Edit by Trà Nữ Lê
Người ta hay nói trai đẹp độc thân rất là nhiều, bởi vì ai cũng nghĩ hắn soái ca như thế thì sẽ có bạn gái, ai cũng nghĩ như thế nên không ai chủ động tiếp cận theo đuổi!
Nhưng mà, người lạnh mặt lạnh lùng quá, nhưng mà nhìn rất là hấp dẫn, có phải chính vì vậy mà…
“Có vẻ nơi này sẽ còn xếp hàng lâu lắm, chúng ta đi đến nơi khác đi?” Càng nghĩ càng không thấy an tâm nên Đế Anh Thy đã chạy tới
Phía trước cô gái lần nữa quay đầu nhìn theo, cô gái kia chính là cô gái muốn phát điên không biết tốt xấu hả? Dáng dấp cũng ổn, làn da trắng, dưới ánh mặt trời lớp son phấn lộ rõ
Nói cô ấy là người bình thường cũng không hẳn; nói cô ấy là nữ minh tinh cũng không đúng vì không có thần thái
Cô gái phát rồ đối với nàng mỉm cười, ngại ngùng liền quay đầu nhìn chổ khác
Nàng chỉ là thích cái đẹp không phân biệt nam nữ à…
Tiếp lấy nàng nghe giọng nói đàn ông trầm thấp “Hôn một chút”
“ở đây có người…” Cô gái nũng nịu nhỏ nhọ
Phía trước là những nữ sinh độc thân nội tâm lập tức kích động. Quá yêu nhau đi!
Thật vất vả đến phiên Tư Hải Minh, anh yêu cầu “Nước ép trái cây làm liền cho ta!”
“Thật xin lỗi anh, gọi nước xong cần phải chờ…” cậu nhân viên bán hàng lời còn chưa nói xong
“Đây là tiền boa của người” Tư Hải Minh trực tiếp đưa điện thoại của mình bên trong có khi con số “Nếu như có người thứ hai đồng ý bỏ ra số tiền này, ta sẽ xếp lại phía sau”
Cậu nhân viên bán hàng nhìn con số liền chớp mắt một cái, hoài nghi ánh mắt, lỗ tai có vấn đề
“Một vạn tệ, hay ngươi muốn cửa hàng trà sữa này bị thu mua! Nhân viên bán hàng sụp đổ
“Chướng mắt”
“…”
Ba phút sau, nước ép trái cây tươi mát đem đến, Đế Anh Thy cầm trên tay
Đế Anh Thy miệng cắn ống hút, mắt thì nhìn Tư Hải Minh nói “Hôm nay dùng bao nhiêu tiền em sẽ chuyển lại cho anh, anh trai có cho em thẻ”
Vừa nói xong, người bị xiết chặt
Đế Anh Thy hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, người đã bị kéo tới
“…” Đế Anh Thy ngơ ngác nhìn Tư Hải Minh miệng vẫn cắn ống hút nước ép trái cây
Đầu óc ong ong…
Tư Hải Minh dùng hành động nói cho nàng, không quan tâm xung quanh
Để cho nàng xấu hổ một câu cũng không nói nên lời
Trong lòng thì tự an ủi, trước đó có mua quà đắt tiền cho Tư Hải Minh, coi như là cũng hòa nhau rồi?
Phía xa có một chiếc xe người bên trong đang chú ý đến hành động của đôi nam nữ
Tư Hải Minh chăm sóc cô gái đi dạo phố, bao nhiêu chuyện mới lạ, nếu như nàng là Đào Anh Thy liền sẽ không có ý muốn
Đường đường là người đứng đầu cả kinh đô lại có những hành động đó làm cho người ta phải lau mắt mà nhìn, vẫn là trước kia Đào Anh Thy được đối xử tốt
Nhìn Đào Anh Thy mặt mũi tràn đầy ngọt ngào, Đào Sơ Tâm khinh miệt
Lễ khai giảng tổ chức hôm nay xong cũng không cần lên lớp, kết thúc xong sẽ được về nhà
đứa bé được đưa lên xe, Tư Lệnh Sơn nói với Đế Bắc Lẫm “Tôi sẽ không đi, mọi người đi chơi vui vẻ nhé”
Đế Bắc Lẫm ánh mắt sắc bén cảnh giác “Đừng tưởng rằng ta tới tham gia lễ khai giảng của đứa nhóc là ta đã tha thứ cho còn của ông trước kia đã làm những gì, chỉ là mấy nhóc là con của Đào Anh Thy sinh ra. Ngài Tư, có câu nói tôi đã rất muốn nói, nuôi dạy không tốt là lỗi của cha!”