Sau này Y Y mới biết, tiếng "Dì" Hàn Giang Đình luôn miệng gọi, thật ra là chỉ bảo mẫu của anh.
Cha mẹ Hàn Giang Đình đều rất bận rộn, hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của Hàn Giang Đình.
Trong lễ tốt nghiệp mẫu giáo, Hàn Giang Đình trong trang phục bác sĩ nhí, tùy tiện cầm tờ tạp chí cuộn lại thành loa, hướng các bạn nhỏ đang ở phía dưới, nói lớn, "Ngũ Y Y, mình muốn kết hôn với cậu, mình muốn cũng cậu sinh thật nhiều em trai em gái! Còn nữa, mình muốn luôn luôn ở cùng cậu!"
..........................
Ngũ Y Y xoay người lại, lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt ngấn nước, nhẹ nhàng thầm nói, "Hàn Giang Đình cậu là đồ ngốc, cảm ơn vì luôn có cậu bên cạnh."
Ngày hôm sau, Ngũ Y Y và Hàn Giang Đình cùng đi tới nghĩa trang, theo lựa chọn của thầy phong thủy, chọn lại một vị trí tốt, phí thi công và mấy khoản tiền khác, một trăm vạn cũng dư được mấy ngàn.
Nghĩa trang rất yên tĩnh, lâu đời.
Ngũ Y Y ngồi trên cỏ, cười nhạt nói với Hàn Giang Đình, "Cậu không phải muốn hỏi mình, vì sao nhất định phải đổi vị trí mộ của mẹ sao? Lúc mẹ qua đời được nửa năm, có một ngày mình nằm mơ, mơ thấy mẹ, toàn thân ướt đẫm, tóc cũng ẩm ướt, mình lúc đó liền khóc hỏi bà, mẹ làm sao vậy, mẹ nói, bà rất lạnh, chỗ đó khắp nơi đều là nước, lại ẩm ướt, bà rất khổ sở, rất lạnh rất lạnh. Mình lập tức giật mình tỉnh dậy, nhìn cửa sổ, cửa đang đóng không biết tại sao lại mở ra, thổi rèm cửa lay động, bên ngoài trời đang mưa. Khi đó, mình liền thề, nhất định phải dời mộ mẹ đến một nơi thật tốt, không thể để mẹ ngâm mình trong nước lạnh. Ngày hôm sau mình nói chuyện này cho Ngũ Phong Tập, hắn vừa nghe đến phải tốn tiền, lập tức trở mặt, lại mắng mình không lo học, còn nhỏ đã mê tín. Lúc đó mình thật hận hắn muốn chết! Cậu nói xem, Giang Đình, tại sao trong cơ thể mình lại chảy dòng máu của tên súc sinh đó chứ?"
Bàn tay lớn của Hàn Giang Đình đặt lên vai Y Y, khuyên nhủ, "Mỗi người đều có khuyết điểm, ba cậu là người rất keo kiệt, xem tiền bạc quan trọng hơn tất cả. Thật ra ông ấy cũng rất quan tâm cậu. Tối qua đã khuya, ông ấy gọi điện cho mình, hỏi cậu có đến nhà mình hay không, bảo mình khuyên cậu, mình nghe giọng ông ấy, quả thật rất lo lắng cho cậu. Cha ruột của mình, có thể làm gì được a? Có làm sai cái gì đi nữa, ông ấy cũng là máu mủ ruột thịt thân nhất của cậu."
Ngũ Y Y lắc đầu thở dài.
Mặc kệ nói cái gì, mặc kệ dùng phương pháp gì, mộ của mẹ cũng đã được bố trí tốt rồi.
Ngũ Y Y đứng dậy, trong đầu không biết tại sao, đột nhiên xuất hiện hàng trăm hình ảnh hỗn loạn.
Mẹ, người đàn ông đáng chém ngàn nhát kia!
Nếu có ngày rơi vào tay Ngũ Y Y cô, cô nhất định phải đem cái bộ phận quan trọng to lớn của anh ta cắt xuống, chặt thành trăm mảnh!
Thật đáng hận!
Ngũ Y Y vò vò tóc, vô ý nói một câu, "Khỏe như thế, có phải là người không chứ?"
Nhất là........... Cái bộ phận quan trọng đó...... Thật sự........ Chậc chậc......... Làm cho người ta khiếp sợ không gì sánh được!
Kích cỡ cái đó, loại bền bỉ đó, chắc là người ngoại quốc?
Mẹ ơi, vì sao lại không nhìn rõ khuôn mặt của anh ta? Hừ!
"Gì? Cậu nói cái gì? Cậu nói ai khỏe? Ai không phải người?" Hàn Giang Đình xoay mặt nhìn Ngũ Y Y, lúc này cô mới ý thức mình lỡ miệng, nhanh chóng nặn ra khuôn mặt tươi cười, đánh lừa Hàn Giang Đình.
Sau này Y Y mới biết, tiếng "Dì" Hàn Giang Đình luôn miệng gọi, thật ra là chỉ bảo mẫu của anh.
Cha mẹ Hàn Giang Đình đều rất bận rộn, hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của Hàn Giang Đình.
Trong lễ tốt nghiệp mẫu giáo, Hàn Giang Đình trong trang phục bác sĩ nhí, tùy tiện cầm tờ tạp chí cuộn lại thành loa, hướng các bạn nhỏ đang ở phía dưới, nói lớn, "Ngũ Y Y, mình muốn kết hôn với cậu, mình muốn cũng cậu sinh thật nhiều em trai em gái! Còn nữa, mình muốn luôn luôn ở cùng cậu!"
..........................
Ngũ Y Y xoay người lại, lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt ngấn nước, nhẹ nhàng thầm nói, "Hàn Giang Đình cậu là đồ ngốc, cảm ơn vì luôn có cậu bên cạnh."
Ngày hôm sau, Ngũ Y Y và Hàn Giang Đình cùng đi tới nghĩa trang, theo lựa chọn của thầy phong thủy, chọn lại một vị trí tốt, phí thi công và mấy khoản tiền khác, một trăm vạn cũng dư được mấy ngàn.
Nghĩa trang rất yên tĩnh, lâu đời.
Ngũ Y Y ngồi trên cỏ, cười nhạt nói với Hàn Giang Đình, "Cậu không phải muốn hỏi mình, vì sao nhất định phải đổi vị trí mộ của mẹ sao? Lúc mẹ qua đời được nửa năm, có một ngày mình nằm mơ, mơ thấy mẹ, toàn thân ướt đẫm, tóc cũng ẩm ướt, mình lúc đó liền khóc hỏi bà, mẹ làm sao vậy, mẹ nói, bà rất lạnh, chỗ đó khắp nơi đều là nước, lại ẩm ướt, bà rất khổ sở, rất lạnh rất lạnh. Mình lập tức giật mình tỉnh dậy, nhìn cửa sổ, cửa đang đóng không biết tại sao lại mở ra, thổi rèm cửa lay động, bên ngoài trời đang mưa. Khi đó, mình liền thề, nhất định phải dời mộ mẹ đến một nơi thật tốt, không thể để mẹ ngâm mình trong nước lạnh. Ngày hôm sau mình nói chuyện này cho Ngũ Phong Tập, hắn vừa nghe đến phải tốn tiền, lập tức trở mặt, lại mắng mình không lo học, còn nhỏ đã mê tín. Lúc đó mình thật hận hắn muốn chết! Cậu nói xem, Giang Đình, tại sao trong cơ thể mình lại chảy dòng máu của tên súc sinh đó chứ?"
Bàn tay lớn của Hàn Giang Đình đặt lên vai Y Y, khuyên nhủ, "Mỗi người đều có khuyết điểm, ba cậu là người rất keo kiệt, xem tiền bạc quan trọng hơn tất cả. Thật ra ông ấy cũng rất quan tâm cậu. Tối qua đã khuya, ông ấy gọi điện cho mình, hỏi cậu có đến nhà mình hay không, bảo mình khuyên cậu, mình nghe giọng ông ấy, quả thật rất lo lắng cho cậu. Cha ruột của mình, có thể làm gì được a? Có làm sai cái gì đi nữa, ông ấy cũng là máu mủ ruột thịt thân nhất của cậu."
Ngũ Y Y lắc đầu thở dài.
Mặc kệ nói cái gì, mặc kệ dùng phương pháp gì, mộ của mẹ cũng đã được bố trí tốt rồi.
Ngũ Y Y đứng dậy, trong đầu không biết tại sao, đột nhiên xuất hiện hàng trăm hình ảnh hỗn loạn.
Mẹ, người đàn ông đáng chém ngàn nhát kia!
Nếu có ngày rơi vào tay Ngũ Y Y cô, cô nhất định phải đem cái bộ phận quan trọng to lớn của anh ta cắt xuống, chặt thành trăm mảnh!
Thật đáng hận!
Ngũ Y Y vò vò tóc, vô ý nói một câu, "Khỏe như thế, có phải là người không chứ?"
Nhất là........... Cái bộ phận quan trọng đó...... Thật sự........ Chậc chậc......... Làm cho người ta khiếp sợ không gì sánh được!
Kích cỡ cái đó, loại bền bỉ đó, chắc là người ngoại quốc?
Mẹ ơi, vì sao lại không nhìn rõ khuôn mặt của anh ta? Hừ!
"Gì? Cậu nói cái gì? Cậu nói ai khỏe? Ai không phải người?" Hàn Giang Đình xoay mặt nhìn Ngũ Y Y, lúc này cô mới ý thức mình lỡ miệng, nhanh chóng nặn ra khuôn mặt tươi cười, đánh lừa Hàn Giang Đình.
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chapter 34
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau này Y Y mới biết, tiếng "Dì" Hàn Giang Đình luôn miệng gọi, thật ra là chỉ bảo mẫu của anh.
Cha mẹ Hàn Giang Đình đều rất bận rộn, hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của Hàn Giang Đình.
Trong lễ tốt nghiệp mẫu giáo, Hàn Giang Đình trong trang phục bác sĩ nhí, tùy tiện cầm tờ tạp chí cuộn lại thành loa, hướng các bạn nhỏ đang ở phía dưới, nói lớn, "Ngũ Y Y, mình muốn kết hôn với cậu, mình muốn cũng cậu sinh thật nhiều em trai em gái! Còn nữa, mình muốn luôn luôn ở cùng cậu!"
..........................
Ngũ Y Y xoay người lại, lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt ngấn nước, nhẹ nhàng thầm nói, "Hàn Giang Đình cậu là đồ ngốc, cảm ơn vì luôn có cậu bên cạnh."
Ngày hôm sau, Ngũ Y Y và Hàn Giang Đình cùng đi tới nghĩa trang, theo lựa chọn của thầy phong thủy, chọn lại một vị trí tốt, phí thi công và mấy khoản tiền khác, một trăm vạn cũng dư được mấy ngàn.
Nghĩa trang rất yên tĩnh, lâu đời.
Ngũ Y Y ngồi trên cỏ, cười nhạt nói với Hàn Giang Đình, "Cậu không phải muốn hỏi mình, vì sao nhất định phải đổi vị trí mộ của mẹ sao? Lúc mẹ qua đời được nửa năm, có một ngày mình nằm mơ, mơ thấy mẹ, toàn thân ướt đẫm, tóc cũng ẩm ướt, mình lúc đó liền khóc hỏi bà, mẹ làm sao vậy, mẹ nói, bà rất lạnh, chỗ đó khắp nơi đều là nước, lại ẩm ướt, bà rất khổ sở, rất lạnh rất lạnh. Mình lập tức giật mình tỉnh dậy, nhìn cửa sổ, cửa đang đóng không biết tại sao lại mở ra, thổi rèm cửa lay động, bên ngoài trời đang mưa. Khi đó, mình liền thề, nhất định phải dời mộ mẹ đến một nơi thật tốt, không thể để mẹ ngâm mình trong nước lạnh. Ngày hôm sau mình nói chuyện này cho Ngũ Phong Tập, hắn vừa nghe đến phải tốn tiền, lập tức trở mặt, lại mắng mình không lo học, còn nhỏ đã mê tín. Lúc đó mình thật hận hắn muốn chết! Cậu nói xem, Giang Đình, tại sao trong cơ thể mình lại chảy dòng máu của tên súc sinh đó chứ?"
Bàn tay lớn của Hàn Giang Đình đặt lên vai Y Y, khuyên nhủ, "Mỗi người đều có khuyết điểm, ba cậu là người rất keo kiệt, xem tiền bạc quan trọng hơn tất cả. Thật ra ông ấy cũng rất quan tâm cậu. Tối qua đã khuya, ông ấy gọi điện cho mình, hỏi cậu có đến nhà mình hay không, bảo mình khuyên cậu, mình nghe giọng ông ấy, quả thật rất lo lắng cho cậu. Cha ruột của mình, có thể làm gì được a? Có làm sai cái gì đi nữa, ông ấy cũng là máu mủ ruột thịt thân nhất của cậu."
Ngũ Y Y lắc đầu thở dài.
Mặc kệ nói cái gì, mặc kệ dùng phương pháp gì, mộ của mẹ cũng đã được bố trí tốt rồi.
Ngũ Y Y đứng dậy, trong đầu không biết tại sao, đột nhiên xuất hiện hàng trăm hình ảnh hỗn loạn.
Mẹ, người đàn ông đáng chém ngàn nhát kia!
Nếu có ngày rơi vào tay Ngũ Y Y cô, cô nhất định phải đem cái bộ phận quan trọng to lớn của anh ta cắt xuống, chặt thành trăm mảnh!
Thật đáng hận!
Ngũ Y Y vò vò tóc, vô ý nói một câu, "Khỏe như thế, có phải là người không chứ?"
Nhất là........... Cái bộ phận quan trọng đó...... Thật sự........ Chậc chậc......... Làm cho người ta khiếp sợ không gì sánh được!
Kích cỡ cái đó, loại bền bỉ đó, chắc là người ngoại quốc?
Mẹ ơi, vì sao lại không nhìn rõ khuôn mặt của anh ta? Hừ!
"Gì? Cậu nói cái gì? Cậu nói ai khỏe? Ai không phải người?" Hàn Giang Đình xoay mặt nhìn Ngũ Y Y, lúc này cô mới ý thức mình lỡ miệng, nhanh chóng nặn ra khuôn mặt tươi cười, đánh lừa Hàn Giang Đình.