Edit By Trà Nữ Lê
Nhân viên phục vụ hướng dẫn nhiệt tình, chu đáo, bưng trà mời nước, dù có không mua hàng thì các cô cũng không dám mà không vui vẻ
Kiều Như An vụng trộm liếc mắt nhìn sang giá của những sản phẩm đang trưng bày, cô liền hoàng hốt khi thấy giá đều hết mấy vạn. So với những cửa hàng thời trang ở Đông Nam Á thì gấp mấy lần…
Đế Anh Thy cầm lên một chiếc váy dài tơ lụa, Kiều Như An liền nói “Cái này rất là đẹp, rất hợp với ngoại hình của Anh Thy nè”
“Tôi cảm thấy cô cũng rất hợp đấy” Đế Anh Thy hướng váy lên người cô ướm thử, nói “Muốn thử không?”
“Được” Kiều Như An hiểu ý liền nắm váy đi thử
Điện thoại của Đế Anh Thy vang lên, nàng mắt nhìn vào màn hình “Anh rảnh rồi?”
“Đang làm cái gì?”
“Đang dạo phố ở khu Tây Nam!” Đế Anh Thy nói “Em kể anh nghe, anh biết em gặp ai không? Tiểu thư thứ nhà họ Kiều, cô ấy đến kinh đô chơi, em rất vui nên dẫn cô ấy đi dạo”
“Em rất thân với cô ấy?” Tư Hải Minh hỏi
“Là bạn bè thôi, cũng không thân, anh có ý kiến gì sao? Đế Anh Thy hỏi, chẳng lẻ anh quản cả việc nàng kết bạn bè luôn sao? Thật là, cô ấy cũng đâu phải con trai. Nàng lại nói tiếp “Em với cô ấy cùng quê, không phải ở đây mọi người vẫn hay có câu “Xứ người đất khách gặp nhau/ Tình quê hương nước trầu cau xứ Gò (Gò Công) sao?
“Biết” âm thanh giọng nói Tư Hải Minh mang theo sự cưng chiều dung túng “gần đến giờ rồi, anh đi đón em”
“Ở đây em có xe à, để em tự đến” Đế Anh Thy có chút xấu hổ, cảm giác được cưng chiều rất là ngọt ngào
“Anh với những người kia giống nhau sau?”
“Đó là tài xế của anh mà” Đế Anh Thy nói lại
“Vậy cũng không được”
“Bá đạo” Đế Anh Thy bẽng lẽng vừa trò chuyện với anh mà tay chạm chạm vào quần áo được treo trên giá, ngón tay vẽ vời lung tung
Tư Hải Minh khẽ cười, âm thanh truyền đến trầm thấp gợi cảm, anh nghe được tim nàng đập như trống chầu
“Không nói với anh nữa, bái bai!” Đế Anh Thy tắt điện thoại, nếu còn nói nữa thì mặt của cô sẽ đỏ lên sẽ khó khôi phục lại bình thường nhanh. Xoay người qua liền thấy từ phòng thử đồ Kiều Như An bước ra khiến nàng không khỏi rung động “Thật là đẹp”
“Anh Thy, cô có việc sao? Nếu có việc cô cứ đi đi, tôi không sao” Kiều Như An tỏ ra hiểu chuyện bởi vì cô đã thấy Đế Anh Thy nghe điện thoại
“Không có gì quan trọng cả” Đế Anh Thy điệu bộ e thẹn, cười ngượng ngùng
Kiều Như An nhìn biểu cảm của nàng sao mà không biết được, nhưng nàng không chịu nói nên cô cũng không dám nói thêm nữa
“Nhìn đẹp sao?”
“Ừm, đẹp lắm”
“Vậy tôi mua cái này”
“Được”
“Tôi mặc luôn à?” Kiều Như An nói
“Đúng! Quần áo đẹp mua chính là muốn mặc ngay”
“Anh Thy có chọn được chưa?”
“Ừm tôi chọn cái này” Đế Anh Thy chọn bộ đầm dài đến đầu gối, đưa điện thoại di động cho cô “Cầm giúp tôi điện thoại nhé”
Kiều Như An giúp nàng cầm điện thoại, một bên chờ Đế Anh Thy, một bên nhìn vào nơi đang treo quần áo
Một người có phẩm chất cao quý như Đế Anh Thy giúp cô chọn cái váy này tuyệt đối là không vấn đề gì
Cúi đầu nhìn trên tay điện thoại, là của Đế Anh Thy
Mới vừa rồi là ngài Hải Minh gọi cho nàng, hiện tại điện thoại đang nằm trên tay của cô, phảng phất giữa cô và ngài Hải Minh có chút gần nhau… Trong lòng không khỏi liên tưởng đến hình ảnh, tâm hồn gợn sóng
Cuối cùng Đế Anh Thy và Kiều Như An mỗi người mua một bộ đồ
Vừa đi ra khỏi cửa hàng quần áo…
“Đào tiểu thư!”
Đế Anh Thy sắc mặt trong khoảnh khắc đó trầm xuống
Kiều Như An nhìn lại theo hướng cách đó không xa. Chỉ thấy bảo vệ đã xông lên, không khách khí mà đẩy cô gái ấy ra xa