Edit By Trà Nữ Lê
Buổi sáng Đế Anh Thy tỉnh giấc, mở mắt liền thấy ánh mắt đen thâm thúy của anh đang nhìn mình, nàng ngẩn người “Anh dậy sớm vậy?”
“Ừm, mới dậy chút” Tư Hải Minh không nói là cả đem qua anh đã không ngủ
“Đau đầu không?” Tư Hải Minh quan tâm đến nàng
Đế Anh Thy nằm trong lòng anh duỗi thẳng lưng “Không đau, kỳ lạ hôm qua đầu em rất đau nhức, không biết bị gì nữa, tí xíu nữa em sẽ đi hỏi thử anh ba, dù sao anh ấy cũng là thần y…”
Tư Hải Minh măt đen khẽ biến, anh im lặng
“Anh có đi công ty không?” Đế Anh Thy hỏi
“Hai ngày tới anh sẽ ở bên em” Tư Hải Minh nói “Công Việc có thể giao cho Chương Vỹ đem tới Minh Uyển”
Đế Anh Thy cười cười không nói chuyện, xoay người hướng lên ngực anh nằm sắp, dường như đang sơ lược lại mọi chuyện ngày hôm qua
Ban ngày tại Minh Uyển, Tư Hải Minh không có việc gì liền cùng nàng xem phim ở trên tivi hoặc là đi khu giải trí ngồi vòng quay, quan sát toàn bộ phong cảnh của biệt thự Minh Uyển
Nếu có việc thì anh vào phòng làm việc mở video để họp hành
Rồi sau đó Chương Vỹ đến, đem tài liệu hồ sơ đến cho anh, trên tay anh đang xem qua những hồ sơ quan trọng.
Đế Anh Thy ngồi trong đại sảnh ăn bánh ngọt, xem phim. Chương Vỹ tới có chào hỏi qua nàng liền đi đến phòng làm việc gặp anh
Tư Hải Minh ngồi sau bàn làm việc tay mở từng hồ sơ giấy tờ, hỏi “Người còn chưa tìm được?”
“Vâng, Phương Như thật là biết trốn…” Chương Vỹ trả lời, trong phòng làm việc nhiệt độ như hạ thấp đột ngột để anh đối mặt với Tư Hải Minh khí tràng tạo áp lực “Chẳng qua cô ấy như là con chuột đang chạy qua đường, chờ đến khi thủy triều lên sẽ bị chúng ta phát hiện ngay”
Tóm lại sắc mặt Tư Hải Minh vẫn giữ nguyên vẻ lạnh
Phương Như là một vết nhơ của anh, nhất định phải trừ bỏ, hận là không thể nghiền xương thành tro!
Ban đêm sáu đứa trẻ chơi trong công viên nước. Đế Anh Thy đứng bên cạnh quan sát, càng xem càng thấy bọn trẻ cực kì đáng yêu
Từ phòng làm việc Tư Hải Minh bước đến bên cạnh nàng “Có mệt không?”
“Không mệt” Đế Anh Thy nói
Tư Hải Minh nhìn qua sáu đứa trẻ “Về ngủ”
“Không!” Bảo Nam lên tiếng
“Ba ơi, hiện tại con chưa muốn ngủ!” Bảo Vỹ nói
“Woa…” Bảo Long đang từ trên cầu trượt tuột xuống, rất là vui sướng
Bảo My nhát gan nên đứng một bên nhìn
Bảo Hân tay nắm bím tóc nhảy tới “Bố Mẹ ơi, có phải bố mẹ cũng phải đi ngủ?”
“Ừm” Tư Hải Minh nói
“Sinh em trai em gái” Bảo An vui vẻ đáp lời
“…” Đế Anh Thy mặt ửng hồng. Trí nhớ thật là tốt, đến bây giờ vẫn còn chưa quên
Tư Hải Minh ra lệnh, Bào Điển và những người hầu lần lượt đến bế từng bé trở về đi ngủ
Không phục nhất vấn là Bảo Nam, miệng vẫn la oai oải chưa chịu ngủ
Đế Anh Thy bị chọc cho cười lên “Em đi xem bọn trẻ một chút…”
Tư Hải Minh ôm eo nàng lại, bá đạo không cho nàng đi “Em quá nuông chiều bọn chúng”
“Đâu có? Dù sao thì hiện tại em cũng không có việc gì đề làm”
“Anh cần em” Tư Hải Minh khẽ cắn lên mũi thon của nàng. Làm cho nàng nhíu mày lên, mặt lại phím hồng “Tối rồi anh còn muốn làm gì?”
“Muốn”
Đế Anh Thy nghĩ nghĩ nói “Vậy chúng ta ra ngoài đi dạo đi?”
“Được”
“Thành phố ban đêm dường như rất là đẹp” Đế Anh Thy nói
“Đi ngay bây giờ” Tư Hải Minh trực tiếp bế nàng lên theo kiểu công chúa, quay người hướng đến xe
Chỉ cần Đế Anh Thy muốn đi đâu, anh đều có thể quên đi tất cả mà đưa nàng đi