“Về sau nhớ mang bên mình, này, mau chùi mặt của em đi, ăn thật giống mèo con”
Hoắc Phi Đoạt nói xong , đem cái khăn có thêu chữ Hoắc nhét vào trong tay Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y cầm cái khăn, tùy tiện lau trên mặt mình mấy cái, lau xong ném lên bàn, tức giận nói, “Lau cái gì mà lau, tôi còn chưa ăn xong, nãy giờ ăn có mấy miếng còn chưa no đâu! Oa oa nha nha, chú Hoắc, chú lại ăn trong chén của tôi! Chú tự giác một chút được hay không? Nhân viên phục vụ , mau mang cho người này một cái chén a”
Ngũ Y Y cố gắng che chở cho cái chén của mình, không Hoắc Phi Đoạt lại dùng võ công cao cường của mình, lúc nào cũng có thế gắp được thức ăn trong chén của cô, hai người một thủ, một công, cảnh tượng cực kì huyên náo.
Tiêu Lạc vẫn bình tĩnh ăn thức ăn của mình, anh lẳng lặng nhìn hai người trước mặt, trong mặt hiện lên vẻ sâu xa.
Ngũ Y Y giận muốn điên lên, nhanh chóng hương trong miệng bỏ thức ăn vào, tránh cho Hoắc Phi Đoạt cướp mất đồ ăn, tay xua xua đuổi Hoắc Phi Đoạt, “Chú Hoắc không phải ngài còn có việc sao? Chú ở chổ này ăn đã lâu như vậy, làm sao còn chưa đi a”
Hoắc Phi Đoạt giận nghiến răng nghiến lợi, “Tôi ở chỗ này ăn được đã lâu, không phải chỉ mới mấy phút thôi sao?”
Cái vật nhỏ này mong đợi anh đi như vậy sao? Anh đi, cô có thể tiếp tục ăn uống liếc mắt đưa tình với Tiêu Lạc , không phải sao?
“Cái gì mà mới mấy phút, gần nửa tiếng rồi, chú không xem giờ sao? Đồ ăn , đồ uống của tôi đều bị chú ăn hết, chú ăn như vậy còn chưa no hả?”
Hoắc Phi Đoạt tính rất trẻ con nói, “Cái này vật nhỏ à, em nhỏ con như vậy còn chưa ăn no, tôi cao lơn như vậy, có thể ăn no sao?”
Ngũ Y Y miệng vểnh cao lên.
Nêu như không phải chú Hoắc này là hắc bang thủ lĩnh võ công cao cường, nếu như không phải là củ nợ của cô, cô thật sự muốn một cước đá hắn đi chỗ khác a.
Hoắc Phi Đoạt, Ngũ Y Y, Tiêu Lạc, ba người ăn xong cung nhau đi ra ngoài.
Tiêu Lạc thời điểm tính tiền nhân viên phục vụ nói cho anh biết Hoắc Phi Đoạt đã thanh toán xong rồi.
Tiêu Lạc lúc đi ra, thấy Hoắc Phi Đoạt tay đang xoa đầu Ngũ Y Y, Ngũ Y Y đang phát điên đi lòng vòng tìm cách đá Hoắc Phi Đoạt.
Bởi vì cô đá không tới, giận đến nỗi kêu a a, mà Hoắc Phi Đoạt kéo môi mỏng cười xấu xa.
Bức tranh này……khiến Tiêu Lạc đáy lòng chua chua.
Tại sao nhìn hai người bọn họ, lại hài hòa như vậy!
Ngũ Y Y lên xe Tiêu Lạc, còn hướng về phía Hoắc Phi Đoạt làm mặt quỷ.
Thật muốn đem cô chọc tới tức chết mà, cô phát hiện, chú Hoắc thật khiến người khác nghiện a.
Nhất định là nhìn cô tức giận đến phát điên, hắn mới mừng rỡ như vậy.
Thật là kẻ biến thái mà.
“Người này làm sao vậy a? Dáng dấp khuynh thanh khuynh quốc, mặt như ngọc, thế nào tâm lại xấu như vậy? Hỗn hắc bang đều đáng ghét như vậy sao? Tức chết mà. Mình lại thiếu tiến hắn. Mình làm sao lại chọc tức người này đây? Ai ha, tức chết quả nhân mà”
Ngũ Y Y đi dọc đường miệng không ngừng mắng Hoắc Phi Đoạt.
Giành đồ ăn của cô, uống đồ uống của cô, còn dám chọc tức cô nữa.
Tiêu Lạc đột nhiên hiểu được , “Thì ra là vậy, cái này gọi là đại thúc với nữ hài tử a”
“Hả? Anh vừa nói gì?” Ngũ Y Y nhìn Tiêu Lạc, thấy anh dường như không vui.
“Không có gì, mau về nhà thôi”
Hai người đi vào Ngũ gia trang, lại phát hiện, bên trong không khí vô cùng quỷ dị.
Hoắc Phi Đoạt nhìn xe Tiêu Lạc rời đi một lúc, sau đí đ0i lên xe của mình.
“Lão đại ngài…………….”
A Trung có chút lo lắng nhìn Hoắc Phi Đoạt.
“Nơi nào cũng không đi, trực tiếp về nhà, Trên đường mua cho tôi bao thuốc lá”
“Vâng”
A Trung tức xạm mặt.
Lão đại thế nhưg thuốc lá cũng hút !
Đáng chết, Ngũ Y Y đúng là khắc tinh của lão đại mà!