Edit By Trà Nữ Lê
“Xem ra Anh Thy nhà ta chơi vui đến độ quên cả trời đất, ngay cả các anh đều không cần rồi” Đế Hạo Thiên lòng tràn sự ghen tuông
Đế Anh Thy liếc nhìn vào ánh mắt của anh cả liền phản ứng “Đâu có, chẳng phải vì em nghĩ đến các anh nên mới gọi video này sao…”
“Nếu đã nghĩ thì chúng ta sẽ đến đón em về ngay”
“A đừng” Đế Anh Thy liền phản ứng kích động. Nói xong đỏ mặt
Nếu đây gọi là từ chối thì cũng không cần phải kích động như thế!
Ba người anh trai cô sao mà không biết tâm tư của cô chứ, chẳng qua chỉ đùa với cô một chút thôi.
Nhìn bộ dáng của nàng hẳn là không bị khi dễ, chứ nếu không nàng đã tâm trạng nặng trĩu mà đòi về rồi
Nhưng mà vẫn để ý đến người đáng ghét kia “Tư Hải Minh đâu? Sao hắn không ở cạnh chăm sóc em? Có phải là đang kinh thường nhà mẹ vợ rồi không?” Lời nói này là của Đế Bắc Lẫm nói
Nói xong liền cảm nhận được ánh mắt đáng sợ của người anh
Đế Bắc Lẫm tự biết mình đã nói sai, người vội hướng đi chổ khác, trong video liền không thấy anh đâu
Đế Anh Thy thật là không cảm thấy tự nhiên chút nào, cái gì mà nhà mẹ vợ… Làm như là Tư Hải Minh và nàng đã cưới nhau rồi
Nhìn ánh mắt của anh trai còn lại thật đáng sợ, nàng nghĩ thầm khi nào anh trở về thì anh ba sẽ rất là thảm cho mà coi
Đế Anh Thy vội nói sang chuyện khác để làm dịu không khí nóng rực hiện tại “Anh ấy đến công ty rồi”
“Công ty quan trọng hay là em quan trọng?” Đế Hạo Thiên không vui
“Hai ngày này anh ấy đều chăm sóc em! Bây giờ đến công ty thì cũng sẽ về rất sớm. Đi muộn về sớm. Nhưng mà sao có thể lúc nào cũng ở bên nhau được chứ?” Đế Anh Thy ngượng ngùng đỏ mặt nói lên tâm ý của mình
“Hai ngày nữa trở về?” Đế Hoàng Minh hỏi
“Dạ, hai ngày nữa…”
“Vậy ngày mốt đi đón em” Đế Hoàng Minh nói ra, khẳng định thời gian như thế này thì cũng không thay đổi được
“Vâng…” Đế Anh Thy đáp ứng
Nàng nghĩ thầm, sớm biết vậy thì nói luôn tuần nữa
Nhưng mà các anh đã đến đón mà không trở về thì lần sau sao lại có thể đi được nữa?
Chắc chắn sẽ rất khó khăn!
Có qua có lại, không được làm quá!
Buổi chiều Đế Anh Thy lúc rãnh rỗi thì ra bên ngoài đi dạo, lúc mệt mỏi tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi một tí
Uống chút trà, nhìn xem cảnh đường phố tấp nập
Bên này đường phố bán trà sữa, bánh ngọt rất là nhiều, còn bên Đông Nam Á khắp nơi đều là quán bar, đúng là phong cách khác nhau
Đồ ngọt sẽ khiến cho con người ta vui vẻ
“Ông chủ, bán cho tôi một phần ô mai”
Giọng nói có vẻ quen quen nên Đế Anh Thy quay sang nhìn, liền thấy cô gái đứng bên tủ kính nghiêng mặt. Nàng có chút phản ứng nên đứng dậy đi đến “Cô Kiều?”
Kiều Như An quay người, nhìn thấy Đế Anh Thy đầu tiên là sững sờ sau đó lập tức cười lên “Tiểu thư Đế, cô cũng ở đây sao?”
“Tôi đến đây chơi” Đế Anh Thy nói
“Tôi cũng đến đây chơi, trước đó nghĩ nên làm một chuyến đến kinh đô, đây là lần đầu tôi đến!” Kiều Như An có chút ngượng ngùng nói
“Một mình cô?”
“Đúng vậy, tôi muốn chơi khoảng tuần rồi về” Kiều Như An nói
“Tới ngồi cùng đi”
“Vâng”
Kiều Như An kính trọng chờ nàng ngồi trước rồi mình mới ngồi sau, phục vụ đem đồ ngọt đến, cô liền chú ý đến Đế Anh Thy nên có chút ngượng ngùng không dám ăn
Đế Anh Thy nhìn nàng chần chờ nói “Tôi không sao, cô ăn đi, ở đây đồ ngọt ngon lắm”
“Tiểu thư Đế thật tốt”
“Đừng gọi tiểu thư Đế, gọi tôi là Anh Thy đi!”