Edit By Trà Nữ Lê
Tần Diễm My…. Tần Diễm My…
Giọng nói của Phương Như như tạp âm đi vào tai của nàng, khiến cho nàng đau đớn chịu đựng.
Nàng không muốn nghe những âm thanh này nữa, nàng muốn chấm dứt!
Không khống chế được cảm xúc của mình, tay siết thành nắm đấm, dùng sức hướng đến Phương Như
“A!” Phương Như chỉ cảm thấy trên mặt nóng bỏng đau nhói, té lăn trên mặt đất. Che tay lên mặt, trên tay toàn là máu. Trên mặt cô là một vết thương dài, từ đầu xuống cằm, nữa khuôn mặt. Màu từ trong vết thương trào ra, chảy lên người cô, trên thảm, cô kích động “Cô…Ta…”
Đế Anh Thy thu tay lại, lưỡi đao sắc bén thu về, còn động lại vệt máu
Tay của Đế Anh Thy run lên nhưng toàn thân nàng còn run dữ dội hơn
Nàng…nàng đã làm bị thương người…
Lần đầu tiên nàng làm bị thương người ta, chính là một cô gái
Đế Anh Thy tiến lên phía trước, rút khăn trên bàn trà che vết máu không ngừng chảy trên khuôn mặt của cô “Tôi đưa cô đi bác…”
“Người cút đi!” Phương Như dùng sức đẩy Đế Anh Thy
Đế Anh Thy không phòng bị nên bị đẩy liền văng ra sau, đầu đụng vào cạnh bàn rầm một cái, người liền ngã ra mặt đất không nhúc nhích
Phương Như vốn đang hoảng sợ khuôn mặt của mình bị hủy hoại, không nghĩ Đế Anh Thy bị đẩy ngã và ngất đi
Phản ứng đầu tiên của cô là Tư Hải Minh sẽ giết chết cô, phải nhanh chạy thôi!
Bởi vì lần này so với lần trước trong nhà vệ sinh còn nghiêm trọng hơn, chính là cô động thủ đẩy Đào Anh Thy nên Đào Anh Thy mới ngất đi như thế
Chỉ là….Đào Anh Thy sẽ không chết chứ?
Phương Như run rẩy đưa ngón tay của mình đến mũi của nàng, phát hiện vẫn còn thở. Liền đứng dậy muốn chạy trốn
Vừa quay một bước cửa phòng bao bị người từ bên ngoài bịch một tiếng phá tan, nhìn thấy Tư Hải Minh mang theo lệ khí xuất hiện, dọa cô hoảng sợ đầu óc trống rỗng
Tư Hải Minh nhìn thấy người nằm trên nền đất không nhúc nhích là Đào Anh Thy, nhịp tim như muốn ngưng lại
Liền đem nàng ôm vào ngực, tay nâng lấy sau đầu của nàng, lòng bàn tay cảm thấy nóng ướt. Lời lòng bàn tay, máu tươi làm cho mắt đen của Tư Hải Minh bị kích thích, con người như dã thú đáng sợ
Bên kia Phương Như chống đỡ thân hình hoảng loạn của mình, đôi chân nhũn ra liền hướng cửa phòng bao mà chạy, bị bảo vệ nhấc chân đạp một phát cô liền nằm rạp trên mặt đất
Vừa ngước mặt lên liền cảm thấy một luồn gió lướt qua mặt của cô. Hình bóng của Tư Hải Minh ôm Đế Anh Thy vội vàng rời đi, cực kì khẩn trương. Để cô phảng phất nhớ lại hình ảnh ba năm trước đây khi phát sinh sự việc trong phòng bao
Đào Anh Thy đi, Tư Hải Minh liền ngất đi
Anh cuối cùng vẫn là quan tâm nàng, không quan tâm cô? Tại sao dù có chuyện gì anh cũng đều không liếc nhìn cô một cái?
Tại sao lòng của cô như thế mà đau đớn…
Chỉ trong vòng mấy ngày mà Đào Anh bị ngất xỉu đưa vào bệnh viện hai lần
Hạ Khiết Mai như đang chống chọi với đại địch, có thể nói thời gian này là thời gian đổ máu
Tư Hải Minh ôm Đào Anh Thy đi vào phòng cấp cứu, nắm lấy tay nàng, bị lưỡi đao xẹt qua, khiến anh sững sợ nhìn về phía giữa ngón tay đang đeo nhẫn. Rồi mới xoay tròn chiếc nhẫn, lười đao liền thu về
Hạ Khiết Mai mắt nhìn Tư Hải Minh lòng bàn tay bị vạch ra vệt máu, một bên thì kiểm tra Đế Anh Thy đang hôn mê, vừa hướng đến y tá nói “Đi xử lý vết thương cho ngài Hải Minh”
Y tá còn chưa trả lời Tư Hải Minh lạnh lùng hỏi “Cô ấy sao?”
Hạ Khiết Mai lo lắng lời nói của mình không làm anh hài lòng thì cô sẽ bị mang đi đánh chết mất
Đế Anh Thy lần này nghiêm trọng hơn, phía sau đầu đã bị thương
“Phía sau đầu có vết thương, tầm cm, não không bị chấn động” Hạ Khiết Mai nhìn màn hình bên cạnh nói
Đế Anh Thy liền được cho kiểm tra toàn thân, sau đó mới ra nằm ở giường bệnh
Từ đầu đến cuối quy trình kiểm tra Từ Hải Minh đều ở bên cạnh theo sát nàng