Còn chưa trả lời vấn đề của mình.
Ngũ Y Y còn sót lại một chút ý thức tức giận nghĩ.
Chúng ta đang làm chúng ta đang làm.
Chúng ta đang làm gì!
Đột nhiên tốc độ Hoắc Phi Đoạt nhanh hơn.
Mông hẹp nhanh chóng được kích thích.
Cuối cùng chạy nước rút, phun ra tất cả dục vọng.
Đồng thời đưa Ngũ Y Y lên mây.
Một khắc kia, Ngũ Y Y mới thật sự hiểu ý tứ của Hoắc Phi Đoạt.
Chúng ta không phải đang làm sao?
Là làm cái gì?
Là yêu!
Hướng về lồng ngực ấm áp.
Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đoạt kéo lại.
Khuôn mặt dán vào lồng ngực nóng bỏng của anh.
Thậm chí có thể nghe được tiếng trái tim của anh đập thình thịch.
Ngũ Y Y dán lỗ tai vào đó, cẩn thận nghe.
“Làm gì đó?”
Hoắc Phi Đoạt nhìn cô nhóc không nói gì, liền hỏi.
“Xuỵt! Tôi đang nghe tiếng tim anh đập.”
Hoắc Phi Đoạt nở nụ cười.
Bé ngốc, nghe cái này cũng có thể nghiêm túc như vậy.
“Phi Đoạt, tim của anh đập thật chậm.”
Ngũ Y Y ngẩng đầu chống lên cằm Hoắc Phi Đoạt.
Vô cùng hiếu kỳ nói.
“Anh sờ một cái xem tôi đây….”
Nói xong đem tay Hoắc Phi Đoạt để trước ngực của mình.
Hoắc Phi Đoạt nhíu chặt mày.
Cô nhóc này chắc chắn là cố ý.
“Sáng sớm như vậy đã đói rồi sao?”
Ánh mắt Hoắc Phi Đoạt chứa ý cười hỏi.
“Hả? Tôi không có đói bụng. Tối ngày hôm qua nói rất nhiều.”
“Không, ý anh là em ăn anh còn chưa đủ sao?”
Lúc này Ngũ Y Y mới ý thức được vốn là tay Hoắc Phi Đoạt kiểm tra nhịp tim.
Hiện tại lại bắt đầu vuốt ve mình.
“Ai nha, anh thật đáng ghét!”
Ngũ Y Y lấy tay bụm mặt, xấu hổ chui vào trong mền.
Nếu bị người này làm một lần nữa, chỉ sợ bản thân sẽ rời ra thành từng mảnh.
Ngũ Y Y thật sự là không còn một chút sức lực nào.
Nhưng Hoắc Phi Đoạt hình như vẫn rất hăng hái.
“Tôi hỏi anh rốt cuộc một ngày anh muốn, muốn cái kia mấy lần!”
Ngũ Y Y đem khuôn mặt nhỏ nhắn từ trong chăn lộ ra.
Cong môi nói.
Thấy bộ dạng đáng yêu này của cô.
Hoắc Phi Đoạt liền cúi người hôn xuống.
Tiến quân thần tốc, lưỡi dài thăm dò vào trong miệng của cô.
Tìm lấy chất lỏng ngọt ngào nhất.
“Ừ….Ưhm…..”
Ngũ Y Y bị anh hôn tới mức thở gấp.
Sau lại một phen mây mưa.
Cuối cùng kết thúc.
Ngũ Y Y hoàn toàn không còn chút sức lực.
Giống như thành kem ly ở trong quán bị ánh mặt trời phơi.
Trên thân thể màu trắng có vô số điểm hồng.
Những thứ kia đều là kiệt tác của Hoắc Phi Đoạt.
Đem Ngũ Y Y ôm vào trong bồn tắm.
Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng rửa sạch thân thể cho cô.
Cô nhóc lười biếng Ngũ Y Y, có người phục vụ.
Vô cùng xinh đẹp.
Nằm ở bồn tắm không nhúc nhích.
Hoắc Phi Đoạt đối với cô vừa yêu vừa hận.
Đột nhiên Ngũ Y Y lên tiếng.
“Phi Đoạt, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi vì sao tim của anh lại đập chậm như vậy. anh có phải hay không là một ông già, sau đó đi làm phẫu thuật thẩm mỹ. Dù sao anh là người có tiền, nhất định là đi phẫu thuật, nếu không làm sao tim lại đập chậm như vậy.”
Bĩu môi, Ngũ Y Y mở đôi mắt to nhìn Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt cảm thấy nhất định trước sau gì cũng bị cô nhóc này làm cho tức chết.
Truy vấn ngọn nguồn coi như xong.
Dám nói mình là một lão già.
“Em có gặp qua lão già nào có khả năng như vậy sao?”
Hoắc Phi Đoạt một bên để cho cô đập bọt xà phòng vừa dùng giọng tự hào nói.
“Anh chỗ nào thì có khả năng chứ?”
Ngũ Y Y từ chối cho ý kiến.
Nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng lập tức hối hận.
“Nghĩ muốn một lần nữa sao?”
Lúc này thân thể trần truồng của Hoắc Phi Đoạt đang ở trước mặt Ngũ Y Y đứng lên.
Anh tay không một mình leo lên tường rào cao.
Mà một màn vừa rồi đúng lúc bị Âu Dương Chấn Đình nhìn thấy được.
Cao thủ!
Đây là phản ứng đầu tiên của Âu Dương Chấn Đình.
Sau đó cái bóng dáng kia liền biến mất.
Cả quá trình vô cùng kịch liệt.
Tiêu Lạc không ngờ rằng trang viên này lại có nhiều người canh giữ như vậy.
Một tên to con bắp thịt đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiêu Lạc.
Hai người không có dừng lại.
Đều là lập tức động thủ.
Tiêu Lạc nhanh chóng lấy ra cây súng.
Không ngờ mình lại mang theo vũ khí không có lực sát thương lớn.
Chỉ đơn giản là cây súng lục.
Nhưng tên to con kia lại dùng cây súng liên thanh.
Đối với mình chính là một trận cuồng quét.
Tiêu Lạc nhảy lên, lộn mèo mấy vòng mới tránh được một trận cuồng quét.
Nhưng bả vai vẫn bị của mình vẫn bị thương.
Tiêu Lạc mắng thầm một câu đáng chết.Đôi tay dùng súng, xoay người lại bắn về phía tên to con kia.
Hiên nhiển tên to con kia chỉ là một cơ bắp.
Sự nhạy bén về phương hướng lại không tốt.
Mới vừa rồi một vòng bắn càn quét không có trúng Tiêu Lạc, hiện tại lại bị Tiêu Lạc dùng súng lục nhỏ bắn trúng cánh tay trái.
Hắn kêu la cầm súng lên lại tiếp tục càn quét.
Nhưng trải qua mới vừa rồi.
Tiêu Lạc hoàn toàn đã có chuẩn bị.
Sẽ bí mật ẩn núp ở trong các ngã rẽ.
Căn bản không cho tên to con kia có bất cứ cơ hội nào.
Tên to con cánh tay trái bị thương, máu tươi chảy ròng.
Mặc dù súng lục Tiêu Lạc rất nhỏ.
Nhưng cũng là sản phẩm mới nhất.
Bây giờ trên thị trường không có bán loại vũ khí này.
Đạn của nó thuộc loại vũ khí sinh hóa.
Một khi đạn bắn trúng vào cơ thể con người, sẽ tự động khuếch tán làm tê liệt mọi hoạt động của con người.
Hiện tại, tên to con này cảm thấy cơ thể của hắn không còn nghe theo sự sai khiến của mình nữa.
Rõ ràng là cánh tay trái bị thương, như thế nào cơ thể mình lại không thể cử động được?
Tiêu từ ngõ rẽ đi ra.
Trên khuôn mặt là nụ cười thắng lợi.
Tên to con thấy Tiêu Lạc không có gì che chắn, đang muốn giơ súng.
Nhưng, cánh tay bắp thịt như không còn là của hắn, làm như thế nào cũng không thể giơ lên được khẩu súng nặng này?
Hắn bây giờ, chỉ sợ ngay cả một con kiến cũng bóp không chết.
Tiêu Lạc xoay người rời đi.
Anh không ở lại nơi này quá lâu.
Xoay người tiến vào từ cửa sau.
Trước mặt giao chiến rất kịch liệt.
Nhưng Tiêu Lạc phải nhanh chóng tiến vào trong phòng.
Tiến vào phòng, Tiêu Lạc phát hiện, tất cả mọi người giống như bị thu hút bởi cuộc chiến.
Nhưng Tiêu Lạc cũng không buông lỏng cảnh giác.
Thời điểm đang muốn lên lầu.
Một quả đấm đi qua trước mặt Tiêu Lạc.
Nếu không phải Tiêu Lạc phản ứng nhanh, sợ rằng một quyền vừa rồi có thể làm cho xương hàm của anh rớt xuống.
Ngay sau khi vừa tránh được một quyền.
Tiêu Lạc lùi về phía sau mấy bước.
Người này tốc độ cực nhanh.
Gần như là một người cao thủ võ thuật.
Người này chính là một cô gái.
Tiêu Lạc có chút giật mình.
Người này ra chiêu chính xác.
Tiêu Lạc không ngờ rằng một cô gái có thể làm được.
Nhưng cô gái kia hình như không cho Tiêu Lạc có bất kỳ cơ hội phản kích.
Chân dài một cước, từ trên mặt đất nhảy lên, trong nháy mắt đã đứng bên cạnh Tiêu Lạc.
Tiêu rơi đang muốn móc súng phản kích, súng lục liền bị cô gái kia một cước đá rơi xuống trên mặt đất.
Tốc độ quá nhanh.
Ngay cả Tiêu Lạc, cũng không theo kịp tiết tấu của cô.
Nhưng dù sao cũng chỉ là một cô gái.
Sức lực của cô cũng đánh không lại bằng sức của người đàn ông như Tiêu Lạc.
Đã không dừng sung được.
Tiêu rơi nghĩ, hiện tại chỉ có thể dùng võ để trì hoãn lại.
Chân phải Tiêu Lạc lui về sau lùi một bước, đôi tay vận chưởng.
Cô gái lật đôi tay, muốn bắt lấy tay phải Tiêu Lạc.
Nhưng Tiêu Lạc phản ứng nhanh hơn một chút.
Khi cô gái vươn tay ra bắt được bả vai của cô.