“Lâm Uyên Ngư Nhi, mau đến đỉnh Hạ Ức, ngươi mà không đến thì cẩn thận đó.”
Nhìn thấy câu này, Ngũ Thi Lâm thấy rất ấm ức.
Nếu là bình thường, gặp phải những loại vênh váo gửi tin sai khiến thế này, nàng đều mặc kệ, nhưng mà hôm nay…
Tâm tình bức bối sẽ khiến cho con người bùng nổ cảm xúc.
Nhanh chóng gõ bàn phím: “Ngàn Niệm Nhi, ta nghĩ, ta chẳng liên quan gì tới các ngươi cả, không phải cứ muốn là lại đến làm phiền ta như thế này ? ! Ta với Ngàn Khuynh Nhi vốn chẳng có chút quan hệ nào, các ngươi đừng có xáo trộn lung tung cuộc sống trên mạng của ta lên nữa. Ta đây đăng ký là để chơi game chứ không phải để cho các ngươi đùa bỡn nha!”
Sau khi nhấn xong phím ‘ENTER’, Ngũ Thi Lâm mới bình tĩnh trở lại.
Tuy rằng đã không còn tức giận nữa, nhưng mà…
Mình nói như vậy có phải hơi quá đáng không nhỉ?
Đưa tay xoắn xoắn lọn tóc, Ngũ Thi Lâm quyết định không nghĩ đến chuyện này nữa, di chuột thật nhanh đến danh sách bạn tốt, tìm tên Chi Thảo Đinh Lan.
Thật may, đang online.
“Tiểu Chi, ta sai rồi, ta tạ tội với ngươi có được không?”
Không trả lời.
“Tiểu Chi?”
Lần này có tin nhắn trả lời, nhưng là của Hệ thống.
“Đối phương đóng chức năng nhận tin nhắn.”
Chán nản đóng cửa sổ tán gẫu, Ngũ Thi Lâm thấy chẳng còn chút tâm trạng nào, chuẩn bị thoát cửa sổ trò chơi.
Đang chuẩn bị thoát thì box tin nhắn lại sáng.
“Lâm Uyên Ngư Nhi, ngươi nghĩ rằng ta muốn tìm ngươi sao? Nếu không phải vì Ngàn Khuynh Nhi thì ta thèm vào. Chuyện của các ngươi, nếu ngươi muốn kết thúc nhanh chóng thì ngươi mau mau đến đây, nói cách khác, về sau ngươi thích nhiều phiền toái thì sẽ có nhiều phiền toái, ta không ngại để cho tất cả mọi người đuổi giết ngươi đâu!”
Bốc khói!
“Ý đồ của ngươi khiến người ta không hiểu cái gì a, ngại quá, ta bây giờ dù không bận chuyện gì thì cũng không qua chỗ của các ngươi đâu! Hi vọng không gặp lại!”
Gửi tin nhắn xong, Ngũ Thi Lâm đã đem ID ‘Ngàn Niệm Nhi’ này ném vào sổ đen.
Thở dài một hơi, Ngũ Thi Lâm liền chọn ‘Đăng xuất’.
Vẫn không thể bình tĩnh lại được a.
Chỉ là, đến khi Ngũ Thi Lâm chuẩn bị ấn ‘Xác nhận’ thì box tin nhắn lại sáng đèn.
Giật mình, có phải là của Dương Chi không nhỉ?
Nghĩ như vậy, Ngũ Thi Lâm lập tức chọn ‘Hủy’, vội vàng mở tin nhắn kia ra đọc.
Nhưng mà đến khi nàng đọc được tên người gửi tin nhắn lại thấy chút thất vọng.
Không phải Chi Thảo Đinh Lan.
Mà là Ngàn Nhu Nhi.
“Lâm Uyên Ngư Nhi, ta nghĩ Ngàn Niệm Nhi nói năng không được tốt cho lắm. Bây giờ ngươi có thể đến đỉnh Hạ ức được không? Chúng ta có chuyện muốn nói với ngươi, được không? Tọa độ là 123.522. Ngươi yên tâm, sẽ không làm mất nhiều thời gian của ngươi đâu.”
Bất đắc dĩ thở dài, Ngũ Thi Lâm nghĩ rằng, nếu sự tình có thể giải quyết một cách êm đẹp thì bây giờ đi gặp một chút cũng không sao. Mấy trò khôi hài diễn ra suốt kì nghỉ hè vừa qua cũng nên chấm dứt rồi.
Mặc kệ chúng nó nói gì, chỉ là nói chuyện đơn thuần thì cũng tốt thôi.
Tìm vị trí của đỉnh Hạ Ức trên bản đồ. (Mo: có lẽ bị sai tên núi, haizz)
Sau đó, tìm được tọa độ kia.
Chỉ có hai nữ nhi hồ điệp là Ngàn Niệm Nhi và Ngàn Nhu Nhi.
“Ngàn Nhu Nhi mời bạn gia nhập đội ngũ, đồng ý không?”
Kênh lân cận.
[Ngàn Nhu Nhi]: Chúng ta nói chuyện, ngươi không muốn để cho người khác nhìn thấy chứ?
Người khác ở đây chính là đám người nhàn rỗi suốt ngày kia, chuyên lấy chuyện riêng của người khác ra để bới móc, đàm tiếu.
Vì thế, Ngũ Thi Lâm chọn ‘Đồng ý’.
Kênh đội ngũ.
[Ngàn Nhu Nhi]: Khuynh Nhi không có ở đây, chúng ta thấy cô ấy cũng đã phải vất vả suốt mấy tháng qua rồi, hy vọng ngươi sẽ không kể lại nội dung cuộc nói chuyện hôm nay cho Khuynh Nhi.
Nhìn thấy câu nói này, rồi lại câu lúc nãy của Ngàn Nhu Nhi hẹn mình ra đây, liên tưởng đến những câu mà trước đây cô ta lên Kênh thế giới chửi ầm lên, Ngũ Thi Lâm không tưởng tượng được là cùng từ một người nói ra.
Kênh đội ngũ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ta chỉ hi vọng, lần này có thể giải quyết ổn thỏa mọi chuyện trước đây.
[Ngàn Niệm Nhi]: Lâm Uyên Ngư Nhi, ngươi định rũ bỏ cái gì? Chẳng phải là ý vào Thanh Thanh thích ngươi sao?
Nhíu mày.
Nhìn thấy những lời này của Ngàn Niệm Nhi, lòng Ngũ Thi Lâm càng thêm buồn bực.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Có chuyện gì, nói thẳng ra đi.
[Ngàn Nhu Nhi]: Sao khi ngươi nghe thấy tên Thanh Thanh này lại không ngạc nhiên chút nào vậy?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ngạc nhiên?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ta phải ngạc nhiên vì cái gì chứ? Không biết Thanh Thanh là ai chăng? (icon cười lạnh)
[Ngàn Nhu Nhi]: Được rồi, chúng ta trở lại chuyện chính.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Xin mời.
Gõ xong hai chữ này, Ngũ Thi Lâm tựa lưng vào ghế ngồi, chờ xem Ngàn Nhu Nhi chuẩn bị nói gì.
Đồng thời…
Liếc mắt sang hai cái tên Chi Thảo Đinh Lan và Lam Phong Hiểu Nguyệt trên danh sách bạn tốt.
Không biết…
Tiểu Chi sẽ tức giận đến khi nào?
Không biết…
Hoàng Lam bị ướt hết như vậy, không biết có bị cảm không?
Trên đầu Ngàn Nhu Nhi vẫn chưa xuất hiện dòng chữ nào.
Chắc nội dung dài lắm, bây giờ vẫn đang gõ?
Kênh đội ngũ.
[Ngàn Nhu Nhi]: Chúng ta mãi vẫn không hiểu không biết Khuynh Nhi thích ngươi vì cái gì, cô ấy luôn luôn đăng nhập vào game ngắm nhìn ngươi. Ngoài đời thực, ta là bạn của cô ấy, đôi khi đi đến đằng sau ghế của cô ấy, lần nào cũng thấy cô ấy đang ngẩn người ngồi nhìn tên của ngươi trong trò chơi. Hôm nay ta hẹn gặp ngươi, là muốn làm rõ một chuyện, lần ngươi bị hack nick, người sử dụng danh nghĩa Ngàn Khuynh Nhi để thay mặt ngươi xin lỗi và đền bù thiệt hại cho những người bị ngươi ‘Trộm’ không phải là Ngàn Khuynh Nhi mà là một người bạn của chúng ta lập ra topic đó. Cho dù ngươi không thích cô ấy, ta cũng không muốn phá hỏng hình ảnh của cô ấy trong mắt ngươi.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Uhm.
[Ngàn Niệm Nhi]: Chỉ có một chữ Uhm?
[Ngàn Niệm Nhi]: Lâm Uyên Ngư Nhi, ngươi đừng quá đáng!
Không thèm quan tâm đến câu nói của Ngàn Niệm Nhi, Ngũ Thi Lâm tiếp tục gõ tiếp ý định của nàng.
Kênh đội ngũ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Nói xong rồi?
[Ngàn Niệm Nhi]: Ta không quen biết ngươi, Lâm Uyên Ngư Nhi!
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Đồng quan điểm.
[Ngàn Niệm Nhi]: Ngươi lén lút trốn chui trốn lủi không đáng được Thanh Thanh thích ? ! Ngay cả Dương Chi cũng không chịu nói ngươi là ai, ngươi có biết Thanh Thanh phải lấy hết dũng khí mới dám gọi điện hỏi Dương Chi hay không a?
[Ngàn Niệm Nhi]: Giỏi thì ngươi nói tên, địa chỉ thật của ngươi cho ta, ta muốn chứng minh là ngươi ngàn vạn lần không xứng với Thanh Thanh.
Ngàn Niệm Nhi này thật là…
Hết thuốc.
Kênh đội ngũ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ta có thích ngươi cũng không liên quan tới ngươi.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ngược lại, ngươi có thích ta cũng không liên quan tới ta.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ít nhất, ta có quyền lựa chọn người nào bước vào cuộc sống của ta chứ không thể để cho ai tự tiện xông vào.
Ngay sau đó, trên màn hình trạng thái của Ngàn Niệm Nhi đã chuyển sang nổi bão.
Kênh đội ngũ.
[Ngàn Niệm Nhi]: Ta không tin ngươi thấy ảnh chụp của cô ấy sẽ không thích cô ấy! QQ của ngươi bao nhiêu? Ta sẽ lập tức gửi ảnh của cô ấy cho ngươi! (Mo: Chị ơi, Thi Lâm nhà em không có vấn đề về giới tính nha!)
Ngàn Niệm Nhi, thật đúng là…
Không biết tôn trọng người khác.
Kênh đội ngũ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Thật ra, ý của ta là, chuyện của cô ấy không liên quan tới các ngươi, đương nhiên.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Nếu cô ấy nhờ các ngươi đến can thiệp giúp chuyện của cô ấy thì coi như ta chưa nói những câu này.
[Ngàn Nhu Nhi]: Chúng ta gặp ngươi thế này Khuynh Nhi không hề biết, ngươi đừng nghĩ linh tinh.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Đã hiểu, cuộc nói chuyện của chúng ta dừng tại đây.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Cũng hi vọng các ngươi không liên tục lên kênh thế giới ân cần hỏi thăm bạn bè của ta. Nhưng mà, chuyện của Vô ưu giáo các ngươi với bang Tung hoành tứ hải, ta không xen vào.
Thoát cửa sổ trò chơi xong, Ngũ Thi Lâm thấy hơi mệt mỏi, liền bước ra khỏi phòng, lôi Ngũ Thi Lang đến nhà bếp.