Edit By Trà Nữ Lê
Nói thật, với bộ dạng này nàng thật không quen mắt…
Có lẽ đây chỉ là một bộ đồ, đừng nghĩ nhiều về việc này là được rồi?
Đế Anh Thy miễn cưỡng mặc bộ đồ đi ra ngoài, chuẩn bị đi ra khỏi phòng thử thì cửa phòng có người mở ra
Ngẩng đầu lên, trong gương xuất hiện bóng đen lớn của Tư Hải Minh, trên tay còn cầm thêm váy dài. Tới gần Đế Anh Thy để trên ghế salon bên cạnh
Tư Hải Minh nhìn sang, Đế Anh Thy cảm thấy không được tự nhiên, cảm thấy trên người quần áo đều không phù hợp cho lắm
Vô ý bàn tay kéo váy cho nó dài xuống, nhưng có kéo như thế nào thì cũng không dài thêm, cũng không thể nào giấu được đôi chân trắng trẻo…
“Tư Hải Minh, em không thấy hợp, em mặc váy dài quen rồi, đôi lúc đồ đẹp mắt không có nghĩa là phù hợp… Anh…” Đế Anh Thy đang nói chuyện miệng nhỏ liền bị Tư Hải Minh chiếm lấy hôn, như hút hết khí trong người nàng
Nàng mặt đỏ tới mang tai như sắp hết hơi, Tư Hải Minh mới chịu dừng lại, đôi môi khoảng cách chỉ được một li, nụ hôn tiếp theo có thể tới bất cứ lúc nào
“Em nói đúng, cho nên anh giúp em cởi ra”
“…” Đế Anh Thy ánh mắt rung động, trong đầu không còn suy nghĩ được gì, nụ hôn tiếp chưa kịp bắt đầu nàng nghe liền lấy lại tinh thần mà phản đối “Em…em tự mình cởi…”
Phía ngoài nhân viên bán hàng chờ đợi phục vụ, đây là lần đầu tiên mấy cô chờ một người thay đồ lâu nhất
Ngoài cửa hàng bên trên treo bảng “cửa hàng tạm nghỉ”
Tiễn khách ra khỏi cửa hàng, nhân viên bán hàng cung kính xếp hàng mỉm cười, quần áo cũng không cần khách nắm mà nhân viên phục vụ đem đến tận xe
Ra đến bên ngoài, Đế Anh Thy đẩy tay Tư Hải Minh ra khỏi tay nàng, nhìn anh chằm chàm
Tư Hải Minh nhìn nàng với ánh mắt cường độ, ngực căng tràn “Hửm?”
“Anh còn hửm? Em đang bực” Đế Anh Thy nhếch miệng
Nàng hiện tại mới phản ứng lại đươc, Tư Hải Minh căn bản là không mua cái váy gợi cảm kia cho nàng, anh chính là muốn vào trong phòng thử đồ rồi cơ hội làm gì thì làm!
Cái này đúng là người đàn ông xấu mà!
Hoàn toàn không thể nghĩ ra tiếp theo anh sẽ làm cái gì!
Tư Hải Minh không để ý người đi đường đang đi qua lại, tiến lại gần Đào Anh Thy “Anh chịu phạt”
“Nói lời phải giữ lời đấy”
“Giữ lời”
Hai chữ này nói ra thật cưng chiều và ngọt ngào, để cho khuôn mặt của Đế Anh Thy lại đỏ lên. Đôi mắt nhỏ xinh nghiêng nghiêng nhìn qua người anh cách đó không xa có cửa hàng bán trà sữa, cửa hàng rất đông khách, khách mua hàng đều phải xếp hàng chờ đến lượt
Đế Anh Thy nảy ra ý hay, chỉ ngón tay về phía đó “Anh xếp hàng mua cái kia cho em”
Tư Hải Minh nhìn theo hướng nàng chỉ thừa dịp Đế Anh Thy không chú ý liền sát miệng nàng “Cục cưng, đây không phải phạt”
Đế Anh Thy thân thể cứng đờ, tim đập loạn nhịp mà nhìn anh
Kỳ thật Tư Hải Minh chỉ cần đưa xấp tiền liền có thể không cần xếp hàng, nhưng mà anh không làm vậy, anh làm đúng quy định đứng xếp hàng vị trí cuối cùng, chờ tới lượt anh hẳn là phải mười mấy phút
Xe dừng sát ở ven đường, Đế Anh Thy ngồi trong xe ngay cạnh cửa, một tay chống đỡ cằm, một chân lắc qua lắc lại trong không trung, thảnh thơi mà nhìn xem Tư Hải Minh xếp hàng mua cho nàng trà sữa
Đế Anh Thy nghĩ, trên thế giới này con trai đều như vậy hẳn là rất nhiều à? Làm thế nào để gặp được?
Nhìn anh vì mình mà xếp hàng mua trà sữa, có một chút ngượng ngùng…. Dù sao anh ấy cũng không phải anh trai à…
Người đứng xếp hàng ở phía sau thường rất bình thường, nhưng mà vì là Tư Hải Minh khí quá mạnh nên những cô gái xếp hàng phía trước không thể không quay đầu nhìn
Oa, thật là cao, rất là đẹp trai! Loại con trai này xếp hàng mua trà sữa sao? Sẽ làm cho nhiều cô gái phát điên không biết xấu hổ! A cũng không hẳn, chưa biết là chính a muốn uống đâu? nói không chừng anh ấy còn đang độc thân!