Lâu sau, Hàn Phong mới thả tay ra.
Minh Nhạc Y Lúc này mới có dịp nhìn kĩ Hàn Phong, lúc này cô không biến diễn tả ra sao, cô nhìn thấy là áo sơ mi trắng quần đen kết hợp với đôi giày màu đen cao cấp.
Một mái tóc đen nhánh không hề thay đổi, nếu có đổi thì chỉ là kiểu tóc, Hàn Phong có vẻ cao rất nhiều so với hồi trước, lại còn chững chạc rất nhiều, rất men a~
" Y Y về không? để mình đưa cậu về"
Cô nghe giọng nói của Hàn Phong mới phát hiện....
Giọng nói chững chạc của một người đàn ông trưởng thành không quá lạnh lùng... cũng chẳng yểu điệu.... rất êm dịu
Minh Nhạc Y khi nghe giọng của Hàn Phong thì cảm thấy ấm áp lạ thường.... cô nghĩ có lẽ kể từ khi ngày đó tới nay cô mới nghe lại giọng nói êm dịu như vậy.
" À.... không cần âu mình tự về được, cậu còn bận mà "
" Không sao, để mình đi lấy xe " Hàn Phong chưa đợi Minh Nhạc Y nói tiếp đã đi thẳng ra chỗ đậu xe
Hàn Phong đến chỗ cô với một chiếc BMW màu đen bóng bẩy làm nổi bật hoàn toàn, Minh Nhạc Y nhìn vào là biết không phải người bình thường có thể mua được.
Dọc theo con đường về nhà, cô và Hàn Phong chẳng nói câu nào cho đến khi
" Y... mình nghe nói cậu đã lập gia đình..... có hạnh pphúc không? "
Minh Nhạc Y câm nín, cô quay mặt ra ngoài cửa xe, ngắm nhìn những cảnh vật lướt qua.... lướt qua
" Tớ đã lập gia đình.... còn hạnh phúc?.... ngay cả tớ cũng không biết nữa..."
Minh Nhạc Y không cảm xúc trả lời Hàn Phong, trong khi đó cô nắm chặt bàn tay, chặt đến nổi móng tay đâm vào da ứa ra chút máu
Hàn Phong thấy biểu hiện của cô như thế thì không hỏi gì nữa
Tới nhà, Minh Nhạc Y bước xuống xe, định nói cảm ơn rồi vào nhà thì
" Y đợi một chút"- Hàn Phong
"Có chuyện gì sao "- Cô
" Sắp đến họp lớp.... cậu sẽ đi chứ" - Hàn Phong
" uk....mình sẽ đi "
" Vậy cậu đưa điện thoại đây"
Minh Nhạc Y không suy nghĩ gì liền đưa điện thoại cho anh. Hàn Phong cầm điện thoại bấm một hồi, xong đem trả cô.... rồi phóng xe đi còn cô thì ngơ ngác.
Minh Nhạc Y vừa quay lưng bước vào thì thấy hắn đứng trước mặt mình nhìn cô với ánh mắt lạnh lẽo
Cô không quan tâm hắn nhìn cô ra sao.... nên cô lướt qua hắn....
đang bước đi hắn bất ngờ nắm lấy cổ tay cô
"Cô vừa cùng ai đi về, nói " hắn rống to lên, nhìn chằm chằm vào cô như một con thú rình mồi
Hắn nắm chặt đến nổi cô có thể nghe tiếng xương mình vỡ vụn. Minh Nhạc Y cắn môi không cho phát ra tiếng kêu, dùng hết sức gỡ tay hắn ra
" Tôi đi đâu là việc của tôi không cần anh quan tâm "- cô không cảm xúc trả lời hắn
" Cô nên nhớ.... cô đã là người có chồng " -hắn tức giận nói
Minh Nhạc Y im lặng, quay lưng đi.... bỏ mặt hắn đứng đó, Song Thiên Lãnh tức giận nắm lấy tay cô kéo đi, tới phòng hắn quăng cô lên giường.
Minh Nhạc Y chưa bị choáng váng khi bị quăng lên giường.... chưa kịp đề phòng liền bị hắn đè trên người hôn tới tấp.
" Song Thiên Lãnh buôn tôi ra.... buôn ra "
Mặc cho cô là hét hắn xé toạc bộ đồ của cô mút mát đôi môi anh đào rồi dẫn dẫn hôn xuống xương qoai xanh trắng nõn nà, tham lam mút mát đôi gò bồng đẫy đà, tay còn lại liên tục nhào nắng hai quả đào.... liếm láp cô ttừng centimet phần bên dưới.
" Buông tôi ra, tên cầm thú, buông ra tôi không muốn"
" không phải cô thiếu vắng đàn ông sao... vậy tôi sẽ toại nguyện cho cô...."
" Minh Nhạc Y... cô nên nhớ rằng thứ Song Thiên Lãnh tôi muốn sẽ phải có, nếu tôi không có được sẽ phá hủy bằng mọi cách, không để cho ai có được. "
Minh Nhạc Y ra sức vùng vẫy nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đè xuống không một chút llưu tình thẳng thừng tiến vào khiến toàn thân cô như rách ra, đau đớn vô cùng.
Minh Nhạc Y cảm thấy hiện giờ cô nhục nhã vô cùng, đôi mắt xuất hiện những tầng xương mù nhanh chóng hiện lên
Một giọt
Hai giọt
Ba giọt
Nước mắt cứ thế mà rơi, không hề mang theo nức nở, chỉ yên lặng đón nhận từng đợt khoái cảm của hắn như một con búp bê, lạnh lùng đến vô hồn.
Minh Nhạc Y Lúc này mới có dịp nhìn kĩ Hàn Phong, lúc này cô không biến diễn tả ra sao, cô nhìn thấy là áo sơ mi trắng quần đen kết hợp với đôi giày màu đen cao cấp.
Một mái tóc đen nhánh không hề thay đổi, nếu có đổi thì chỉ là kiểu tóc, Hàn Phong có vẻ cao rất nhiều so với hồi trước, lại còn chững chạc rất nhiều, rất men a~
" Y Y về không? để mình đưa cậu về"
Cô nghe giọng nói của Hàn Phong mới phát hiện....
Giọng nói chững chạc của một người đàn ông trưởng thành không quá lạnh lùng... cũng chẳng yểu điệu.... rất êm dịu
Minh Nhạc Y khi nghe giọng của Hàn Phong thì cảm thấy ấm áp lạ thường.... cô nghĩ có lẽ kể từ khi ngày đó tới nay cô mới nghe lại giọng nói êm dịu như vậy.
" À.... không cần âu mình tự về được, cậu còn bận mà "
" Không sao, để mình đi lấy xe " Hàn Phong chưa đợi Minh Nhạc Y nói tiếp đã đi thẳng ra chỗ đậu xe
Hàn Phong đến chỗ cô với một chiếc BMW màu đen bóng bẩy làm nổi bật hoàn toàn, Minh Nhạc Y nhìn vào là biết không phải người bình thường có thể mua được.
Dọc theo con đường về nhà, cô và Hàn Phong chẳng nói câu nào cho đến khi
" Y... mình nghe nói cậu đã lập gia đình..... có hạnh pphúc không? "
Minh Nhạc Y câm nín, cô quay mặt ra ngoài cửa xe, ngắm nhìn những cảnh vật lướt qua.... lướt qua
" Tớ đã lập gia đình.... còn hạnh phúc?.... ngay cả tớ cũng không biết nữa..."
Minh Nhạc Y không cảm xúc trả lời Hàn Phong, trong khi đó cô nắm chặt bàn tay, chặt đến nổi móng tay đâm vào da ứa ra chút máu
Hàn Phong thấy biểu hiện của cô như thế thì không hỏi gì nữa
Tới nhà, Minh Nhạc Y bước xuống xe, định nói cảm ơn rồi vào nhà thì
" Y đợi một chút"- Hàn Phong
"Có chuyện gì sao "- Cô
" Sắp đến họp lớp.... cậu sẽ đi chứ" - Hàn Phong
" uk....mình sẽ đi "
" Vậy cậu đưa điện thoại đây"
Minh Nhạc Y không suy nghĩ gì liền đưa điện thoại cho anh. Hàn Phong cầm điện thoại bấm một hồi, xong đem trả cô.... rồi phóng xe đi còn cô thì ngơ ngác.
Minh Nhạc Y vừa quay lưng bước vào thì thấy hắn đứng trước mặt mình nhìn cô với ánh mắt lạnh lẽo
Cô không quan tâm hắn nhìn cô ra sao.... nên cô lướt qua hắn....
đang bước đi hắn bất ngờ nắm lấy cổ tay cô
"Cô vừa cùng ai đi về, nói " hắn rống to lên, nhìn chằm chằm vào cô như một con thú rình mồi
Hắn nắm chặt đến nổi cô có thể nghe tiếng xương mình vỡ vụn. Minh Nhạc Y cắn môi không cho phát ra tiếng kêu, dùng hết sức gỡ tay hắn ra
" Tôi đi đâu là việc của tôi không cần anh quan tâm "- cô không cảm xúc trả lời hắn
" Cô nên nhớ.... cô đã là người có chồng " -hắn tức giận nói
Minh Nhạc Y im lặng, quay lưng đi.... bỏ mặt hắn đứng đó, Song Thiên Lãnh tức giận nắm lấy tay cô kéo đi, tới phòng hắn quăng cô lên giường.
Minh Nhạc Y chưa bị choáng váng khi bị quăng lên giường.... chưa kịp đề phòng liền bị hắn đè trên người hôn tới tấp.
" Song Thiên Lãnh buôn tôi ra.... buôn ra "
Mặc cho cô là hét hắn xé toạc bộ đồ của cô mút mát đôi môi anh đào rồi dẫn dẫn hôn xuống xương qoai xanh trắng nõn nà, tham lam mút mát đôi gò bồng đẫy đà, tay còn lại liên tục nhào nắng hai quả đào.... liếm láp cô ttừng centimet phần bên dưới.
" Buông tôi ra, tên cầm thú, buông ra tôi không muốn"
" không phải cô thiếu vắng đàn ông sao... vậy tôi sẽ toại nguyện cho cô...."
" Minh Nhạc Y... cô nên nhớ rằng thứ Song Thiên Lãnh tôi muốn sẽ phải có, nếu tôi không có được sẽ phá hủy bằng mọi cách, không để cho ai có được. "
Minh Nhạc Y ra sức vùng vẫy nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đè xuống không một chút llưu tình thẳng thừng tiến vào khiến toàn thân cô như rách ra, đau đớn vô cùng.
Minh Nhạc Y cảm thấy hiện giờ cô nhục nhã vô cùng, đôi mắt xuất hiện những tầng xương mù nhanh chóng hiện lên
Một giọt
Hai giọt
Ba giọt
Nước mắt cứ thế mà rơi, không hề mang theo nức nở, chỉ yên lặng đón nhận từng đợt khoái cảm của hắn như một con búp bê, lạnh lùng đến vô hồn.