Edit By Trà Nữ Lê
Giờ phút này anh ấy hoàn toàn quên còn có đứa em gái ở trong khách sạn
Lễ khai giảng nhanh chóng kết thúc anh ấy mới sực nhớ đến nhưng đứa bé một mực quấn lấy anh đòi chơi
Đế Bắc Lẫm đành phải trốn đến nơi ít người gọi điện đến khách sạn, nhưng chuông điện thoại reo ở trong phòng không ai bắt máy
Đế Bắc Lẫm liền gọi Tư Hải Minh nhưng chuông vừa reo thì đã bị tắt máy
Chưa chắc suy nghĩ của mình đúng, có thể Anh Thy trong phòng cảm thấy nhàm chán nên đi dạo bên ngoài, rồi sẽ về liền, đúng, chính là như thế… Cứ nghĩ như thế rồi Đế Bắc Lẫm liền vui vẻ đi tìm sáu đứa bé tiếp tục chơi
Nhưng mà đôi chân dài vừa bước đi một bước thì điện thoại lại vang lên
Cầm điện thoại lên xem, là Đế Hạo Thiên
Đế Bắc Lẫm như là đang nhìn thấy ánh mắt dữ tợn từ trong điện thoại
Nghe hay là không nghe? Nói hay là không nói? Đến cùng có nói hay không?
Anh có thể hình dung được bộ dạng không kiên nhẫn muốn giết người của Đế Hạo Thiên
Anh hắn giọng “Có việc gì?”
“Anh Thy đâu”
“Không phải trong phòng ngủ của em ấy sao? Lúc này có thể là vẫn còn đang ngủ chưa dậy…”
“Cậu làm như tôi không thấy mọi việc trong máy giám sát sao?”
“Nhìn thấy rồi còn hỏi?”
“…”
“Chờ em tham dự lễ khai giảng toàn cấp của cháu liền sẽ trở về, em ấy đợi không có lâu”
“Cậu đi tham gia lễ khai giảng Anh Thy cũng đang ở đó?” Đế Hạo Thiên hỏi
“Không có, em để em ấy trong phòng khách sạn chờ, em nói với em ấy là em đi công chuyện, sẽ trở về trước buổi trưa, em ấy đồng ý” Đế Bắc Lẫm nói
“Cậu để em ấy ở một mình trong khách sạn, Tư Hải Minh đã trở về rồi!” Đế Hạo Thiên hét lớn
Đế Bắc Lẫm đưa điện thoại cách xa tai, kém chút nữa ù tai luôn, chậm chạm tiếp tục nghe “Em biết, cũng đang ở trường!”
“Hắn cũng tham gia lễ khai giảng của bọn nhỏ?” Đế Hạo Thiên kinh ngạc.
“Đúng à! Hắn là cha của bọn nhỏ, không đến được sao?” Đế Bắc Lẫm nói, nội tâm thật không ra gì, hắn thật sự là không có đến! Hắn hiện tại trong lòng còn có những đứa con này sao! Thật không xứng đáng làm cha! May mắn là còn có người Bác này!
Đế Hạo Thiên cảm thấy Tư Hải Minh sẽ lén đi gặp Đế Anh Thy, hai người chắc chắn sẽ gặp nhau
Thế mà lại không đi tìm Anh Thy…
“Yên tâm đi, em đem Anh Thy ở một nơi rất tốt, sẽ không có chuyện gì đâu. Thôi không nói nữa, bọn trẻ đang gọi em!” Đế Bắc Lẫm nói xong, lập tức tắt điện thoại
Chột dạ quá!
Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh dẫn đi ra ngoài chơi, ở bên ngoài dạo phố, đi theo nàng mua sắm rất nhiều thứ
“Cái này nhìn đẹp” Tư Hải Minh xách một cái lên xem, cái váy cực ngắn, chỉ có thể dài qua mông
Đế Anh Thy sửng sốt một chút, trong lòng hiện lên vẻ khó chịu ngại ngùng
Thật là dạng váy này cũng có người mặc sao, nếu ra ngoài bên trong mặc thêm quần bó cũng không cần lo lắng sẽ hở
Chỉ là trong nhà các anh trai đã nói là không cho mặc váy ngắn, nói là bên ngoài đều là đàn ông không tốt. Cho nên đồ của nàng mặc đều là váy dài
Không nghĩ rằng Tư Hải Minh sẽ chọn dạng váy này cho nàng mặc, còn nói là nhìn đẹp, chẳng lẽ anh ấy không quan tâm mình sẽ bị người khác nhìn sao…
Có lẽ là anh ấy chỉ cảm thấy đẹp mắt thôi…
Đế Anh Thy cũng không nói gì, cầm váy xoay người đi vào phòng thử đồ
Đi vào phòng thử đồ, Đế Anh Thy cởi cái váy dài trên người xuống, mặc vào cái váy ngắn kia. Mặc xong nhìn mình trong gương, đôi chân trắng trẻo lộ ra, xác định mặc cái này ra ngoài sẽ không bị người khác nhìn sao?