Tiêu Lạc suy đoán, "Ngũ Y Y? Da cô trằng như vậy, cô chắc là con gái thứ tư của Ngũ gia?"
Ngũ Y Y không tình nguyện giật nhẹ khóe miệng, "Coi như anh đoán đúng. Sao anh biết được?"
Chuyện cô là tiểu thư thứ tư của Ngũ gia rất ít người biết, dù sao, cô mới chuyển đến trang viên của Ngũ gia được một năm mà thôi, vốn dĩ là chuyện được giấu đi.
"Ha ha, tôi còn biết rất nhiều rất nhiều chuyện, đi thôi, cùng nhau đi vào nào."
Tiêu Lạc cười nhẹ, nắm tay Ngũ Y Y đi vào biệt thự.
Ngũ Y Y? Cô gái nhỏ này thật thú vị, lớn lên giống như đứa nhỏ, làn da trắng mịn như sữa, ánh mắt sáng ngời như lưu ly, cái miệng nhỏ nhắn cùng với hai má mũm mĩm phúng phính, thật đáng yêu, thật..... gợi cảm.
Chỉ là cầm lấy bàn tay nhỏ mũm mĩm của cô, vậy mà lại làm cho người khác tim đập nhanh hơn.
Tiêu Lạc cảm thấy thật lỳ quái khác thương với loại cảm giác này.
Vèo! Ngũ Y Y đột nhiên giãy tay ra.
Tiêu Lạc âm thầm cắn môi, nhanh chóng bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, còn lấy cái lý do thật hay, "Tối rồi, cẩn thận đường trơn."
Trơn là quả bóng a! Anh ta mới là người ngoài được không, tuy Ngũ Y Y cô không sinh ra ở đây, tốt xấu gì cũng đã ở đây một năm, mà ở đây dù là đi ngược cô cũng biết.
Ngũ Y Y hít hít cái mũi nhỏ, không chút do dự rút tay mình về.
Đều là người đẹp trai, nhưng mà Tiêu Lạc này và chú Hoắc tác phong hoàn toàn khác nhau.
Chú Hoắc đẹp nổi bật, đẹp quyến rũ, nhưng không có khí chất giống phụ nữ, ngược lại bên trong dáng vẻ tuyệt đẹp mờ mờ ảo ảo lộ ra sát khí.
Mà Tiêu Lạc này, giống như một miếng ngọc đẹp, đẹp dịu dàng, đẹp nho nhã, trên mặt luôn luôn tươi cười càng làm cho anh có vẻ thân thiết.
Ngũ Y Y vỗ vỗ đầu mình, choáng, cô lại có thể nổi lên cảm giác với hai người đàn ông xa lạ này, cô không có bệnh chứ.
Vừa đi vào biệt thự Ngũ gia, bố trí trong phòng làm cho không khí trở nên vui sướng, nhìn khắp nơi đều là màu đỏ, đỏ rực!
Toàn thân Ngũ Y Y cứng lại, dự cảm có điềm xấu, đúng lúc Ngũ Phong Tập bước tới, thấy Ngũ Y Y đi vào cùng Tiêu Lạc, cười rộ lên, "Y Y về rồi à? A....? Tiêu Lạc, cậu đến cùng Y Y sao? Các con quen nhau à?"
Tiêu Lạc gật đầu, "Lúc nãy ở cửa, đã làm quen rồi."
Ngũ Y Y hỏi, "Xảy ra chuyện gì rồi? Vì sao nơi này lại trnag trí đẹp như vậy?"
Ngũ Phong Tập nhanh chóng chăm chú nhìn Ngũ Y Y, nụ cười cứng ngắc, nhỏ giọng nói, "Y Y à, con đến phòng sách với ba một chút, ba có lời muốn nói với con."
Ngũ Y Y hí hí mắt, "Có chuyện gì không thể nói ở đây sao? Sao lại phải lén lén lút lút?"
"Ai nha, đứa nhỏ này nói cái gì thế, sao lại là lén lén lút lút? Con tới đây một chút."
Ngũ Phong Tập nhìn Tiêu Lạc xấu hổ mỉm cười, trước tiên đi vào phòng sách.
Vẻ mặt Ngũ Y Y cứng lại, từ từ đi vào phòng sách.
Ngũ Nhân Ái không biết từ đâu chui ra, đến gần Ngũ Y Y, cười gằn nhỏ giọng nói, "Muốn biết trong nhà xảy ra chuyện gì sao? Tôi có thể cho cô biết một chút. Chúng ta, sắp có mẹ mới rồi! Nói cách khác, ba ba chúng ta lập tức long trọng cưới phu nhân mới, là một người phụ nữ có gia thế thân phận! Nói cách khác, nguyện vọng mười mấy năm của mẹ cô, một người phụ nữ khác có thể nhẹ nhàng thực hiện được. Ngày mai, là ngày tốt ba ba kết hôn. Ha ha ha, có phải rất thú vị không?"
Ngũ Y Y trừng to mắt nhìn Ngũ Nhân Ái, Ngũ Nhân ái cười ha hả, cười đến cả người run rẩy, vẻ mặt kiêu căng.
Tiêu Lạc suy đoán, "Ngũ Y Y? Da cô trằng như vậy, cô chắc là con gái thứ tư của Ngũ gia?"
Ngũ Y Y không tình nguyện giật nhẹ khóe miệng, "Coi như anh đoán đúng. Sao anh biết được?"
Chuyện cô là tiểu thư thứ tư của Ngũ gia rất ít người biết, dù sao, cô mới chuyển đến trang viên của Ngũ gia được một năm mà thôi, vốn dĩ là chuyện được giấu đi.
"Ha ha, tôi còn biết rất nhiều rất nhiều chuyện, đi thôi, cùng nhau đi vào nào."
Tiêu Lạc cười nhẹ, nắm tay Ngũ Y Y đi vào biệt thự.
Ngũ Y Y? Cô gái nhỏ này thật thú vị, lớn lên giống như đứa nhỏ, làn da trắng mịn như sữa, ánh mắt sáng ngời như lưu ly, cái miệng nhỏ nhắn cùng với hai má mũm mĩm phúng phính, thật đáng yêu, thật..... gợi cảm.
Chỉ là cầm lấy bàn tay nhỏ mũm mĩm của cô, vậy mà lại làm cho người khác tim đập nhanh hơn.Tiêu Lạc cảm thấy thật lỳ quái khác thương với loại cảm giác này.
Vèo! Ngũ Y Y đột nhiên giãy tay ra.
Tiêu Lạc âm thầm cắn môi, nhanh chóng bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, còn lấy cái lý do thật hay, "Tối rồi, cẩn thận đường trơn."
Trơn là quả bóng a! Anh ta mới là người ngoài được không, tuy Ngũ Y Y cô không sinh ra ở đây, tốt xấu gì cũng đã ở đây một năm, mà ở đây dù là đi ngược cô cũng biết.
Ngũ Y Y hít hít cái mũi nhỏ, không chút do dự rút tay mình về.
Đều là người đẹp trai, nhưng mà Tiêu Lạc này và chú Hoắc tác phong hoàn toàn khác nhau.
Chú Hoắc đẹp nổi bật, đẹp quyến rũ, nhưng không có khí chất giống phụ nữ, ngược lại bên trong dáng vẻ tuyệt đẹp mờ mờ ảo ảo lộ ra sát khí.
Mà Tiêu Lạc này, giống như một miếng ngọc đẹp, đẹp dịu dàng, đẹp nho nhã, trên mặt luôn luôn tươi cười càng làm cho anh có vẻ thân thiết.
Ngũ Y Y vỗ vỗ đầu mình, choáng, cô lại có thể nổi lên cảm giác với hai người đàn ông xa lạ này, cô không có bệnh chứ.
Vừa đi vào biệt thự Ngũ gia, bố trí trong phòng làm cho không khí trở nên vui sướng, nhìn khắp nơi đều là màu đỏ, đỏ rực!
Toàn thân Ngũ Y Y cứng lại, dự cảm có điềm xấu, đúng lúc Ngũ Phong Tập bước tới, thấy Ngũ Y Y đi vào cùng Tiêu Lạc, cười rộ lên, "Y Y về rồi à? A....? Tiêu Lạc, cậu đến cùng Y Y sao? Các con quen nhau à?"
Tiêu Lạc gật đầu, "Lúc nãy ở cửa, đã làm quen rồi."
Ngũ Y Y hỏi, "Xảy ra chuyện gì rồi? Vì sao nơi này lại trnag trí đẹp như vậy?"
Ngũ Phong Tập nhanh chóng chăm chú nhìn Ngũ Y Y, nụ cười cứng ngắc, nhỏ giọng nói, "Y Y à, con đến phòng sách với ba một chút, ba có lời muốn nói với con."
Ngũ Y Y hí hí mắt, "Có chuyện gì không thể nói ở đây sao? Sao lại phải lén lén lút lút?"
"Ai nha, đứa nhỏ này nói cái gì thế, sao lại là lén lén lút lút? Con tới đây một chút."
Ngũ Phong Tập nhìn Tiêu Lạc xấu hổ mỉm cười, trước tiên đi vào phòng sách.
Vẻ mặt Ngũ Y Y cứng lại, từ từ đi vào phòng sách.
Ngũ Nhân Ái không biết từ đâu chui ra, đến gần Ngũ Y Y, cười gằn nhỏ giọng nói, "Muốn biết trong nhà xảy ra chuyện gì sao? Tôi có thể cho cô biết một chút. Chúng ta, sắp có mẹ mới rồi! Nói cách khác, ba ba chúng ta lập tức long trọng cưới phu nhân mới, là một người phụ nữ có gia thế thân phận! Nói cách khác, nguyện vọng mười mấy năm của mẹ cô, một người phụ nữ khác có thể nhẹ nhàng thực hiện được. Ngày mai, là ngày tốt ba ba kết hôn. Ha ha ha, có phải rất thú vị không?"
Ngũ Y Y trừng to mắt nhìn Ngũ Nhân Ái, Ngũ Nhân ái cười ha hả, cười đến cả người run rẩy, vẻ mặt kiêu căng.