Sau khi mua đồ cần nấu... Minh Nhạc Y đang đứng đợi xe bus bỗng
" Y Y.... Minh Nhạc Y "
Minh Nhạc Y đang đi thì thấy có người gọi tên mình, cô quay đầu lại.... cô bớt ngờ.... đây không phải là Hàn Phong sao
" Phong là cậu sao? " Minh Nhạc Y vui mừng nói
Minh Nhạc Y còn nhớ Hàn Phong là bạn học đại học cùng cô, Hàn Phong tính tình rất tốt.... luôn luôn giúp đỡ bạn bè nên khi đi học... các bạn nữ yêu thích Hàn Phong không ngừng.
" Y Y dạo này có khỏe không? từ khi tốt nghiệp đến giờ tớ không lliên lạc được với cậu? "
" Tớ vẫn như bình thường thôi... còn cậu... tớ nghe nói sau khi tốt nghiệp đại học cậu du học ở Pháp sao giờ lại ở đây "
" Tại vì có một số công việc ở đây, nên tớ sẽ định cư ở đây luôn... Y Y cậu nói cậu ổn sao.... nhìn cậu xem.... xanh xao thế này cơ mà "
Hàn Phong liếc sơ qua cô, nói thật Minh Nhạc Y hiện giờ rất mỏng manh... chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thôi cô cũng đủ tan biến rồi.
Hàn Phong bớt ngờ ôm chầm lấy cô
" Phong cậu sao vậy, buôn tớ ra tớ sắp chết ngạt rồi"
Minh Nhạc Y thẫn thờ không hiểu vì sao Hàn Phong lại ôm mình, cô muốn đẩy Hàn Phong ra nhưng không được.
" Im lặng, một chút thôi " Hàn Phong nhỏ giọng nói
Trong khi bên này một người đang ôm người kia thì đối diện bên kia đường một chiếc ô tô màu đen đứng bên lề... chiếc ô tô này đã quan sát cô từ khi cô gặp người đàn ông kia.
Không ai khác chính là hắn và ả
" Anh yêu,đó không phải chị Y sao, sao chị ấy lại ôm người đàn ông kia "- ả giả vờ ngây thơ hỏi
Song Thiên Lãnh:.......
" Chúng ta đi thôi.... đừng quan tâm.... chỉ là thứ rác rưỡi thôi"
Song Thiên Lãnh lạnh lẽo trả lời, thật ra đó là lời ngoài mà mặt thôi....nhưng trong tâm Song Thiên Lãnh rất... rất tức giận.
" Anh yêu có khi nào chị ấy cũng ngoại tình không.... chà chà ông ăn nem bà ăn chả sao "
Song Thiên Lãnh đang lái xe thì nghe ả nói j liền thắng gấp.
" A... anh làm j vậy, sao tự nhiên thắng gấp thế "ả câu có nói
" xuống " - hắn đột ngột hét lên làm ả sợ trắng mặt
" Anh nói giỡn sao, sao lại đuổi em xuống chứ " ả sợ hãi nói
" Tôi nói cô xuống..... có nghe không "- hắn lập lại lần nữa.... nhưng kèm theo sự đe dọa không hề nhỏ, ả thấy thế liền xuống xe.
Ả chỉ vừa bước xuống xe thôi, Song Thiên Lãnh liền nhấn ga chay nhanh đi.
Ả tức giận, đá vào cục đá bên đường... vừa đá vừa hậm hực nói
" Minh Nhạc Y tất cả là tại cô~ a.....a...."
" Y Y.... Minh Nhạc Y "
Minh Nhạc Y đang đi thì thấy có người gọi tên mình, cô quay đầu lại.... cô bớt ngờ.... đây không phải là Hàn Phong sao
" Phong là cậu sao? " Minh Nhạc Y vui mừng nói
Minh Nhạc Y còn nhớ Hàn Phong là bạn học đại học cùng cô, Hàn Phong tính tình rất tốt.... luôn luôn giúp đỡ bạn bè nên khi đi học... các bạn nữ yêu thích Hàn Phong không ngừng.
" Y Y dạo này có khỏe không? từ khi tốt nghiệp đến giờ tớ không lliên lạc được với cậu? "
" Tớ vẫn như bình thường thôi... còn cậu... tớ nghe nói sau khi tốt nghiệp đại học cậu du học ở Pháp sao giờ lại ở đây "
" Tại vì có một số công việc ở đây, nên tớ sẽ định cư ở đây luôn... Y Y cậu nói cậu ổn sao.... nhìn cậu xem.... xanh xao thế này cơ mà "
Hàn Phong liếc sơ qua cô, nói thật Minh Nhạc Y hiện giờ rất mỏng manh... chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thôi cô cũng đủ tan biến rồi.
Hàn Phong bớt ngờ ôm chầm lấy cô
" Phong cậu sao vậy, buôn tớ ra tớ sắp chết ngạt rồi"
Minh Nhạc Y thẫn thờ không hiểu vì sao Hàn Phong lại ôm mình, cô muốn đẩy Hàn Phong ra nhưng không được.
" Im lặng, một chút thôi " Hàn Phong nhỏ giọng nói
Trong khi bên này một người đang ôm người kia thì đối diện bên kia đường một chiếc ô tô màu đen đứng bên lề... chiếc ô tô này đã quan sát cô từ khi cô gặp người đàn ông kia.
Không ai khác chính là hắn và ả
" Anh yêu,đó không phải chị Y sao, sao chị ấy lại ôm người đàn ông kia "- ả giả vờ ngây thơ hỏi
Song Thiên Lãnh:.......
" Chúng ta đi thôi.... đừng quan tâm.... chỉ là thứ rác rưỡi thôi"
Song Thiên Lãnh lạnh lẽo trả lời, thật ra đó là lời ngoài mà mặt thôi....nhưng trong tâm Song Thiên Lãnh rất... rất tức giận.
" Anh yêu có khi nào chị ấy cũng ngoại tình không.... chà chà ông ăn nem bà ăn chả sao "
Song Thiên Lãnh đang lái xe thì nghe ả nói j liền thắng gấp.
" A... anh làm j vậy, sao tự nhiên thắng gấp thế "ả câu có nói
" xuống " - hắn đột ngột hét lên làm ả sợ trắng mặt
" Anh nói giỡn sao, sao lại đuổi em xuống chứ " ả sợ hãi nói
" Tôi nói cô xuống..... có nghe không "- hắn lập lại lần nữa.... nhưng kèm theo sự đe dọa không hề nhỏ, ả thấy thế liền xuống xe.
Ả chỉ vừa bước xuống xe thôi, Song Thiên Lãnh liền nhấn ga chay nhanh đi.
Ả tức giận, đá vào cục đá bên đường... vừa đá vừa hậm hực nói
" Minh Nhạc Y tất cả là tại cô~ a.....a...."