Edit by Trà Nữ Lê
Đế Bắc Lẫm nửa ngày rồi vẫn chưa lấy lại được tinh thần, ngồi tại mép giường nhìn chằm chằm vào em gái của anh. Dường như vẫn không rõ hắn đã lộ vết tích lúc nào.
Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có bọn hắn đã bị mắc lừa Tư Hải Minh, là một cái bẫy.
Tư Hải Minh cùng Đế Anh Thy liên lạc với nhau là do Kiều Như An ngay từ đầu là đã biết, bởi vì Kiều Như An đã gặp Tư Hải Minh ngoài bến tàu.
Lại thêm sau đó Kiều Như An liên tục xuất hiện tại đảo Trân Châu.
Sau đó, Anh Thy một mực đòi theo Đế Hoàng Minh
Thời điểm đó nghĩ Tư Hải Minh hướng dẫn Đế Anh Thy là ý gì. Từ công ty về nhà sẽ mệt mỏi, tưởng nàng sẽ ngủ say. Không nghĩ nhiều đến sau đó
Cái này nhất định không phải do em gái một mình nghĩ ra mà chỉ có thể là do Tư Hải Minh.
Đế Bắc Lẫm tức giận lao lên giường, cảm giác vô lực.
Một bên là em gái bảo bối, một bên là đứa cháu bảo bối, phải chọn sao đây?
Cứ tưởng rằng một mình mình đi đến là phương án tốt, không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ hư hỏng.
Hiện tại không thể cho máy bay quay đầu, chỉ có thể mang theo Anh Thy đi đến kinh đô.
Đế Anh Thy thức giấc đã không còn trên máy bay mà là ở trong một phòng tổng thống của khách sạn.
Nàng ngái ngủ ngồi dậy “anh ba?”
Nàng cùng anh cả từ công ty trở về, nàng giả bộ quá mệt và buồn ngủ, thật sự là chờ đợi các anh trở về phòng, nàng lén lút chuồn đi. Lại giấu người hầu lên xe ngắm cảnh nhưng thật ra chạy đến sân bay
Bởi vì nếu như các anh muốn đi xa nhà, nhất định phải đi máy bay tư nhân, trước khi đi sẽ có sự chuẩn bị
Tư Hải Minh để cho nàng sớm trốn trong máy bay của anh ba, thật sự là liệu sự như thần à!
Đầu tiên là để nàng quấn lấy anh cả, ban đêm lại trốn trong máy bay, giương đông kích tây
Nhưng mà tại sao lại nhất định là anh ba mà không phải là anh hai hay anh cả?
Không ai bên cạnh, nàng nhìn trên tủ đầu giường là mảnh giấy, trên giấy là chữ của anh ba, nội dung là: Anh Thy tỉnh rồi sao? Đói bụng không? Gọi cho lễ tân, anh ba có cho người chuẩn bị đồ ăn ngon! Anh ba đi gặp người bạn, sẽ mau quay về, nhé!
Bạn nào? Anh ấy đi xem bệnh cho ai à? Nàng nghĩ là bệnh nhân của anh ba khắp nơi
Tư Hải Minh kiểm tra được cũng không có gì là lạ, dù sao đây cũng là thành phố của anh ấy
Anh Thy không vội ăn sang, liền đi đến phòng tắm rửa mặt
Rửa mặt xong ra chuẩn bị gọi đồ ăn, nghe được âm thanh ở ngoài cửa thẻ được quét mở
Đế Anh Thy ngạc nhiên một chút, nàng nghĩ anh ba sao lại trở về sớm thế?
“Anh ba, anh về rồi…” Đi ra khỏi phòng ngủ Anh Thy nhìn thấy người con trai đẩy xe đồ ăn tiến đến, đều rất ngạc nhiên
Tư Hải Minh mắt đen chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngạc nhiên của Anh Thy, miệng hơi mở ra, đôi chân dài bước đến bước, trực tiếp đỡ lấy nàng tựa vào tường, bá đạo hôn vào…
“Anh…” Đế Anh Thy quên luôn phản ứng, hô hấp bị ép đến ngạc thở, mặt đỏ, nhịp tim đập mạnh, trong đầu không còn suy nghĩ được gì, mặc cho Tư Hải Minh không chờ đợi mà hôn.
Hôn đến khi Đế Anh Thy muốn hết hơi, Tư Hải Minh mới buông ra cái miệng nhỏ đáng thương, dường như vẫn chưa thỏa mãn, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại hôn tiếp tục mấy lần. Hai người hô hấp đều loạn nhịp, không phân biệt rõ ai là ai
“Anh đã nói ‘gặp mặt hôn lại’” Tư Hải Minh giọng khàn khan đến cực điểm, mắt đen âm thầm rất là nguy hiểm
Đế Anh Thy bị hôn đến sắc mặt đỏ hồng, mắt tràn ngập hơi nước, khẽ run, gợn sóng động lòng người mà nhìn người đàn ông trước mặt mà hạ giọng “Anh…anh thế nào biết được…”
“Đây chính là mục đích của anh. Mặc kệ em ở đâu, anh đều sẽ tìm đến”
Đế Anh Thy suy nghĩ hỗn độn, từ cuộc gọi đầu tiên, không, có lẽ đã nghĩ trước đó rồi, cái này anh ấy đã nghĩ đến việc gặp lại …
Dường như cả ba người anh của cô đều bị tính kế, anh ấy không có cái gì là không thể…
Phảng phất nàng nghĩ sẽ không trốn thoát lòng bàn tay của anh, chỉ cần anh muốn…