Sáng hôm sau.....
Minh Nhạc Y tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy chiếc đèn chùm thủy tinh treo trên tường, nó là vật đầu tiên cô nhìn thấy khi mỗi sáng thức dậy.
Nhìn phía bên cạnh, hắn đã không có ở đó, cô còn nhớ cuộc sống của cô như thế này bắt đầu từ 5 năm trước, khi cô và hắn vừa cưới nhau.... cô biết hắn cưới cô vì ép buộc nên cô không một lời than vãng hay đòi hỏi thứ gì với hẳn cả
Khi cưới nhau hắn và cô chỉ nằm chung chiếc giường nhưng chưa từng đụng chạm nhau.... chỉ có lưng đối lưng, cô cố gắng làm trọn bổn phận của mình.
Ngày ngày cô nấu bữa sáng cho hắn, tối đến ngồi chờ hắn về ăn chung nhưng không bao giờ thấy hắn về, cô ngồi chờ hắn về.... nhưng đổi lại chỉ là sự thờ ơ.
Cô luôn cười tươi với hắn, khi hắn làm về cô luôn hỏi công việc thế nào, có mệt không nhưng hắn chỉ nói không phải việc của cô.
Cứ thế tháng năm trôi đi cô phát hiện một điều rằng:
Cô Minh Nhạc Y đã yêu Song Thiên Lãnh mất rồi.
Vào ngày đó cô định nói ra mình yêu hắn nhưng..... cô không thể ngờ hắn đã dắt ả về, đứng trước mặt có nói đây là người hắn yêu.
Từ ngày đó thứ tình cảm của cô đối với hắn tan vỡ như pha lê rồi.
Khi ả về ngôi nhà này, ả kiếm mọi cách hành hạ cô, nnói những lời sĩ nhục cô.... những hành động thô bạo của ả đối với cô Song Thiên Lãnh không một lời nói.
Mờ mịt suy tư trong chốc lát, cô đứng dậy rồi khỏi giường mặt cho toàn thân cô đau nhức.... lặng lẽ bước vào phòng tắm.
Minh Nhạc Y đã từng nói với bản thân.... Minh Nhạc Y yếu đuối, vô dụng, mộng tưởng hạnh phúc đã không còn nữa.... bây giờ chỉ có một Minh Nhạc Y mạnh mẽ, hận thù và kiêu hãnh.
Trong khi tắm cô dùng hết sức chà mạnh da thịt của mình để xoá đi mùi của hắn ra khỏi cơ thể mình..... cái mùi làm cô ghê tởm.... Minh Nhạc Y chà mạnh đến nổi đỏ ửng lên, có chỗ thì rỉ máu.
" Cô chủ. "- nhìn thấy cô xuống lầu, vợ chồng ông quản gia cung kính hỏi
" Từ nay đừng gọi tôi là cô chủ này nọ gì hết... cứ gọi tôi là Nhạc Y" - Minh Nhạc Y đứng thằng nhìn hai người
" Không thể được thưa cô chủ "- vợ chồng ông quản gia đồng thanh trả lời
" Tuỳ hai người vậy "-MinMinh Nhạc Y trả lời một cách hờ hửng rồi bước ra khỏi nhà.
Đứng trước tập đoàn Hàn Phong mà cô thấy choáng váng.... có thể nói tập đoàn Hàn Phong ngang ngừa với tập đoàn Song Lãnh(hắn).
Đang tự hỏi cô làm gì ở đây sao?
Tất nhiên là tìm việc làm rồi, cô muốn bắt đầu cuộc sống mới, trước tiên là phải có tiền.... tiền không thể chạy tới cô đâu không không đâu....
Bước vào bên trong quả như cô dự đoán.... rất đông người đến tìm việc a~... sau khi nộp hồ sơ cô ép mình vào một góc nhỏ ngồi chờ đến lượt của mình
~~~~~Ở một nơi khác~~~~~~
chuông điện thoại vang lên
Hắn: Alo
Quản gia: cậu chủ... cô chủ đã đi ra ngoài
Hắn: đi đâu?
Quản gia: tôi không biết...
Hắn: được rồi, cảm ơn ông
~~~"Bên phía Minh Nhạc Y~~~~~
" Người tiếp theo 772 " một người từ trong phòng ra gọi theo số báo danh
" Là tôi " Minh Nhạc Y đứng dậy đi theo người đó vào một căn phòng, trước mặt cô có 8 vị bban giám khảo đang nhìn chằm chằm cô
" Xin mời cô giới thiệu "
" Tôi là Minh Nhạc Y, 26 tuổi"
" Là sinh viên ưu tú tốt nghiệp đại học về Luật pháp quốc tế, kinh tế học ở Anh và có một bằng tiến sĩ trong tay"
"Đúng vậy "
" Chúng mừng cô đã được nhận với chức vụ thư kí của tổng giám đốc"- người đàn ông nhìn cô cười
" Thưa cô Minh mời theo tôi" một nhân viên nữ đi tới cô và hướng dẫn
" cốc..... cốc..... cốc"- cô lấy tay gõ nhẹ cánh cửa
" Vào đi"
" Dạ chào ngài. Tôi là..... " Minh Nhạc Y đứng sửng khi thấy khuôn mặt ấy ngước lên
Minh Nhạc Y tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy chiếc đèn chùm thủy tinh treo trên tường, nó là vật đầu tiên cô nhìn thấy khi mỗi sáng thức dậy.
Nhìn phía bên cạnh, hắn đã không có ở đó, cô còn nhớ cuộc sống của cô như thế này bắt đầu từ 5 năm trước, khi cô và hắn vừa cưới nhau.... cô biết hắn cưới cô vì ép buộc nên cô không một lời than vãng hay đòi hỏi thứ gì với hẳn cả
Khi cưới nhau hắn và cô chỉ nằm chung chiếc giường nhưng chưa từng đụng chạm nhau.... chỉ có lưng đối lưng, cô cố gắng làm trọn bổn phận của mình.
Ngày ngày cô nấu bữa sáng cho hắn, tối đến ngồi chờ hắn về ăn chung nhưng không bao giờ thấy hắn về, cô ngồi chờ hắn về.... nhưng đổi lại chỉ là sự thờ ơ.
Cô luôn cười tươi với hắn, khi hắn làm về cô luôn hỏi công việc thế nào, có mệt không nhưng hắn chỉ nói không phải việc của cô.
Cứ thế tháng năm trôi đi cô phát hiện một điều rằng:
Cô Minh Nhạc Y đã yêu Song Thiên Lãnh mất rồi.
Vào ngày đó cô định nói ra mình yêu hắn nhưng..... cô không thể ngờ hắn đã dắt ả về, đứng trước mặt có nói đây là người hắn yêu.
Từ ngày đó thứ tình cảm của cô đối với hắn tan vỡ như pha lê rồi.
Khi ả về ngôi nhà này, ả kiếm mọi cách hành hạ cô, nnói những lời sĩ nhục cô.... những hành động thô bạo của ả đối với cô Song Thiên Lãnh không một lời nói.
Mờ mịt suy tư trong chốc lát, cô đứng dậy rồi khỏi giường mặt cho toàn thân cô đau nhức.... lặng lẽ bước vào phòng tắm.
Minh Nhạc Y đã từng nói với bản thân.... Minh Nhạc Y yếu đuối, vô dụng, mộng tưởng hạnh phúc đã không còn nữa.... bây giờ chỉ có một Minh Nhạc Y mạnh mẽ, hận thù và kiêu hãnh.
Trong khi tắm cô dùng hết sức chà mạnh da thịt của mình để xoá đi mùi của hắn ra khỏi cơ thể mình..... cái mùi làm cô ghê tởm.... Minh Nhạc Y chà mạnh đến nổi đỏ ửng lên, có chỗ thì rỉ máu.
" Cô chủ. "- nhìn thấy cô xuống lầu, vợ chồng ông quản gia cung kính hỏi
" Từ nay đừng gọi tôi là cô chủ này nọ gì hết... cứ gọi tôi là Nhạc Y" - Minh Nhạc Y đứng thằng nhìn hai người
" Không thể được thưa cô chủ "- vợ chồng ông quản gia đồng thanh trả lời
" Tuỳ hai người vậy "-MinMinh Nhạc Y trả lời một cách hờ hửng rồi bước ra khỏi nhà.
Đứng trước tập đoàn Hàn Phong mà cô thấy choáng váng.... có thể nói tập đoàn Hàn Phong ngang ngừa với tập đoàn Song Lãnh(hắn).
Đang tự hỏi cô làm gì ở đây sao?
Tất nhiên là tìm việc làm rồi, cô muốn bắt đầu cuộc sống mới, trước tiên là phải có tiền.... tiền không thể chạy tới cô đâu không không đâu....
Bước vào bên trong quả như cô dự đoán.... rất đông người đến tìm việc a~... sau khi nộp hồ sơ cô ép mình vào một góc nhỏ ngồi chờ đến lượt của mình
~~~~~Ở một nơi khác~~~~~~
chuông điện thoại vang lên
Hắn: Alo
Quản gia: cậu chủ... cô chủ đã đi ra ngoài
Hắn: đi đâu?
Quản gia: tôi không biết...
Hắn: được rồi, cảm ơn ông
~~~"Bên phía Minh Nhạc Y~~~~~
" Người tiếp theo 772 " một người từ trong phòng ra gọi theo số báo danh
" Là tôi " Minh Nhạc Y đứng dậy đi theo người đó vào một căn phòng, trước mặt cô có 8 vị bban giám khảo đang nhìn chằm chằm cô
" Xin mời cô giới thiệu "
" Tôi là Minh Nhạc Y, 26 tuổi"
" Là sinh viên ưu tú tốt nghiệp đại học về Luật pháp quốc tế, kinh tế học ở Anh và có một bằng tiến sĩ trong tay"
"Đúng vậy "
" Chúng mừng cô đã được nhận với chức vụ thư kí của tổng giám đốc"- người đàn ông nhìn cô cười
" Thưa cô Minh mời theo tôi" một nhân viên nữ đi tới cô và hướng dẫn
" cốc..... cốc..... cốc"- cô lấy tay gõ nhẹ cánh cửa
" Vào đi"
" Dạ chào ngài. Tôi là..... " Minh Nhạc Y đứng sửng khi thấy khuôn mặt ấy ngước lên