Chuyển cửa sổ trò chơi, trên màn hình Chánh Tại Thải Thảo đang đứng trước một rừng hoa đào.
Trước mặt nàng, vẻ mặt quản gia đang rất ngại ngùng, hình như có lời muốn nói.
[Hệ thống]: Quản gia hình như không muốn bạn đi vào rừng hoa đào, bạn có muốn hỏi quản gia xem có chuyện gì xảy ra không? A. Trời biết, đất biết, ông ta biết, vì cái gì mà ta lại không được biết? Hỏi! B. Hỏi chuyện này làm gì? Tốt nhất là mau chữa khỏi bệnh cho Lam nhị thiếu phu nhân đi thôi.
[Hệ thống nhắc nhở]: Bạn đã đứng ở đây hơn 20 phút, mong bạn cân nhắc thời gian.
Bỏ qua phần nhắc nhở của hệ thống, Ngũ Thi Lâm chọn A.
Hẳn là nội tình có rất nhiều vấn đề.
Sau đó, hệ thống tự động nói một chút.
[Quản gia]: Nữ hiệp, Lam lão gia đã hạ lệnh, bất kỳ ai cũng không được vào rừng hoa đào này. Mong rằng nữ hiệp có thể hiểu cho tiểu nhân.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Ta cảm thấy rừng hoa đào này rất cổ quái, nhị thiếu phu nhân nhà các ngươi nhiễm bệnh khả năng có liên quan tới rừng hoa đào này.
Vẻ mặt Quản gia rất sốt ruột.
[Quản gia]: Thiếu hiệp, lời ngươi nói là thật sao?
[Chánh Tại Thải Thảo]: Là thật, hy vọng có thể được Lam lão gia chấp thuận, cho ta đi vào tìm hiểu cho rõ ràng.
[Quản gia]: Huhm…
[Quản gia]: Mời nữ hiệp đứng chờ ở đây, tiểu nhân đi trước xin phép lão gia, sẽ quay lại ngay.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Phiền ngài.
Nhìn bóng quản gia vội vàng rời đi, Chánh Tại Thải Thảo thử đi vào rừng hoa đào, lại bị bắn trở ra.
[Hệ thống]: Chủ nhân còn chưa cho phép, sao ngươi dám xông vào?
Buồn bực.
Chuyển cửa sổ trò chơi, nhìn thấy Nữ thần mỉm cười, Chi Thảo Đinh Lan cùng Ngàn Khuynh Nhi đang tranh cãi điều gì đó, nàng lười tham gia, tiếp tục chú ý sang màn hình bên Chánh Tại Thải Thảo.
Sau đó, nàng nhìn sang bên cạnh, thấy mình đang đứng cạnh một lam y độc hành hiệp: Lam Chi Thiên Bách.
Kênh lân cận.
[Lam Chi Thiên Bách]: Muội cũng nhận nhiệm vụ cá nhân?
[Chánh Tại Thải Thảo]: …
[Chánh Tại Thảo Thảo]: Uhm, ta nhận nhiệm vụ chữa bệnh cho Lam nhị thiếu phu nhân.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Huynh thì sao?
[Lam Chi Thiên Bách]: Ta cũng vậy!
[Chánh Tại Thải Thảo]: NPC quản gia đã đi hơn một phút rồi, còn chưa thấy trở lại…
[Lam Chi Thiên Bách]: Sẽ trở lại nhanh thôi.
[Lam Chi Thiên Bách]: Ở trong rừng hoa đào có một cuốn thi từ, nhớ rõ nhé.
Cảm thấy rất lạ lùng, Ngũ Thi Lâm đang định hỏi vì sao thì Quản gia đã trở lại.
[Quản gia]: Nữ hiệp, mời.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Nhờ quản gia dẫn đường.
Đi theo sau quản gia, trên màn hình là con đường được bao phủ bởi cánh hoa đào, xa xa còn có một bộ bàn ghế bằng đá giữa rừng hoa.
Ở trên mặt bàn là một cuốn sách đang mở.
Trên màn hình, ‘linh xa nữ’ không nén nổi tò mò, tiêu sái bước đến bên cạnh bàn đá, đang định cầm cuốn sách lên, đột nhiên cuồng phong gào thét, còn văng vẳng tiếng “Ô ô ô” vang đến.
Mà quản gia đã run rẩy trốn sau gốc cây.
Ngồi trước máy tính, Ngũ Thi Lâm cũng bắt đầu thấy sợ.
Vào phần tuỳ chọn trong ‘thiết lập hệ thống’, trong phần lựa chọn âm thanh và nhạc nền chọn dấu ‘X’.
Hiệu ứng âm thanh và âm nhạc này, quả thật… Đáng sợ.
[Thư ]: Vì sao ngươi lại đến quấy rầy giấc ngủ của ta?
[ Chánh Tại Thải Thảo]: …
[Chánh Tại Thải Thảo]: Ngươi đừng có nổi nóng như vậy!
[ Thư ]: Ngươi không dám nói lý do?
[ Thư ]: Được, để ta hóa kiếp cho ngươi!
Tiến vào chiến đấu.
Ngũ Thi Lâm cứ tưởng rằng quái ‘Thư’ này rất khó để vượt qua nên cố công chuẩn bị chu đáo. Nhưng mà lại không ngờ tới đến lúc Chánh Tại Thải Thảo ra một chiêu ‘băng độc’, quái ‘Thư’ liền tự phát nổ.
Ngạc nhiên nhìn cuốn sách trên tay ‘linh xa nữ’, Ngũ Thi Lâm điều khiển Chánh Tại Thải Thảo đến phía sau cái cây đánh nhẹ vào quản gia.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Quản gia, chuyện gì xảy ra vậy?
[Quản gia]: Nhất định là do hồn phách của Hướng tiên sinh quấy nhiễu, nhất định là…
[Chánh Tại Thải Thảo]: Quản gia?
[Quản gia]: Nhất định là… Nhất định là…
Hệ thống nhắc nhở: Xem ra quản gia đã bị kinh sợ. Tốt nhất đừng động đến, trị bệnh cho Lam nhị thiếu phu nhân mới là việc cấp bách bây giờ.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Quản gia, mau dẫn ta đến nơi ở của nhị thiếu phu nhân đi đã.
[Quản gia]: Nữ hiệp, mời đi bên này.
Đi đến trước cửa rừng hoa đào, Ngũ Thi Lâm lại nhìn thấy lam y độc hành hiệp.
Bởi vì hệ thống đang để Chánh Tại Thải Thảo đi theo quản gia, Ngũ Thi Lâm cũng không thể chào hỏi gì với hắn.
[Hệ thống]: Lam Chi Thiên Bách tặng bạn một cây an thần thảo.
Kênh tán gẫu.
[Chánh Tại Thải Thảo]: ???
[Lam Chi Thiên Bách]: Trước khi làm nhiệm vụ này, ta mua hơi nhiều.
[Lam Chi Thiên Bách]: Sẽ có lúc muội cần đến.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Cảm ơn.
[Lam Chi Thiên Bách]: Thuận tiện thôi mà.
[Chánh Tại Thải Thảo]: >o< ~
Xem qua một chút rồi lại nhìn tới ngoại hiệu của Lam Chi Thiên Bách, “Thuận tiện”.
Hắn ta rất tốt với mọi người, nếu trên người hắn có thứ mà đối phương đang cần, hắn đều mang cho, cuối cùng vẫn chỉ nói một câu: “Thuận tiện thôi mà.”
Rất có thể, Lam Chi Thiên Bách đã từng làm nhiệm vụ này rồi, mà hắn lại mua hơi nhiều, chắc là thấy đối phương chuẩn bị dùng đến nên mới tặng.
Chánh Tại Thải Thảo vẫn đang đi theo quản gia, tới một khuê các.
[Quản gia]: Mời nữ hiệp vào!
Điều khiển Chánh Tại Thải Thảo đi vào bên trong khuê các, ánh mắt nàng chú tâm ngay đến hình ảnh Lam nhị thiếu phu nhân đang mê man ở trên giường, bên cạnh là một nha hoàn mặc trang phục đỏ.
Chánh Tại Thải Thảo tiến đến, bắt đầu nói chuyện cùng với nha hoàn.
[Nha hoàn]: (Vẫn đang khóc như mưa) Nữ hiệp, mong người cứu lấy phu nhân của chúng ta.
[Chánh Tại Thải Thảo]: Cô nương đừng vội. Giải thích cho ta biết phu nhân bị làm sao?
[Nha hoàn]: Mấy ngày gần đây, phu nhân suốt ngày mêm man, lúc tỉnh cũng chỉ mơ mơ hồ hồ, không ăn gì cả…
[Chánh Tại Thải Thảo]: Cô nương đừng quá đau buồn, để ta xem thế nào.
Vừa lúc Chánh Tại Thải Thảo bước đến cạnh giường, nữ nhân trên giường bỗng dưng hô lớn.
[Nhị thiếu phu nhân]: Không cần!