Trở về kí túc xá, rửa mặt xong, Ngũ Thi Lâm khởi động máy tính, đăng nhập game.
Thảm cỏ bao la, oanh bay, bướm lượn.
Lần trước logout là ở ‘khe núi thần linh’, đương nhiên bây giờ đăng nhập nàng cũng ở nơi này.
‘Khe núi thần linh’ ở rất đặc biệt, người chơi phải thu thập đủ 50 viên ‘trân châu’ mới có thể vào. Vào qua rồi cũng không được hoàn lại, lần sau muốn vào tiếp thì lại phải thu thập 50 viên ‘trân châu’ mới vào được, rất nhiều người chơi thấy vừa rắc rối lại tốn tiền nên chẳng bao giờ đến đây.
Ngũ Thi Lâm bình thường cũng ít khi đến nơi này, chỉ có hôm nào dở chứng lên nàng mới đến.
Gió bắt đầu thổi, vạt áo ‘độc hành hiệp’ thư thoảng bay bay, bên cạnh bóng hắc y bỗng dưng xuất hiện thân hồng y hồ điệp…
Nhìn thấy nữ hồ điệp kia, phản ứng đầu tiên của Ngũ Thi Lâm là mở túi đồ tìm xem có còn ‘độn phù’ không.
“Lâm Uyên!”
“Ta có việc, cáo từ! Ngàn Khuynh mỹ nữ, hẹn lần sau gặp!” Tốt nhất là vĩnh viễn đừng gặp lại.
Nói xong, liền mở ‘độn phù’, không cần biết ‘độn phù’ sẽ đưa nàng đến đâu.
Group ‘bạn tốt’ trừ Lam Phong Hiểu Nguyệt ra thì cả hai người kia đều không onl, Ngũ Thi Lâm cảm thấy thật buồn, muốn làm cái gì đó. Nàng khóa chức năng nhận tin nhắn từ người lạ, định đi làm vài cái nhiệm vụ.
Chọn nhiệm vụ ‘quan sai’.
Nhưng…
Vương tướng quân: hiện nay thái bình thịnh vượng, bốn bề yên ổn, người người an cư lạc nghiệp, tạm thời chưa xuất hiện phản tặc. Đại nhân có thể thư thả nghỉ ngơi một thời gian. Đây là bổng lộc mấy ngày nay của đại nhân, ngài vui lòng nhận lấy.
Buồn bực ‘nhận’ ngân lượng, Ngũ Thi Lâm để ‘độc hành hiệp’ ngồi xuống bên cạnh Vương tướng quân.
Sao nào lại quên được cơ chứ? Nhiệm vụ ‘quan sai’ không phải lúc nào cũng có.
Đúng lúc nàng chán nản chuẩn bị đi làm nhiệm vụ ‘sư môn’ đáng ghét để giết thời gian, có người đến gần nói chuyện với nàng.
[Xem đi xem đi]: Ô? Là Lâm Uyên huynh.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: A? Là tam bát huynh.
[Xem đi Xem đi]: (icon tức giận) ta không phải là tam bát
[Xem đi xem đi]: Không đúng, phải là ta nói mới đúng: ngươi là tam bát, cả nhà ngươi đều là tam bát.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: ta cũng không có ý gì khác, chỉ là ID của tam bát huynh đúng là 383838.
【 xem đi xem đi 】: (⊙_⊙)? Không chuyện đó nữa, Lâm Uyên huynh, bạn hữu của ngươi đâu, sao lại một mình ngồi ở đây? Ngàn Khuynh Nhi không đi cùng ngươi sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Xem đi xem đi]: Không thể nào, lão huynh? Ngươi, không nhẽ ngươi…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: ??
[Xem đi xem đi]: Ngươi giữ thân vì Chi Thảo Đinh Lan?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: “0_o”… Ta không còn gì để nói.
[Xem đi xem đi]: Ta bảo Lâm Uyên huynh a, tục ngữ đã nói, đất trời không thiếu hoa thơm, tại sao cứ phải đơn phương yêu một bông hoa. Ngươi xem, người ta vứt bỏ ngươi để kết hôn với Vũ Nhất Kiếm, việc gì ngươi phải chờ đợi nàng? Ngươi xem Ngàn Khuynh Nhi tốt như vậy? Bao nhiêu người theo đuổi nàng, nàng lại thuỷ chung chung tình với ngươi, mọi người đều ngưỡng mộ ngươi… Hôm trước, nàng còn bỏ bao nhiêu thời gian để tìm địa điểm ngươi logout…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: (icon trừng mắt) ngươi là loại phóng viên vô đạo đức, thù lao chắc chắn rất nhiều.
[Xem đi xem đi]: hắc hắc hắc. Lâm Uyên huynh đệ, chúng ta hợp tác đi, mỗi lần logout ngươi nói vị trí cho ta biết, chờ ta mang tin này báo cho Ngàn Khuynh Nhi lấy tiền thưởng, chúng ta 3:7?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ta 7 ngươi 3?
Nhìn xa xa thấy xuất hiện một bóng hồng y, Lâm Uyên Ngư Nhi lập tức đứng lên.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: không nói nữa, ta đi trước.
[Xem đi xem đi]: toạ độ a, Lâm Uyên huynh, toạ độ toạ độ…
Lên đài PK , Lâm Uyên Ngư Nhi chọn bừa một người mời PK.
Đang có chút hứng thú, coi như có việc giết thời gian, thì…
[Hoài niệm quá khứ]: Hi, Lâm Uyên Ngư Nhi. Đã lâu không nhìn thấy huynh.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Haha, gần đây ta có chút việc.
[Hoài niệm quá khứ]: Có phải huynh định làm thịt đôi cẩu nam nữ kia không?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Huynh không nên nói thế. Nàng là bằng hữu của ta.
Rồi Lâm Uyên Ngư Nhi sử dụng một chiêu ‘Nhất tảo thiên địch’, [Hoài Niệm Quá Khứ] lập tức ngã xuống.
[Hoài niệm quá khứ]: Ta nói sai rồi. Vậy sao huynh không tiếp nhận Ngàn Khuynh Nhi? Nàng ấy chính là một đại mỹ nhân.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: (icon buồn ngủ) Huynh thích thì huynh nhận đi.
[Hoài niệm quá khứ]: nói đi, Lâm Uyên Ngư Nhi, vì sao huynh lại không thích Ngàn Khuynh Nhi?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Không thích là không thích, không liên quan gì tới huynh.
Nói xong, Ngũ Thi Lâm liền logout.
Nhìn Lâm Uyên Ngư Nhi logout, [Hoài niệm quá khứ] mở cửa sổ chat với Ngàn Khuynh Nhi, bất đắc dĩ gửi tin nhắn: “Khuynh nhi, ta đã cố gắng hết sức rồi.”
“OK, ta biết rồi”
Nhìn tin nhắn trả lời, [Hoài niệm quá khứ] tự dưng có chút vui vẻ “Sao muội lại thích hắn?”
Một lúc lâu sau đó, đến khi [Hoài niệm quá khứ] cứ nghĩ rằng Ngàn Khuynh Nhi sẽ không trả lời thì Ngành Khuynh Nhi gửi tin nhắn đến “Bởi vì, muội thích huynh ấy.”
Thấy câu trả lời này, [Hoài niệm quá khứ] cảm thấy bất lực.
Sau khi logout khỏi game, Ngũ Thi Lâm cảm thấy thật phiền toái.
Nàng không thích liên quan đến ai và cũng chẳng muốn ai liên quan đến mình, nàng không hiểu vì sao Ngàn Khuynh Nhi cứ nhất mực theo đuổi nàng, không chịu từ bỏ. Không giống trước đây, nàng muốn Ngàn Khuynh Nhi quên đi,buông tha cho nàng.
Buông tha nàng đi…
Đột nhiên nàng nghĩ ra, có thể có cách cứu vãn tình hình, vào xem nào.
Ngũ Thi Lâm login vào game lần nữa, cảnh vậy trước mắt nàng, vẫn là ‘khe núi thần linh’, chỉ có điều nhân vật trước mắt nàng lại là nhân vật khác.
Mở ‘thông tin nhân vật’.
Tên nhân vật: Chánh Tại Thải Thảo
Đặc tính: Linh diêu nữ (nhân)
Cấp bậc: 145
Đóng ‘thông tin nhân vật’, Ngũ Thi Lâm thấy đèn báo có tin nhắn mới.
‘Mở tin’, một đống tin nhắn.
[U u thiên bất lão]: “Thải Thải, ngươi mất tích lâu như vậy, cuối cùng cũng trở lại rồi!”
[Khải Thanh Thanh]: “Chào mừng ngươi trở về”
… Kéo xuống dưới cùng, khoảng hơn 10 tin nhắn.
Chờ hệ thống ổn định, Ngũ Thi Lâm nhìn chằm chằm vào nick màu xám – [Túy thanh sam], thần người ra.
Hắn… Có khoẻ không?
Ha ha, mặc kệ mặc kệ, trước tiên phải đi luyện level đã.
Lâm Uyên Ngư Nhi cấp 155, mà Chánh Tại Thải Thảo mới là cấp 145, kém 10 cấp, thế thì không thể kết hôn được.
Game này có cái quy định rất biến thái: vợ chồng chỉ được kết hôn nếu cấp bậc hơn kém nhau không quá 5 cấp, chỉ cần lúc kết hôn như thế là được. Lí do chỉ vẻn vẹn: đồng cam cộng khổ.
Đi đâu luyện cấp bây giờ?
Đúng lúc đó, lại có một tin nhắn mới.
‘Mở tin’, là Lam Phong Hiểu Nguyệt: “Muội trở lại rồi? Lâu rồi không gặp?”
Nhìn tin nhắn kia, Ngũ Thi Lâm rất thắc mắc, nàng nhớ rõ, rõ ràng nick này nàng không hề ‘thêm bạn’ với hắn.
Không đợi Ngũ Thi Lâm trả lời, Lam Phong Hiểu Nguyệt lại nhắn tin đến: “Thế nào? Có muốn làm phó bản nhiệm vụ ‘tiền thế kim sanh’ (Mog: ‘kiếp trước, kiếp này’) không? Bọn ta thiếu một ‘độc môn’!”
Phó bản nhiệm vụ ‘tiền thế kim sanh’?
Tủm tỉm cười, Ngũ Thi Lâm trả lời Lam Phong Hiểu Nguyệt: “Chờ ta ở cửa ‘hoà thượng’”.
Nói xong, nàng lục tìm ‘độn phù’.
Ủa? Sao lại nhắn tin nữa?
“ ‘Thêm bạn’ ta đi, thế mới có thể làm được nhiệm vụ.”
Không đắn đo, Ngũ Thi Lâm theo lời Lam Phong Hiểu Nguyệt mà ‘Thêm bạn’.
Sau đó, lại có tin nhắn.
Gân xanh nổi lên, ‘mở ra’ là [U u thiên bất lão]
“Để chúc mừng ngươi đã trở lại, chúng ta chuẩn bị nhận một phó bản nhiệm vụ, chờ ngươi qua đó!”
Do dự một lúc lâu, Lam Phong Hiểu Nguyệt lại nhắn tin cho nàng: “Sao thế? Sao vẫn chưa thấy đến?”
“Được, ta đến ngay.”
Rồi mở cửa sổ chat với [U u thiên bất lão]: “U u tỉ, ta vừa trót nhận 1 nhiệm vụ rồi, hẹn lần khác chúng ta cùng làm nhiệm vụ sau nhé. Nhớ chờ ta nga.”
“Được rồi, dù sao chúng ta cũng chuẩn bị logout. Nhớ nha, lịch trình của ngươi ngày mai là do ta định đoạt đó!”
“… U tỷ có lệnh, tiểu nhân sao dám trái lời.”