“Thanh Lam? Thanh Lam” Dù Kiều Tiết Thanh có gọi gì đi nữa, đều không có phản ứng gì, dường như đã chết.
Ba, con xin lỗi, con không nên ở ngoài cửa, nếu con ở trong, nhất định sẽ nghe thấy tiếng chị kêu cứu, chị sẽ không chết” Kiều Minh Nguyệt khóc tới đỏ mắt.
Kiều Tiết Thanh không thể chấp nhận được chuyện này, như thế nào lại có thể chết đuối trong bồn tắm? Như thế nào mà.
Kiều Minh Nguyệt tiến lên, ôm lấy Kiều Tiết Thanh: “Ba, chuyện của chị chúng ta đều rất buồn, nhưng ba phải giữ gìn sức khỏe Cũng may… Cung may là vẫn còn có con”
Ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt lại không ngừng nhìn biểu tình trên gương mặt Kiều Tiết Thanh. Trong lòng chính là vô cùng đắc ý, đứa con gái bảo bối đã chết nhất định rất khó chấp nhận.
Dù ông ta có nghỉ ngờ như thế nào cũng không tìm ra vấn đề, sau khi Kiều Thanh Lam chết, cô ta lập tức dùng đá viên xóa sạch vết ngón tay trên cố.
Tâm tình của Kiều Tiết Thanh càng thêm nặng nề: “Dì của con đâu?”
“Con không biết, sau khi chị xảy ra chuyện con đã đi gặp dì nhưng dì không có ở nhà, hẳn là đã đi ra ngoài rồi” Kiều Minh Nguyệt nói.
“Điều con đang nghĩ bây giờ là, hôn lễ giữa chị và nhà họ Đế phải làm sao bây giờ?”
Vẻ mặt Kiều Tiết Thanh càng thêm nặng nề, đúng vậy, nếu Kiều Thanh Lam chết, cuộc hôn nhân với nhà họ Đế sẽ không còn. Vậy làm thế nào để nhà Kiều có thể giành lại quyền lực của nhà họ Đế ở Đông Nam Á?
Tuy nhà họ Kiều hiện tại là danh gia vọng tộc, nhưng nếu không có cuộc hôn nhân với nhà họ Đế, cái danh xưng này còn tồn tại được bao lâu? Sẽ chỉ là một cái tên, hữu danh vô thực mà thôi.
Nếu không lúc trước đối với con đường báo thù ba đứa con trai nhà họ Đế của ông ta có thể thực hiện được thì cũng sẽ không có cuộc hôn nhân như hiện tại Nhưng tiếc thay, người đã chết, không phải cái gì cũng đều không có.
Kiều Tiết Thanh nhìn đứa con gái nhỏ bên cạnh, tuy không đến mức chói mắt nhưng dung mạo cũng không tệ, hẳn cũng có thể lọt vào mắt xanh của nhà họ Đế.
“Minh Nguyệt, nếu được gả vào nhà họ Đế, con có đồng ý không?” Kiều Tiết Thanh hỏi.
“Cái gì? Con? Thế nhưng không phải cậu cả nhà họ Đế sẽ kết hôn với chị sao?” Vẻ mặt của Kiều Minh Nguyệt vô cùng khẩn trương.
“Chỉ kết hôn với con gái của nhà họ Kiều, cũng không phải chỉ một mình chị con. Hơn nữa, chị của con đã chết rồi, chỉ có thể trông cậy vào con”
“Con gái đều nghe theo” Kiều Minh Nguyệt nói.
“Đi gọi phu nhân trở về, sau đó gọi điện thoại cho nhà tang lễ” Kiều Tiết Thanh thở dài nói.
“Vâng”
Ngay khi thi thể của Kiều Thanh Lam được đặt trên giường sau đó được phủ một chiếc chăn, điện thoại của Kiều Tiết Thanh liền vang lên.
Thấy đó là cuộc gọi của Đế Hoàng Minh, ông ta cảm thấy rất ngạc nhiên.
Sao Đế Hoàng Minh lại gọi điện thoại cho ông ta?
Kiều Thanh Lam vừa mới chết, vẫn chưa thông báo với bên ngoài, anh ta không vì vậy mà gọi điện đến chứ?
“Hoàng Minh, sao cậu lại gọi cho tôi? Có chuyện gì sao?” Kiều Tiết Thanh cười hỏi, rất có khiêm nhường .
“Từ hôn” Đế Hoàng Minh lạnh lùng nói.
Từ hôn? Không phải, chuyện này không thể như vậy được. Không phải nói sẽ giải quyết chuyện kết hôn sao?”
“Giao dịch bị hủy. Đồng ý, ra giá. Không đồng ý, không có một xu, ông nghĩ kỹ đi” Nói xong, lập tức tắt máy.
Kiều Minh Nguyệt đứng bên cạnh thấy sắc mặt của Kiều Tiết Thanh không ổn liền nói: “Ba, chuyện gì vậy? Cậu cả nhà họ Đế tìm ba có chuyện gì vậy?”
Kiều Tiết Thanh chậm rãi nhìn về phía cô †a: “Hôn lễ giữa nhà họ Đế và nhà họ Kiều bị hủy bỏ”
“Cái gì?” Vẻ mặt Kiều Minh Nguyệt lập tức thay đổi.
Trong biệt thự, Đế Anh Thy cùng ba anh trai đang dùng cơm tối.
Đao Nhẫn đi đến Đế Anh Thy hơi sững sờ, bình thường Nhẫn Đao cũng sẽ không xuất hiện. Nhẫn Đao là thủ hạ lợi hại nhất của anh cả, người cũng như tên.