Tiêu Lạc dán mắt vào gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y: “Nếu em còn cười với anh như vậy, anh nhịn không được sẽ hôn em đấy……”
Ngũ Y Y bị dọa sợ tới mức nhanh chóng lấy bàn tay nhỏ bé bịt chặt miệng lại.
Bộ dáng của cô lại chọc cười Tiêu Lạc.
Ngũ Y Y phản ứng kịp thời vội vàng chạy vài bước đuổi kịp theo đánh vào lưng Tiêu Lạc: “Làm sao anh lại hư hỏng như vậy! Tiêu Lạc! anh cũng hư hỏng rồi!”
Tiêu Lạc vừa mở cửa xe cho Ngũ Y Y vừa hỏi lại: “Anh cũng hư hỏng? Có người nào hư hỏng nữa sao?”
“Hoắc Phi Đoạt, chú Hoắc đó!”
Cái tên đó mới đúng là xấu nhất.
Tiêu Lạc đang mở cửa xe đột nhiên cứng người dừng động tác lại, sau khi sững sờ vài giây, sau đó hắn giả vờ như không có chuyện gì rồi bước vào trong xe.
Ngũ Nhân Ái vẫn luôn lo lắng nhìn ra ngoài cửa.
“Tiêu Lạc có thể đưa Ngũ Y Y đến đây sao?”
Tại sao Tiêu Lạc đi lâu như vậy rồi mà vẫn chưa trở lại?
Ngũ Nhân Ái nhíu mày lẩm bẩm.
Ngũ Nhân Tâm ngồi bên cạnh cô nghe được liền trả lời: “Tên chết tiệt đó sẽ đến đây!”
“Hả? Em vừa nói cái gì?”
Ngũ Nhân Tâm nhìn qua chỗ khác bĩu môi nói: “Chị không thấy sao? Cố thiếu Cố Tại Viễn cũng đến đây, nếu Ngũ Y Y xuất hiện cùng với Tiêu Lạc, Cố thiếu còn không tức giận trực tiếp tìm Ngũ Y Y gây phiền phức sao? Lần này Ngũ Y Y chết chắc rồi!”
Ngũ Nhân Ái híp mắt lại, quả nhiên cái tên đào hoa đang đứng nói chuyện cười vui vẻ với Hoắc Phi Đoạt kia không phải là Cố thiếu sao?
Mỗi lần cái tên kia đều nói ba chị em cô là da đen Châu Phi, thật tức chết mà!
Lần này có thể trả thù hắn rồi!
Chẳng trách lúc ba ba kết hôn, tên Cố thiếu kia luôn bênh vực Ngũ Y Y, hắn luôn nói năng không lễ độ với chị em họ, thì ra lúc đầu hai người bọn họ đã cấu kết với nhau rồi.”
Ngũ Nhân Tâm không chú ý đến những lời chị cô nói, cô nhìn về phía bên kia, tức giận dậm chân nói nhỏ: “Cái tên Hàn Giang Đình chết tiệt! Hắn ỷ vào hắn đẹp trai, luôn luôn được cái cô gái đến gần, thật đáng ghét mà! Mấy đứa con gái đó tại sao lại không biết xấu hổ chứ, ta thật tức chết!”
Tiêu Lạc dừng xe ở cửa ra vào, hắn bước xuống xe trước, sau đó mỉm cười mở cửa xe bên ghế lái phụ ra.
Một bàn tay trắng trẻo mềm mại đặt trong lòng bàn tay hắn, sau đó một người con gái xinh đẹp tuyệt trần từ trong xe bước ra.
Những người vô tình đi qua đều rung động trợn mắt há hốc mồm.
Trời ơi! Một cô gái thật xinh đẹp!
Một cô gái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, gương mặt trẻ con nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu, đôi mắt to mơ hồ, làm người khác phải hồn xiêu phách lạc, đúng là một cô gái thật mê người.
Cô mặc một chiếc đầm ngang ngực màu xanh da trời, bề ngoài như có thể nhìn thấy đường cong của hai bầu ngực đầy đặn, còn có một khe rãnh rất hấp dẫn.
Lộ ra bời vai trắng như tuyết cùng với xương quai xanh xinh đẹp mê người. mời các bạn đọc tại doctruyen.org để có chương mới nhanh nhất
Phần eo của chiếc đầm ôm lấy thân hình gợi cảm của cô, vòng eo thon gọn của cô được vẽ rõ ràng như một bức tranh.
Đầm rất ngắn, chỉ dài đến đùi, để lộ ra hai chân trần trắng noãn.
Một thân hình tuyệt vời như vậy làm người khác đều phải há hốc mồm.
Tiêu Lạc đến bên cạnh nắm lấy tay Ngũ Y Y, hắn quay mặt lại nở nụ cười rạng rỡ với cô, vô cùng ôn nhu.
Hắn nắm lấy tay Ngũ Y Y đặt vào khuỷu tay của mình, hai người giống như tình nhân từ từ bước vào trong bữa tiệc.
Tiêu Lạc dán mắt vào gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y: “Nếu em còn cười với anh như vậy, anh nhịn không được sẽ hôn em đấy……”
Ngũ Y Y bị dọa sợ tới mức nhanh chóng lấy bàn tay nhỏ bé bịt chặt miệng lại.
Bộ dáng của cô lại chọc cười Tiêu Lạc.
Ngũ Y Y phản ứng kịp thời vội vàng chạy vài bước đuổi kịp theo đánh vào lưng Tiêu Lạc: “Làm sao anh lại hư hỏng như vậy! Tiêu Lạc! anh cũng hư hỏng rồi!”
Tiêu Lạc vừa mở cửa xe cho Ngũ Y Y vừa hỏi lại: “Anh cũng hư hỏng? Có người nào hư hỏng nữa sao?”
“Hoắc Phi Đoạt, chú Hoắc đó!”
Cái tên đó mới đúng là xấu nhất.
Tiêu Lạc đang mở cửa xe đột nhiên cứng người dừng động tác lại, sau khi sững sờ vài giây, sau đó hắn giả vờ như không có chuyện gì rồi bước vào trong xe.
Ngũ Nhân Ái vẫn luôn lo lắng nhìn ra ngoài cửa.
“Tiêu Lạc có thể đưa Ngũ Y Y đến đây sao?”
Tại sao Tiêu Lạc đi lâu như vậy rồi mà vẫn chưa trở lại?
Ngũ Nhân Ái nhíu mày lẩm bẩm.
Ngũ Nhân Tâm ngồi bên cạnh cô nghe được liền trả lời: “Tên chết tiệt đó sẽ đến đây!”
“Hả? Em vừa nói cái gì?”
Ngũ Nhân Tâm nhìn qua chỗ khác bĩu môi nói: “Chị không thấy sao? Cố thiếu Cố Tại Viễn cũng đến đây, nếu Ngũ Y Y xuất hiện cùng với Tiêu Lạc, Cố thiếu còn không tức giận trực tiếp tìm Ngũ Y Y gây phiền phức sao? Lần này Ngũ Y Y chết chắc rồi!”
Ngũ Nhân Ái híp mắt lại, quả nhiên cái tên đào hoa đang đứng nói chuyện cười vui vẻ với Hoắc Phi Đoạt kia không phải là Cố thiếu sao?
Mỗi lần cái tên kia đều nói ba chị em cô là da đen Châu Phi, thật tức chết mà!
Lần này có thể trả thù hắn rồi!
Chẳng trách lúc ba ba kết hôn, tên Cố thiếu kia luôn bênh vực Ngũ Y Y, hắn luôn nói năng không lễ độ với chị em họ, thì ra lúc đầu hai người bọn họ đã cấu kết với nhau rồi.”
Ngũ Nhân Tâm không chú ý đến những lời chị cô nói, cô nhìn về phía bên kia, tức giận dậm chân nói nhỏ: “Cái tên Hàn Giang Đình chết tiệt! Hắn ỷ vào hắn đẹp trai, luôn luôn được cái cô gái đến gần, thật đáng ghét mà! Mấy đứa con gái đó tại sao lại không biết xấu hổ chứ, ta thật tức chết!”
Tiêu Lạc dừng xe ở cửa ra vào, hắn bước xuống xe trước, sau đó mỉm cười mở cửa xe bên ghế lái phụ ra.
Một bàn tay trắng trẻo mềm mại đặt trong lòng bàn tay hắn, sau đó một người con gái xinh đẹp tuyệt trần từ trong xe bước ra.
Những người vô tình đi qua đều rung động trợn mắt há hốc mồm.
Trời ơi! Một cô gái thật xinh đẹp!
Một cô gái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, gương mặt trẻ con nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu, đôi mắt to mơ hồ, làm người khác phải hồn xiêu phách lạc, đúng là một cô gái thật mê người.
Cô mặc một chiếc đầm ngang ngực màu xanh da trời, bề ngoài như có thể nhìn thấy đường cong của hai bầu ngực đầy đặn, còn có một khe rãnh rất hấp dẫn.
Lộ ra bời vai trắng như tuyết cùng với xương quai xanh xinh đẹp mê người. mời các bạn đọc tại doctruyen.org để có chương mới nhanh nhất
Phần eo của chiếc đầm ôm lấy thân hình gợi cảm của cô, vòng eo thon gọn của cô được vẽ rõ ràng như một bức tranh.
Đầm rất ngắn, chỉ dài đến đùi, để lộ ra hai chân trần trắng noãn.
Một thân hình tuyệt vời như vậy làm người khác đều phải há hốc mồm.
Tiêu Lạc đến bên cạnh nắm lấy tay Ngũ Y Y, hắn quay mặt lại nở nụ cười rạng rỡ với cô, vô cùng ôn nhu.
Hắn nắm lấy tay Ngũ Y Y đặt vào khuỷu tay của mình, hai người giống như tình nhân từ từ bước vào trong bữa tiệc.