Khi Tam Khuê 4 tuổi, Cố Bạch 5 tuổi, mẹ Cố và mẹ Tam đều trùng hợp hoài thai lần hai, ba Cố và ba Tam sung sướng đến mức miệng cười không ngậm được lại, tình cảm hai nhà lại càng thêm gắn kết. Rảnh rỗi 2 ông bố lại lôi nhau nói chuyện, cùng học tập cách chăm sóc thai phụ, hai bà mẹ thì khỏi nói đã thân nay càng thân, cùng nhau tập thể dục, cùng nhau chăm sóc sắc đẹp, cùng nhau nấu ăn, thân hơn cả hai chị em ruột, hận không thể ở chung một nhà. Tam Khuê luôn ngoan ngoãn nghe lời như cũ, bình thản chuẩn bị sắp lên chức chị gái lớn trong nhà, Cố Bạch thì làm như không có chuyện gì xảy ra, chỉ cần không ảnh hưởng việc bé và Tam khuê chơi với nhau, bé sẽ vui vẻ nhường bố mẹ cho vật nhỏ =))
“ Tiểu Diệp (tên mẹ Cố), Bánh Bao thật ngoan, thật hiểu chuyện, chị chưa thấy con gái nhà ai không mè nheo quấy khóc như nó, làm được việc tốt cũng không đòi quà mà chỉ muốn được ôm, ôi Bánh Bao dễ thương của mẹ” mẹ Tam vừa cảm thán lại quay ra nói với mẹ Cố “ chị ước đứa thứ hai là con gái như nó”
Diệp Mẫn Chi không khỏi thoản mãn, dù đứa thứ hai này có là con gái đi nữa, cô và ông xã cũng không ngại, xinh xắn biết nghe lời như Tam Khuê, gia đình cô cầu còn không được, ông xã nhà cô cũng suy nghĩ đặt tên cho con gái rồi.
“ Giản Giản, con trai chị cũng rất ngoan, luôn nhường nhịn Bánh Bao nhà em, rất man, sau này không biết bao đứa phải mê mệt vì nó đấy” Diệp Mẫn Chi không tiếc lời khen ngợi Cố Bạch, cô rất thích đứa bé này, còn nhỏ mà rất dịu dàng ấm áp, đối xử rất tốt với Bánh Bao nhà cô.
Bạch Giản bĩu môi, Bạch Bạch giống hệt cha nó, lớn lên trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi không phải là chuyện tốt, mặc dù đều là các cô ả kia chủ động quyến rũ, nhưng khuôn mặt yêu nghiệt kia sẽ đem lại rắc rối cho con dâu nuôi từ bé của cô thì sao, Bạch Giản không khỏi băn khoăn (vâng , Bạch tiểu thư cô nên nhớ Bạch Bạch là do 2 con người yêu nghiệt các cô sinh ra đó nhé~ )
“ Chị thật có lỗi với con trai, từ bé không chăm sóc nó nhiều hơn, rồi lại bắt một đứa bé phải về một môi trường mới, nếu không có Bánh Bao, không biết Bạch Bạch của chị lớn lên sẽ buồn cỡ nào” mẹ Cố thở dài, trước khi gặp Tam Khuê, Bạch Bạch không quá gần gũi với cô và ông xã, tuy tính cách thằng bé ôn hoà, nhìn bên ngoài cảm giác rất ấm áp, nhưng là mẹ sao cô không hiểu con, kì thực thằng bé hơi lạnh lùng bên trong.
“ Giản Giản, đừng suy nghĩ nhiều, không phải gia đình chị trở về vì muốn dành nhiều thời gian với thằng bé hay sao, Bạch Bạch rất ấm áp, nó sẽ cảm nhận được tình cảm ba mẹ dành cho nó thôi” Mẹ Tam an ủi.
.....
“ Khuê Khuê muốn có em trai hay em gái?” Cố Bạch cụng nhẹ trán mình vào trán Tam Khuê, bé rất yêu thích hành động thân mật này giữa mình và Khuê Khuê.
“ Khuê Khuê muốn có em trai” Tam Khuê cười cười
“Vì sao?” Cố Bạch mở to mắt nhìn Tam Khuê
“ Em trai giống Bạch Bạch sẽ rất dễ thương, rất nghe lời, còn có thể bảo vệ Khuê Khuê~”
“ Khuê Khuê có Bạch Bạch bảo vệ rồi không cần em trai bảo vệ đâu, nếu có em trai Khuê Khuê không muốn chơi với mình nữa sao?” Cố Bạch xị mặt không vui, không hiểu sao bé có ý nghĩ Tam Khuê sẽ vui vẻ bên em trai mà quên mất bé.
“ Bạch Bạch ngốc, chúng ta cùng chơi với em trai, Khuê Khuê sẽ chăm sóc, Bạch Bạch sẽ bảo vệ, được chưa?” Tam Khuê xoa đầu Cố Bạch. Cố Bạch lập tức cảm thấy tâm hồn bé nhỏ của cậu được xoa dịu.
“ Còn Bạch Bạch, Bạch Bạch thích em trai hay em gái?” Tam Khuê nắm lấy cái tay to hơn mình một chút xíu vân về chơi đùa.
“ Mình muốn có em trai, con gái trừ Khuê Khuê ra rất hay khóc nha, rất phiền”
“ Bạch Bạch, dù là em trai hay em gái, chúng ta đều phải yêu thương nha~”
Hai đứa trẻ ríu rít trò chuyện về trách nghiệm “lớn lao” về việc sắp được làm anh chị.
Khi Tam Khuê tuổi, Cố Bạch tuổi, mẹ Cố và mẹ Tam đều trùng hợp hoài thai lần hai, ba Cố và ba Tam sung sướng đến mức miệng cười không ngậm được lại, tình cảm hai nhà lại càng thêm gắn kết. Rảnh rỗi ông bố lại lôi nhau nói chuyện, cùng học tập cách chăm sóc thai phụ, hai bà mẹ thì khỏi nói đã thân nay càng thân, cùng nhau tập thể dục, cùng nhau chăm sóc sắc đẹp, cùng nhau nấu ăn, thân hơn cả hai chị em ruột, hận không thể ở chung một nhà. Tam Khuê luôn ngoan ngoãn nghe lời như cũ, bình thản chuẩn bị sắp lên chức chị gái lớn trong nhà, Cố Bạch thì làm như không có chuyện gì xảy ra, chỉ cần không ảnh hưởng việc bé và Tam khuê chơi với nhau, bé sẽ vui vẻ nhường bố mẹ cho vật nhỏ =))
“ Tiểu Diệp (tên mẹ Cố), Bánh Bao thật ngoan, thật hiểu chuyện, chị chưa thấy con gái nhà ai không mè nheo quấy khóc như nó, làm được việc tốt cũng không đòi quà mà chỉ muốn được ôm, ôi Bánh Bao dễ thương của mẹ” mẹ Tam vừa cảm thán lại quay ra nói với mẹ Cố “ chị ước đứa thứ hai là con gái như nó”
Diệp Mẫn Chi không khỏi thoản mãn, dù đứa thứ hai này có là con gái đi nữa, cô và ông xã cũng không ngại, xinh xắn biết nghe lời như Tam Khuê, gia đình cô cầu còn không được, ông xã nhà cô cũng suy nghĩ đặt tên cho con gái rồi.
“ Giản Giản, con trai chị cũng rất ngoan, luôn nhường nhịn Bánh Bao nhà em, rất man, sau này không biết bao đứa phải mê mệt vì nó đấy” Diệp Mẫn Chi không tiếc lời khen ngợi Cố Bạch, cô rất thích đứa bé này, còn nhỏ mà rất dịu dàng ấm áp, đối xử rất tốt với Bánh Bao nhà cô.
Bạch Giản bĩu môi, Bạch Bạch giống hệt cha nó, lớn lên trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi không phải là chuyện tốt, mặc dù đều là các cô ả kia chủ động quyến rũ, nhưng khuôn mặt yêu nghiệt kia sẽ đem lại rắc rối cho con dâu nuôi từ bé của cô thì sao, Bạch Giản không khỏi băn khoăn (vâng , Bạch tiểu thư cô nên nhớ Bạch Bạch là do con người yêu nghiệt các cô sinh ra đó nhé~ )
“ Chị thật có lỗi với con trai, từ bé không chăm sóc nó nhiều hơn, rồi lại bắt một đứa bé phải về một môi trường mới, nếu không có Bánh Bao, không biết Bạch Bạch của chị lớn lên sẽ buồn cỡ nào” mẹ Cố thở dài, trước khi gặp Tam Khuê, Bạch Bạch không quá gần gũi với cô và ông xã, tuy tính cách thằng bé ôn hoà, nhìn bên ngoài cảm giác rất ấm áp, nhưng là mẹ sao cô không hiểu con, kì thực thằng bé hơi lạnh lùng bên trong.
“ Giản Giản, đừng suy nghĩ nhiều, không phải gia đình chị trở về vì muốn dành nhiều thời gian với thằng bé hay sao, Bạch Bạch rất ấm áp, nó sẽ cảm nhận được tình cảm ba mẹ dành cho nó thôi” Mẹ Tam an ủi.
.....
“ Khuê Khuê muốn có em trai hay em gái?” Cố Bạch cụng nhẹ trán mình vào trán Tam Khuê, bé rất yêu thích hành động thân mật này giữa mình và Khuê Khuê.
“ Khuê Khuê muốn có em trai” Tam Khuê cười cười
“Vì sao?” Cố Bạch mở to mắt nhìn Tam Khuê
“ Em trai giống Bạch Bạch sẽ rất dễ thương, rất nghe lời, còn có thể bảo vệ Khuê Khuê~”
“ Khuê Khuê có Bạch Bạch bảo vệ rồi không cần em trai bảo vệ đâu, nếu có em trai Khuê Khuê không muốn chơi với mình nữa sao?” Cố Bạch xị mặt không vui, không hiểu sao bé có ý nghĩ Tam Khuê sẽ vui vẻ bên em trai mà quên mất bé.
“ Bạch Bạch ngốc, chúng ta cùng chơi với em trai, Khuê Khuê sẽ chăm sóc, Bạch Bạch sẽ bảo vệ, được chưa?” Tam Khuê xoa đầu Cố Bạch. Cố Bạch lập tức cảm thấy tâm hồn bé nhỏ của cậu được xoa dịu.
“ Còn Bạch Bạch, Bạch Bạch thích em trai hay em gái?” Tam Khuê nắm lấy cái tay to hơn mình một chút xíu vân về chơi đùa.
“ Mình muốn có em trai, con gái trừ Khuê Khuê ra rất hay khóc nha, rất phiền”
“ Bạch Bạch, dù là em trai hay em gái, chúng ta đều phải yêu thương nha~”
Hai đứa trẻ ríu rít trò chuyện về trách nghiệm “lớn lao” về việc sắp được làm anh chị.