà nhỉ..thế mà cậu cũng biết thì tài thật đấy..
-cái j tớ muốn biết là tớ sẽ biết lại cái câu này, ngứa tai lắm rùi đấy..hic.. cố mà yêu em í thật lòng nhé biết chưa.. rồi nó khẽ cấu nhẹ vào em như kiểu nhắc nhở em í..hic
-hì, tớ biết rồi….cậu yên tâm, bạn cậu mà lại ..
……………………………………………….
Cái D lên xe đi học rồi.. em lại một mình đạp xe về nhà, lòng nặng trĩu.. mình sao thế này..? mình đã hôn cái D..trong khi mình và bé đang rất yêu nhau… bé của anh ơi.. anh đã làm điều có lỗi với em rồi
Và rồi e mang cái đầu đấy trống rỗng về tới nhà.. mới 3 rưỡi, nhà chả có ai.. bố mẹ đi làm chưa về…đi lên phòng nằm xuống giường… thật sự là em rất thất vọng về bản thân.. e có thể làm điều có lỗi với bất cứ ai..còn với bé, có 1 cảm giác từ trước tới giờ là em ko đc để có lỗi với bé..nhưng bây giờ đã gây ra lỗi rồi.. bé ko biết.. nói cho bé nghe ư? Có đủ dũng cảm để làm như thế không? Không nói ư? Thế thì giữ cái cục ân hận này đến baoh? Bé đã dũng cảm vượt qua cả sự cấm đoán của mẹ để đến với e.. còn e thì sao?? Đối mặt hay trốn tránh…. Nằm vật lộn với cái đống suy nghĩ đó cũng làm em chìm dần vào giấc ngủ.. ngủ vì mệt mỏi.. và để quên đi chuyện vừa rồi….
.
.
.
-dậy con ơi, làm j mà ngủ giờ này thế này.. tiếng mẹ gọi làm em tình giấc..
-mấy h rồi hả mẹ..em uể oải ngồi dậy..
-6 rưỡi rồi còn j.. bố mày bảo để mày ngủ, chắc mày mệt.. mà muộn rồi dậy ăn cơm đi chứ..
-vâng con xuống đây..
.
.
.
Cơm nước xong xuôi.. chuyện lúc chiều vẫn còn ám ảnh trong đầu óc em.. em thấy nhớ bé quá.. em muốn gặp, muốn nói chuyện với bé..hic.. mà ko biết sáng giờ làm j ko thèm nt cho mình nữa.. mà gọi di động nhỡ gặp mẹ bé có mà chết à à gọi máy bàn.. điện thoại bàn thì ngay phòng bé rồi.. còn gặp người lớn thì cúp máy luôn nghĩ là làm.. bấm số điện thoại nhà bé..hehe
-alo, ai đấy ạ.. ( là bé đây rùi :X )
-hừm, anh yêu của em đây
-sặc, sao lại gọi vào cái giờ này hả? a có muốn chết không hử?
-nghe giọng của em xong thì a chết cũng được…
-đúng là… thế sao lại gọi cho em giờ này..
-a nhớ em mà.. thế bố mẹ đâu rồi em..
-bố em đi làm còn mẹ đang tắm, may nhớ.. mà thôi, lát tối học xong em nhắn tin cho..
-không đâu.. a muốn đc nhìn thấy em bây giờ cơ.. em nói giọng bùn bùn, nghe đáng yêu lắm =)
-không được, mẹ đang ở nhà mà..hic
-thế a xuống nhà em, em ra cửa sổ rùi ngó đầu ra ngoài cho a ngắm 1 tí thôi rùi anh về cũng được..
Nói đến câu đấy chả để bé trả lời em tắt máy luôn vội đi tắm rồi thay quần áo, đạp xe như bay xuống nhà bé… ko quên mua thêm vài cái gọi là quà vặt đến..kaka
Cuối cùng thì căn nhà 2 tầng xinh xắn với giàn hoa giấy trước nhà.. (lâu lắm ko đi qua nhà bé, ko biết giàn hoa giấy đó còn ko nữa..hic)..bỏ điện thoại ra nt cho bé..
-kẹo mút chu pa chụp đang ở dưới nha…
Heh, cái đồ tâm hồn ăn uống này thế nào cũng phải mò ra ngoài cho mà xem..giờ nghĩ lại thấy ngày đó mình cũng liều thật, bao nhiêu lần mẹ bé cấm, rồi còn bị mắng té tát trước mặt, thế mà vẫn mặt dày yêu con gái nhà người ta.. lần này lại còn tợn đứng hẳn trước cửa nhà chứ.. điếc không sợ súng tít..tít..tít….1 new..
-a tránh ra xa chút đi, em xin mẹ đi sang nhà cái Mai mượn sách đã..
Heh…xem ra kế hoạch đã thành công rùi.. mình phục mình quá =)
Rồi 5 phút..sao lâu thế nhỉ.. hic.. 10p..vẫn chưa thấy 15p điên lắm rồi đấy ngày xưa có baoh bắt mình chờ đợi đâu.. bâyh yêu vào thì lại bắt mình đợi… đúng là cái đồ.. chả nhẽ lại mắng cho 1 trận…. đang sốt hết cả ruột thì thấy bóng dáng bé đang đạp xe đi ra.. chài.. chắc tóc bay trong gió.. nhìn yêu ghê.. mỗi tội nhìn người nhỏ quá nên đạp cái xe đạp thấy thương ko chịu đc
-đồ đáng ghét.. vừa nhìn thấy em bé đã mắng rùi..mà là mắng yêu thôi :X
-hic, tại anh nhớ em quá đó chứ..
-sáng vừa gặp xong nhớ nhung cái j hử
-nhớ cũng không cho nhớ nữa à.. em giả vờ gắt lên.. xong quay sang nhìn bé.. hehe.. bé sợ lúc nào em gắt lắm.. nên thái độ lại thay đổi ngay..
-hic.. thế bih mình đi đâu hả anh..
-đi loanh quanh nhá..
-thui ra vườn hoa ngoài kia ngồi 1 lát rồi về thui.. em chỉ xin mẹ đi được 1 lát.. ko đi đâu xa đc đâu..
-uhm cũng được..
.
.
.
Từng cơn gió buổi tối mùa đông thổi ùa vào mặt làm em tỉnh táo hơn rất nhiều so với lúc chiều.. bây h bên cạnh em đang là bé.. là người yêu của em.. ấm áp biết bao.. bé vẫn nói, vẫn cười.. nhưng bé đâu biết rằng người yêu của bé đã làm những gì đâu..? giờ em chỉ muốn đc nhìn bé cười như thế mà thôi.. và em sợ,rất sợ khi phải thú nhận rằng e đã làm điều có lỗi với bé….
-Anh, sao cứ ngây người ra thế.. a có biết e vừa nói j không thế..
-có chứ… em vừa bảo ngày mai tan học sớm thì 2 đứa mình vào chợ ăn chè mà..
-không, còn nữa cơ..
-uhm..còn đi mua bò khô nữa..
-giời ạ, không phải.. cái đầu óc đang để ở chỗ nào thế hử
-gì cơ? Nói lại nghe xem nào? Em lại muốn ăn đòn đấy phải không
Bé hờn dỗi cong đôi môi xinh lên, cúi xuống ko thèm nói j nữa.. hic..
-thui mà.. đừng dỗi mà.. anh có cái này cho em nè.. lại đưa kẹo mút ra nịnh dễ nịnh lắm nhớ, chỉ cần như thế thui..
Nhưng lần này bé không thèm cầm kẹo mút của e luôn chết rồi..hic
-ơ, sao thế.. người ta xin lỗi mà..
-ko thèm..
-kẹo mút ngon thế này mà không thèm á
-ko thèm
-thế a nè.. em có thèm không
-ko..
-còn cái nè nữa..
-cái gì?
Chụt… em hôn trộm lên má bé 1 cái..heh.. bé quay lại nhìn..có vẻ hết giận dỗi rùi.. nhìn mặt đang cố nhịn cười trông dễ thương thế ko biết..
-đồ đáng ghét.. em ghét anh..
-cứ ghét đi, a cứ yêu em đấy, làm j đc anh nào..hehe
-hấp
-điên
-dở hơi
-thần kinh
Bé quay sang, đánh mạnh vào tay em nhưng mà chả đau j cả…
-anh muốn chết lắm rùi đyấ nhé
-a còn có e thì làm sao mà chết đc… nói xong em cười thật tươi..kaka… rồi khẽ vòng tay qua vai, kéo nhẹ vào người.. bé cũng ngoan ngoãn nghe theo, dựa đầu vào vai em.. 2 đứa ko nói j nữa.. để mặc thời gian.. giữa cái rét của mùa đông.. nhưng em ko hề cảm thấy lạnh.. vì đã có tình yêu bé nhỏ này sưởi ấm rùi..
………………………
-mình về thôi anh.. ngồi 30p rồi đấy.. về muộn mẹ mắng chết..hic
-uhm.. về học bài xong nhớ phải nt ngay đấy
-bít rồi mà…
.
.
.
Đạp xe về 1 mình, e tự mỉm cười.. em sẽ yêu bé, và chỉ yêu bé mà thôi.. còn chuyện chiều nay.. nghĩ đến đấy tự dưng lòng lại chợt trùng xuống… đc rùi, khi nào có cơ hội mình nhất định sẽ thú nhận.. mình sẽ nói..
.
.
.
.
-Ê cu, chiều đi mùa quà noel cho 2 con ẻm nhá.. vừa mò đc lên đến lớp thì thấy thằng cu H đợi em từ baoh
-uhm chiều đi sơm sớm tầm 1h nhá.. đi xong về đá ps tí, mấy hôm ko chơi thấy nhớ nhớ =)
-uhm thế trưa tao ko về nữa..
-về nhà tao mà ăn cơm.. lang thang quán xá làm cái j..
-ờ thế cũng được
…………………………………………………………………