Cô cũng không gấp gáp, thầm nghĩ đến những chuyện kia.
Sau khi trở lại biệt thự Vọng Hải.
Ngũ Y Y thấy Hoắc Phi Đoạt đang chờ đợi cô. Giày còn chưa kịp đổi, đã bị Hoắc Phi Đoạt bế cô từ trên ghế lên.
"Ôi, anh làm gì thế?" Ngũ Y Y xấu hổ hỏi.
Hoắc Phi Đoạt bế cô đi lên lầu.
"Đói chết anh rồi!"
Hoắc Phi Đoạt vừa cởi quần áo vừa chau mày nói.
"Đói bụng vì sao không đi ăn cơm?" Ngũ Y Y thật sự không hiểu.
"Anh đói ở đây!"
Hoắc Phi Đoạt chỉ chỉ bụng dưới.
"Anh là con sói sao? Thế nào mỗi ngày đều muốn cũng không đủ vậy?" Ngũ Y Y che mặt.
Rốt cuộc tinh lực của người này mỗi ngày từ đâu mà lớn như vậy chứ.
"Đều bởi vì tiểu yêu này quá mê người."
Hoắc Phi Đoạt cởi bỏ sạch sẽ quần áo trên người mình.
Cơ thể mạnh khỏe cường tráng không một mảnh vải che thân lộ ra trước mặt Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y vẫn che mắt lại không dám nhìn thẳng.
"Thế nào, còn không muốn xem hả? Anh nhớ không phải em rất thích sao?" Hoắc Phi Đoạt kề sát vào lỗ tai Ngũ Y Y.
Khí nóng thổi vào làm cả người Ngũ Y Y đều ngứa ngáy.
"Không phải em nói rất thích nơi đó của anh sao?"
Vừa nói vừa nắm lấy bàn tay của Ngũ Y Y tìm kiếm xuống dưới con cự long của mình.
Ngũ Y Y lại càng hoảng sợ.
Đầu tiên phản xạ có điều kiện như cầu một cây thiết côn thô chắc.
Tiếp đó lại bị nhiệt độ nóng hổi dọa sợ hãi.
Chỗ đó của anh ta ngày càng to ra.
Cái đó to như vậy, làm thế nào vào trong người mình được chứ?
Ngũ Y Y nghĩ lại cảm thấy chịu không nổi.
Hôm nay Ngũ Y Y mặc chiếc đầm màu trắng, tựa như cô tiên nhỏ bé.
Hoắc Phi Đoạt không biết nơi nào đó đang rất muốn.
Lại nói: "Y Y, bằng không ngày hôm nay em mặc quần áo làm với anh?"
"Cái gì? mặc quần áo?" Ngũ Y Y chưa từng thử qua.
Gương mặt nhỏ nhắn đã đỏ đến có thể nấu nước rồi.
Cứ như vậy, Hoắc Phi Đoạt không ngừng động tác cởi bỏ quần áo của Ngũ Y Y.
Bàn tay to lớn trượt trên đùi cô. Chậm rãi vuốt ve.
Sau đó từ từ tiến vào bên trong chiếc quần màu trắng.
Sờ lên vùng bụng phẳng lỳ của cô, sau đó là vùng ngọc tuyết cao ngất.
Bàn tay to lớn dùng sức một chút.
Vùng nhỏ bé đáng yêu của Ngũ Y Y đã bị đẩy lên phía trước.
Hai con thỏ nhỏ trắng nõn lọt vào tầm mắt Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt nôn nóng không chịu được lấy tay phủ lên trên.
Ấn nhẹ vào có cảm giác rất mềm mại, hơn nữa là cô gái trẻ nên có sức đàn hồi vô cùng đăc biệt.
Hoắc Phi Đoạt quả thật yêu thích không buông tay.
Ngũ Y Y ngượng ngùng quay đầu đi nơi khác.
Không biết như thế nào.
Mặc quần áo làm chuyện này với anh, dường như cô cảm thấy càng xấu hổ thêm.
Lúc này Hoắc Phi Đoạt mới để ý đến, tuy anh cùng người trước mắt lên đỉnh Vu Sơn* không biết bao nhiêu lần.
Nhưng đối với con thỏ nhỏ đáng yêu này của cô lại chăm sóc thật tốt.
Hôm nay anh vuốt ve, mới phát hiện ra chúng đáng yêu như thế.
Hoắc Phi Đoạt nghiêng người, lại nâng Ngũ Y Y ngồi lên người anh.
Bây giờ Hoắc Phi Đoạt đang nằm ngửa, Ngũ Y Y dạng chân ngồi trên người anh.
Hai khối tròn chắc nịt vừa rồi bị chấn động làm cho chuyển động lên xuống.
Lúc này gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y vẫn đỏ như trước.
lên đỉnh Vu Sơn* :chỉ chuyện mây mưa ân ái biến ảo kỳ diệu như cảnh núi Vu làm ngơ ngẩn lòng người.
Thạch Điền gật gật đầu.
Như vậy dễ làm hơn.
Tiêu Lạc ở một bên yên lặng lắng nghe.
Những lão già này, quả thật không phải mình có thể xem thường.
Người của bọn họ có quan hệ rộng rãi phức tạp đến mức anh ta không thể tưởng tượng được.
Nhưng anh ta không muốn quản những chuyện kia.
Chỉ cần có thể đưa Y Y về lại bên cạnh anh ta là được.
Chỉ cần Hoắc Phi Đoạt biến mất là được.
Những thứ khác, anh ta đều không quan tâm.
Tất cả không có chút quan hệ nào với Tiêu Lạc anh.
"Phi Đoạt, có thể để em cởi quần áo ra không? Như vậy.... ....Như vậy......" Ngũ Y Y đáng thương hỏi.
Hoắc Phi Đoạt còn đang cẩn thận ngắm nhìn thân hình xinh đẹp này.
"Như vậy làm sao hả?" Anh biết rõ còn cố hỏi.
"Như vậy làm người ta cảm thấy rất ngượng, cảm giác bị anh nhìn sạch rồi!"Giọng nói của Ngũ Y Y nho nhỏ như từ trong lỗ mũi phát ra.
Ngũ Y Y cũng không biết đây rốt cuộc là vì sao, rõ ràng trên người cô còn mặc quần áo, nhưng bộ phận quan trọng lại hiện ra.
Có một loại cảm giác bị nhìn trộm.
"Như vậy không phải rất tốt sao? Anh thích như vậy."
Hoắc Phi Đoạt xoay người, làm cho Ngũ Y y giống như một con chó nhỏ đang bò.
Nâng cái mông nhỏ của cô lên.
Hoắc Phi Đoạt dùng một tay vén váy của cô.
Nhìn từ phía sau, cảnh sắc càng mê người.
sống lưng trơn mịn. Cái mông vung cao. Còn có khe rãnh rất mê người.
Cũng làm cho Hoắc Phi Đoạt không thể nhịn được nữa.
Anh nhấc cái hùng dũng của mình.
Mạnh mẽ đâm vào khe hẹp của Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y kêu lên một tiếng "A".
Nhưng âm thanh kia hết lần này đến lần khác vừa mềm mại vừa vô lực.
Càng làm cho Hoắc Phi Đoạt muốn hung hăng chà đạp cô.
"A....A.....Phi Đoạt, Phi Đoạt, Đoạt, anh chậm một chút.!" Ngũ Y Y thở dốc liên tục.
Tiêng kêu cũng với khe rãnh của khít chặt suýt chút nữa khiến cho Hoắc Phi Đoạt vừa mới vào chiến trường thì đã bị tước vũ khí.
"Chết tiệt! Suýt chút nữa đã bị em hấp dẫn."
Hoắc Phi Đoạt đánh vào mông của Ngũ Y Y một cái.
Ngũ Y Y rên khẽ.
Trong căn phòng to lớn tràn đầy âm thanh thân thể va chạm.
Có có tiếng thở gấp của người con gái, cùng với âm thanh gầm nhẹ của người đàn ông.
Hoắc Phi Đoạt ghé vào tai Ngũ Y Y. Ôn nhu nói: "Y Y, chuyện lần trước em hỏi anh, bây giờ........Ừm.......Anh trả lời em."
Hiện tại Ngũ Y Y đã bị Hoắc Phi Đoạt làm cho một chút sức lực cũng không có.
Chỉ có thể phát ra tiếng rên khẽ.
"Anh yêu em!"
Ngũ Y Y có cảm giác mình bị hồ đồ.
Nhưng mà lại xác định được nghe anh nói ba chữ kia.
Hoắc Phi Đoạt nằm ngửa, Ngũ Y Y cưỡi trên người anh.
Chỗ kín của hai người kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ.
Ngũ Y Y giãy dụa, rất dễ nhận thấy cô còn chưa biết rõ tư thế này.
"Y Y, di chuyển đi, đừng có ngừng!"
Ngũ Y Y nghe Hoắc Phi Đoạt chỉ dạy, chuyển động trước sau.
"Đúng, đúng rồi.......Ừ.... ....Chính là như vậy!"
Hoắc Phi Đoạt gắt gao khống chế dục vọng của mình.
Không thể đầu hàng vào lúc này.
Lúc thì Ngũ Y Y làm di chuyển từ trên xuống dưới, lúc thì chuyển động lắc trái lắc phải.
Váy trên người cô vốn mặc bình thường nhưng lúc này hoàn toàn không còn giống như trước.
Có nhiều chỗ đã bị Hoắc Phi Đoạt xé rách.
Nhăn nhăn nhúm nhúm bao lấy cơ thể nhỏ bé của cô.
"Ừ.....ừ......ừ......"
Bộ dạng của Ngũ Y Y như rất mệt mỏi.
Hoắc Phi Đoạt thật sự không đành lòng.
Ôm cô lên giường, chính mình dùng lực tiến vào.
Cuối cùng sau khi chạy nước rút, Hoắc Phi Đoạt phóng mầm móng cực nóng của mình ra.
Ngũ Y Y cũng lên đỉnh.
Sau đó Hoắc Phi Đoạt ôm thân thể mềm mại của Ngũ Y Y, nói: "Y Y, em xem, chúng ta kết hợp ăn ý như thế!"