Hai người kia đồng thời nâng tay đánh về phía người kia.
Cắt, anh không nghĩ muốn lên, giường, chẳng lẽ muốn xe chấn? Các người cút hết đi!
Ngũ Y Y trợn tròn mắt.
Ngũ Y Y ho khan một tiếng, hí mắt cười đáng yêu, nhìn ba học trưởng, "Ai nha, ba học trưởng đều ngọc thụ lâm phong, tuấn tú lịch sự a, em thật chỉ hận không sớm biết các anh!"
Ba người kia tập thể phun máu mũi.
Chỉ có Hàn Giang Đình hiểu được thâm ý của Ngũ Y Y, sao lại cảm thấy nha đầu kia cười xấu xa như vậy?
"Này này, Y Y, mình nói, Y Y." Hàn Giang Đình muốn ngăn Y Y nói tiếp, lại bị ba người tràn đầy cuồng nhiệt kia đẩy sang một bên.
Hàn Giang Đình đứng bên cạnh thở ra một hơi. Được rồi, các người muốn bị nha đầu hư hỏng kia chính đến chết, lại vận ngu ngốc vội vã đi chịu chết, tùy các người thôi.
Ngũ Y Y thè đầu lưỡi phấn hồng, vẻ mặt đáng yêu gợi cảm, "Em thật sự muốn cùng các học trưởng tìm hiểu làm quen một chút. Đúng là, làm sao bây giờ? Em chỉ có một a..., không thể chia làm ba cùng ba người hẹn hò? Cho nên mới nói, ba học trưởng thương lượng một chút, cuối cùng là ai muốn cùng em hẹn hò? Được rồi, em chờ các anh quyết định rồi tới gặp em nha."
Ngũ Y Y nói xong, hướng ba người kia khoát tay áo, thướt tha đi qua.
Ba người ngẩn ra một hồi, mãi đến sau khi say mê nhiệt tình tan dần, mới bắt đầu khắc khẩu.
"Tôi lớn nhất, tôi đi!"
"Dựa vào cái gì cho anh đi? Anh là người kém cỏi nhất! Nên là tôi đi mới đúng!"
"Hai người các anh mới rồi đều chen lên trước, đẩy tôi ra sau, phải là tôi đi!"
Hàn Giang Đình ở bên cạnh nhìn, cũng không mở miệng khuyên bảo, được thôi, để cho ba người kia đánh nhau đi.
Hàn Giang Đình hít hít mũi, "Đã biết ba người các ngươi thế nào cũng bị đùa giỡn mà, đáng chết, đồ ngu!"
Hàn Giang Đình lấy tay vén vén tóc, một tay đút vào túi quần, huýt sáo đi về phía Ngũ Y Y vừa đi.
Lúc tan học buổi chiều, Hàn Giang Đình và Ngũ Y Y như thường lệ đi chung, đột nhiên thấy phía trước có nhiều người tụ tập.
"Lại có chuyện lạ gì sao? Đi đến xem thử?" Hàn Giang Đình rướn cổ, hỏi Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y vẫn như cũ tự tin đi về phía trước, "Nhìn cái gì vậy, cũng không phải tin tức người ngoài hành tinh xâm lược, có gì hay, đi thôi."
Ngũ Y Y nắm y phục Hàn Giang Đình kéo đi.
Lúc này, một người thanh niên chạy đến, thở hổn hển, tức giận nói với Hàn Giang Đình, "Giang ĐÌnh, Giang Đình! Cậu mau tới xem một chút, mấy tin tức kia đều liên quan đến Ngũ Y Y....."
Nói đến đây thì không dám nói tiếp, nhìn Ngũ Y Y liếc mắt một cái.
Mặt Ngũ Y Y lập tức lạnh xuống.
"Mẹ nó! Mình đến nhìn xem chuyện gì!" Hàn Giang Đình nhảy dựng lên, đi nhanh tới bảng thông báo.
Ngũ Y Y hít sâu một hơi, cũng đi tới.
"Này, thật khó tin a..., thì ra hoa hậu giảng đường là con riêng...."
"Là con gái của người phụ nữ làm ở quán bar..., thân thế thật ly kì."
"Có phải cái loại không biết ai là cha?"
Hai người kia đồng thời nâng tay đánh về phía người kia.
Cắt, anh không nghĩ muốn lên, giường, chẳng lẽ muốn xe chấn? Các người cút hết đi!
Ngũ Y Y trợn tròn mắt.
Ngũ Y Y ho khan một tiếng, hí mắt cười đáng yêu, nhìn ba học trưởng, "Ai nha, ba học trưởng đều ngọc thụ lâm phong, tuấn tú lịch sự a, em thật chỉ hận không sớm biết các anh!"
Ba người kia tập thể phun máu mũi.
Chỉ có Hàn Giang Đình hiểu được thâm ý của Ngũ Y Y, sao lại cảm thấy nha đầu kia cười xấu xa như vậy?
"Này này, Y Y, mình nói, Y Y." Hàn Giang Đình muốn ngăn Y Y nói tiếp, lại bị ba người tràn đầy cuồng nhiệt kia đẩy sang một bên.
Hàn Giang Đình đứng bên cạnh thở ra một hơi. Được rồi, các người muốn bị nha đầu hư hỏng kia chính đến chết, lại vận ngu ngốc vội vã đi chịu chết, tùy các người thôi.
Ngũ Y Y thè đầu lưỡi phấn hồng, vẻ mặt đáng yêu gợi cảm, "Em thật sự muốn cùng các học trưởng tìm hiểu làm quen một chút. Đúng là, làm sao bây giờ? Em chỉ có một a..., không thể chia làm ba cùng ba người hẹn hò? Cho nên mới nói, ba học trưởng thương lượng một chút, cuối cùng là ai muốn cùng em hẹn hò? Được rồi, em chờ các anh quyết định rồi tới gặp em nha."
Ngũ Y Y nói xong, hướng ba người kia khoát tay áo, thướt tha đi qua.
Ba người ngẩn ra một hồi, mãi đến sau khi say mê nhiệt tình tan dần, mới bắt đầu khắc khẩu.
"Tôi lớn nhất, tôi đi!"
"Dựa vào cái gì cho anh đi? Anh là người kém cỏi nhất! Nên là tôi đi mới đúng!"
"Hai người các anh mới rồi đều chen lên trước, đẩy tôi ra sau, phải là tôi đi!"
Hàn Giang Đình ở bên cạnh nhìn, cũng không mở miệng khuyên bảo, được thôi, để cho ba người kia đánh nhau đi.
Hàn Giang Đình hít hít mũi, "Đã biết ba người các ngươi thế nào cũng bị đùa giỡn mà, đáng chết, đồ ngu!"
Hàn Giang Đình lấy tay vén vén tóc, một tay đút vào túi quần, huýt sáo đi về phía Ngũ Y Y vừa đi.
Lúc tan học buổi chiều, Hàn Giang Đình và Ngũ Y Y như thường lệ đi chung, đột nhiên thấy phía trước có nhiều người tụ tập.
"Lại có chuyện lạ gì sao? Đi đến xem thử?" Hàn Giang Đình rướn cổ, hỏi Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y vẫn như cũ tự tin đi về phía trước, "Nhìn cái gì vậy, cũng không phải tin tức người ngoài hành tinh xâm lược, có gì hay, đi thôi."
Ngũ Y Y nắm y phục Hàn Giang Đình kéo đi.
Lúc này, một người thanh niên chạy đến, thở hổn hển, tức giận nói với Hàn Giang Đình, "Giang ĐÌnh, Giang Đình! Cậu mau tới xem một chút, mấy tin tức kia đều liên quan đến Ngũ Y Y....."
Nói đến đây thì không dám nói tiếp, nhìn Ngũ Y Y liếc mắt một cái.
Mặt Ngũ Y Y lập tức lạnh xuống.
"Mẹ nó! Mình đến nhìn xem chuyện gì!" Hàn Giang Đình nhảy dựng lên, đi nhanh tới bảng thông báo.
Ngũ Y Y hít sâu một hơi, cũng đi tới.
"Này, thật khó tin a..., thì ra hoa hậu giảng đường là con riêng...."
"Là con gái của người phụ nữ làm ở quán bar..., thân thế thật ly kì."
"Có phải cái loại không biết ai là cha?"