“Ba là thầy của bọn họ, chỉ cần ba lên tiếng”
“Ba sẽ không nói. Hiện tại sẽ không, thậm chí sau này cũng vậy. Ba có thể kết hôn với bất kỳ ai, nhưng không thể là cô ấy. Con quên cô ấy đã từng..”
“Con sẽ không để ý”
“Con không thèm để ý, nhưng chuyện lại không đơn giản như vậy, tất cả vẫn chưa có kết thúc”
Tần Hành Chỉ có chút mệt mỏi nhíu mày, trận cãi nhau kéo dài tối hôm qua, càng nghĩ càng thấy phiền.
Như thế nào vẫn chưa thể chấm dứt? Ba năm trước đây đã kết thúc.
“Này” Vai đột nhiên bị vỗ.
Tân Hành Chỉ không cần quay đầu lại cũng biết đó là ai Đế Anh Thy cười tủm tỉm, ngồi xuống ghế: “Anh đang nghĩ gì mà xuất thần vậy?”
“Một công thức ủ rượu.”
Đế Anh Thy ngước mắt lên, thần kinh Tân Hành Chỉ căng thẳng, nhưng anh ta cũng không lui lại.
“Làm sao vậy?”
“Tâm tình của anh không tốt”
Đế Anh Thy khẳng định nói: “Xảy ra chuyện gì sao? Có liên quan tới nhà họ Kiều sao?”
Tân Hành Chỉ chỉ biết cười khổ: “Cô hai nhà họ Kiều sinh bệnh, anh… anh có chút lo lắng”
Lo lắng sau khi bình phục cô ấy sẽ xuất hiện ở nhà họ Tân Anh ta là người đàn ông đã trưởng thành, thật sự có tiền đồ.
“Vậy thì sao anh không đi? Vừa vặn tìm cớ tới thăm bệnh để đến gặp mặt.’ Đế Anh Thy nói.
Cô không ngờ Tân Hành Chỉ lại có lòng với Kiều Minh Nguyệt như vậy, trước kia đúng là không nhìn ra.
Tân Hành Chỉ trở nên căng thẳng thậm chí là lo lắng khi người mình thích bị bệnh.
“Anh đã từng tới đó, đừng lo, anh chỉ tự mình suy nghĩ nhiều thôi”
Đế Anh Thy cười nói: “Hóa ra khi anh thích một người sẽ trở thành như vậy?”
Trước kia cô còn khó chịu, nhưng bây giờ lại cảm thấy bình thường.
Cô không có lý do gì để ngăn cản Tân Hành Chỉ theo đuổi cô gái mình thích, không phải sao?
€ó lẽ duyên phận giữa cô và Tân Hành Chi chỉ là quan hệ tình cảm anh em mà thôi.
“Anh sắp kết hôn, em không vui sao?” Tân Hành Chỉ hỏi.
“Đương nhiên là vui rồi, vì sao lại không vui? Em hy vọng Hành Chỉ sau này sẽ hạnh phúc, sinh thêm mấy đứa nhỏ” Đế Anh Thy chân thành nói.
Lời chúc phúc tốt đẹp của cô đã biến thành một cây kim đâm thẳng vào trái tim Tân Hành Chi Khó chịu, chỉ có thể che dấu bằng cách uống rượu.
Đế Anh Thy ngoảnh mặt đi, không nhìn đến người kia, liền hỏi: Khách hàng của anh đã về rồi à?”
“Không, rượu vẫn chưa ủ” Tân Hành Chi nói.
“Khoảng bao lâu?”
“Khoảng mười ngày. Có chuyện gì vậy?”
Tâm mắt của Đế Anh Thy nhìn về phía khác: “Không có gì, chỉ là tò mò thôi. Người đó hình như mua rất nhiều rượu của anh?”
“Nếu không thì sao lại được gọi là thần tài?”
“Anh ta… Bọn họ là người ở nơi nào vậy?”
Đế Anh Thy hỏi.
“Thủ đô”
“À, đã từng nghe nói qua” Đế Anh Thy hiểu Em nghe nói ở đó rất vui? Nhưng em vẫn chưa có dịp đến đó, Hành Chị, khi nào chúng ta ra ngoài chơi một chuyến? Giống như đi trượt tuyết vậy?”
“Đừng đi”
“Tại sao?” Đế Anh Thy hỏi.
“Em quên rồi sao? Anh sắp kết hôn. Sau khi kết hôn, hản là không có thời gian cùng đi với em”
“À đúng rồi, sau này anh có gia đình sẽ dẫn vợ con đi chơi” Đế Anh Thy thật sự quên mất.
Khi Tân Hành Chi kết hôn thì sẽ không tự do giống như vẫn còn độc thân, cô cũng không thể tùy tiện lôi kéo Tân Hành Chỉ đi chơi, ít nhiều tránh được sự hiểu lầm.
Nếu không thì cô hai nhà họ Kiều sẽ nghĩ như thế nào?
Ai, kết hôn thực sự không vui chút nào.
Đế Anh Thy uống trà một lúc vẫn không thấy người khác xuất hiện.
Đừng nói đến người đàn ông đó, ngay cả bóng dáng trợ lý của người đó cũng không nhìn thấy.
Hôm nay không đến vườn nho sao?
Vẫn là không có ở đây?
Cô nghĩ rằng người đàn ông đó ở khắp mọi nơi.
Tân Hành Chỉ đảm chìm trong những lời Đế Anh Thy nói, sau này anh ta sẽ đưa vợ con đi chơi sao? Chắc là không? Anh ta còn không có ý nghĩ kết hôn chứ đừng nói đến chuyện có con với một người phụ nữ khác.